Chương 500: Tử Cục?
Cũng vào lúc này, Cầm Cố Lạc Quế Tinh đã bắt đầu động thủ. Một luồng ánh sáng bạc đột nhiên từ giữa đài thi đấu bay lên. Đạo ánh sáng bạc này vô cùng kỳ dị, nhìn qua có vẻ như trong suốt, nhưng cũng vô cùng ngưng thực như có thể cầm nắm được. Không gian rung động mãnh liệt làm cho người ta có một loại cảm giác không cách nào tả rõ ràng được.
Lúc này, Đường Vũ Lân và các đồng đội mới nhìn thấy, trên người Lạc Quế Tinh, số lượng Hồn Hoàn đã không còn là ba nữa, mà là bốn cái.
Không sai, Lạc Quế Tinh cũng đã thăng cấp đến tứ hoàn, cũng là một trong những quân bài chủ lực của đoàn đội bọn họ trong trận chiến hôm nay.
Hai vàng, hai tím, tứ hoàn, Hồn Tông.
Hồn kỹ lúc này hắn triển khai, chính là đệ tứ hồn kỹ của hắn, Lưỡng Giới Phân Cát!
Đây là một Không Gian Hệ Hồn Kỹ vô cùng mạnh mẽ, có thể trong nháy mắt đem không gian phân cách ra, bao gồm tất cả khí tức, thuộc tính nguyên tố, cứ như thể đem toàn bộ phân tách ra làm hai thế giới. Vì lẽ đó mới gọi là Lưỡng Giới Phân Cát.
Ở trong phạm vi của Lưỡng Giới Phân Cát, không thể vào, không thể ra. Nói cách khác, nếu như Đường Vũ Lân hiện tại lựa chọn phá vòng vây, trước khi hiệu quả của Lưỡng Giới Phân Cát kết thúc, bất kể hắn chạy tới chạy lui kiểu nào trong phạm vi của hồn kỹ này, đều sẽ bị lập tức truyền tống trở về.
Hồn kỹ này nếu như áp dụng đúng lúc đúng chỗ, tuyệt đối có thể được coi là thần kỹ!
Lạc Quế Tinh vừa bắt đầu liền vận dụng đệ tứ hồn kỹ, mục đích chỉ có một. Chính là muốn đánh bại Đường Vũ Lân.
Ai cũng biết, ở trong đội Đường Vũ Lân, người mạnh nhất chính là bản thân Đường Vũ Lân. Hắn là hạt nhân của đoàn đội, cũng là người chỉ huy của toàn đội. Bên trong đoàn chiến, chỉ cần có thể trước tiên đánh bại hắn, như vậy, cơ hội giành chiến thắng sẽ lớn hơn nhiều lắm.
Trận chiến của nhóm Đường Vũ Lân đại biểu cho năm nhất ứng chiến với năm hai trước đó, nhóm của Lạc Quế Tinh cũng đều tận mắt chứng kiến, sau đó đã thảo luận chiến lược ứng đối cụ thể.
Đường Vũ Lân rất thích chủ động lao lên ngay khi vừa bắt đầu giao đấu, một mình thâm nhập, giành lấy tiên cơ. Phương thức chiến đấu này bọn họ đều nắm bắt được vô cùng rõ ràng. Nguyên nhân của điều này là vì Vũ Lân rất tin tưởng Cổ Nguyệt bất cứ lúc nào cũng có thể mang hắn quay trở lại, thông qua Không Gian Truyền Tống.
Một khi đối thủ lộ ra kẽ hở, Đường Vũ Lân và các đồng đội của hắn sẽ lập tức khởi xướng công kích dồn dập, từ đó thu được thắng lợi.
Mà Lạc Quế Tinh lợi dụng chính điểm này. Lưỡng Giới Phân Cát của hắn không chỉ có thể nhốt người lại, đồng thời, quan trọng hơn chính là, hắn còn có thể ngăn cách tất cả các không gian rung động.
Nói cách khác, ở trong phạm vi ảnh hưởng của Lưỡng Giới Phân Cát, chiều dài của khu vực bị phân cách tới tận 30 mét có hơn, Cổ Nguyệt sẽ không thể đem Đường Vũ Lân truyền tống trở lại. Mà muốn cứu viện Đường Vũ Lân, trước tiên phải tránh thoát khỏi sự ảnh hưởng của Lưỡng Giới Phân Cát. Quá trình này ít nhất phải mất 5 giây trở lên. Mà thời gian 5 giây, nếu bọn họ cùng nhau toàn lực đánh hội đồng, Lạc Quế Tinh cho rằng dư sức đánh tan Đường Vũ Lân.
Chỉ cần Đường Vũ Lân thất bại, muốn đối phó với nhóm Cổ Nguyệt bốn người, thực sự là dễ dàng hơn nhiều lắm.
Bởi vậy, khi mà Đường Vũ Lân thật sự lao ra, Lạc Quế Tinh vui mừng khôn xiết. Hắn biết, cơ hội đã tới rồi!
Hết thảy đều đúng như kế hoạch hắn lập ra vậy. Vũ Ti Đóa, Từ Du Trình và Dương Niệm Hạ ba người, hoàn toàn bỏ đi sự kiêu ngạo vốn có, ba người cùng vây công Đường Vũ Lân.
Dương Niệm Hạ hiện tại cũng đã đạt đến cấp 39, thêm vào Vũ Ti Đóa và Từ Du Trình đã là cường giả trên cấp 40. Lấy ba đánh một, nhìn thế nào, Đường Vũ Lân không chột cũng què!
Đường Vũ Lân đối mặt với tình huống như vậy, trong lòng cũng rất là giật mình. Quả nhiên mà! Bọn họ cũng đã có chuẩn bị kỹ càng.
Kinh nghiệm chiến đấu của hắn cũng rất phong phú, sau khi nhìn thấy Lưỡng Giới Phân Cát hắn liền biết ngay, Cổ Nguyệt không thể đem mình truyền tống trở lại. Lạc Quế Tinh am hiểu nhất cũng là không gian truyền tống. Một chiêu này, nhất định là có ý tứ muốn khắc chế Cổ Nguyệt.
Hiện tại, điều mình có thể dựa vào, cũng chỉ có chính mình!
Ở tình huống như vậy, Đường Vũ Lân không có nửa điểm hoang mang. Đầu tiên liền kích phát đệ nhị hồn kỹ của Lam Ngân Thảo.
Lam Ngân Đột Thứ Trận được triển khai trên diện rộng, vô số cây Lam Ngân Thảo đột nhiên trồi lên, bao phủ lấy bản thân hắn ở bên trong.
Với thực lực của nhóm Vũ Ti Đóa, đương nhiên không đến nỗi bị Lam Ngân Đột Thứ Trận cản trở, nhưng hiệu quả trì hoãn thời gian vẫn làm được.
Tốc độ của ba người đều chậm đi một nhịp. Trong đó, Kim Hùng Dương Niệm Hạ dựa vào tố chất thân thể siêu cường hãn của chính mình, hung hãn nhảy vào trong Lam Ngân Đột Thứ Trận. Hai tay hắn đột nhiên nở lớn gấp đôi, vung lên, sức mạnh khổng lồ quét ngang, phóng thẳng đến vị trí lúc trước của Đường Vũ Lân.
Thần Liêm Đao của Từ Du Trình Tử cũng đồng dạng chém ngang, Lam Ngân Thảo liên tục bị cắt rời, lưỡi đao ánh sáng to lớn chém thẳng đến Đường Vũ Lân.
Vũ Ti Đóa bay lên trời, sau một khắc, hóa thành một luồng ánh sáng, U Minh Đột Thứ từ giữa không trung lao thẳng xuống Đường Vũ Lân.
Thiên la địa võng đến lúc này đã hoàn thành, vây kín lấy con mồi.
Không chỉ có như vậy, một vòng sáng màu bạc cũng trong nháy mắt xuất hiện dưới chân Đường Vũ Lân. Khống chế hồn kỹ của Cầm Cố Lạc Quế Tinh, Không Gian Tỏa!
Bốn trong số năm thành viên Ngũ Đại Thiên Tài Bảng đồng thời vây công Đường Vũ Lân. Tất cả đều lấy ra năng lực mà bọn họ am hiểu nhất.
Vào lúc này, Đường Vũ Lân hầu như là đang đối mặt với tuyệt cảnh!
Đừng nói là đối thủ, ngay cả người mình cũng đã có chút mất niềm tin.
Tốc độ của Tạ Giải và Diệp Tinh Lan tuy nhanh, nhưng sau lần thứ nhất xung kích Lưỡng Giới Phân Cát bị truyền tống trở về, liền bắt đầu vòng qua hai bên, chí ít phải 3 giây nữa, mới có thể cứu viện được đồng đội.
Gợn sóng nguyên tố trước người Cổ Nguyệt đã trở nên kịch liệt, nhưng nước xa không cứu được lửa gần. Tinh trượng của Hứa Tiểu Ngôn đã giơ cao khỏi đầu, nhưng nàng lại không có cách nào ra tay vào lúc này.
Nhìn kiểu nào, Đường Vũ Lân đều đang phải đối mặt với tử cục.
Cổ Nguyệt khẽ kêu một tiếng, tay phải chỉ thẳng lên trên trời, hai quả cầu lửa màu lam rốt cục cũng thành hình, mang theo vĩ diễm huyễn lệ, vẽ ra hai đường vòng cung duyên dáng, từ hai bên bay vào giữa chiến trường. Nàng dĩ nhiên dựa vào tinh thần lực mạnh mẽ để khống chế hỏa cầu tránh khỏi phạm vi của Lưỡng Giới Phân Cát.
Nhưng mà cho là vậy, về mặt thời gian cũng đã không kịp.
Ánh sáng bạc lấp loá, thân thể Đường Vũ Lân vẫn như cũ bị không gian cầm cố áp chế.
Một nụ cười lạnh nhạt đã hiện lên ở trên khuôn mặt Lạc Quế Tinh, Vũ Trường Không cũng đã đến khu vực phụ cận chiến trường, một khi phát hiện Đường Vũ Lân không chống đỡ được, ngay lập tức sẽ giúp hắn thoát ly khỏi chiến trường.
Lạc Quế Tinh cũng không hề hi vọng mình lần này thật sự có thể giam cầm được Đường Vũ Lân, nhưng chỉ làm hắn trì trệ một thoáng, khiến hắn không có cách nào dùng trạng thái tốt nhất để đón đỡ cuộc đánh hội đồng của ba người kia, vậy là đủ rồi.
Giải quyết xong Đường Vũ Lân, dưới tình huống lấy năm chọi bốn, cuộc tranh tài này sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Đường Vũ Lân là hạt nhân, cũng là một trong hai người có thể dùng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ. Không có hắn, một mình Cổ Nguyệt cũng không thể sử dụng Võ Hồn Dung Hợp Kỹ được! Còn những người khác, thực lực tuy mạnh, nhưng cũng không thể sánh được bằng với Đường Vũ Lân. Trong tình huống phe bọn họ nhiều hơn một người, đã đủ để giành được thắng lợi.
Bích Xà Trịnh Di Nhiên đã bắt đầu phun ra khói độc màu xanh lục bao phủ một phạm vi rộng. Khói độc bốc lên từ hai bên, dựa theo kế hoạch của Lạc Quế Tinh, sau khi giải quyết xong Đường Vũ Lân, mọi người sẽ lùi vào trong phạm vi bảo hộ của khói độc để ổn định đội hình, sau đó lại dựa vào ưu thế nhiều người hơn mà giành lấy thắng lợi cuối cùng.
Giống như hắn nói với Đường Vũ Lân vậy, bọn họ đã không còn là một đoàn đội không biết phối hợp cùng nhau lúc trước. Trải qua khoảng thời gian tu luyện vừa qua, sự phối hợp của bọn họ đã trở nên ăn ý hơn, tín nhiệm lẫn nhau trong khi hành động. Thực lực tổng hợp của đoàn đội bọn họ cũng tăng cao theo cấp số nhân.
Có Không Gian Cầm Cố khống chế, các kỹ năng còn lại như U Minh Đột Thứ, Kim Hùng Cự Chưởng, Lưỡi Hái Tử Thần, đồng thời công kích từ ba phương hướng khác nhau đánh tới. Đường Vũ Lân ngàn cân treo sợi tóc.
Thế nhưng, ngay lúc đó, người thứ nhất xông tới trước mặt Đường Vũ Lân, Vũ Ti Đóa, lại nhìn thấy một nụ cười, nụ cười của Đường Vũ Lân.
Hắn lại còn đang cười, chẳng lẽ nói, ở trong tình huống như vậy, hắn còn có biện pháp chống lại? Không thể nào!
Cái ý niệm này mới vừa xuất hiện ở trong lòng Vũ Ti Đóa, nàng liền nhìn thấy trên người Đường Vũ Lân đột nhiên có hai cái Hồn Hoàn màu hoàng kim bay lên.
Đúng vậy, hai cái, chính là hai cái! Một dự cảm không tốt nhất thời ở xuất hiện trong lòng Vũ Ti Đóa. Vốn là vì sợ sẽ thật sự làm tổn thương Đường Vũ Lân, nàng còn không dám dùng toàn lực ứng phó, nhưng lúc này lại lập tức vận dụng toàn bộ hồn lực của bản thân, để cho lực công kích của U Minh Đột Thứ tăng mạnh đến mức tận cùng.
Kim Lân bao trùm, cánh tay phải bành trướng. Không Gian Cầm Cố dù sao cũng không có tính năng khóa tuyệt đối, không thể nào ngăn cản được huyết mạch lực của bản thân Đường Vũ Lân vận hành.
Huyết Thống Hồn Kỹ, Hoàng Kim Long Thể!