Chương 459: Đột phá trong chiến

Không đủ! Áp lực không đủ!

Chu Hằng một bên ra quyền, một bên lại quát nhẹ ở trong lòng, Ứng Thừa Ân đã rất mạnh , nhưng có thể ép hắn cửu tử nhất sinh lại xa xa không đủ!

Không có áp lực kinh khủng như vậy, hắn cách lĩnh ngộ Hóa Thần Cảnh vẫn chỉ kém một phần!

Tên này, như thế nào cứ yếu như vậy!

Chu Hằng ai oán nói ở trong lòng, ánh mắt nhìn về phía Ứng Thừa Ân không khỏi mang cho một phần giận.

Không thể không nói, Ứng Thừa Ân rất thông minh, hắn không ngờ xem hiểu ý tứ trong ánh mắt Chu Hằng, nhưng cũng bởi vì xem hiểu , hắn lại không hiểu.

Ngươi đây là ý gì? Không ngờ chê ta không đủ mạnh?

Ứng Thừa Ân có loại kích động hộc máu, bọn họ là địch nhân a, nào có oán giận địch nhân không đủ mạnh ! Nếu Chu Hằng nói ra từ miệng, hắn còn có thể cho rằng là Chu Hằng cố ý làm thấp hắn, nhiễu loạn tâm thần của hắn.

Nhưng Chu Hằng chỉ lộ một đạo ánh mắt, mịt mờ như vậy, bị hắn bắt được!

Đây là nội tâm Chu Hằng a!

Im lặng mắng, Ứng Thừa Ân đã có loại cảm giác bị vạn tiễn xuyên tâm!

Ngươi làm sao có thể như thế xem nhẹ nhân?

Đáng ghét! Thật sự rất đáng ghét !

Ứng Thừa Ân hét giận dữ liên tục, hắn thật sự giận đến cực hạn, Chu Hằng lại dám coi khinh hắn như thế! Hắn nhất định phải giết tên này! Nhất định phải!

- Chu Hằng, để ngươi nhìn một chút thành quả Hai tay hắn liên tục kết xuất pháp ấn, giai đoạn thử thực lực đã qua, đến lúc nên tế xuất tuyệt chiêu chân chính.

Hắn vỗ lồng ngực của mình, lập tức Oa một tiếng phun ra tinh huyết, ngưng tụ thành một cây xương nhọn vô cùng đỏ tươi!

Hưu hưu hưu, cây xương nhọn màu máu phảng phất là đế vương, vừa xuất hiện khiến cho vô số xương bạc trên thế giới không ngừng run rẩy, nhao nhao bị hấp thụ, thể tích nhanh chóng bành trướng, trong nháy mắt biến thành một ngọn núi!

Giống một cốt kiếm thật lớn to như ngọn núi!

Gai xương màu máu bị hoàn toàn bao bọc không còn tái hiện nữa, chỉ còn lại có một mảnh ánh sáng bạc. Nhoáng lên một cái, cuồng đánh đối với Chu Hằng.

Chu Hằng thiêu đốt chiến hỏa, hắn cười ha ha, động thân dựng lên, huy hữu quyền nghênh đón tòa kiếm núi.

Chiến hỏa trong đôi mắt hắn hóa thành thực chất, theo hắn bay lên trời phân từ hai bên tràn đầy đi ra. Ở phía sau hắn có 2 đạo ngọn lửa, mà một nắm tay màu vàng lóng lánh chấn hào quang thiên địa.

Đây là đại chiến cấp bậc Thiên Tôn, đủ để hủy diệt một phương thế giới!

Oanh!

Quả đấm của Chu Hằng đón đỡ kiếm núi, thình thịch thình thịch thình thịch, một đạo lại một đạo gai xương màu bạc bị chấn đoạn, chấn vỡ, ầm ầm mai một!

Hắn dường như một con kiến khiêu chiến con voi. Tuy rằng cái đầu chênh lệch thật lớn, lại không sợ hãi chút nào!

