Chương 256: Lạc Bắc và Minh Nhược liên thủ
Quan trọng hơn nữa đó là uy lực pháp thuật của Minh Nhược khẳng định là rất mạnh, nhưng Minh Nhược dường như biết rất rõ uy lực của Hạo Thiên Kính. Pháp thuật của nàng phát ra, cơ bản Nam Ly Việt không có phát giác ra được cho nên không thể dùng Hạo Thiên Kính phong ấn lại để phản kích.
- Phốc phốc phốc phốc!
Không gian bị vặn vẹo đến kỳ dị, làm cho toàn bộ chín luồng kiếm cương Phá Thiên Liệt do Lạc Bắc phát ra bị chệch đi. Toàn bộ khu vực bên cạnh của Nam Ly Việt bị cắt nát, tạo thành luồng ánh sáng trong suốt dài đến trăm trượng ở trên bầu trời, nhìn lên bầu trời như có chín cây cột băng thật lớn.
Vô số ánh sao màu bạc từ trong tay Nam Ly Việt phát ra.
Nam Ly Việt biết rất rõ hậu quả nếu như mình không đánh bại được Lạc Bắc trong khoảng thời gian mười hơi thở, nếu như trong vòng mười hơi thở mà đánh bại được Lạc Bắc, thì lúc đó mới có thể giữ Độc Long tôn giả lại để cùng với mình đối phó Minh Nhược. Nếu như trong thời gian mười hơi thở gã không đánh bại được Lạc Bắc, thì khi đó sẽ không thể đoạt lại chủ nguyên huyết Xá Lợi, càng không có khả năng bắt được Lạc Bắc. Mà như vậy gã sẽ thể nào chịu nổi lửa giận của Huống Vô Tâm.
Cho đến lúc này, Nam Ly Việt đã hoàn toàn không có đường lui, cho nên gã bất chấp tất cả, dồn toàn bộ chân nguyên của mình mà phát ra vô số ánh sáng sao màu bạc lên trên cánh tay khiến cho chân nguyên trong người nhanh chóng bị mất đi một nửa.
Pháp thuật này mất hết một nửa lực lượng chân nguyên ở trong cơ thể của Nam Ly Việt.
Nó có tên là Tinh Thần Biến, một trong ba pháp thuật lợi hại nhất của Âm Dương Sinh Tử Đạo.
Trong lúc đó lực lượng chân nguyên của Nam Ly Việt và Lạc Bắc sàn sàn như nhau. Mà hiện tại lực lượng chân nguyên của Lạc Bắc lại làm cho một người có tu vi như Dung Huyên không thể chống cự. Nhưng trong nháy mắt này pháp thuật của Nam Ly Việt đã hút ra một nửa lực lượng chân nguyên, khiến cho uy lực của nó càng thêm mạnh mẽ!
Một khi thi triển ra pháp thuật này, Nam Ly Việt giống như một vị chúa sáng thế đứng ở trong hư không, trong tay của hắn dường như đang nâng lên một cái ngân hà, một cái vũ trụ nho nhỏ.
Từng luồng ánh sao màu bạc tản ra giống như những ngôi sao ở bên bầu trời. Mỗi một luồng ánh sao màu bạc đều tỏa ra lực lượng bay tới Lạc Bắc, thật giống như những quả tinh cầu, ép tới Lạc Bắc.
Nam Ly Việt có một thần binh cùng với Lạc Bắc không có thần binh liền thể hiện ra sự khác biệt thật lớn về thực lực.
Lực lượng phòng ngự của Hạo Thiên Kính cực mạnh, cho nên Nam Ly Việt có thể thoải mái phóng ra pháp thuật công kích mạnh nhất của mình. Còn Lạc Bắc lại không có pháp bảo nào có thể ngăn cản được pháp thuật mạnh mẽ của Nam Ly Việt. Trong số những pháp bảo xem như lợi hại nhất ở trên người của Lạc Bắc thì chỉ có Thập Nhị Đô Thiên Thần Ma nhưng cũng không được, chân nguyên và thân thể của Lạc Bắc cũng không được, bổn mạng kiếm nguyên của Lạc Bắc cũng không thể càn quét hết ánh sao màu bạc từ bốn phương tám hướng đang vọt tới.
