Chương 178: Bắt giữ! Uy thế tự nhiên
Đối diện với nữ tử diễm lệ là một nam tử có hình dạng hung ác mặc bộ giáp màu đen. Y đang hít lấy hít để từng làn khói màu đỏ. Từ trong những lỗ chân lông của y liên tục có khí đen kèm với mùi máu tươi tanh hôi thoát ra.
Nam tử đó chính là Hải Lang Vương Chiến Bách Lý nổi danh Thất Hải. Khí đen thoát ra từ người y là do máu thịt bị hoại tử bên trong thân thể.
Mặc dù dựa vào Ô Đàm Kim Ma Lang thần diệu mà chạy được nhưng Chiến Bách Lý cũng bị thương nặng.
Hiện tại, nữ tử ngồi đối diện với y chính là Hi Ngọc Sa. Thị tu luyện Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu là một thứ pháp quyết lợi hại, nó có thể dùng lôi quang để kích động đan dược làm cho sức thuốc đạt tới mức cao nhất.
Dưới tác dụng của thứ pháp thuật này, bốn viên đan dược thậm chí có thể có dược lực bằng với bình thường nuốt và luyện hóa năm viên.
Liên tục hấp thu cho tới lúc hết hoàn toàn dược lực của cả bốn viên đan dược, Chiến Bách Lý từ từ mở mắt.
- Chiến Bách Lý! Thương thế của ngươi thế nào? - Vừa thấy Chiến Bách Lý mở mắt, Hi Ngọc Sa liền hỏi.
- Thương thế của ta đã tốt hơn tám phần. Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu Yếu đúng là thần hiệu.
Ánh mắt của Chiến Bách Lý trở nên sắc bén:
- Cũng tới giờ rồi, Thao cung chủ chắc là sắp về.
- Ừm! Sư tôn đã quay trở lại. Ngay cả Xích Huyết Ngô Chu cũng đoạt lại toàn bộ.
Ngay vào lúc Hi Ngọc Sa đứng lên thì thấy cách đó trăm dặm thấp thoáng có mười sáu vầng sáng màu đỏ, chính là mười sáu chiếc Xích Huyết Ngô Chu đang lướt sóng tiến tới rất nhanh.
- Là ai?
Mười sáu vầng sáng màu đỏ giống như những còn Ngô công đang rung đùi nhanh chóng lướt sóng mà tới. Chúng chính là những cái Xích Huyết Ngô Chu của Thương Lãng cung nhưng Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý có thể nhìn thấy người đứng trên đó lại không phải người của họ.
Đứng trên con thuyền dẫn đầu là những đại hán có dáng dấp khôi ngô, gần như cao tới gấp hai người thường. Làn da của họ có màu xanh sáng bóng còn ánh mắt thì trang nghiêm, đằng đằng sát khí.
Mà phía sau mười sáu cái Xích Huyết Ngô Chu lại có thêm một đám bóng dáng khổng lồ xuất hiện.
Những cái bóng to như những quả núi nhỏ phía sau Xích Huyết Ngô Chu khiến cho Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý gần như nín thở.
- Quỷ Xa Âm Vương Cưu!
- Liệt Vân Phi Liêm.
- Pháp Vương thủy chu.
- Thanh Văn Hải Ngưu.
- Liệt Sa Cuồng Ngao.
Những cái bóng giống như ngọn núi với làn hơi thở khủng bố chính là đám dị thú vô cùng mạnh ở Thất Hải. Mà đám dị thú đó hết sức chỉnh tể bám theo sau Xích Huyết Ngô Chu.
Trên người mỗi con dị thú đó lại lờ mờ có một bóng người nho nhỏ.
Mỗi con dị thú giống như bị người ta cưỡi và điều khiển.
Có một cái bóng so với mấy con dị thú kia còn to hơn gấp mấy lần cũng từ từ xuất hiện.
- Thất Hải Yêu Vương thú.
Cái bóng khổng lồ đầy những hoa văn màu đỏ đen thật sự quá quen thuộc đối với Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý.
Cả hai người đều có thể thấy hai bên Thất Hải Yêu Vương thú còn có rát nhiều giao long màu xanh đen. Đám giao long vừa tiến lên vừa liên tục phun ra những đám mây đen cuồn cuộn kéo dài phía sau Thất Hải Yêu Vương thú. Mà bên trong đám mây đen đó còn có rất nhiều bóng dáng Yêu tộc cực mạnh.
Thất Hải Yêu Vương thú vừa mới xuất hiện liền khiến cho người ta có cảm giác như đang thống lĩnh thiên quân vạn mã rầm rập kéo đến với uy thế khủng bố.
Thất Hải Yêu Vương thú vô cùng to khiến cho người ta cảm thấy chấn động. Nhưng trên đầu nó lại có bóng một người. Chỉ có điều cái bóng đó đứng lẳng lặng nhưng lại khiến cho người ta có một thứ cảm giác quân lâm thiên hạ không ai bì nổi.
- Lạc Bắc!
- Hắn thu phục Thất Hải Yêu Vương thú rồi sao?
- Vậy mấy người sư tôn đâu?
Chỉ vừa mới nhìn thấy cái bóng đứng trên người Thất Hải Yêu Vương thú, Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa đều giật mình, suýt chút nữa thì mất hết tinh thần.
Một tiếng kèn vang vọng khắp toàn bộ Thương Lãng cung.
Tới lúc này, toàn bộ những người trong Thương Lãng cung cũng đã phát hiện đám người Lạc Bắc tới.
Đệ tử của Thương Lãng cung trên đảo mặc dù có hai trăm người nhưng do Thương Lãng cung không phải là một phái lớn ngàn năm cho nên gốc rễ không sâu. Hai nhóm người đi ra ngoài lúc trước có bảy đến tám mươi đệ tử thì đó gần như là lực lượng tinh nhuệ nhất của Thương Lãng cung. Hơn trăm người còn lại cơ bản chỉ có tu vi thấp kém nên vừa thấy Lạc Bắc cưỡi Thất Hải Yêu Vương thú, thống soái thiên quân vạn mã kéo đến thì gần như một nửa không giữ được bình tĩnh, cơ bản không biết làm thế nào.
- Thao Sinh Nguyên! Ngươi đã bị thương nặng thì biết không còn là địch thủ của ta. Nếu lập tức đầu hàng thì ta tha chết cho ngươi.
Cũng vào lúc này, âm thanh của Lạc Bắc với cuồn cuộn uy áp vọng vào trong Thương Lãng cung.
- Cái gì? Sư tôn bị hắn đánh cho trọng thương?
Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý kinh hãi liếc mắt nhìn nhau, mất một lúc mới tỉnh táo lại.
Cả hai người biết, Thao Sinh Nguyên đã thông báo cho người của thất tông ngũ phái cùng đi đối phó với núi Anh Giao. Tính toán thời gian thì tới bây giờ đại chiến đã qua. Hiện tại đám người Lạc Bắc tới đây thì chỉ có một khả năng đó là người của thất tông ngũ phái và Thương Lãng cung đều đã bị đám người Lạc Bắc đánh bại.
- Sư tôn bị thương nặng có lẽ đoán bọn chúng sẽ đánh thẳng tới Thương Lãng cung cho nên không trở về mà chạy đi.
Hi Ngọc Sa và Chiến Bách Lý đều là những người nhạy bén nên sau khi nhìn nhau thì đều hiểu ngay.
- Không ổn! Bọn chúng đang phá trận pháp của chúng ta.
Bất ngờ, Hi Ngọc Sa cảm nhận được linh khí của trời đất trên đảo hường như loãng hơn rất nhiều liền biến sắc.
Trên khu vực Thương Lãng cung có bố trí trận pháp sử dụng phương pháp vô cùng bá đạo thu hút linh khí trong phạm vi mấy trăm dặm về đây cho bọn họ sử dụng. Hiện tại linh khí trên đảo đột nhiên loãng đi chứng tỏ tốc độ hút linh khí giảm. Như vậy có nghĩa là có người đang phá trận pháp của Thương Lãng cung.
