Chương 3305: Phi Linh rung động
Chỉ thoáng lắc mình Mẫu Đơn đã xuất hiện trước mặt lão giả áo tro, dung nhan tuyệt mỹ tối sầm, hàn ý lan tràn, khoảnh khắc trên mặt tràn đầy sương lạnh, huyết sát chân khí nổi lên, khiến người run rẩy.
Lão giả nhìn thấy Mẫu Đơn, ánh mắt khẽ giật, tựa hồ cảm nhận được điều gì, hơn nữa cảm giác được cỗ huyết sát trên người Mẫu Đơn, sắc mặt kinh ngạc nói:
- Ngươi chính là thiên sinh linh vật Huyết Linh Mẫu Đơn!
- Chúc mừng ngươi, ngươi đã trả lời đúng!
Mẫu Đơn tươi cười, âm thanh cùng khuôn mặt giống như ma âm cùng anh túc, hấp dẫn cực lớn, vừa dứt lời vung tay, một đạo chưởng ấn mang theo huyết sắc quang trụ đột nhiên bắn về hướng lão giả, năng lượng dao động đáng sợ lập tức tràn ngập quanh quẩn.
Ánh mắt lão giả càng thêm âm hàn, thân hình giống như dễ dàng bị gió thổi bay nháy mắt bộc phát ra năng lượng cuồn cuộn, không gian đọng lại, thổ hệ lan tràn, bao phủ cả phiến không gian làm huyết sát của Mẫu Đơn cũng bị ngăn trở.
- Có chút bổn sự!
Mẫu Đơn cười nhạt, trong mắt hàn ý tận xương, nhưng lời nói lại tràn ngập hấp dẫn, ngón tay phất nhẹ, huyết sát lại tràn ra, cả phiến không gian đột nhiên chấn động.
Tiếp theo sau huyết quang tràn ra càng thêm chói mắt, một cỗ dao động như gió lốc thổi quét, huyết sát đột nhiên gia tốc lan tràn, hư không run rẩy, gió giục mây vần, thậm chí còn mang theo cả lôi điện sáng ngời.
- Huyết Linh Mẫu Đơn thật lợi hại, huyết sát khí có thể trực tiếp ảnh hưởng cả linh hồn, chân khí bản thể lại kỳ diệu, không hổ là thiên sinh linh vật!
- Huyết Linh Mẫu Đơn hẳn còn ở Đế cấp sơ kỳ, nhưng thực lực như vậy chỉ sợ Vũ Đế nhị trọng cũng không thể đối phó!
Bắc Cung Tinh Mộc cùng Độc Cô Hồn Long thấp giọng nói, ở trước mặt thiên sinh linh vật, cảm giác tự hào của hoàng tộc cũng sút giảm không ít.
- Phanh phanh!
Xa xa, cường giả Bắc Cung gia cùng Độc Cô gia đang giao thủ cùng đại quân khôi lỗi cùng cường giả Linh Vũ giới, tiếng nổ tung vang vọng không ngừng, cả không gian đều giống như trời sụp đất nứt.
Mộc Hoàng đoàn cùng một ít trưởng lão Bắc Cung gia nguyên bản không xem người Phi Linh môn vào trong mắt, thân là tinh anh hoàng tộc, họ sẽ không xem trọng tu luyện giả thế giới bên ngoài.
Nhưng giờ phút này khi giao thủ người Bắc Cung gia cùng Bắc Cung Kình Thương, Thiên Mộc Thần Thụ còn có Độc Cô Ngạo Vũ, Độc Cô Hồn Long đều bị cường giả Phi Linh môn hấp dẫn ánh mắt.
Trong khi giao chiến, người Phi Linh môn liên tục lấy ra từng kiện thần khí thượng cổ, dù có kém cũng là linh khí địa cấp, còn có khải giáp hộ thân thần khí, khải giáp địa cấp, quả thật là nhiều vô số kể.
Từng kiện thần khí tung bay, thần khí hộ thân, trong đó không ít thần khí vừa xuất hiện liền kinh thiên động địa, gió thổi cỏ rạp, vũ trang từ đầu tới chân, quét ngang tảng lớn đại quân khôi lỗi cùng cường giả Linh Vũ giới.
- Thượng cổ thần khí, đó chính là thần khí thượng cổ a!
- Sao Phi Linh môn có nhiều thần khí như vậy, mấy chục kiện thần khí, rốt cục chuyện gì xảy ra?
- Phi Linh môn đúng là phát tài a!
Người Bắc Cung gia nghẹn họng nhìn trân trối, chỉ có thể há hốc mồm.
Cường giả Phi Linh môn thúc giục thần khí, lại thêm sát ý thao thiên, đánh chết đối thủ tạo nên thanh thế còn cường hãn hơn cả Bắc Cung gia.
- Hì hì, thực lực không tệ, lĩnh ngộ thổ hệ cũng rất tinh diệu, nhưng căn cơ tựa hồ có chút không vững a!
Tiếng cười như chuông bạc vang ra, huyết sắc hào quang bao vây, một đạo huyết sắc quang trụ lướt tới, những nơi đi qua khe không gian tối đen thâm thúy như không gian thông đạo không ngừng xuất hiện, mang theo huyết quang làm lòng người run rẩy tới cực hạn.
- Hừ!
Lão giả hừ lạnh một tiếng, ánh mắt ngưng trọng, sắc mặt tái nhợt, đối chiến với Huyết Linh Mẫu Đơn hắn luôn bị áp chế, cô nàng này quá mức quỷ dị, huyết sát khí cùng âm thanh đều làm linh hồn hắn rung chuyển bất an.
- Phá!
Một đạo chưởng ấn trống rỗng ngưng tụ, hào quang thổ hệ bộc phát, không gian đọng lại, chỉ nháy mắt ngắn ngủi chưởng ấn ầm ầm va chạm về hướng huyết sắc quang trụ khổng lồ.
Oanh oanh!
Hai bên va chạm, tiếng nổ vang như sấm sét, kình phong cuồng bạo thổi quét, hư không bị xốc lên không gian động sâu, chân khí huyết sát tuôn tràn khắp cả trời cao.
Đặng đặng!
Lão giả bị đẩy lui, như bị áp chế thật lớn.
- Nghịch đồ, nghĩ đối kháng được ta hay sao!
Cùng một thời gian, cuộc chiến giữa Nghiêm Đỉnh cùng Nam thúc đã vô cùng kịch liệt, cùng thi triển linh hồn phân thân đánh tới.
Bản thể hai người giao thủ với nhau, mà sở học của Nghiêm Đỉnh là do Nam thúc chỉ dạy, hơn nữa Nam thúc hiểu rõ hắn, vì vậy ban đầu luôn bị áp chế.
Trên thực lực, với tu vi Vũ giả ngũ hệ cùng Thần Hoàng khí của Nam thúc, Nghiêm Đỉnh chỉ còn có thể miễn cưỡng đối kháng.
Oanh!
Tiếng nổ tung trầm thấp, thân hình Nghiêm Đỉnh bị đẩy lui, sau đó Nam thúc lại xuất hiện trước người hắn.
Sắc mặt Nghiêm Đỉnh đại biến, thân hình cấp tốc thối lui, cùng là Đế giả nhất trọng, hắn luôn cho rằng tu vi của mình cho dù không bằng Nam thúc nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Cho nên hắn chỉ muốn chứng minh năm xưa hắn phản bội lão gia hỏa này là hành vi vô cùng sáng suốt, người này không chịu đem Âm Dương Linh Vũ quyết truyền cho hắn, đây hoàn toàn là quyết định sai lầm.
Nhưng theo tình huống giao thủ vừa rồi mà xem, Nghiêm Đỉnh mới biết được thực lực của lão gia hỏa cường hãn hơn hắn tưởng tượng.
Nhìn lão gia hỏa đánh tới, sắc mặt Nghiêm Đỉnh trầm xuống, muốn tránh né đã không kịp, trong tay hiện ra hồn khí loan đao địa cấp đỉnh, trong khoảnh khắc hóa thành tám chuôi tàn ảnh đại đao hơn ngàn thước, cắt vỡ không gian, mang theo khí tức linh hồn cuồn cuộn bổ thẳng tới trước.
- Muốn chết!
Nam thúc hừ lạnh một tiếng, trong ấn đường bay ra một đạo xích hồng lưu quang xoay quanh tràn ra, hóa thành chín đại đỉnh bên người, chín đại đỉnh nháy mắt mở rộng, dùng tốc độ cùng khí thế dao động lòng người trướng lớn hơn ngàn thước, bí văn lưu động như thực chất.
Thủ ấn biến hóa, chín vật thể hình rồng bay ra, mang theo uy áp áp bách không gian vô cùng sống động xoay tròn dựng lên.
- Ngao ngao…
Chín tiếng long ngâm truyền ra, rơi vào trong tai làm linh hồn đau nhức, chín đầu hỏa long phóng lên cao, hỏa diễm khủng bố tràn ngập, nháy mắt mang theo hỏa diễm lốc xoáy hung hăng va chạm vài tám tàn ảnh đại đao.
Răng rắc…
Hai bên va chạm, tám tàn ảnh đại đao phá hủy, chỉ còn lại một hỏa long hư ảnh đánh thẳng lên người Nghiêm Đỉnh.
Phốc!
Nghiêm Đỉnh phun máu tươi, thân hình bay ngược ra ngoài.
Linh hồn phân thân bị bản thể ảnh hưởng, lập tức bị linh hồn phân thân của Nam thúc chụp vỡ.
Phốc!
Vừa phun máu Nghiêm Đỉnh lại bị trọng thương lần nữa, linh hồn phân thân bị diệt, máu tươi tuôn tràn, ánh mắt kinh hãi, lập tức biết được không hay liền trực tiếp bỏ chạy.
Nam thúc một lòng muốn giết tên nghịch đồ này, làm sao cho hắn chạy trốn, đã sớm chuẩn bị kỹ càng, linh hồn phân thân đã phong tỏa cả không trung.
- Lão gia hỏa, ta liều mạng với ngươi!
Sắc mặt Nghiêm Đỉnh tái nhợt, miệng đầy máu tươi, không lùi mà tiến tới, đánh thẳng một chưởng, chưởng ấn bay ra, năng lượng dao động đáng sợ tràn ngập, không gian nổ tung từng khúc, giờ phút này Nghiêm Đỉnh đã bắt đầu liều mạng.