Chương 305: Thiên Hà Vương mời chào
Không đánh người mặt cười, nếu đối phương tới tặng quà, hơn nữa hạ thấp tư thái, Chu Hằng cũng cười cười, mời đối phương vào cửa.
- Chu huynh, trước mắt tuy rằng tứ hải thái bình, nhưng trong yên bình sẽ sinh loạn, chỉ sợ không lâu sau sẽ có một trận đại loạn quét qua thiên hạ! Ta là nam nhi, nên nhân cơ hội quật khởi trong loạn thế, sáng lập cơ nghiệp của mình! Khổng Kinh Lôi ngồi vào chỗ, cũng không uống trà, lập tức dõng dạc nói.
- Dương sư huynh có hùng tâm tráng chí, cũng có khả năng kinh thiên, tất thành kiêu hùng một thế hệ! Hắn rất coi trọng Chu huynh, lệnh cho tại hạ thành tâm mời Chu huynh cùng sáng lập đại sự!
Thì ra là đến mời chào.
Chu Hằng nghĩ nghĩ, bừng tỉnh đại ngộ.
Thượng Thiên Võ Các cũng không chỉ là Thánh địa võ đạo đơn giản như vậy, nơi này tụ tập thiên tài anh kiệt kiệt xuất nhất của đế quốc nhân loại, không nói toàn bộ, ít nhất cũng là một nửa à.
Trong những người này, có khi có người như Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân đều xuất thân từ thế gia tông phái, có người lại giống như Chu Hằng đơn độc, thuộc về tán tu.
Người có bối cảnh thì không dễ mời chào, tuy nhiên tán tu thì khác, chỉ cần hứa dùng lợi tức lớn thì không khó thu cho mình sử dụng!
Dù sao, có thể đột phá Kết Thai Cảnh, trở thành nhân vật một phương chỉ có một số ít. Linh Hải Cảnh chính là điểm cuối của phần lớn thiên tài, nhưng ngay cả như vậy, Linh Hải Cảnh cũng đã đến gần đỉnh phong cấp bậc của thế giới này.
Giống Dương Chiêm, Tinh Dạ Vũ, Tang Thanh Sơn, ba người này đã tạo thành Thần hình thức ban đầu, tuy cách Kết Thai Cảnh một bước xa, nhưng vì sao lại phải ở chỗ này, mà không chuyên đi tấn công Kết Thai Cảnh?
Không phải là muốn mười chào nhân tài sao!
Mà Chu Hằng vừa ra tay chính là Vực, là tồn tại trở thành Kết Thai Cảnh như vấn đóng thuyền sẽ. Hơn nữa quan trọng hơn là, hắn xuất thân rất trong sạch. Cũng không thuộc về thế lực kia, tự nhiên trở thành đối tượng mời chào tốt nhất.
Phần lễ này cũng không dễ thu như vậy a!
Chu Hằng cười cười, nói: - Tại hạ trời sanh tính tình lười nhác, không có lòng tiến thủ gì, sợ là phải cô phụ mong đợi của Khổng huynh rồi!
- Chu huynh, sao không cẩn thận suy tính thêm một chút. Khổng Kinh Lôi cười nhìn về phía Chu Hằng: - Dương sư huynh cũng không thích bị người cự tuyệt!
Câu sau rõ ràng mang ý uy hiếp.
Nếu như hắn nói lịch sự, tự nhiên Chu Hằng cũng khách khách khí khí. Hắn cũng không thích vô duyên vô cớ kết cừu gia. Nhưng Khổng Kinh Lôi này lại dùng thái độ từ trên cao nhìn xuống làm cho hắn cực kỳ bất mãn.
Hắn cũng cười nói: - Tính tình Dương sư huynh rất xấu sao?
