Chương 412: Chuẩn bị xuất phát
Đường Vũ Lân ánh mắt sáng lên, "Dưới tình huống thế nào, sẽ không có người bị đào thải?"
Thẩm Dập lạnh nhạt nói: "Cuộc thi cuối kỳ sẽ lấy điểm số quyết định. Muốn không bị đào thải, đầu tiên phải đạt trên mức tiêu chuẩn. Nếu như tất cả mọi người đều ở bên trên mức tiêu chuẩn, thì có khả năng cả lớp không bị đào thải. Nhưng học kỳ tiếp theo, mức tiêu chuẩn của mọi người cũng sẽ tăng thêm 5 phần."
Đường Vũ Lân khẽ nhíu mày, hắn chắc chắn sẽ không ngây thơ cho rằng cuộc thi của Sử Lai Khắc học viện sẽ đơn giản. Muốn đạt tiêu chuẩn, e rằng không phải chuyện dễ dàng.
Thẩm Dập khẽ mỉm cười, "Trong đó có một thứ có thể dàn xếp chính là, các học viên đạt trên tiêu chuẩn có thể đem phần điểm dư chia cho những người khác. Thế nhưng, ta nhất định phải nhắc nhở các ngươi, muốn tương lai tiến vào Nội viện, cần đủ điểm của các cuộc thi. Nếu như các ngươi có người đem điểm của mình phân cho người khác, tương lai muốn thi đậu Nội viện, sẽ trở nên khó khăn hơn."
Lời vừa nói ra, sắc mặt các học viên thực lực khá mạnh đều hơi đổi. Ai mà không hy vọng có thể tiến vào Sử Lai Khắc học viện Nội viện cơ chứ? Nếu đem điểm của chính mình phân cho những người khác, cơ hội tiến vào Nội viện sẽ giảm xuống. Chuyện thế này, đáng giá để cân nhắc.
Đường Vũ Lân thả tay xuống, không tiếp tục lên tiếng nữa.
Sức mạnh cá nhân hắn là có hạn. Coi như hắn muốn đem điểm phân cho người khác, có thể giúp được bao nhiêu người? Tất cả, đều phải đợi sau khi cuộc thi cuối kỳ kết thúc lại nói.
"Tiếp theo ta sẽ tuyên bố phương thức của cuộc thi cuối kỳ. Cuộc thi cuối kỳ, các ngươi có thời gian tổng cộng 15 ngày. Trong vòng 15 ngày, các ngươi cần đi tới Minh Đô. Dọc đường đi, các ngươi cần chí ít đi qua 10 toà thành thị, bao gồm Minh Đô trong đó. Ở mỗi tòa thành thị, cần đánh bại một đối thủ có tu vi vượt quá các ngươi 5 cấp trở lên. Hơn nữa không thể sử dụng bất kỳ ngoại lực gì để phụ trợ. Làm sao tìm kiếm đối thủ, làm sao đánh bại đối thủ, làm sao đi tới Minh Đô, những thứ này đều là chuyện của các ngươi phải tự lo."
"Còn nữa, trước lúc ly khai, hết thảy các Hồn Đạo Khí Trữ Vật, Hồn Đạo Thông Tin cùng với hết thảy các tài nguyên, tiền tài của các ngươi đều sẽ bị lưu lại. Khởi hành tay trắng, đi thẳng một đường. Nhớ kỹ, các ngươi chỉ có 15 ngày. Trong vòng 15 ngày hoàn thành nhiệm vụ, đồng thời quay về là đạt tiêu chuẩn. Điểm số sẽ dựa theo độ mạnh yếu của đối thủ các ngươi mà phán định.”
“Nếu như trong vòng 15 ngày không thể hoàn thành nhiệm vụ và quay về, bất kể là ai, đều là thất bại; hết thảy điểm đạt được sẽ bị khấu trừ một nửa. Các ngươi không cần lo lắng việc mình thi đấu sẽ tính điểm như thế nào, tự nhiên sẽ có các vị lão sư của học viện âm thầm theo dõi. Thế nhưng, bọn họ tuyệt đối sẽ không xuất thủ, dù cho các ngươi đối mặt với nguy hiểm đến tính mạng cũng sẽ là như thế. Vì lẽ đó, ở trong toàn bộ quá trình cuộc thi cuối kỳ diễn ra, hi vọng các ngươi cẩn thận ứng đối, không nên tìm những đối thủ quá tầm của mình."
Nghe Thẩm Dập nói xong, cảm giác đầu tiên của Đường Vũ Lân chính là kỳ hoa *, còn có cuộc thi cuối kỳ như thế này ư? Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, liền hiểu được ý tứ của học viện, đây là muốn thử thách năng lực tổng hợp của bọn họ.
*hoa lạ
Ăn, mặc, ở, đi lại, 4 thứ thoạt nhìn như những việc hết sức bình thường, lại đều sẽ xuất hiện ở trong lần khảo hạch này. 15 ngày, đi tới 10 toà thành thị, một xu cũng không có, còn phải tìm ra người chiến đấu, đồng thời chiến thắng đối thủ, sau đó lại cuối cùng nhanh chóng trở về.