Cho nên Lạc Bắc chỉ có thể né tránh.
Một luồng hào quang xoay tròn từ trên người Lạc Bắc xuất hiện. Khi vòng hào quang được phát ra thì bóng dáng của Lạc Bắc cũng di chuyển, tựa như đi nhưng lại như chạy không ngừng trong không gian.
Từng luồng ánh sao màu bạc từ trong tay Nam Ly Việt bay ra, nhưng lại từ bốn phương tám hướng bay tới Lạc Bắc. Cho dù Lạc Bắc có chút thành tựu cũng sẽ như một con chim sẻ bị những ánh sao này đánh trúng. Thế nhưng không gian quanh người Lạc Bắc lại bắt đầu vặn vẹo, rồi hắn từ trong những ánh sao màu bạc đi ra.
Một nụ cười lạnh không thích hợp hiện lên trên khóe miệng Nam Ly Việt.
Nam Ly Việt biết rõ, Lạc Bắc là dựa vào pháp thuật trong Thất Xảo Di Thiên đại pháp để thoát ra, thế nhưng pháp thuật này của hắn cũng sẽ không tiêu tan ngay lập tức mà còn có thể duy trì trong thời gian năm hơi thở.
Toàn bộ thời gian chỉ mới qua hai hơi thở mà thôi!
Hơn nữa, trong lúc Nam Ly Việt và Lạc Bắc hoàn toàn bộc phát ra uy lực của pháp thuật, ngoại trừ Độc Long tôn giả đang cuốn lấy Minh Nhược thì người của Từ Hàng Tĩnh Trai đã không còn ai có thể chen tay vào được. Vốn với thực lực của đám người Vân Viện còn có thể đột phá lực lượng chân nguyên của hai người, phát ra pháp thuật có tính uy hiếp đối với Nam Ly Việt, thế nhưng hiện tại đám người Vân Viện đang bị trọng thương, cơ bản không phát ra được pháp thuật cực mạnh.
Mà bên phía Nam Ly Việt vẫn còn có một người ở cách đó không xa, luôn đứng ở bên cạnh Độc Long tôn giả.
Vân Hồ tiên ông!
Một vòng hào quang màu trắng dưới sự dồn ép mạnh mẽ của lực lượng chân nguyên quấn quanh thân thể Vân Hồ tiên ông, lay động giống như ngọn lửa đèn cầy. Trong nháy mắt khi Lạc Bắc từ trong dày đặc ánh sao màu bạc đi ra, từ trong tay của Vân Hồ tiên ông phát ra một chùm hào quang màu tím hoa, thoáng cái chụp xuống người Lạc Bắc.
Luồng hào quang màu tím chính là cái hồ lô Tử Kim Bàn ở trong tay Vân Hồ tiên ông. Khi hào quang màu tím tỏa ra rực rỡ thì toàn bộ núi đá ở trên mặt đất đều bay lên bầu trời giống như một cơn mưa.
Hào quang màu tím ẩn chứa lực lượng từ tính rất mạnh, chẳng khác nào có người tách một cái mạch khoáng ở trong lòng đất ra. Trong lúc nhất thời từ lực trong phạm vi mấy trăm trượng hỗn loạn tới cực điểm. Thân thể của Lạc Bắc bị hào quang màu tím bao lấy đột nhiên trở nên nặng nề, như nặng thêm mấy vạn lần làm cho hắn hơi bị dừng lại.
Trong tiếng cười lạnh của Nam Ly Việt, phía sau lưng của Lạc Bắc xuất hiện vô số ánh sao màu bạc tạo thành một con sông dài vọt tới thân thể của Lạc Bắc.
Nhưng vào lúc này, ánh mắt đắc ý của Vân Hồ Tiên Ông đột nhiên xuất hiện thần sắc cực kỳ kinh khủng, lồng ngực của lão đột nhiên xuất hiện một vết rạn nhỏ, rồi nó tản ra với tốc độ kinh người, tạo thành một miệng vết thương khủng bố xuyên thấu qua thân thể của Vân Hồ tiên ông, trong nháy mắt sau lưng của Vân Hồ tiên ông chảy ra một làn sóng máu dài vài chục trượng!
Vân Hồ tiên ông hoảng sợ nhìn Minh Nhược.
Lúc trước, Vân Hồ tiên ông có thể cảm nhận được tu vi và pháp thuật của Minh Nhược hoàn toàn hơn hẳn mình. Nhưng mãi cho tới khi bị thứ lực lượng vô hình kia tạo thành một vết thương lớn khiến cho y cảm thấy như phần lớn khí huyết và lực lượng chân nguyên trong người như bị trút ra ngoài. Tới lúc này, Vân Hồ tiên ông mới biết mình không ngăn nổi một đòn của Minh Nhược.
Có thể nhận ra sự hoảng sợ trong mắt của Vân Hồ tiên ông. Bất chợt, Vân Hồ tiên ông hét lên một tiếng thê lương rồi như một mũi tên mà bỏ chạy.
Toàn bộ lục phủ, ngũ tạng của Vân Hồ tiên ông gần như bị phá nát. Chân nguyên trong cơ thể và máu tươi đã mất gần một nửa. Nhưng với tu vi của lão thì cũng có thể chịu đựng không chết được. Chỉ có điều Vân Hồ tiên ông cũng không dám ở đây tiếp. Bởi vì lão cũng không thể chịu nổi. Mặc dù Vân Hồ tiên ông đã tu luyện tới mức có thể để cho Nguyên Anh xuất thể nhưng muốn tìm được một cái thân thể của tư chất thượng giai không hề đơn giản. Nhất là một tán tu như Vân Hồ tiên ông cho dù có thể tìm được một cái thân thể như vậy thì cũng có thể bị người ta nhân lúc suy yếu mà ra tay. Cho nên chỉ cần còn có một chút hy vọng, người tu đạo không hề muốn vất bỏ thân thể của mình.
Sau khi sử dụng số chân nguyên còn sót bao phủ lấy số máu huyết và sức sống rồi bỏ chạy, trong đầu Vân Hồ tiên ông ngoại trừ sự rung động đối với lực lượng của Minh Nhược ra thì còn một suy nghĩ khác đó là tại sao nàng đang giằng co với Độc Long tôn giả vậy mà vẫn có thể phân lực lượng làm cho mình bị thương phải bỏ chạy.
Một cơn tức giận và kinh ngạc cũng xuất hiện trong mắt của Độc Long tôn giả.
Độc Long tôn giả tức giận ở chỗ trong tình trạng mình ra tay toàn lực vậy mà Minh Nhược vẫn còn có thể phân tâm để ra tay với Vân Hồ tiên ông. Độc Long tôn giả đã hứa với Nam Ly Việt cho y mười hơi thở nhưng Minh Nhược lại ra tay với Vân Hồ tiên ông tương đương với việc y không giữ được lời hứa. Khi lực lượng vô thượng trước mi tâm của y biến mất, Hắc Long tôn giả phát động đòn công kích mạnh nhất của mình.
Trong khoảng khắc đó, lực lượng của Hắc Long tôn giả ngưng tụ trước mi tâm ngăn cản lực lượng của Minh Nhược liền hóa thành một mũi tên vô hình có thể phá hủy tất cả mọi thứ. Quang Âm tiễn.
Mặc dù, Hắc Long tôn giả cảm nhận được sau khi đánh trọng thương Vân Hồ tiên ông, thứ lực lượng kia lại ngăn chặn pháp thuật của mình. Nhưng Hắc Long tôn giả cũng có thể cảm nhận được một phần lực lượng pháp thuật của mình xuyên qua lớp phòng ngự của Minh Nhược mà tràn vào trong cơ thể.
Hắc Long tôn giả hiểu rất rõ uy lực một đòn của mình. Cho dù là người tu luyện công pháp thân thể thành thánh mà bị trúng một đạo Quang âm tiễn này thì có lẽ lục phủ ngũ tạng cũng bị thương nặng. Mà mức độ thân thể của Minh Nhược thì cho dù một chút lực lượng xuyên qua thân thể cũng đủ khiến cho nàng bị thương.
_ Theo lý mà nói thì Minh Nhược phải bị thương nặng mới phải.
Nhưng hiện tại, Hắc Long tôn giả chỉ thấy trên mặt Minh Nhược có chút ửng hồng khác thường.
Màu hồng đó khiến cho Minh Nhược lại càng thêm diễm lệ, mà chân nguyên phản kích của nàng cơ bản không hề có cảm giác yếu đi, thậm chí còn mạnh hơn.
- Chẳng lẽ nàng ta không bị thương?
Hắc Long tôn giả dốc hết sức ngăn cản thứ lực lượng vô thượng ép về phía mình đồng thời thầm nhủ.
Bởi vì nếu Minh Nhược bị thương nặng thì cơ bản không thể tiếp tục bộc phát ra được lực lượng mạnh như vậy. Nếu không thì nhất định sẽ khiến cho nàng bị thương nặng hơn.
.......
Lạc Bắc hét lên một tiếng thật to.
Tiếng thét của hắn tràn ngập ý chí chiến đấu và sát khí. Theo tiếng thét, một luồng lực lượng vô hình từ trên người hắn tản ra. Thứ lực lượng vô hình đó cơ bản không thể nào ngăn cản được ánh sáng màu bạc mà Nam Ly việt phóng ra. Chỉ trong một tích tắc đó thứ lực lượng tinh quang đủ khiến cho Dung Huyên hoàn toàn mất đi sức chống cự mà bị lực xung kích đánh cho dập nát. Nhưng đạo pháp thuật của hắn cũng đủ để cho ánh sáng màu tím của Vân Hồ tiên ông không còn giữ Lạc Bắc được nữa.
Khi ánh sáng màu bạc phá nát lực lượng vô hình của Lạc Bắc, trong nháy mắt lao tới hậu tâm của hắn thì một gợn sóng chợt xuất hiện dưới chân, đồng thời Lạc Bắc biến mất rồi xuất hiện cách Nam Ly Việt chưa tới ba trượng.
Đó cũng không phải là pháp thuật Súc Địa Thành Thốn của Lạc Bắc. Tới cấp bậc hiện nay cái loại pháp thuật như thế cơ bản hoàn toàn mất đi công dụng. Thất Xảo Di thiên trấn có thể làm cho lực không gian bị vặn vẹo đủ khiến cho thứ pháp thuật như vậy nhầm phương hướng.
Mà Lạc Bắc ở trong Thanh Nguyên Hồng mông trận tu luyện được Thất Xảo Di thiên trấn còn có một thứ pháp thuật vượt qua cả Súc Địa Thành Thốn.
Trong mắt của Nam Ly Việt, Lạc Bắc cũng giống như Huống Vô Tâm sử dụng Hư Không Sinh Liên mà bước ra, thoáng cái đã tới trước mặt mình.
Cơ bản không hề dừng lại, Lạc Bắc vừa mới xuất hiện trước mặt Nam Ly Việt thì một bóng kiếm mãnh liệt nổ tung trước mặt hai người.
Từng cơn gió và bản mệnh kiếm nguyên mang theo khí tức hủy diệt liên tục ập tới Hạo Thiên kính. Dưới sự tấn công liên tiếp của bản mệnh kiếm nguyên ở khoảng cách nhỏ như vậy lại còn kèm theo vô số kiếm cương Phá Thiên Liệt và những tia chớp màu tím.
Từng luồng ánh sáng và lực lượng chân nguyên tản ra xung quanh cả hai người. Xung quanh Lạc Bắc và Nam Ly Việt xuất hiện một trận lốc xoáy dữ dội. Nam Ly Việt bị Lạc Bắc đánh cho bay ngược về sau với một tốc độ kinh người. Nhưng Lạc Bắc vẫn bám theo sát Nam Ly Việt không thôi.
Trong mắt của người khác thì trong vô cùng vô tận lôi quang và lốc xoáy, Lạc Bắc và Nam Ly Việt như biến thành hai vầng sáng, trong nháy mắt đã bay vụt ra ngoài vài dặm.
- Hắn bị điên hay nhập ma rồi?
Hơi thở của Nam Ly Việt gần như dừng hẳn.
Do y phóng ra Tinh Thần Biến trong Âm Dương Sinh Tử Đạo cho nên trong phạm vi mấy trượng quanh người bảo phủ toàn là tinh quang màu bạc.
Lại thêm có Hạo Thiên Kính trong tay nhưng Nam Ly Việt lại không thể ngờ được Lạc Bắc ở một cái khoảng cách gần như vậy mà vẫn có thể phóng ra công kích điên cuồng.
Cho dù kẻ nào ở trong một cái khoảng cách như vậy mà sử dụng pháp thuật tấn công Hạo Thiên Kính đều không tránh khỏi bị pháp thuật của mình làm cho bị thương.
Hơn nữa, Lạc Bắc ra tay phóng bản mệnh kiếm nguyên có uy lực kinh khủng.
Từng trận gió và bản mệnh kiếm nguyên rực rỡ va chạm lên Hạo Thiên Kính làm tản ra vô số kiếm khí tạo thành rất nhiều vết thương trên người Lạc Bắc. Mặc dù hiện tại Lạc Bắc đã có được Lưu Ly kim thân nhưng cũng không thể nào chống được lực lượng chân nguyên từ kiếm ý và kiếm khí của mình tản ra.
Hơn nữa, mỗi một đạo pháp thuật giáng lên Hạo Thiên Kính đánh cho Nam Ly Việt bay đi thì Hạo Thiên Kính cũng phản lại một phần lực đủ giống như một cái chùy gõ lên người Lạc Bắc. Mỗi một lần như vậy đều khiến cho kinh mạch và xương cốt của hắn xuất hiện những tổn hại khác nhau.
Nhưng cơ bản Lạc Bắc vẫn không hề dừng lại.
Hắn hoàn toàn sử dụng phương thức thô bạo, không để ý tới bản thân mà phát ra đòn tấn công mạnh nhất, liên tục giáng lên Hạo Thiên Kính của Nam Ly Việt.
Thậm chí có thể nói đây là một đấu pháp ngu xuẩn. Nhưng đối mặt với pháp bảo có thể ngăn cản được bản mệnh kiếm nguyên, Lạc Bắc không nghĩ ra được cách nào khác có thể đánh chết Nam Ly Việt.
Nam Ly Việt có thể nhận ra được mỗi một đòn của Lạc Bắc đều hết sức dữ dội khiến cho bản thân hắn cũng chịu thương. Nhưng dưới sự tấn công thô bạo của Lạc Bắc, chân nguyên của y cũng bị chấn động không thể phóng ra được công kích.
Mà một đạo Tinh Thần Biến vừa rồi đã làm mất đi một nửa chân nguyên trong người. Nên khi đối mặt với đòn đánh của Lạc Bắc, Nam Ly Việt có Hạo Thiên Kích trong tay cũng gần như không khống chế được mà bị đánh bay.
Nam Ly Việt chỉ cố dùng hết lực lượng toàn thân, khống chế Hạo Thiên Kính để ngăn cản đòn tấn công của Lạc Bắc. Mà mỗi một đạo bản mệnh kiếm nguyên của hắn khi chạm vào Hạo Thiên Kính tạo ra chấn động khiến cho Nam Ly Việt cũng cảm nhận được rất nhiều kinh mạch trong cơ thể bị vỡ nát.
Như sử dụng một cái chùy lớn tấn công. Mặc dù Lạc Bắc không thể phá được sự phòng ngự của Hạo Thiên Kính nhưng lực xung kích của nó cũng đủ khiến cho Nam Ly Việt không chịu nổi.
Trong suy nghĩ của Nam Ly Việt thì Lạc Bắc đã hoàn toàn trở thành ma, thần rồi.
Mặc dù Lạc Bắc như sử dụng thân thể của mình liều mạng với Hạo Thiên Kính khiến cho bản thân chịu những vết thương so với Nam Ly Việt còn nặng hơn. Nhưng ý chí chiến đấu và sát khí của Lạc Bắc càng lúc càng mạnh, chẳng khác nào một cái kén bao phủ lấy Nam Ly Việt.
“ Nếu còn tiếp tục thế này, chắc chắn ta sẽ bị hắn giết. “
Sự tự tin và ý chí chiến đấu của Nam Ly Việt bị Lạc Bắc đánh tan trong nháy mắt. Dưới một đòn từ bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc, Nam Ly Việt hét lên một tiếng chói tai rồi phun ra một ngụm máu. Ngay sau đó, tốc độ văng ngược lại của y chợt nhanh hơn gấp mấy lần. Dưới sự bao bọc của Hạo Thiên Kính, Nam Ly Việt hóa thành một tia sáng màu vàng rồi biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Nam Ly Việt không ngờ bị Lạc Bắc làm cho trọng thương. Y lợi dụng lực xung kích rồi tách ra một phần chân nguyên để bỏ chạy.
- Cái gì? Không ổn.
Vừa lúc đó, Độc Long tôn giả cũng biến sắc.
Thời gian chỉ mới có sáu hơi thở. Độc Long tôn giả hứa với Nam Ly Việt sẽ kéo dài chừng mười hơi thở. Vốn theo tính toán của lão thì với tu vi và pháp thuật cộng với Hạo Thiên Kính, trong vòng mười hơi thở, Nam Ly Việt hoàn toàn có khả năng đánh chết Lạc Bắc. Cái ý nghĩ đó cho dù khi Vân Hồ tiên ông bỏ chạy cũng không hề mất.
Nhưng chỉ trong vòng sáu hơi thở, Nam Ly Việt đã bị Lạc Bắc đánh cho trọng thương mà bỏ trốn.
Trong một tích tắc đó, Độc Long tôn giả cũng xuất hiện ý nghĩ bỏ trốn. Nhưng ý nghĩ đó vừa mới xuất hiện thì một vầng ánh sáng từ trên người Minh Nhược chợt tản ra. Theo vầng sáng đó, trong nháy mắt, Độc Long tôn giả chợt cảm thấy lực lượng vô hình của Minh Nhược ép lên người mình tăng gấp đôi khiến cho trong người lão vang lên những tiếng vỡ vụn và không thể cử động được.
Đồng tử của Độc Long tôn giả vô tình co lại. Lão có thể cảm nhận được rằng ánh sáng tản ra từ người Minh Nhược cũng chính là Không Minh tĩnh liên mà Lạc Bắc đã phóng ra lúc trước. Ngay lập tức, Độc Long tôn giả có thể cảm nhận được lực lượng pháp thuật của mình giảm xuống ba phần.
Nhưng cho dù bị giảm ba phần thì Độc Long tôn giả cũng không hề e ngại Minh Nhược. Bởi vì dù sao thì y cũng có thể ngăn cản được thứ lực lượng hùng mạnh kia, chỉ có điều bị thương mà thôi. Tuy nhiên, tới lúc này, Lạc Bắc đã quay lại.
Trong đôi mắt của Độc Long tôn giả khuôn mặt của Minh Nhược lại như hồng hơn. Có điều màu của nó hơi đậm hơi một chút, có phần quái dị.
Màu đỏ trên khuôn mặt của Minh Nhược khiến cho Độc Long tôn giả có thể khẳng định được một đòn vừa rồi của mình chính xác làm cho Minh Nhược bị thương rất nặng. Nhưng tại sao Minh Nhược lại không chú ý tới tổn thương của bản thân mà vẫn phóng ra lực lượng?
Trong nháy mắt, Độc Long tôn giả cảm thấy ớn lạnh.
Mặc dù lão nghĩ mãi không ra tại sao Minh Nhược phải làm như vậy. Tuy nhiên trong lúc cả hai người giằng co, Độc Long tôn giả chợt như phát hiện ra ý nghĩ của Minh Nhược.
Minh Nhược muốn giữ lão lại là để xóa bỏ một kẻ địch mạnh cho Lạc Bắc.
Điên rồi.
Trong nháy mắt, Độc Long tôn giả cảm thấy Minh Nhược hoàn toàn bị điên. Một người tu đạo đến cảnh giới như Minh Nhược và Độc Long thì phải trả giá rất nhiều.
Người tu luyện tới mức này vậy mà có thể bất chấp thương thế của bản thân để giúp cho Lạc Bắc giết chết lão?
“ Xoạt! “
Một vầng kiếm quang chói chang kéo dài trăm trượng như một ngôi sao giáng lên người Độc Long tôn giả.
Viên bảo thạch màu đen từ mi tâm của Độc Long tôn giả bay ra khiến cho bản mệnh kiếm nguyên của Lạc Bắc dừng lại. Nhưng trong tích tắc, toàn thân Độc Long tôn giả chợt giống như thủy tinh bị vỡ vụn thành những mảnh nhỏ rồi biến mất.