- Chu huynh, Dương sư huynh là một người cực kỳ bao che khuyết điểm, chỉ cần ngươi hết dạ trung thành, mặc kệ ngươi gây bao nhiêu họa, Dương sư huynh đều bao che cho ngươi! Hơn nữa, Dương gia của Dương sư huynh cũng là một trong 13 đại thế lực đứng đầu Thiên Long Đế triều!
- Đầu nhập Dương sư huynh, chẳng khác nào có được thế lực cường đại nhất trên đời này làm chỗ dựa vững chắc!
- Chu huynh, Dương sư huynh là có thiện ý, thiên hạ sẽ thái bình, nếu như để hắn nổi giận lôi đình, vạn dạm sẽ nhuốm máu. Cho nên ngàn vạn lần đừng để cho Dương sư huynh thất vọng! Chu huynh, ngươi nói đúng hay không?
Chu Hằng cười ha ha, Khổng Kinh Lôi thấy thế cũng cười ha hả, hai bên dường như trò chuyện vui vẻ.
- Đối cái rắm ngươi đó! Chu Hằng đột nhiên quát một tiếng, vung tay đánh tới Khổng Kinh Lôi. Thình thịch, một tiếng trầm đục vang lên. Đối phương bị đánh va vào tường gạch. Trong Võ Các cấm tư đấu, bởi vậy cũng không có trận pháp bảo hộ, ở trước mặt cường giả Linh Hải Cảnh, gạch đá cứng rắn này cũng không khác gì đậu hũ.
- Chu Hằng, ngươi điên rồi? Khổng Kinh Lôi từ trong đất bò ra, vừa giận vừa vội: - Ngươi cũng dám ra tay với ta?
- Vậy thì sao?
Chu Hằng mỉa mai, lại một tát đánh Khổng Kinh Lôi dúi vào trong đất.
- Ngươi chỉ vào mũi ta uy hiếp ta, ta không thể đánh ngươi sao? Còn phải cười với ngươi?
- Hỗn trướng! Khổng Kinh Lôi lại từ trong đất bò đi ra, tức giận đến cả người phát run, hai má sưng vù, hắn căm hận chỉ Chu Hằng, một câu nói cũng không nói ra được. Hắn chưa từng bị ủy khuất như vậy!
- Bốp!
Chu Hằng lại tát một tát, Khổng Kinh Lôi lại bị tất dúi vào cái hố kia, không còn sức đánh trả.
- Ta ghét nhất bị người chỉ vào mũi ta! Chu Hằng lạnh lùng nói.
Hàn Vũ Liên không khỏi bật cười, ôm lưng Chu Hằng nói: - Phu quân, xin ngươi bớt giận, tức giận vì loại tiểu nhân này, không đáng.
Khổng Kinh Lôi mới vừa đứng lên, nghe nói như thế thiếu chút nữa ngã nhào xuống.
Cái gì mà là loại tiểu nhân này?
Hắn dầu gì cũng là cường giả Linh Hải nhị trọng thiên a, cho dù chạy đến thế gia cấp bậc Thần Anh Cảnh cũng được chiêu đãi như thượng khách! Không gì hết, đế quốc cả nhân loại cũng chỉ có hơn 200 cường giả cấp bậc Kết Thai, Thần Anh Cảnh, Linh Hải Cảnh tuyệt đối là tồn tại đỉnh kim tự tháp.
Điều này làm sao không khiến hắn thẹn quá hóa giận?
Nhưng trở mặt? Hắn còn chưa trở mặt đã bị Chu Hằng tát cho ba cái, nếu trở mặt không biết bị đánh thành bộ dạng gì?
Hắn không dám trở mặt!
Hảo hán không ăn thua thiệt trước mắt, tên này cũng dám cự tuyệt Dương Chiêm mời chào, Thiên Hà Vương sẽ đích thân ra tay đối phó hắn, hắn chỉ là người châm ngòi thổi gió, để cho Dương Chiêm hỏa thiêu mạnh hơn.
- Chu Hằng, ngươi chờ đấy!
Sau khi Khổng Kinh Lôi chạy ra xa, lúc này mới gào lên với Chu Hằng.
- Chậm đã! Chu Hằng nói.
- Hắc, hiện tại biết sợ rồi sao? Khổng Kinh Lôi cười lạnh: - Chu Hằng, ngươi chỉ là Linh Hải nhất trọng thiên, tuy rằng ngươi nắm giữ Vực, nhưng cách Kết Thai Cảnh còn xa lắm, Dương sư huynh một ngón tay cũng có thể nghiền chết ngươi!
- Mang đồ của ngươi đi! Chu Hằng búng tay một cái, danh sách quà tặng kia liền bay tới Khổng Kinh Lôi.
Khổng Kinh Lôi sắc mặt liên tục biến hóa, quay người lại, trong chớp mắt bỏ chạy không còn tung tích.
- Phu quân, ngươi đúng là một khối nam châm chuyên môn dẫn họa, đi tới đâu cũng rước tới phiền toái à! Hàn Vũ Liên co người vào ngực Chu Hằng, mị nhãn mê ly.
Chu Hằng luồn tay vào quần áo nàng, yêu thích nắn bóp mông tròn không buông tay.
- Sao mọi thứ kỳ quái lại đổ lên đầu ta? Hắn cười ha ha.
Hàn Vũ Liên ánh mắt mông lưng, càng ngày càng câu hồn người ta, nàng vươn hai tay ôm cổ Chu Hằng, ép bộ ngực đầy đặn lên cao, ép lên ngực Chu Hằng để Chu Hằng cảm nhận rõ ràng hai khối thịt co giãn mềm mại kia.
- Phu quân của ta là một ngôi sao sáng, sao lại không khiến kẻ khác ghen tỵ cơ chứ?
- Miệng lưỡi nàng càng ngày càng ngọt! Chu Hằng vuốt ve, Hàn Vũ Liên cũng ướt át, khuôn mặt tươi cười như hoa đào, ánh mắt ướt át.
- Muốn nếm thử không? Hàn Vũ Liên cười khanh khách.
Chu Hằng một tay xốc nàng lên, đi vào trong nội thất, lột quần áo ra, da thịt trần truồng, trong phong tràn ngập thanh âm tình yêu.
Ngày hôm sau, cũng không biết có phải là Khổng Kinh Lôi cố ý để lộ tin tức hay không, toàn bộ Võ Các đều nghị luận chuyện Chu Hằng và Dương Chiêm kết thù. Một là người được công nhận là thiên kiêu trong Võ Các, người còn lại là ngôi sao mới lên, đúng là một đề tài nóng.
Vốn mọi người nghĩ, lúc nào Chu Hằng sẽ khiêu chiến với ba vị cao cao tại thượng kia, mà không phải có thể dao động địa vị không đổi của ba người này, không nghĩ tới nhanh như vậy đã xảy ra xung đột!
Chu Hằng tên này đúng là bạo ỷ à!
Vừa tiến Võ Các đã đắc tội với hai vị đệ tử đích truyền của Dương Thiên Thánh giả, hiện tại lại kết thù với Thiên Hà Vương - Dương Chiêm, năng lực gây chuyện có thể nói là số 1!
Không để cho mọi người chờ lâu, rất nhanh Dương Chiêm phát ra chiến thư với Chu Hằng, hẹn hắn bảy ngày sau ở Vu Thiên lôi chiến một trận.
Tin tức truyền ra, toàn bộ Thượng Thiên Võ Các đại chấn động!
Thiên Hà Vương - Dương Chiêm, đó chính là nhân vật có thể xếp trong top 10 nhóm Linh Hải Cảnh à, có thể sánh ngang với hắn cũng chỉ có Tinh Dạ Vũ, Tang Thanh Sơn, Triệu Đoạt Thiên, Ứng Thừa Ân mấy người ít ỏi mà thôi, có thể nói là một trong đệ nhất nhân dưới Kết Thai Cảnh!
Chu Hằng tuy rằng nắm giữ Vực, nhưng dù sao cũng cách khoảng hình thành Thần còn xa lắm, nhưng tu vi lại chỉ là Linh Hải nhất trọng thiên, mặc dù chênh lệch tiểu cảnh giới không phải quá nặng, nhưng mà Linh Hải nhất trọng thiên sơ kỳ và Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong vẫn có chênh lệch 13, 14 lần lực lượng, sao có thể xem nhẹ?
Muốn dùng lực lượng đánh với Dương Chiêm, Chu Hằng nhất thiết phải có được không gian đan điền kinh khủng, để đền bù chênh lệch giữa tiểu cảnh giới với nhau.
Vô luận như thế nào thì trận chiến này đều là Dương Chiêm nắm chắc thắng lợi!
Khác biệt chỉ ở chỗ là Chu Hằng có thể kiên trì được mấy chiêu!
Thắng? Đó là không thể, không ai cho rằng Chu Hằng có khả năng thủ thắng, dù sao Thiên Hà Vương - Dương Chiêm từ lúc Ích Địa Cảnh đã ôm lấy mỹ danh vô địch cùng cảnh giới, cho tới tận khi gặp Băng Hoàng Nữ và Cự Mãng Vương mới có đối thủ.
Hắn xếp thứ ba trong Linh Hải Cảnh của Võ Các, cũng không có người cho rằng hắn yếu hơn Tinh Dạ Vũ hoặc là Tang Thanh Sơn, chỉ là bọn họ không động chân động tay mà thôi.
Cuộc chiến này thậm chí còn kinh động Võ Các, nghe nói có vị lão tổ Kết Thai Cảnh muốn quan sát, thuận tiện làm trọng tài, miễn cho hai đại Linh Hải Cảnh ác chiến không khống chế được xảy ra chết người.
Đối với trận chiến với Dương Chiêm, Chu Hằng vẫn rất hứng thú.
Sắp hình thành Thần chích, như vậy sẽ không chênh lệch về trình độ lắm so với Ứng Thừa Ân, Triệu Đoạt Thiên, nếu như có thể hạ gục Dương Chiêm, như vậy hắn nắm chắc có thể đả bại Triệu Đoạt Thiên, để cha mẹ đoàn tụ!
- Phu quân, ngươi nghĩ vậy sai lầm rồi.
- Vì sao? Chu Hằng nhìn sang Hàn Vũ Liên.
- Tiểu Chu Tử, tốc độ tu luyện võ đạo của ngươi mặc dù nhanh, nhưng mà trên phương diện kiến thức... Ôi, chính là kiến thức nông cạn đó. Mai Di Hương làm bộ lắc lắc đầu nói.
Chu Hằng nhún vai, nói: - Chớ ngồi đó nói cho thống khoái, đợi lát nữa bị ta đánh cho oa oa kêu thảm thiết!
Mai Di Hương không khỏi đưa hai tay che mông, nàng và Phong Liên Tình đều bị Chu Hằng hung hăng giáo huấn qua, cái mông nóng rát kia đúng là khiến người ta phải bật cười. Nàng hừ một tiếng, nói:
- Linh Hải Cảnh có thể chia làm hai loại lớn, một là chưa hình thành Thần, một là đang hình thành Thần, chênh lệch chiến lực giữa hai người không thể kể hết.
- Đều đã hình thành Thần, nhưng mà trình độ khác nhau, chiến lực tuyệt đối cũng khác nhau, lúc đối chiến có thể một chưởng trực tiếp chụp chết đối phương cũng có thể!
Chu Hằng chỉ mình, nói:
- Vậy loại chưa hình thành Thần như ta, lại nắm giữ Vực thì tính thế nào?
- Chuyện này... Mai Di Hương khẽ nhếch chu cái miệng nhỏ nhắn, không biết nói gì. Trên lịch sử chưa xuất hiện qua quái thai như vậy! - - - - - oOo- - - - -