Minh Đô ở phía tây Đại Lục, Sử Lai Khắc học viện ở khu vực trung tâm. Coi như là sử dụng Hồn Đạo Hỏa Xa chạy liên tục, cũng cần 3 ngày mới có thể đến được. Nói cách khác, thời gian di chuyển nhanh nhất cũng đã là 6 ngày, chớ nói chi là còn phải phân biệt đi qua 10 thành thị, tìm người động thủ.
Sau khi Thẩm Dập tuyên bố xong phương thức của cuộc thi cuối kỳ, bên trong phòng học của lớp năm nhất, nhất thời rơi vào trong yên lặng. Tất cả mọi người đều đang suy nghĩ tính toán, phải đối mặt như thế nào với cuộc thi cuối kỳ đầy khó khăn thử thách này đây?
"Không được phân tổ, tất cá đều tính điểm theo cá nhân. Nếu như phát hiện có tình huống hỗ trợ lẫn nhau xuất hiện, sẽ tính là thất bại cho tất cả các thành viên liên quan." Thẩm Dập trước khi rời đi, còn bỏ lại một câu nói như vậy.
Một nụ cười nhàn nhạt từ nơi khóe miệng Đường Vũ Lân nổi lên, có chút ý tứ!
Nhìn nhóm đồng bạn bên cạnh mình, tựa hồ mỗi người đều đang suy tư, nhưng trong ánh mắt mọi người không hề lo lắng. Trong mắt Diệp Tinh Lan tràn đầy chiến ý, Cổ Nguyệt ánh mắt bình tĩnh, tựa hồ chỉ là đang đối mặt với một chuyện bé nhỏ không đáng kể. Từ Lạp Trí tựa hồ có hơi hưng phấn, Tạ Giải là nóng lòng muốn thử. Hứa Tiểu Ngôn thì là một nụ cười vui vẻ trên mặt.
Sáng sớm ngày hôm sau, sẽ bắt đầu tính thời gian bọn họ bắt đầu xuất phát dự thi.
………
Phòng làm việc của viện trưởng.
"Cuộc thi cuối kỳ bố trí xong rồi?" Thái Lão cười híp mắt hướng về Thẩm Dập hỏi.
Thẩm Dập gật đầu, "Đã bố trí kỹ càng."
Thái Lão nói: "Mỗi cuộc thi cuối kỳ của một khóa tân sinh mới, đều sẽ mang lại cho chúng ta ngạc nhiên mừng rỡ cùng dở khóc dở cười. Lần này ta ngược lại muốn xem xem, lớp các ngươi có thể làm tới trình độ nào. Soát người phải triệt để một tí, những tiểu tử này đều thông minh tuyệt đỉnh, biện pháp gì cũng có thể nghĩ ra được."
Thẩm Dập cũng nở nụ cười, "Ngài yên tâm. Ta cũng là từ nơi đó trưởng thành, những thứ bọn họ có thể nghĩ đến, các vị tiền bối đều đã sớm dùng qua. Sư huynh đã xuất phát trước tiên, chư vị giám thị lão sư cũng đã xuất phát."
Thái Lão nói: "Rất tốt. Chuyện này đối với bọn họ mà nói, chính là một khóa giáo dục tổng hợp rất bổ ích."
Thẩm Dập đi rồi. Thái Lão một mình ngồi ở phòng làm việc của viện trưởng, một lát sau, bà mới đứng lên, đi đến phía trước cửa sổ văn phòng, nhìn về phương xa. Phương hướng ánh mắt bà hướng đến, chính là một toà kiến trúc cao vút trong mây.
………
"Thái nguyệt, Cổ Nguyệt là đệ tử của ta, ngươi không được tiếp tục quấy rầy nàng."
"Ngươi nói ta quấy rầy nàng?"
"Ý nghĩ của ngươi ta lại không hiểu được ư? Nhưng nàng đã gia nhập Truyền Linh Tháp của ta, bái vào môn hạ ta. Ta tin tưởng, nàng theo ta học tập nhất định sẽ tốt hơn theo ngươi học tập rất nhiều."
"Thiên Phượng!"
"Giao thủ nhiều lần như vậy, ngươi lúc nào thắng được ta? Được rồi, nể tình năm đó quen biết, cứ quyết định như vậy đi. Nếu như ngươi không phục, có thể để cho hắn tìm đến ta. Chờ sau khi Cổ Nguyệt tốt nghiệp từ Ngoại viện, ta tự nhiên sẽ đưa nàng đi tiếp."
………
Hít sâu một cái, Thái Lão hai mắt híp lại, đẩy cửa sổ, một bước bước ra, đã nhập vào trong hư không. Thân hình lóe lên, biến mất không còn tăm hơi.
Sử Lai Khắc học viện, ký túc xá công đọc sinh.
"Lộ tuyến chính là như vậy, 9 tòa thành thị này là con đường gần nhất để đi tới Minh Đô. Đi theo tuyến đường này, trên đường sẽ tiết kiệm được nhiều thời gian nhất. Học viện không cho phép chúng ta đồng thời hành động, mọi người sẽ phải phân công nhau tiến hành."
