Chương 559: A Tị hắc hỏa. Chín trăm kiếm cương

- Vô ích thôi! Cho dù uy lực pháp thuật của ngươi có mạnh tới mấy cũng đứng mong phá được màn hào quang của ta.

Sau tiếng hét chói tai của Phong Hàn Độc, sắc mặt của Vương Dĩnh cũng hơi thay đổi. Bởi vì hắn biết mặc dù Phong Hàn Độc chưa chắc đã là đối thủ của Lạc Bắc nhưng không ngờ vừa mới đối mặt, Phong Hạt Độc suýt bị Lạc Bắc một chiêu giết chết. Tuy nhiên y lập tức bình tĩnh lại mà nói với Lạc Bắc một cách thản nhiên.

Lạc Bắc cười lạnh. Bảy vầng sáng đỏ như máu lập tức bao phủ Yêu vương liên thai rồi hóa thành một điểm sáng chui vào mi tâm, tạm thời phong ấn Yêu vương liên thai lại.

Thứ pháp thuật thoải mái phong ấn pháp bảo thu vào trong cơ thể khiến cho mắt Vương Dĩnh giật giật. Nhưng Vương Dĩnh nhìn Lạc Bắc với ánh mắt lại thêm tự tin. Thấy hắn không nói gì, Vương Dĩnh lại nói:

- Xem ra người vào Tử Kim hư không tìm được nhiều thứ tốt... Thế này đi. Lạc Bắc! Nếu ngươi đầu hàng ta, giao vị trí trận pháp truyền tống vào Tử Kim hư không cùng với tinh đồ của nó cho ta thì ta sẽ bảo vệ ngươi không chết.

- Bảo vệ ta khỏi chết?

Lạc Bắc thản nhiên liếc nhìn Vương Dĩnh. Đối với người khác thì pháp lực dao động của Vương Dĩnh còn hơn cả hắn. Nhưng nhìn năm tên cường giả của Mật Vân tông và Từ Thạch Hạc đang ở phía trên, hắn vẫn tản ra sự tự tin và uy áp cực mạnh:

- Ngươi cho rằng các ngươi có thể giết được ta?

- Một chọi một có lẽ ta chưa chắc đã là đối thủ của ngươi. - Vương Dĩnh trầm ngâm một lúc rồi nhìn Lạc Bắc nói:

- Nhưng nếu chúng ta cùng ra tay, với tu vi của ngươi chắc chắn không chống nổi.

Lạc Bắc liếc mắt nhìn Vương Dĩnh:

- Nếu ngươi đã cho là như vậy thì có thể thử đi.

Vương Dĩnh liếc mắt nhìn Lạc Bắc, cau mày nhưng không nói gì mà chỉ phất tay.

Nhìn thấy gã phất tay, đỉnh đầu của Lệ Nan Phùng, Trần Đồ Long và Mạc Thiên Hình đều phóng lên những cột sáng.

Cột sáng phóng lên từ đỉnh đầu của Lệ Nan Phùng xuất hiện Nguyên Anh giống như tạc từ ngọc trắng. Hai tay Nguyên anh nắm một cái lá cờ nhỏ màu hồng.

Cột sáng màu lam lao ra từ đỉnh đầu của Trần Đồ long, từ trong đó hiện ra một cái Nguyên Anh màu đen đang nâng cái chén nhỏ.

Còn cột sáng màu vàng lao ra khỏi đỉnh đầu của Mạc Hình Thiên thì Nguyên Anh hiên ra trong đó cũng có màu vàng, hai tay cầm một cây roi ngắn.

Người tu đạo hiện nay có bản thể Nguyên Anh rất yếu. Cho dù Nguyên anh đại thành mặc dù có thể ra khỏi cơ thể người tu đạo nhưng cũng r ít để tránh khỏi bị đối thủ mạnh ra tay khống chế, tổn thất tu vi . Còn dám người Mật Vân tông của Thiên Lan tinh không thì thường để cho pháp bảo của mình dung hợp với Nguyên Anh rồi luyện thành pháp bảo bản mệnh. Bản thân của Nguyên Anh rất khó bị thương cho nên khi đối địch đều thoát ra khỏi cơ thể. Như vậy thân thể có thể sử dụng một hai, cái pháp bảo nữa tạo thành uy lực lớn nhất.

Ba người Lệ Nan Phùng đều thả Nguyên Anh còn Vuong Dĩnh vẫn đứng nguyên. Hiển nhiên y cho rằng chỉ cần bốn người đánh với Lạc Bắc là đủ không cần phải thêm mình ra tay nữa.

Cùng lúc đó, Lạc Bắc cũng chẳng nói nhiều tay phải hơi động. Một cái kỉnh nhỏ ở giữa có một viên tinh thạch màu hồng xuất hiện trước mặt hắn. Theo chân nguyên tràn vào, cái kính nhỏ lập tức tản ra những điếm sáng màu hồng giống như một cái không gian nhỏ bao phủ lấy Lạc Bắc.

Rầm! Một tiếng nổ vang lên. Cây cờ màu hồng trong tay Lệ Nan Phùng tuôn ra vô số điểm sáng màu hồng nhìn giống như đóa hoa hồng rồi trong nháy mắt ngưng tụ thành nhiều ngọn lửa phun thẳng về phía Lạc Bắc. Những đóa hoa hồng như được tạo ra từ hồng ngọc ẩn chứa uy lực của thiên hỏa khổng lồ không hề kém Hỏa Ngô công của Lạc Bắc. Hơn nữa bên trong những tia sáng còn chưa lực lượng chân nguyên cực mạnh gây ra lực xung kích lớn hơn nữa. Ngay cả lão đạo Côn Luân Từ Thạch Hạc đang ở bên trên cũng phải trầm mặt thầm tính toán xem pháp bảo Hắc Phong phiến của mình chống lại lá cờ nhỏ màu hồng này có được bao nhiêu phần thắng.

Phạm vi công kích từ cái pháp bảo của Lệ Nan Phùng rất rộng. Thiên hỏa liên tục tràn ra trong nháy mắt bao phủ cả nửa sơn cốc khiến cho Lạc Bắc không thể tránh.

Đúng lúc này, một cái cổ phù màu đỏ xuất hiện trước mặt Lạc Bắc. Cái cổ phù đó có nhiều điểm lấm tấm màu vàng, hơn nữa không khí xung quanh lập tức quay cuồng biến đổi cho thấy bản thân của nó rất nóng.

- Cẩn thận! Đây là A Tị hỏa phù, không được tới gần hắn trong vòng trăm trượng.

Vừa thấy tấm cổ phù xuất hiện trước mặt Lạc Bắc, Lệ Nan Phùng lập tức hét to.

Âm thanh của y còn chưa dứt, những ngọn lửa màu đen đã từ quanh người Lạc Bắc bay lên trong nháy mắt bao phủ lấy hắn.

Nhất thời trên bầu trời của sơn cốc một nửa là lửa hồng còn một nửa là lửa đen. Lửa hồng và lửa đen chạm vào nhau tạo thành khu vực rõ ràng đồng thời liên tục có những tiếng nổ vang lên. Còn bóng dáng Lạc Bắc thì biến mất giữa vùng A Tị hắc hỏa, cơ bản không biết rõ vị trí của hắn ở đâu.

- Đi.

Nguyên Anh của Mạc Thiên Hình vung cây roi ngắn lên. Phía trên đám lửa đen đang xoay vần chợt xuất hiện vô số những tia chớp to bằng cánh tay màu vàng giáng xuống.

Những tia chớp màu vàng tràn ngập khí lôi cương hoàn toàn khác biệt với khí lôi cương bình thường. Bên trong những tia chớp màu vàng đó như chứa đựng khí hệ Kim trong không gian khiến cho chúng so với những tia chớp bình thường còn ngưng tụ hơn rất khó bị đánh tan.

Những tia chớp bình thường cho dù mạnh tới mấy một khi va chạm tới pháp bảo phòng ngự hay pháp thuật phòng ngự của đối phương liền tiêu tan. Mà càng cứng càng khó tản thì thời gian duy trì tấn công càng dàng, uy lực càng mạnh thêm.

Cùng lúc đó, Trần Đồ Long và Phong Hàn Độc cũng không sử dụng pháp bảo bổn mệnh của mình mà phóng ra một đạo pháp thuật.

Chỉ thấy Trần Đồ Long hóa ra vô số những mũi tên băng màu lam lạnh thấu xương. Những mũi tên băng đó cho dù bị A Tị hắc hỏa thiêu đốt nhưng chúng cũng lập tức hóa thành những cột nước trút xuống. Còn Phong Hàn độc lại hóa ra hơn trăm ngàn luồng gió màu đen. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, lượng A Tị hắc hỏa đã giảm xuống chỉ còn một nửa để lộ bóng dáng Lạc Bắc.

- Không hay.

- Làm sao mà hắn lại có thể phóng ra nhiều kiếm cương đến vậy?

Nhưng đúng vào lúc này điều khiến cho cả bốn người, thậm chí là Vương Dĩnh và lão đạo Từ Thạch Hạc của Côn Luân đang quan sát đều hồn bay phách lạc. Toàn bộ hư không như bị chém vỡ. Ước chừng chín trăm đạo kiếm cương trong suốt như thủy tinh từ quanh người Lạc Bắc lao ra.

Hơn chín trăm đạo kiếm cương.

Trong nháy mắt Lạc Bắc như biến thành một con nhím khổng lồ bắn ra vô số những cái lông nhọn.

Lúc trước cho dù là Vương Dĩnh hay Từ Thạch Hạc đều đã chứng kiến uy lực đạo kiếm cương tụ hợp Đạo Tàng Chân Nguyên Diệu yếu, Tĩnh Niệm Thông Minh quyết và kiếm quyết phá thiên liệt của Lạc Bắc. Uy lực của thứ kiếm cương đó còn hơn cả bản mệnh kiếm nguyên bình thường.

Cả chín trăm đạo bản mệnh kiếm nguyên cùng tấn công thì ai có thể ngăn cản.

- A!

Trong nháy mắt Phong Hàn Độc, Lệ Nan Phùng, Mạc Thiên Hình và Trần Đồ Long đều kêu lên sợ hại vội vàng lui về phía Vương Dĩnh. Cái bảo bình màu đen trong tay Phong Hàn Độc và cái chén nhỏ của Trần Đồ Long nhanh chóng bắn ra những tia sáng tạo thành hai cái lồng bao phủ bốn người vào bên trong. Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu của Vương Dĩnh cũng lao ra một cái Nguyên Anh màu bạc, trong tay cầm một cái pháp bảo giống như đồng tiền. Dòng khí màu bạc cuồn cuộn tuôn ra từ đó. C lúc, một cái cổ phù màu xanh vỡ vụn trong tay của y tạo thành một màn ánh sáng bao phủ bên ngoài bọn họ.

Vô số tiếng gió rít vang lên. Giữa không trung lúc đó chợt xuất hiện những cơn gió đen gào rít. Lão đạo Từ Thạch Hạc của Côn Luân sợ lớp phòng ngự của mấy người bọn họ không chống được nên vội vàng lấy Hắc Phong Phiến ra.

- Không ổn! Chúng ta bị lừa rồi. Chỉ là pháp bảo tạo hình mà thôi.

Nhưng khi mấy đạo kiếm cương tấn công vào màn ánh sáng màu xanh ở bên ngoài cùng, gương mặt kinh hãi của Vương Dĩnh chợt tái xanh.

Vừa rồi y phóng ra cái cổ phù đó có tên là Thượng Thanh thần phù. Cái phù này có uy lực phòng ngự mạnh nhất của Mật Vân tông. Hơn nữa phương pháp luyện ra nó vô cùng khó, không biết phải tốn bao nhiêu tài liệu. Uy năng phòng ngự của nó còn hơn xa mấy cái pháp bảo bản mệnh của họ. Cái Thượng Thanh thần phù này trong cả Mật Vân tông cũng chỉ có ba cái.

Vừa rồi khi thấy Lạc Bắc phóng ra cả chín trăm đạo bản mệnh kiếm nguyên, biết bản thân không thể bỏ chạy cho nên mới theo bản năng sử dụng cái phù đó. Nhưng hiện tại, y chợt nhận ra phần lớn trong chín trăm đạo kiếm cương của Lạc Bắc có uy lực cực nhỏ chỉ là do pháp bảo tạo hình làm ra mà thôi.

Chuyện này chẳng khác nào Lạc Bắc chỉ dùng một hư chiêu đã khiến cho y mất một cái tiên phù.

Hơn nữa hiện tại tương đương với năm người liên thủ nhưng đối mặt với một mình Lạc Bắc chẳng những không làm cho hắn bị thương mà còn bị ép cho chật vật tới mức độ này.

Phụp phụp

Mất đi pháp bảo và pháp thuật phụ trợ, những tia chớp màu vàng do Mạc Hình Thiên phóng ra bị A Tị hắc hỏa và kiếm cương của Lạc Bắc đánh cho tan tác. Còn Lạc Bắc giơ tay vẽ một cái, một tia chớp màu vàng nhanh chóng ngưng tụ lại thành một quả cầu sét rồi bị hắn hút vào trong người.

- Nếu các ngươi đầu hàng ta thì ta có thể bảo vệ các ngươi khỏi chết.

Sau khi hút quả cầu đó, Lạc Bắc nhìn đám người Vương Dĩnh và Lệ Nan Phùng sau đó thản nhiên nói vậy.

- Chẳng lẽ ngươi cho chúng ta không làm gì được ngươi hay sao?

Cơn tức và sát khí từ Nguyên Anh của Vương Dĩnh tản ra. Theo làn pháp lực dao động cực mạnh trên người y, một vầng sáng lốc xoáy màu bạc chợt xuất hiện quanh người Lạc Bắc. Nó khiến cho tất cả A Tị hắc hỏa và ánh sáng của rừng trúc quanh người hắn vỡ nát.

- Chẳng lẽ các ngươi nghĩ sử dụng cái màn ánh sáng này bao vây ta thì người ở ngoài không uy hiếp được các ngươi hay sao?

Uy lực đạo pháp thuật của Vương Dĩnh cho thấy tu vi của y ít nhất từ Độ Kiếp trung kỳ trở lên. Nhưng sắc mặt của Lạc Bắc vẫn thản nhiên chỉ lạnh lùng nói vậy.

...

Ngay khi Lạc Bắc nói câu đó, trong rừng cây bên ngoài sơn cốc, người tu đạo mặc áo bào đen đang ẩn nấp chợt cử động.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện