Chương 257: Huyết thống hồn kỹ, Hoàng Kim Long Thể
Phải biết, lúc trước ngay cả Vũ Trường Không cường giả đến tầng thứ kia còn ăn thiệt thòi dưới hồn kỹ này của Hứa Tiểu Ngôn, chứ đừng nói chi là con Đại Địa Ma Tê trước mặt này.
Cổ Nguyệt lại không phát động công kích, vốn là nàng đã bắt đầu chuẩn bị, nhưng vào lúc này, nàng lại thu hồi hồn lực, cũng thu hồi Hồn Hoàn của mình lại.
Hứa Tiểu Ngôn sau khi thoát khỏi trạng thái giật mình khi nãy, việc nắm bắt thời cơ của nàng xưa nay đề không cần lo lắng. Trong chớp mắt khi Đại Địa Ma Tê bị Tinh Luân Băng Liên chế trụ, chính là lúc Đường Vũ Lân đã đến trên đỉnh đầu của nó.
Kim Long Trảo vàng rực hung hãn hạ xuống, mục tiêu chính là chỗ tiếp giáp giữa gáy và đầu của Đại Địa Ma Tê.
Cái tên này sức phòng ngự thật sự là quá mạnh mẻ, Đường Vũ Lân cũng không biết được công kích mình có xuyên được đến xương sọ của nó hay không, vì vậy hắn lựa chọn khu vực trung khu thần kinh, đồng thời cũng là vị trí nhìn có vẻ yếu nhất trên người con Hồn Thú.
Kim Long Trảo tiếp xúc cùng với lớp vảy sau lưng của Đại Địa Ma Tê. Hết thảy lớp kim quang trên người Đường Vũ Lân dường như đều tập trung vào trên Kim Long Trảo, nhất thời tỏa ra ánh sáng lung linh.
Nát Tan hiệu quả trực tiếp phát động, lớp vảy giáp dày vàng óng trong chớp mắt bị phá nát, Kim Long Trảo đâm vào bên trong.
"Rầm!!!"
Thân thể khổng lồ của Đại Địa Ma Tê đổ gục, ngã rầm trên mặt đất. Trung khu thần kinh bị chặt đứt, nó trong nháy mắt liền mất đi năng lực khống chế đối với thân thể.
Sức mạnh thật lớn! Đường Vũ Lân nhìn vuốt phải của mình rút ra nhưng cũng không hề dính lấy nửa giọt máu, trong lúc nhất thời tâm tình không khỏi trở nên hơi quái dị.
Các loại chỗ tốt sau khi đột phá tầng thứ hai phong ấn rốt cục cũng hiển hiện ra.
Đầu tiên, chính là Hồn Hoàn màu vàng kỳ dị này, dường như khi mình thôi phát Kim Long Trảo, nó liền sẽ xuất hiện một cách tự nhiên. Nếu như nói Lam Ngân Thảo Võ Hồn sử dụng hồn lực của mình để vận dụng. Như vậy, Hồn Hoàn màu vàng này sử dụng chính là năng lực thân thể cùng sức mạnh huyết thống của mình.
Kim Long Trảo lúc này thật kỳ dị, không hề tiêu hao hồn lực. Trong quá trình sử dụng nó, Đường Vũ Lân lại có thể rõ ràng cảm giác được trong người mình khí huyết cơ thể phun trào. Khí huyết tiêu hao mang tới hậu quả trực tiếp chính là... hắn đói hơn.
Đói hơn!!!
Kim Long Trảo tiêu hao hạ thấp, lại tựa hồ sắc bén hơn, nửa thân người phía trên bên phải được kim lân bao trùm, sức mạnh rõ ràng cũng được tăng cường, trở nên mạnh mẽ hơn không ít.
Quả nhiên là tăng trưởng trên diện rộng. Nếu không, muốn giết chết con Đại Địa Ma Tê này cũng không thể dễ dàng như vậy.
Trong lúc mơ hồ, ở trong đầu Đường Vũ Lân đã xuất hiện tên gọi của hồn kỹ mà Hồn Hoàn màu vàng kia mang lại, Hoàng Kim Long Thể.
Năng lực phụ trợ giúp tăng cường sức mạnh, tốc độ, công kích, phòng ngự của bản thân, toàn bộ đều tăng mạnh.
Trong đó, sức mạnh hẳn là tăng lên lớn nhất. Thời điểm mình đối kháng với Đại Địa Ma Tê, rõ ràng sau khi sử dụng sức mạnh huyết thống thì không còn bị nó áp chế quá nhiều về sức mạnh nữa.
Đương nhiên, có thể đánh giết tên to xác này, còn có một chút nguyên nhân vô cùng trọng yếu, đó chính là Tinh Luân Băng Liên của Hứa Tiểu Ngôn. Tinh Luân Băng Liên đặc tính khóa tuyệt đối, là chỗ lợi hại nhất. Kiến tạo cho hắn một cơ hội nhất kích tất sát, nếu không, Đại Địa Ma Tê còn có thể sử dụng thêm không biết bao nhiêu hồn kỹ công phòng khác nữa.
Trong lúc Đường Vũ Lân còn đang phán đoán hồi tưởng về quá trình thi đấu, Đấu Hồn Tràng đã biến mất rồi. Tất cả một lần nữa quay về hắc ám.
Tinh không vô tận vặn vẹo xoay tròn, cảm giác choáng váng giằng co chỉ xuất hiện trong thời gian rất ngắn, tầm mắt một lần nữa lại trở nên rõ ràng, bọn họ lại trở lại địa phương ban đầu.
Bốn người vẫn như trước đối mặt, như trước nắm tay nhau. Tựa hồ lúc trước hết thảy đều là ảo giác.
Ở trong Thăng Linh Đài, bọn họ trải qua quá trình chiến đấu trong một thế giới hư huyễn. Nhưng đó cũng là dựa vào máy móc! Còn ở đây, tại sao lại không có cảm giác như vậy? Thực sự quá kỳ dị!
Thực sự là khiến người khác không hiểu vì sao!
Thẩm Dập một lần nữa xuất hiện ở trước mặt bọn họ, lần này, vẻ mặt của nàng tựa hồ trở nên càng thêm cổ quái.
Sử Lai Khắc học viện, cuộc thi sát hạch nhập học, đệ nhị hạng, Đấu Hồn Tràng.
Nhân số cùng tham dự Đấu Hồn Tràng càng nhiều, Hồn Thú phải đối kháng sẽ càng mạnh hơn, hoặc số lượng cũng tùy thời tăng lên. Yêu cầu của hạng mục này là dưới sự công kích của Hồn Thú, chí ít phải sinh tồn được một phút, đối với người có thể tạo thêm được thương tích cho Hồn Thú, có thể được thêm điểm cộng thưởng thêm.
Thẩm Dập sở dĩ không có nói cho bốn người Đường Vũ Lân quy tắc cuộc thi, là do vị kia yêu cầu. Nhưng mà nàng cũng không nghĩ tới, mấy tên tiểu tử này lại hung hãn như vậy.
Đây chính là Đại Địa Ma Tê đó! Coi như là thực lực của nàng đi nữa, không dựa vào Đấu Khải phụ trợ, muốn giết chết một con Đại Địa Ma Tê tu vi vượt quá 3.000 năm, cũng phải hao tổn một chút sức lực! Dù sao, Đại Địa Ma Tê phòng ngự cũng mạnh mẽ như vậy.
Nhưng mà mấy tên tiểu tử này, lại đem Đại Địa Ma Tê giết chết. Coi như là nó cồng kềnh một ít, nhưng mà cái tên Đường Vũ Lân kia, công kích kiểu gì mà có thể phá tan được phòng ngự của nó? Còn có, Hồn Hoàn trên người hắn hóa thành màu vàng lại là chuyện gì xảy ra? Nhìn kiểu nào cũng giống hắn đây là Song Sinh Võ Hồn? Nhưng mà vì sao Vũ Trường Không xưa nay đều không nhắc qua chuyện này?
"Đệ nhị hạng sát hạch, Đấu Hồn Tràng. Đường Vũ Lân, 10 điểm, Tạ Giải, 10 điểm, Cổ Nguyệt, 8 điểm, Hứa Tiểu Ngôn, 10 điểm."
"Ồ, chúng ta được điểm cao như vậy sao?" Tạ Giải có chút ngạc nhiên nói, hắn không nghĩ tới chính mình lại cũng có thể được 10 điểm, nhiều như vậy.
Thẩm Dập gật đầu, nói: "Điều này là bởi vì các ngươi đánh chết Đại Địa Ma Tê. Cuộc thi yêu cầu cũng không tới mức đánh giết được nó. Vì lẽ đó, coi như là Cổ Nguyệt không có trực tiếp công kích, cũng được điểm khá cao. Tiếp tục, đi theo ta."
Đi ở phía trước, Thẩm Dập trong lòng không khỏi có loại cảm giác kỳ dị. Mấy tên tiểu tử này, thật sự có chút giống như khẩu hiệu của mấy tên đệ tử học viện nội viện thường được gọi vậy.
Tiểu! Quái! Vật!!!
Năng lực thực chiến của bọn họ rất mạnh, không chỉ là phối hợp, mà còn là thái độ gặp nguy nan không sợ hãi.
Thẩm Dập nhãn lực cỡ nào, lúc nàng theo dõi cũng đã nhận ra, thời điểm Đường Vũ Lân bốn người đối mặt Đại Địa Ma Tê, trong bốn người, không có bất cứ người nào toát ra vẻ hoảng sợ. Cổ Nguyệt tuyệt đối bình tĩnh, mà Đường Vũ Lân, Tạ Giải cùng Hứa Tiểu Ngôn trong mắt lại lộ ra nét hưng phấn vô cùng rõ ràng.
Tạ Giải lúc đó còn gọi ra tên Đại Địa Ma Tê, điều này mang ý nghĩa, bọn họ nguyên bản đã biết thực lực của nó. Ở tình huống như vậy vẫn không hề lùi bước, trái lại còn cường hãn hơn, muốn xông lên phía trước. Chuyện này chỉ có thể mang một ý nghĩa duy nhất, đó chính là bọn họ đủ mạnh. Bọn họ đã từng đối mặt qua loại đối thủ ở tầng thứ này.
Sư huynh, xem ra ngươi thật sự bỏ không ít công sức trong việc rèn luyện thực chiến cho bọn trẻ nha!
Trong lúc nàng còn đang suýt xoa, lông mày của Đường Vũ Lân lúc này đã hơi nhíu lên, quay đầu nhìn về phía Cổ Nguyệt, đưa ra một ánh mắt hỏi ý kiến, Cổ Nguyệt hướng về hắn khe khẽ gật đầu.
Trước tiên đã vượt qua được hai cửa ải, thành tích cũng không tệ, nhưng cũng không khiến Đường Vũ Lân thả lỏng. Bọn họ phải thi liên tục, điều này mang ý nghĩa, bọn họ căn bản không có thời gian nghỉ ngơi.
Với tu vi của bọn họ bây giờ, dưới tình huống không minh tưởng, tốc độ khôi phục hồn lực vô cùng có hạn. Sát hạch phía sau còn không biết có bao nhiêu quan, tiếp tục cứ như vậy, hồn lực nhất định sẽ khô cạn.
May là, Đường Vũ Lân hiện tại tựa hồ có nhiều hơn một loại sức mạnh Huyết Thống Hồn Hoàn, cùng phối hợp với sức mạnh hồn lực vốn có. Nhưng Hứa Tiểu Ngôn dùng qua một lần Tinh Luân Băng Liên nhốt con Đại Địa Ma Tê kia lại, tuy rằng chỉ trong nháy mắt, nhưng hồn lực của nàng cũng tiêu hao ít nhất 1/3 trở lên. Đây là may mắn Đường Vũ Lân ra tay nhanh, nếu không tiêu hao còn nhiều hơn.
Hắn nhìn Cổ Nguyệt là đang hỏi nàng, tình trạng của nàng như thế nào. Cổ Nguyệt hướng về hắn gật đầu là nói cho hắn biết, trạng thái của mình là hoàn hảo.
Trải qua hai cửa ải đầu tiên, bọn họ đã phát hiện, cái này không hổ là Sử Lai Khắc học viện sát hạch. Nhìn qua vẫn chỉ là mới vừa bắt đầu, tiếp theo còn những loại sát hạch gì cũng còn rất khó nói.
Thẩm Dập mở một cánh cửa lớn đi ra ngoài, đi tới một khu đất bên trong một tòa thạch lâu. Hạng mục sát hạch thứ ba hiện rõ trước mắt họ vào lúc này.
Đó là một cánh cửa lớn, một cái sát với một cái, hợp thành một đám lớn, có ít nhất hơn trăm cái. Mỗi một hàng cửa lớn lại có số lượng không giống nhau.
Nói chuẩn xác, những cửa lớn này hẳn được gọi là Trát Đao Môn*. Mỗi cửa lớn kỳ thực chỉ có một khuông cửa, mặt trên giắt một cái Trát Đao rộng chừng 2 mét, cao 10 mét, độ dày tới 0,5 mét. Trát Đao to lớn như vậy, coi như là một con bò thả ở phía dưới, e rằng đều có thể một đao cắt đứt đôi.
* Đại khái hình dung ra hình ảnh máy chém từ trên trời chém xuống.
"Cửa thứ ba, thi ứng biến. Sau khi ta hô chuẩn bị, các ngươi có 01 phút thời gian chuẩn bị, ta hô “bắt đầu” phải lập tức từ nơi này đi xuyên qua. Trong vòng 30 giây hoàn thành, 6 điểm. Mỗi 03 giây nhanh hơn, được thêm 1 điểm. Chậm hơn mỗi 03 giây, trừ 1 điểm. Ta phải nhắc nhở các ngươi có hai điều. Thứ nhất, Trát Đao Môn càng gần vị trí thông qua, Trát Đao hạ xuống tốc độ lại càng nhanh, đây là Trát Đao thật, bị chém trúng, chết sống không oán. Thứ hai, điểm của cửa ải này có thể trừ đến mức âm, nếu như trước sau không cách nào thông qua, như vậy, những cuộc thi phía sau không cách nào tiến hành rồi. Trát Đao, lên!"
Vừa nói, nàng hướng về một phương hướng đưa ngón tay cái lên. Âm thanh "Cạc cạc" vang lên, từng chuôi Trát Đao lớn chuyển động.
"Khanh!" Một thanh Trát Đao to lớn từ trên trời chém xuống, hung hăng chém xuống rãnh môn hạ bên trong, tia lửa văng ra khắp nơi. Riêng âm thanh khủng bố kia, cũng đủ để làm người ta rung động. Sau đó nó lại nhanh chóng kéo lên, lần thứ hai chém xuống, lại là "Khanh!", một tiếng vang thật lớn.