Đường Vũ Lân chỉ vào trên bản đồ mình vẽ ra lộ tuyến tốt nhất, cùng các thân hữu thảo luận.
Tạ Giải thấp giọng nói: "Vũ Lân, học viện mặc dù sẽ giám sát chúng ta, nhưng nếu như chúng ta có thể mang theo một ít đồ vật của mình, việc hành động sẽ dễ dàng hơn nhiều. Ngươi nói xem chúng ta có biện pháp nào để giấu ít tiền rời đi hay không?"
Đường Vũ Lân liếc hắn một cái, nói: "Loại tiền mờ ám này cũng không cần, tiết kiệm thời gian. Ngươi cho rằng học viện đã đưa ra phương pháp sát hạch như vậy, lẽ nào lại không nghĩ tới việc chúng ta sử dụng các mánh lới thủ đoạn để ăn gian hay sao? Kiểm tra vào ngày mai trước khi rời đi nhất định sẽ vô cùng nghiêm ngặt. Hơn nữa, đây là cơ hội tốt để nghiệm chứng năng lực của chúng ta. Với thực lực của mọi người, ta tin tưởng chúng ta có thể hoàn thành."
"Thứ đầu tiên chúng ta phải đối mặt chính là kiếm tiền. Không có tiền sẽ không có cách nào đi lên Hồn Đạo Hỏa Xa được, vì lẽ đó, mọi người đêm nay tốt nhất phải nghĩ cách làm sao kiếm tiền đi."
Từ Lạp Trí cười ha ha, "Ta bán bánh bao."
Hứa Tiểu Ngôn cười nói: "Ta giả bộ đáng thương, tìm các học trưởng mượn tiền hẳn là không thành vấn đề. Thứ khác sẽ từ từ nghĩ cách."
Tạ Giải nói: "Cùng lắm thì ta đến đầu đường làm xiếc mua vui! Vũ Lân, ngươi có phải là muốn đi Đoán Tạo Sư Hiệp Hội để tiếp nhận đoán tạo nhiệm vụ hay gì đó?"
Đường Vũ Lân gật đầu, "Như vậy có thể kiếm tiền nhanh nhất, cũng nhiều nhất."
"Cổ Nguyệt, Tinh Lan, các ngươi thì sao?" Đường Vũ Lân nhìn về phía 2 thiếu nữ.
Cổ Nguyệt cùng Diệp Tinh Lan liếc mắt nhìn nhau, sau đó trăm miệng một lời nói ra một chữ!
………
Sáng sớm.
Sáng sớm, hết thảy các học viên năm nhất đều tập trung ở trên Linh Băng Quảng Trường, chờ xuất phát.
Các học viên có thể thi đậu vào Sử Lai Khắc học viện, hầu như đều có Hồn Đạo Khí Trữ Vật trên người. Vũ Trường Không cùng Thẩm Dập chuyện thứ nhất sau khi đến, chính là giúp bọn họ đăng ký bảo quản Hồn Đạo Khí Trữ Vật, ngoại trừ một bộ quần áo ra, trong quá trình tham dự cuộc thi cuối kỳ không thể đem theo bất kỳ một thứ nào khác.
"Đoán Tạo Chuy cũng không được?" Đường Vũ Lân nhìn sắc mặt lạnh lẽo của Vũ Trường Không, nghẹn ngào không nói nên lời. Hắn thật không nghĩ tới, thậm chí ngay cả Đoán Tạo Chuy cũng đều không cho phép mang theo.
"Trừ mạng cùi và một bộ quần áo, cái gì cũng không thể mang đi." Vũ Trường Không không hề thiên vị dù cho là đối với các đệ tử ruột của mình.
Đường Vũ Lân bất đắc dĩ lấy xuống hai vòng thủ hoàn lưu trữ Linh Đoán Trầm Ngân Chuy của hắn bên trong, đưa cho Vũ Trường Không. Nhìn Vũ Trường Không thu hồi thủ hoàn, hắn nhất thời đầy cảm giác quyến luyến không nỡ. Từ sau khi mang chúng vào, đây vẫn là lần đầu tiên tách ra. Đặc biệt là Đoán Tạo Chuy, mỗi ngày hắn đã nắm thành quen, hiện tại phải chia lìa xa.
Bên trong nhẫn trữ vật còn thảm thiết hơn, có rất nhiều kim loại hiếm yêu dấu, còn có cả các kim loại mà hắn Dung Đoán thành công.
Ngoại trừ một số kim loại tình cờ xuất hiện mức độ hòa hợp trên 90% phân cho các bạn mình ra, còn có một số Hữu Linh Hợp Kim có mức độ hòa hợp thấp hơn một ít, hiện tại đều ở trong chiếc nhẫn. Hắn không vội vã bán, chuẩn bị đợi tới khi mình đột phá Kim Long Vương phong ấn tầng thứ 4 sẽ dùng để đi mua linh vật. Ở Sử Lai Khắc học viện, nhất định có thể bán ra với giá tiền cao, bởi vì nơi này mới có nhiều người cần mua Hữu Linh Hợp Kim nhất.