Vô số ánh sáng bạc vỡ vụn, cả tòa kiếm núi cũng nhanh chóng vỡ nát, gặp pháp khí Hóa Thần Cảnh hình người như Chu Hằng, huyết mạch lực vô kiên bất tồi cũng hoàn toàn không công, ngược lại bị phá hủy thành mảnh nhỏ.

Nhưng Ứng Thừa Ân lại không buồn bực chút nào, khóe miệng thậm chí còn gợi lên một tia cười lạnh.

Thình thịch! Thình thịch! Thình thịch!

Kiếm núi tiếp tục tan vỡ. Chu Hằng nghịch thiên mà lên, một quyền đánh ra đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, phía sau để lại một mảng toái ảnh lớn màu bạc.

Huyết quang nhoáng lên một cái, gai xương màu máu rốt cục xuất hiện!

Nhỏ đi!

Phía trước có dài ba xích, hình như lợi kiếm, nhưng bây giờ lại co thành kim châm,kim may, dài chỉ chừng 1 tấc cho, nhỏ đến cơ hồ mắt thường đều không thể bắt giữ!

Hưu!

Gai xương màu máu nhoáng lên một cái bắn nhanh tới Chu Hằng.

Chu Hằng vung quyền lên.

Oanh!

Trên bầu trời xẹt qua một đạo dao động, thình thịch thình thịch thình thịch, toàn bộ Thiên Đình Cốc băng diệt ở trong nháy mắt, dư uy không giảm, thẳng đến Long Tiên Sơn cũng sụp đổ một phần ba, uy lực một kích này mới hóa giải.

Chu Hằng rút lui 3000 dặm. Trong ánh mắt hiện lên thận trọng.

Trên hữu quyền để lại một vết máu, mặc dù chỉ là xước nhẹ, nhưng cũng là lần đầu tiên thể chất bị thương hắn sau khi tiến vào Thiên Tôn.

Ứng Thừa Ân hao phí tâm huyết đánh ra một kích, quả nhiên uy lực rất mạnh!

Hắn thầm khen trong lòng. Ứng Thừa Ân lại tâm hộc máu đều có !

Đây chính là công kích mạnh nhất của hắn a, tiêu hao tinh huyết là giá phải trả mới có thể đánh ra ngoài! Tinh huyết a, dù là Thiên Tôn Hóa Thần Cảnh có bao nhiêu?

Nhưng mà một kích này chỉ làm trầy da mu bàn tay Chu Hằng, này này này này, còn có để cho người sống hay không?

Hắn như thế nào vấp phải một tên địch nhân biến thái như vậy?

Chu Hằng nhíu mày, từ trong một kích này của Ứng Thừa Ân, hắn mơ hồ có thể đoán được thực lực bốn lão quái vật Độc Miểu Thiên Tôn có thể đạt tới trình độ như thế nào.

Ứng Thừa Ân nếu mạnh hơn chút nữa, hẳn là dù có mạnh mấy đi nữa, tiến vào trình độ Chuẩn Tiên hai kiếp, như vậy gai xương màu máu nói không chừng có thể đánh xuyên thân thể hắn ! Đây là điều tuyệt đối có khả năng!

Chuẩn Tiên hai kiếp a, cách Chân Tiên một bước xa, với tiêu hao tinh huyết quý báu là giá phải trả, có thể đánh xuyên pháp khí Hóa Thần Cảnh dường như cũng không có gì kỳ lạ!

Lúc trước Độc Miểu Thiên Tôn thiếu chút nữa ngay cả Cửu Huyền Thí Luyện Tháp đều nuốt!

Xem ra, chính mình bởi vì thể chất phá vỡ mà vào Hóa Thần Cảnh, có hơi sơ suất !

Chu Hằng tỉnh lại một chút, dưới chân bước một bước, thân hình tăng tốc về phía Ứng Thừa Ân.

Ứng Thừa Ân có chút tiến thối lưỡng nan, không giống lần trước hắn đi tìm Chu Hằng gây phiền toái, lúc này lại giao chiến ở nhà hắn, nếu lúc này hắn rút lui, chính là chó nhà có tang.

Nếu mang theo đả kích như vậy, ngày sau tiên duyên xuất thế hắn còn có tư cách gì đi tranh đoạt?

Nhất định phải thắng!