Mặc dù Thương Lãng cung có được từ Côn Luân một số ưu đãi, lại còn được cả thứ pháp quyết vô cùng lợi hại như Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu. Vì thế khiến cho trong mấy chục năm qua, thực lực của họ tăng vọt. Nhưng Côn Luân dường như cũng e ngại nên đối với trận pháp phòng ngự không hề truyền cho Thương Lãng cung vì thế mà bọn họ cũng không có nghiên cứu đặc biệt đối với trận pháp, cũng không có trận pháp phòng ngự đặc biệt nào. Vì vậy mà trong trận pháp phòng ngự, bọn họ không có gì để dựa.
- Không thể ngờ được Lạc Bắc thu phục được cả Thất Hải Yêu Vương thú. Trong Thất Hải có lẽ không có ai là địch thủ của hắn nữa.
Chiến Bách Lý trở lại bình tĩnh, nhìn Hi Ngọc Sa nói:
- Thao cung chủ không dám trở về mà bỏ trốn, có lẽ do hiểu rõ có trở về cũng không chống được. Chúng ta ở đây cũng chỉ chịu chết. Lúc này, chúng ta chỉ còn dựa vào Ô Đàm Ma Lang chiến xa để bỏ chạy nếu không sẽ bị độc thủ của hắn.
Trong lúc Hi Ngọc Sa đang do dự thì Chiến Bách Lý vung tay. Một tia sáng màu đen từ trong tay y lao ra, rồi trong nháy mắt biến hành chiếc chiến xa màu đen. Đó chính là pháp bảo vô cùng lợi hại - Ô Đàm Kim Ma Lang chiến xa.
Lấy chiếc chiến xa ra, Chiến Bách Lý liền bước vào trong. Nhìn thấy Chiến Bách Lý lên chiến xa, Hi Ngọc Sa cũng cắn răng:
- Được! Ta đi theo ngươi.
- Trên trời rất nguy hiểm, nếu bay ra ngoài sẽ bị phát hiện. Chỉ có giống như lần trước tiếp tục độn thổ.
Chiến Bách Lý nghĩ vậy, Ô Đàm Kim ma Lang chiến xa liền tản ra ánh sáng màu đen rồi như bị một thứ lực lượng vô hình tác động nó chở hai người nhanh chóng nhằm phía sau đảo, rồi xuyên vào làn nước mà chạy đi.
- Sao lại thế này?
Chiến xa vừa mới chui vào trong làn nước biển thì Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa lập tức trợn tròn mắt.
Từ trên đảo nhìn ra xung quanh thì thấy hết sức bình thường nhưng khi chui vào làn nước biển, Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa mới thấy trong phạm vi mười dặm xung quanh hòn đạo có vô số những con cá bạc giống như con thoi đang bơi lội.
Chiến xa Ô Đàm Kim Ma Lang vừa mới chui vào trong nước, Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa nhìn thấy đàn cá thì chúng cũng như cùng nhau giật mình mà nhanh chóng lao ra xung quanh, làm bốc lên một đám bọt nước mù mịt. Âm thanh vừa mới lọt vào tai Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa thì tốc độ của đám cá nhỏ dường như so với âm thanh còn nhanh hơn.
- Định chạy trốn?
Cả hai còn chưa định thần xem có chuyện gì xảy ra thì tiếng cười lạnh của Lạc Bắc đã vọng đến.
Theo tiếng cười lạnh đó, Chiến Bách Lý và Hi Ngọc Sa đột nhiên nhìn thấy một vầng ánh sáng trắng xóa đang lao về phía mình.
- Ngũ Âm Thần Lôi Giám của Thích Như Ý.
Chiến Bách Lý hét lên kinh hãi, hai tay nhấn lên chiến xa một cái khiến cho như có cả một trăm con ma lang chồm lên, quay cuồng ngăn cản lấy âm lôi được phát ra liên tục từ Ngũ Âm Thần Lôi Giám.