Chương 124: Tạ Giải Thăng Linh Đài lữ trình
Biên soạn: Đức Uy
Bản convert lấy từ truyencv.com
----------------------------------------------
Tạ Giải cẩn thận từng li từng tí một luồn lách trong rừng cây, dùng rừng cây chung quanh ẩn thân giấu hình. So với Trương Dương Tử, hắn cẩn thận hơn rất nhiều. Bởi vì từ nhỏ đã nghe nói qua rất nhiều chuyện liên quan đến Hồn Thú Đại Sâm Lâm bên trong Thăng Linh Đài. Hắn biết, ở đây khắp nơi đều đầy rẫy nguy hiểm, không cẩn thận sẽ chôn thây nơi này.
Thế nhưng, nguy hiểm lớn cũng đại diện cho kỳ ngộ nhiều, nếu như có thể thuận lợi đánh giết hồn thú, sẽ nhận được một ít năng lượng cảm thụ, đối với sự phát triển của Hồn Linh cực kỳ có lợi.
Hồn Linh của hắn là một tồn tại đặc thù, do Truyền Linh Tháp tự chế tạo riêng, phụ gia cho Quang Long Chủy cùng Ảnh Long Chủy. Điều không ai biết chính là, Kim loại Hồn Linh phụ gia của hắn là biến dị. Nếu như Hồn Linh Kim Quang Thảo Xà của Vũ Lân biến dị theo hướng xấu nên có vẻ yếu nhược, Kim loại Hồn Linh của hắn lại biến dị theo hướng tốt, chỉ cần một phần tinh thần lực đã có thể hấp thu cùng lúc hai cái Hồn Linh.
Lúc trước, cái này tuy chỉ là Bách Niên Hồn Linh, nhưng gia tộc của hắn phải dùng Thiên Niên Hồn Linh đánh đổi mới mua được. Quang Long Chủy cùng Ảnh Long Chủy của hắn đồng thời đều được Hồn Linh này phụ gia, nên hai cái hồn kỹ đồng thời hỗ trợ lần nhau, tạo nên điệp gia hiệu ứng.
Tạ Giải song sinh võ hồn, trên thực tế vốn yếu hơn một chút so với song sinh võ hồn chân chính. Bởi vì Quang Long Chủy cùng Ảnh Long Chủy đồng nguyên, hai cái khác biệt không lớn, cũng không hỗ trợ lẫn nhau nhiều, nên chỉ mạnh hơn Hồn Sư đồng cấp một hai bậc. Nhưng điểm bất lợi lớn nhất chính là, khi hắn đạt tới bình cảnh, nhất định hai võ hồn đều phải được phụ gia thêm Hồn Hoàn cùng lúc mới có thể tiếp tục tu luyện. Trong khi đó song sinh võ hồn chân chính, chỉ cần phụ gia cho một võ hồn, cái còn lại có thể đợi đến lúc tu vi tăng cao có thể phụ gia Hồn Hoàn đẳng cấp cao hơn.
Đương nhiên, bí mật này cũng chỉ có chính hắn cùng người trong nhà mới biết.
Tạ Giải đệ nhất Hồn Linh không thể nghi ngờ là cùng hắn cực kỳ phù hợp. Nhưng Tạ Giải cũng rõ ràng, Hồn Linh như vậy tương lai chỉ có thể ngộ không thể cầu. Tinh thần lực của hắn cũng không ưu tú. Hắn song sinh võ hồn ở sơ kỳ chiếm ưu thế, nhưng đến tương lai, nếu như không thể đem tinh thần lực tăng lên tới một độ cao nhất định, ngược lại sẽ hạn chế sự phát triển. Bởi vì hắn rất khó có thể cùng lúc chịu đựng quá trình phụ gia cùng lúc hai Hồn Hoàn cho Thanh Long Chủy.
Thăng Linh Đài chính là một trong những lối thoát của hắn. Điều hiện tại hắn muốn làm nhất chính là tăng lên phẩm chất Kim loại Hồn Linh của mình. Nếu như Kim loại Hồn Linh có thể đạt đến Thiên Niên cấp bậc màu tím liền có thể cung cấp thêm một cái hồn hoàn cho hắn. Vạn Niên cấp bậc màu đen, lại có thể phụ gia thêm một cái nữa.
Hồn sư hấp thu Hồn Linh số lượng càng ít, tiêu hao tinh thần lực cũng càng ít đi. Hơn nữa, đừng quên, một khi Hồn Linh phẩm chất tăng lên, Hồn Hoàn phẩm chất cũng sẽ tùy thời tăng lên, là phương pháp tự thân tăng cường tốt nhất.
Vì lẽ đó, Tạ Giải đối với Thăng Linh Đài chờ mong, cũng cao hơn nhiều so với mọi người.
Tiến vào rừng rậm được một lúc, hắn vẫn không gặp phải Hồn thú. Chân rón rén không phát ra một tiếng động, hơi thở nhè nhẹ, Tạ Giải cẩn thận quan sát xung quanh, chờ đợi Hồn thú xuất hiện.
Tốt nhất là gặp Hồn thú lạc đàn, đánh giết một con, đối với Hồn Linh của mình sẽ có một ít chỗ tốt.
Tạ Giải trong mắt ánh sáng lấp loé, đáy mắt nơi sâu thẳm ẩn chứa hào quang, vừa căng thẳng lại vừa hưng phấn.
"Hả?" Đột nhiên, hắn cảm giác được xung quanh thân thể mình có cảm giác khác thường.
Hầu như không chút do dự, hắn đột nhiên nhảy tới như con ếch, trực tiếp nằm ẹp trên mặt đất.
Mười mấy chùm ánh sáng sát sau lưng hắn xẹt qua. Tạ Giải phần eo phát lực, khác nào cá chép búng người lên khỏi mặt nước.
Công kích này...
Hắn ngơ ngác nhìn thấy, trên một cây đại thụ nứt ra mười mấy con con mắt, mỗi một con mắt đều lập loè hào quang đỏ tươi, công kích kia, chính là từ nó mà tới.
Thực vật hệ Hồn thú, Tinh Hồng Ma Thụ.
Không được, thứ quỉ này là quần cư.
So với Trương Dương Tử, tri thức về Hồn thú của Tạ Giải phong phú hơn nhiều, chí ít không đến nỗi chưa nhận ra Hồn thú gì đã mạo muội phát động công kích.
Hắn căn bản không có ý muốn chiến đấu, rón mũi chân, đột nhiên hướng về một bên đạp mạnh, lộn một vòng, người đã bắn lên, hướng về xa xa liền chạy.
Quả nhiên, sau khi hắn vừa mới bỏ chạy, sau lưng những cây đại thụ liền mở từng con mắt đỏ tươi, từng đạo từng đạo xạ quang tuyến nhanh chóng bắn ra, bao trùm một khu vực rộng lớn. Hắn chỉ cần chậm một chút nữa, liền tất nhiên sẽ bị những tia sáng này bao trùm, kết quả có thể tưởng tượng được.
Nguy hiểm thật, nguy hiểm thật!
Tạ Giải hô hấp rõ ràng có chút gấp gáp.
"Chít chít!" Một tiếng rít vang lên, quay sang liền thấy một cái bóng màu vàng hướng thẳng đến Tạ Giải mà công kích.
Tạ Giải vội vàng dừng lại, đồng thời Quang Long Chủy đánh ra, Quang Long Nhận được phóng thích hướng về phía đối phương cắt tới, đồng thời chính mình cũng thay đổi phương hướng.
Loáng một cái, bóng vàng công kích biến hóa tựa như ngọn roi, dễ như ăn cháo tách đôi Quang Long Nhận công kích của Tạ Giải. Nhìn kỹ lại, là một con Đại Lão Thử * cao hơn hai thước từ mặt đất nhảy lên. Cái bóng màu vàng kia chính là đuôi của nó, vẫy nhẹ đuôi một cái, lần này lại tựa cây lao nhọn hướng ngực Tạ Giải đâm tới.
*Con chuột lớn
Chiều cao hai thước, đuôi chuột dài, chính là Bách Niên cấp bậc. Bách Niên Đại Lão Thử.
Tạ Giải không kinh sợ mà còn lấy làm mừng, bởi vì hắn biết đây là một loại đơn độc sinh tồn Hồn thú, sức chiến đấu rất mạnh, bình thường chỉ ăn côn trùng, nhưng cũng không ngại ăn thịt những động vật cỡ lớn. Đuôi biến hóa khôn lường, công kích phi thường hung hãn. Đồng thời còn có một cái răng nanh sắt cứng rắn, đủ để gặm nuốt kim loại hiếm.
Chân phải đạp thân cây bên cạnh, thân thể Tạ Giải đột nhiên bắn lên, Quang Long Nhận lần thứ hai tung ra, lại một đạo quang nhận hướng về con Đại Lão Thử chém tới, cùng lúc đó tay trái khẽ lay động kín đáo không một vết tích.
Đại Lão Thử đuôi dài thoáng thay đổi phương hướng, vừa vặn đâm trúng chính giữa Quang Long Nhận, ở phần đuôi nhọn mơ hồ có một tia sáng trắng lóe qua.
Quang Long nhận dĩ nhiên trực tiếp từ trung ương bị cắt đôi thành hai nửa. Đuôi chuột hướng thân thể hắn tiếp tục bay tới. Tốc độ của nó thật nhanh, lực đánh cũng là siêu cường, chớp mắt liền đã đến bên cạnh Tạ Giải.
Chính vào lúc này, Đại Lão Thử đột nhiên kêu thảm một tiếng, trên người bắn ra một vệt huyết quang, thân thể to mọng trực tiếp văng ra ngoài.
Tạ Giải nào sẽ bỏ qua cơ hội tốt như vậy, hai chân cùng đạp lên nhánh cây, thân thể trên không trung cao tốc xoay tròn, lấy Quang Long Chủy làm gốc, tựa như mũi khoan đuổi theo đánh thẳng vào người Đại Lão Thử.
Trong phút chốc, thân thể Đại Lão Thử nhất thời bị Quang Long bão táp xuyên thủng, huyết quang bắn ra tứ phía.
Tạ Giải và Đại Lão Thử rơi xuống đất gần như cùng một lúc. Một đoàn ánh sáng như có như không từ trên Bách Niên Đại Lão Thử phát ra, rơi trên người Tạ Giải. Quang Long Chủy trong tay hắn sáng lóe lên, Tạ Giải sắc mặt vui mừng, nhưng không dám dừng lại, cấp tốc hướng về một hướng khác chạy đi.
Đây chính là Hồn thú Đại Sâm Lâm, mùi máu tanh dễ dàng thu hút các loại Hồn thú khác, nhất là các loại Hồn thú ăn thịt
Hắn có thể trong thời gian ngắn như vậy đánh chết Đại Lão Thử, tất nhiên là nhờ công lao đánh lén của Ảnh Long Chủy.
Lần thứ hai đánh ra Quang Long Nhận vốn chỉ để che giấu cho Ảnh Long Nhận lặng yên không một tiếng động đánh ra. Để đề phòng, hắn lại dùng Quang Long bão táp, lúc này mới đánh cho Đại Lão Thử không còn manh giáp. Đại Lão Thử am hiểu nhất là mẫn công, phòng ngự cũng không ra sao, nên mới bị Tạ Giải một kích thành công.
"Oanh, oanh, Ầm!" Tạ Giải mới chạy ra không xa, đột nhiên, từ trên mặt đất một tiếng nổ trầm thấp vang lên
Tạ Giải ngẩn ngơ, thanh âm này, sao mà nghe kinh khủng như vậy?
...
Vương Kim Tỳ tựa ở trên một cây đại thụ, há to miệng thở hổn hển, thân thể hắn căng phồng lên khung xương đang chầm chậm thu lại.
Hắn vừa trải qua một hồi ác chiến. Sau khi tiến vào Hồn thú Đại Sâm Lâm, hắn rất nhanh gặp phải một đám Thập Niên Thanh Phong Lang, loại này hồn thú này bản thân sức chiến đấu cũng không quá mạnh, nhưng lấn át ở tốc độ nhanh, hơn nữa số lượng nhiều.
Vương Kim Tỳ gặp phải tới hai mươi mấy con, nếu như không phải hắn có võ hồn chuyển hóa thành phòng ngự siêu cường đối với công kích vật lý, e rằng cũng không thể kiên trì đến hiện tại.
Bất quá, Thanh Phong Lang bởi vì chỉ là mười năm hồn thú, cũng không giúp hắn tăng cường cho Hồn Linh thêm bao nhiêu. Hồn Linh của hắn là một loại Cốt Linh, cũng đặc thù như Kim loại Hồn Linh của Tạ Giải, trực tiếp hòa vào bên trong Võ Hồn.
Hồn lực còn lại không tới bốn phần mười, thể lực càng giảm xuống nghiêm trọng, hắn nhất định phải nghỉ ngơi một chút mới được.
Hắn cũng không nhìn thấy chính là, trên nhánh cây, một thân ảnh khổng lồ hướng về phía hắn chậm rãi hạ xuống.
Sắc trời làm sao có chút tối sầm? Vương Kim Tỳ trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút cổ quái, theo bản năng ngẩng đầu hướng lên không trung nhìn lại. Ngơ ngác nhìn thấy, một khuôn mặt người chính hướng về hắn hạ xuống càng lúc càng nhanh hơn.
Đó là một khuôn mặt nữ nhân, thoạt nhìn phi thường đẹp đẽ, chỉ là khi nàng mở miệng lộ ra răng nanh vô cùng dữ tợn. Càng làm Vương Kim Tỳ sởn cả tóc gáy chính là, mặt người này lại sinh trưởng trên bụng một con nhện lớn a!
*Tèn ten, thằng ku gặp phải Nhân Diện Ma Chu rồi!