Cho dù không thắng được cũng phải đánh đuổi Chu Hằng, đây là giới hạn cuối cùng! Người nhất định phải có giới hạn cuối cùng, nếu không mất đi mục tiêu kiên thủ, không có mục tiêu võ giả nhất định chỉ biết ngã, không ngừng lui bước!

Con bà nó, liều mạng!

Ứng Thừa Ân mắng một câu ở trong lòng, đột nhiên có loại ý niệm thông suốt ngộ đạo trong đầu, thiên địa đột biến, vô số linh khí bắt đầu khởi động hướng hắn mà đi, đúng là đột phá ở trong chiến đấu!

Hóa Thần tam trọng thiên!

Hắn vốn là Thiên Tôn yếu nhất trên lịch sử, trình tự thể lực cực thấp, ưu đãi mang tới chính là đột phá tiểu cảnh giới rất dễ dàng, bởi vì cần tích lũy linh lực rất ít. Mà Ứng Thừa Ân lại có bí thuật cắn nuốt huyết mạch, một năm qua hắn thu được bước tiến bộ dài, bất khả tư nghị đẩy mạnh cảnh giới đến Hóa Thần nhị trọng thiên.

Thậm chí, khoảng cách Hóa Thần tam trọng thiên cũng chỉ có một bước xa.

Hiện tại ở dưới áp lực Chu Hằng, hắn thông suốt, trực tiếp nhảy qua!

Hóa Thần tam trọng thiên!

Chỉ lấy cảnh giới mà nói, Ứng Thừa Ân tuyệt đối đứng ở đỉnh Huyền Càn Tinh!

Chu Hằng không khỏi không nói gì, hắn không ngờ trợ giúp Ứng Thừa Ân đột phá!

Cũng tốt, cũng tốt, Ứng Thừa Ân đột phá, nói không chừng có thể cho hắn đầy đủ áp lực!

- Ha ha ha! Chu Hằng, không nghĩ tới là kết quả như vậy! Ứng Thừa Ân cười to, hắn nguyên bản còn cần thời gian một hai năm mới có thể bước ra một bước này, không nghĩ tới ở dưới Chu Hằng áp bách. Hắn thông suốt trực tiếp nhảy qua.

Có thể trở thành Thiên Tôn , tự nhiên mỗi người đều là thiên kiêu, đột phá trong chiến cũng không phải ngạc nhiên - đương nhiên, đây là chỉ tiểu cảnh giới, đại cảnh giới nhất thiết phải dốc lòng tĩnh tu, hơi gặp ngoại giới quấy nhiễu vẫn có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.

Ứng Thừa Ân chỉ là đột phá tiểu cảnh giới. Hắn một bên triển khai thân pháp né tránh, một bên thì tiến hành đột phá.

Chu Hằng áp bách cũng không vội, hắn cũng muốn Ứng Thừa Ân đột phá!

Nếu ngươi tình ta nguyện, hết thảy tự nhiên nước chảy thành sông, không đến nửa ngày Ứng Thừa Ân liền hoàn thành mở rộng không gian đan điền, ong ong ông, linh khí thiên địa cuồng bạo. Bắt đầu súc vào thân thể Ứng Thừa Ân, củng cố cảnh giới của hắn.

Chu Hằng thu tay lại mà đứng, càng thêm có vẻ ung dung.

- A! Ứng Thừa Ân nổi giận gầm lên một tiếng, đầu đầy tóc đen thẳng hướng vòm trời, cả người phóng xuất ra khí tức vô cùng cường đại.

Hóa Thần tam trọng thiên!

- Ha ha! Hắn cười to không ngừng, hai đấm nắm chặt, đánh tới Chu Hằng - Chu Hằng. Nhận lấy tạ lễ của ta đi! .

Không tồi, không tồi, có chút cảm giác!

Chu Hằng không sợ hãi chút nào đón đỡ, đồng dạng triển khai hai đấm, đánh ra vạn đạo kim quang.

Ứng Thừa Ân tế bí thuật, chỉ là lần này hắn không đánh ra gai xương màu máu, mà là hai tay nắm chặt mỗi một chiếc gai xương. Làm như pháp khí quơ múa, đánh mạnh tới Chu Hằng .

Mặc dù chỉ là đột phá một tiểu cảnh giới, linh lực tăng lên nhiều một chút, nhưng Thần chích hắn lại có tăng trưởng cực lớn!

Nửa bước tiên nhân. Tu chính là Thần chích!

Hai thanh kiếm gai xương màu máu tăng vọt uy lực, khi xẹt qua hai đấm Chu Hằng cũng tước ra đạo đạo vết máu ở trên tay hắn, tuy rằng cách thần cốt còn xa xa không đủ, nhưng đã có thể tạo thành uy hiếp nhất định đối với Chu Hằng!

Chính là như vậy!

Trong mắt Chu Hằng lóe lên thần thái hưng phấn, hắn dĩ nhiên không phải kẻ thích chịu ngược, nhưng Ứng Thừa Ân dần dần cho hắn áp lực không để cho sao lãng, khiến hắn tái hiện một màn phía trước ở dưới cấm chế Đại Đế, đụng đến ngưỡng cửa Hóa Thần Cảnh.

Nếu Ứng Thừa Ân ở dưới áp lực hắn tăng lên một cái tiểu cảnh giới, như vậy hắn cũng muốn mượn dùng Ứng Thừa Ân đột phá cửa ải cuối cùng!

Đến, chiến đi!

Chu Hằng gào to một tiếng, cũng không dùng hắc kiếm hoặc là Bách Quỷ Kiếm, bực Tiên khí này tuyệt đối có thể đối kháng gai xương màu máu, chỉ dùng một đôi nhục quyền đón chào, gia tăng áp lực một đường sinh tử.

Thực ra Ứng Thừa Ân xa xa còn chưa đủ để mà làm cho Thần thể hắn tạo thành uy hiếp trí mạng, Chu Hằng đang chế tạo loại không khí này, tăng tinh khí thần lên tới cao nhất, áp bức toàn bộ tiềm lực đi ra!

Cà cà cà, máu tươi bắn ra, thân thể Chu Hằng quả thật có thể so với pháp khí Hóa Thần Cảnh, nhưng mạnh nhất là thần cốt, làn da, máu thịt xa xa không đạt được trình độ như vậy. Bình thường không sao cả, nhưng huyết mạch lực Ứng gia chuyên phá phòng ngự, mà gai xương màu máu của Ứng Thừa Ân lại là loại huyết mạch lực này thăng hoa, uy lực càng cường đại hơn!

Bởi vậy, gai xương màu máu đủ sức để cắt qua tầng phòng ngự ngoài nhất.

Ứng Thừa Ân cũng không biết thần cốt Chu Hằng phòng ngự xa xa cường đại gấp trăm lần so với bên ngoài, thấy thế không khỏi cười ha ha, đang tranh đấu cùng Chu Hằng, hắn rốt cục lần đầu tiên lấy được thượng phong tuyệt đối!

Điều này làm cho hắn thoải mái cả người!

Nói thật, hắn có chút không đành lòng giết chết Chu Hằng quá nhanh, hắn quá nhớ khoái cảm hưởng thụ cái loại như mèo vờn chuột, để hắn chân chính có loại cảm giác chí cao vô thượng trong tay.

Ngươi không phải hậu duệ Đại Đế sao? Ngươi không phải làm thịt hai Thiên Tôn sao?

Thì sao! Ở trong tay Ứng Thừa Ân ta, ngươi vẫn chỉ đang nhảy nhót, muốn chà xát ngươi thì chà xát, muốn bóp dẹt ngươi thì bóp dẹt!

Hắn cười điên cuồng, thôi phát chiến lực đến mức tận cùng, hắn phải đánh giết Chu Hằng ở trong cực thịnh, nói không chừng có thể nhìn thấy huyền diệu Chuẩn Tiên một kiếp!

Ông!

Đúng lúc này, Chu Hằng luôn luôn bị đánh áp đảo đột nhiên bùng ra ánh sáng sáng chói, thiên địa lập tức trỗi lên, đại đạo rung động.

- - - - - - - - - - oOo- - - - - - - - - -

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện