Chương 3909: Bát Hoang thánh tôn Đế Bá Thiên

- Không tốt!

Sắc mặt Tiết Mặc Kỳ đại biến, không nghĩ tới lại phát sinh tình huống này, muốn bứt ra cũng không làm được, cỗ tà khí của đối phương lao vào trong cơ thể của nàng, khiến nàng bị ảnh hưởng thật lớn.

Lúc này Lục Thiếu Du đang đắm chìm trong lĩnh ngộ, cũng không biết bao lâu khi tia lục mang cuối cùng bị cắn nuốt sạch sẽ, Tiết Mặc Kỳ phun ra máu tươi.

Phốc!

Tiết Mặc Kỳ phun máu tươi, thân hình suy yếu té xuống đất, nhắm nghiền đôi mắt, đã dần dần mất đi tri giác.

Xuy!

Nhưng đúng ngay lúc này, Huyền Tuyết Ngưng đột nhiên mở mắt, chân khí hoang dã lạnh lẽo bắt đầu khởi động, lập tức quay đầu nhìn Tiết Mặc Kỳ, nói:

- Không nghĩ tới ngươi còn loại bổn sự này, ta thiếu ngươi một phần nhân tình, vậy giúp ngươi một lần đi, có được bao nhiêu ưu đãi phải xem cơ duyên của ngươi!

Quanh thân Huyền Tuyết Ngưng đột nhiên phóng thích bạch lục mang, hóa thành bản thể khổng lồ hơn trăm thước, hương thơm tràn ngập, từng cánh hoa khép lại, thân ảnh Tiết Mặt Kỳ hiện ra trong đóa hoa.

Oanh!

Chân khí hoang vu lạnh lẽo khởi động, không gian run lên, bạch lục mang vặn vẹo không gian, chân khí hoang vu lạnh lẽo lan tràn, làm cho người ta không dám tới gần.

Trong thiên địa, núi non liên miên, trong dãy núi có vài thân ảnh vội vàng đi nhanh, lập tức xuất hiện trong núi sâu, vài thân ảnh hạ xuống, tuổi tác không lớn, nam tuấn lãng nữ thoát tục phi phàm.

Là bốn thân ảnh, hai nam hai nữ, đi đầu là một thiếu niên trường bào, khóe môi hiện ý cười, chính là Lục Kinh Vân, mà bên cạnh còn có một thanh niên tuấn lãng, khóe môi mang theo tà khí, chính là lão bát Lục gia Lục Tượng.

Hai nữ tử thoát tục phi phàm, chính là Bối nhi cùng lão cửu Lục Xảo, bốn người một đường uể oải, có vẻ cực kỳ chật vật, nhưng trong ánh mắt cũng không có vẻ kích động.

- Lão đại, bọn hắn đuổi theo tới?

Ánh mắt Lục Xảo mở to, khuôn mặt trong suốt đáng yêu như búp bê, bộ trang phục trên người lộ ra vài phần nóng bỏng cùng ngỗ ngược.

- Tốc độ của bọn hắn chậm hơn tưởng tượng không ít, tới đây đi!

Khóe môi Lục Kinh Vân lộ ý cười, lập tức nói:

- Đợi một lát động thủ nên cẩn thận một chút!

- Chỉ đám người kia có gì mà lo lắng, vừa lúc cắn nuốt, ba ngàn đại thế giới cường giả rất nhiều, chúng ta cần cố gắng tăng cường thực lực mới được.

Lục Xảo nóng bỏng ngỗ ngược, lại kế thừa được tính dứt khoát của Lam Linh.

- Chúng ta không thể dễ dàng bại lộ mình tu luyện Hỗn Độn Âm Dương quyết, cho nên nhất định phải dẫn dụ bọn hắn tới mới được.

Lục Tượng lộ vẻ mong chờ nói.

- Tới rồi!

Lục Kinh Vân ngẩng đầu.

Sưu sưu!

Mười mấy thân ảnh xuất hiện, từng luồng chân khí bàng bạc khởi động, đi đầu là vài Ngộ Chân cảnh, ánh mắt tham lam rơi lên người Bối nhi cùng Lục Xảo.

- Các ngươi chạy không thoát đâu, xem các ngươi còn chạy được bao xa!

Hơn mười người bay tới, ăn ý mười phần vây quanh bốn người Lục Kinh Vân.

- Động thủ!

Lục Kinh Vân khẽ quát một tiếng, đột nhiên giậm mạnh một cước, thân ảnh phóng lên cao, toàn thân tràn ngập kim mang, thiên địa năng lượng lập tức hội tụ.

Sưu sưu!

Ba người Lục Tượng cười lạnh, ba thân ảnh đồng loạt bay ra.

- Bắt giữ hai nữ, hai nam giết không tha!

Một lão giả đầu lĩnh năm mươi tuổi hét lớn, nguyên lực hỏa hệ tràn ra, ngưng tụ thành trảo ấn nóng cháy, hướng Lục Kinh Vân áp tới, trảo ấn xé rách không gian.

- Ngộ Chân cảnh cao giai, ở trước mặt ta không có tư cách hung hăng càn quấy, thật nghĩ sợ các ngươi hay sao!

Lục Kinh Vân quát một tiếng, trong mắt bắn ra kim quang, tích tắc một đạo quyền ấn bao phủ kim mang đánh ra, cả không gian đều run rẩy.

Oanh!

Một trảo một quyền va chạm, kim mang phóng thích, phá nát hư không, tiêu sát khí xâm nhập vào lòng bàn tay lão giả.

Răng rắc!

Tay phải lão giả bị đụng nát, tiếng hét thảm còn chưa truyền ra thì thân ảnh đã bị hạ cấm chế.

Phốc!

Phanh phanh phanh!

Vài thân ảnh bị đập xuống đất, máu tươi phun ra, đất rung núi chuyển.

- Cô…

Một màn này làm những người còn lại không khỏi hít sâu một hơi, nguyên lai thực lực bốn người này cường hãn như thế, ban đầu còn giả vờ thua bại mà chạy, nguyên lai trúng kế, bốn người này cố ý dẫn dụ họ tới đây.

- Chạy mau, mau!

Sắc mặt bọn họ kinh hãi đại biến, làm sao còn dám dừng lại, nhất thời cấp tốc bỏ chạy.

- Nếu tới đây, toàn bộ lưu lại cho ta, một tên cũng đừng nghĩ chạy trốn!

Lục Xảo quát một tiếng, trong mắt lóe ra lục quang, nhất thời phong bạo lục mang thổi quét, đem cả phiến không gian bao phủ, mười mấy thân ảnh lập tức bị trói buộc bên trong.

Xuy xuy!

Lục Kinh Vân cùng Lục Tượng nháy mắt hiện thân, thân ảnh xuyên qua không gian xung quanh, khóe môi hiện lên lãnh ý.

Hưu hưu!

Trong tay hai người tràn ra lục sắc lưu quang, hóa thành hơn mười mũi tên xuyên thủng không gian, dễ dàng giam cầm hơn mười người, thân hình họ lập tức nện xuống đất…

Sau một lát, bên trong một sơn động bí mật, hơn mười thân ảnh bị cấm chế vẻ mặt sợ hãi, quan sát bốn thanh niên nam nữ trước mắt.

- Cũng không biết nhị tỷ, tam tỷ, tứ ca, còn có đại bá cùng tam cô thế nào?

Lục Xảo lộ vẻ lo lắng nói.

- Chúng ta thất lạc trong khe hẹp thế giới, chúng ta không có việc gì, họ cũng sẽ không sao, bây giờ chúng ta phải nhanh chóng tìm được họ, cũng phải nhanh chóng tăng cường thực lực mới được.

Lục Kinh Vân nói.

- Không biết cha cùng Long thúc, dì Mẫu Đơn ra sao, nếu tìm được họ thì được rồi.

Lục Tượng nói.

Nghe lời Lục Tượng, ánh mắt Lục Kinh Vân cùng Lục Xảo đều khẽ động, Lục Kinh Vân nhìn hơn mười người bị cấm cố, nói:

- Chúng ta trước tăng cường thực lực, có đủ thực lực mới có thể tìm được cha cùng lão nhị lão tam bọn họ.

Dứt lời, trong tay Lục Kinh Vân bắn ra nguyên lực, hình thành lốc xoáy nguyên lực bao phủ thiên linh cái lão giả Ngộ Chân cảnh, mà lão giả kia không chút sức phản kháng.

- A!

Sau một lát lão giả kêu lên thảm thiết, cự lực cắn nuốt truyền xuống, hắn có thể cảm giác được nguyên lực cùng hồn anh của mình đang bị hấp thu.

- A a…

Cùng lúc đó Lục Tượng cùng Lục Xảo đều hành động, lập tức trong sơn động truyền ra từng tiếng kêu thảm thiết…

Sưu!

Giữa không trung, một thân ảnh hóa thành cầu vồng lướt qua không trung, tốc độ nhanh như chớp biến mất, một lát sau thân ảnh xuất hiện trong một mảnh núi non.

- Tiểu a đầu, ngươi không chạy thoát được đâu, ngoan ngoãn đứng lại cho ta, bằng không lão thân không khách khí!

Một thanh âm nữ nhân già nua truyền tới.

Xuy!

Thân ảnh cầu vồng dừng lại giữa không trung, lộ ra một thân ảnh uyển chuyển, trên người mặc một bộ váy dài màu trắng mộc mạc, lại có vẻ tươi mát tao nhã, tùy ý nhưng không mất thanh lịch, cao quý còn hồn nhiên thiên thành lẫn mị hoặc, hiện giờ nàng đang thở hồng hộc, tựa hồ đã tiêu hao rất nhiều.

- Ngươi rốt cục muốn thế nào, ngươi đuổi theo ta ba ngày đêm, ngươi không phiền nhưng ta thì mệt mỏi rồi.

Nữ tử nhìn thật trẻ tuổi, chỉ khoảng mười tám mười chín, trong mắt hiện tia dị sắc, liếc mắt nhìn xung quanh.

- Tiểu a đầu, đừng nghĩ chạy thoát, ngươi căn bản là trốn không thoát.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện