Chương 522: Cái Gì Là Thần Cấp! (Hạ)
"Tuân lệnh, chủ nhân." Tựa hồ là bởi vì nguyên nhân nhìn thấy đầu bếp đại thúc, âm thanh của Hồng Cấp Cơ Giáp đã trở nên ngọt ngào hơn.
Chuyện này...
Tiếp theo, hồng quang lóe lên, Hồng Cấp Cơ Giáp cao tới sáu mét này đột nhiên biến mất không còn tăm hơi. Lúc xuất hiện lần nữa, đã ở cách đó 10 mét.
Thuấn di?
Đầu bếp đại thúc lạnh nhạt nói: "Tiểu Hồng có cơ năng thuấn di sinh mệnh, có thể trong phạm vi 1.000 mét, tự do hoàn thành Không Gian Thuấn Di."
Hồng quang lại lóe lên, Hồng Cấp Cơ Giáp đột nhiên nằm rạp trên mặt đất, đã biến thành một chiếc Hồn Đạo Xe Thể Thao màu đỏ cực đẹp, biến hóa có thể nói là hoàn mỹ, phía trước có hai chỗ ngồi.
Hồng quang lại lóe lên, nó đã trôi nổi ở giữa không trung, hóa hình dáng của một chiếc Hồn Đạo Máy Bay. Một luồng khí tức sắc bén bức người xông lên tới mặt.
Hồng quang cuối cùng một lần nữa để nó biến lại thành hình dáng con người, nhưng hai tay lại múa lượn trên khong trung. Vô số Hồn Đạo Pháo từ bên trong cơ thể xuất hiện, thân thể ngồi xuống phía dưới, lập tức biến thành một chiếc pháo đài nhỏ có cả trăm chiếc Hồn Đạo Pháo chìa ra. Khẩu pháo ngay vị trí trung ương có đường kính gần 1 mét.
Chuyện này...
Phá vỡ! Chỉ có hai chữ này có thể hình dung cảm thụ của Đường Vũ Lân lúc này.
Đây mà vẫn còn là Cơ Giáp sao? Cơ Giáp có thể đạt đến trình độ như thế? Thuấn di trong quãng đường dài? Biến hình? Đây mà còn là Cơ Giáp?
Còn nữa…? Chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp dĩ nhiên lại là của đầu bếp đại thúc? Chuyện này...
Phá vỡ, lúc này ở trong lòng hắn, chỉ có phá vỡ! Phá vỡ hoàn toàn nhận thức của hắn!
Hồng Cấp Cơ Giáp biến về lại nguyên dạng, "Ông chủ, đã đủ chưa?"
"Được rồi! Ngươi đi về nghỉ ngơi đi." Đầu bếp đại thúc hướng về Hồng Cấp Cơ Giáp nói đầy ôn nhu.
Ánh sáng trên người "Tiểu Hồng" lóe lên, trở về vị trí ban đầu rồi dừng lại. Hoa văn vàng óng trên người một lần nữa hóa lại thành màu vàng sậm, cứ như vậy im lìm đứng ở nơi đó.
Đầu bếp đại thúc chuyển hướng về Đường Vũ Lân, nói: "Cơ Giáp đến cấp độ nhất định, bản chất cũng không khác gì Hồn Linh cả, thậm chí có thể cùng dung hợp với Hồn Linh của bản thân. Chiếc Cơ Giáp này của ta đã dung hợp với một trong số Hồn Linh, cũng như là phân thân của ta. Luận về năng lực thực chiến, dù cho là không có ta chỉ huy hay điều khiển, nó cũng không kém hơn bản thể của ta bao nhiêu. Một thứ như vậy, có khả năng phát triển không ngừng. Thân là Cơ Giáp Sư, làm sao lại có khả năng sẽ không đem nhiều tinh lực để tập trung vào trong đó cho được? Vì lẽ đó, lựa chọn con đường Cơ Giáp này, tất nhiên sẽ mang ý nghĩa phải bỏ qua một số con đường khác. Nhưng ta không hối hận, ta rất yêu thích Cơ Giáp!"
Nói đến câu nói cuối cùng, trong con ngươi của ông ta đã tràn ngập sự cuồng nhiệt.
Đúng vậy, ông ta yêu thích Cơ Giáp, yêu quý Cơ Giáp, vì Cơ Giáp, ông thậm chí còn từ bỏ cơ hội xung kích cấp độ Phong Hào Đấu La cao cấp. Mãi đến tận hiện tại, hồn lực ông vẫn chỉ dừng ở trình độ cấp 94.
Đối với Hồn Sư phổ thông mà nói, tu vi có thể đạt đến cấp 94 tuyệt đối là không gì sánh kịp, nhưng đối với ông và truyền thừa của ông mà nói, cấp 94 thật sự là không đủ.
Nhưng ông không hề hối hận, không có chút hối hận nào bởi vì mình đã dồn tinh lực vào Cơ Giáp. Bởi vì yêu quý!
Đây mới là Cơ Giáp đấy! Chính là cảnh giới tối cao của Cơ Giáp đấy! Đường Vũ Lân không nhịn được nuốt một hớp nước miếng. Trong lúc nhất thời, tâm tình cũng chịu một chút ảnh hưởng.
"Nhưng ngươi thì không được, ngươi không thể đi theo con đường này của ta." Đầu bếp đại thúc đột nhiên nói.
Đường Vũ Lân chấn động trong lòng, bật thốt lên: "Tại sao?"
Đầu bếp đại thúc trầm giọng nói: "Bởi vì ngươi có ưu thế được trời cao ưu ái. Con đường Cơ Giáp này, không thích hợp với ngươi. Thứ ta có thể nói cho ngươi biết chính là, Hồng Cấp Cơ Giáp mạnh hơn, cũng không thể đạt đến trình độ Tứ Tự Đấu Khải Sư. Đây vĩnh viễn cũng là chuyện không thể nào. Bởi vì, dù có mạnh hơn, Hồng Cấp Cơ Giáp cũng có hạn mức tối đa. Mà Cơ Giáp có cấp độ cao hơn một trình độ, ở thời đại này của chúng ta vẫn không có khả năng sẽ thực sự xuất hiện. Ta nỗ lực theo phương hướng này, mới biết nó gian nan đến mức nào. Mà đối với ngươi mà nói, độ khó trở thành Tứ Tự Đấu Khải Sư trong tương lai, thực sự nhỏ hơn cái này rất nhiều."
"Ngươi sẽ không học chế tác Cơ Giáp! Đẳng cấp Đoán Tạo Sư của ngươi đã đạt đến cấp 5 rồi, chuyển sang học chế tạo Cơ Giáp cũng đã muộn. Còn Cơ Giáp Sư đỉnh cấp chân chính, nhất định phải là Cơ Giáp Chế Tạo Sư. Ta là vậy, hết thảy Hồng Cấp Cơ Giáp Sư cũng đều là như vậy. Ngươi cho rằng ngươi có thể chuyển sang học chế tạo Cơ Giáp hay sao?"
Câu hỏi này Đường Vũ Lân đã không có cách nào trả lời. Đúng đấy! Mình có thể đổi sang học chế tạo Cơ Giáp sao? Đáp án hiển nhiên là không! Huyết thống Kim Long Vương làm cho hắn có sức mạnh vượt xa người thường. Nhiều năm khổ luyện Đoán Tạo như vậy, mới có được thành tựu của ngày hôm nay. Tuổi hắn tuy rằng không lớn, nhưng thời gian học tập Đoán Tạo Thuật cũng đã được 9 năm. Mất cả 9 năm trời mới có thể trở thành Đoán Tạo Sư cấp 5. Nếu như chuyển sang học chế tạo Cơ Giáp, sẽ không biết phải mất bao lâu?
Thì ra là như vậy!
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về Sư bá phía đứng ở một bên. Sư bá dẫn mình đến xem chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này, chính là vì muốn loại bỏ đi ý nghĩ trở thành Cơ Giáp Sư ở tầng thứ cao hơn của mình.
Chấn Hoa nghiêm mặt nói: "Vũ Lân, ngươi nhớ kỹ, việc lựa chọn hướng đi của mình nhất định không thể có sai lệch. Một khi xuất hiện sai lệch, như vậy, rất có khả năng sẽ phải gánh lấy hậu quả nặng nề. Trong lịch sử đại lục xưa nay cũng không hề thiếu thiên tài, thế nhưng, trong số những người có thiên phú trác tuyệt này, có một nhóm người chọn con đường đi lạc lối. Chính bởi vì bọn họ quá có thiên phú, những con đường mà bọn họ có thể lựa chọn có quá nhiều, cho nên mới bị lạc lối. Mà một khi lạc lối, như vậy, rất có khả năng sẽ mất đi tất cả, sẽ trì trệ không tiến. Thời điểm muốn chuyên tâm, cũng đã không làm được. Vì lẽ đó, làm tốt chuyện của mình, nhất định không thể đi đường rẽ, hiểu chưa?"
Đường Vũ Lân trong lòng đầy lẫm liệt, khác nào mới vừa được khai sáng.
"Vâng, Sư bá, con đã rõ."
Chấn Hoa khẽ mỉm cười, "Hiểu rõ là tốt rồi! Ngươi rất thông minh, không cần ta nói quá nhiều. Đây không chỉ là ta muốn nói với ngươi, mà ta cũng đại biểu cho các vị lão sư của ngươi. Chúng ta đều luôn quan tâm theo dõi ngươi, sẽ không để cho ngươi đi đường rẽ."
"Ở trong nghề Đoán Tạo này, ngươi đã hoàn toàn đi vào quỹ đạo, thứ ngươi cần chỉ là thời gian mà thôi. Còn nhớ không? Lúc trước ngươi lựa chọn không cần dùng đan dược để tu luyện, như vậy, vào lúc đó ngươi cũng đã lựa chọn con đường của chính mình, con đường của Đấu Khải Sư. Nên sẽ có một ngày, ngươi trở thành Tứ Tự Đấu Khải Sư, đứng ở trên đỉnh giới Hồn Sư trên đại lục. Khi đó nếu như ngươi nguyện ý, ngươi có thể lựa chọn tất cả mọi chuyện ngươi muốn làm. Cơ Giáp thay cho đi bộ là đủ rồi, không nên tiếp tục đào sâu."
"Vâng."
"Đã sắp tới buổi trưa, ta giúp các ngươi làm một ít đồ ăn ngon." Đầu bếp đại thúc đột nhiên cười cười, đi tới mặt sau của Hồng Cấp Cơ Giáp, ở trên vị trí chân của nó nhấn một cái. Một ánh hào quang soi sáng chiếu rọi, một chiếc hộp lớn từ vị trí bụng của Hồng Cấp Cơ Giáp từ từ hạ xuống.
Chiếc hộp này có hình vuông, lớn vô cùng. Rất hiển nhiên, bên trong bộ Hồng Cấp Cơ Giáp này có không gian trữ vật riêng.
Đường Vũ Lân vội vàng đi tới hỗ trợ khiêng, lại bị đầu bếp đại thúc từ chối, "Không cần. Để ta là được rồi." Mũi chân vẩy một cái, hộp gỗ bay lên, vững vàng rơi vào trên tay ông ta.
Tiếp theo, quang ảnh lóe lên, đại thúc đã biến mất rồi. Không phải là không gian truyền tống, chỉ là tốc độ quá nhanh.
Vị đầu bếp đại thúc này cũng thật là có ý tứ nha! Dùng Thần Cấp Cơ Giáp để chứa nguyên liệu nấu ăn, còn yêu thích làm bếp.
Nhìn bóng người ông ta rời đi, Chấn Hoa than nhẹ một tiếng, "Người này đó! Chính là quá dễ dàng phân tâm! Luận thiên phú, hắn tuyệt đối không kém ngươi, nhưng hắn lại thủy chung không thể vượt qua ngưỡng cửa Đấu La cấp cao kia. Cũng là bởi vì, tâm hắn quá tạp. Hôm nay hắn đồng ý để cho ngươi xem Cơ Giáp của hắn, chính là hi vọng ngươi có thể xem hắn như là một tấm gương xấu mà ngừng lại. Theo đạo lý mà nói, với truyền thừa của hắn, vốn có thể đứng đầu đại lục mới đúng."
"Sư bá, ông ta đến cùng là ai vậy?" Đường Vũ Lân hỏi.
Chấn Hoa khẽ mỉm cười, "Chờ một lúc nữa ăn cơm, ngươi tự mình hỏi hắn đi! Vì ngươi, hắn đã xoắn xuýt rất lâu. Kim Thiên biết ngươi sắp tới, nên cố ý chạy tới. Lại còn chủ động chuẩn bị đồ ăn ngon. Coi như là ta, bình thường cũng không có đãi ngộ này."
"Vì con?" Đường Vũ Lân mặt đầy hiếu kỳ.
Chấn Hoa gật đầu, "Tâm tình ngươi hôm nay chịu xung kích khá lớn, không thích hợp theo ta học tập đoán tạo. Đi thôi, đi ăn cơm."
Trở lại văn phòng của Chấn Hoa, trong lòng Đường Vũ Lân từ đầu đến cuối vẫn tồn tại một sự tò mò mãnh liệt. Đầu bếp đại thúc kia đến tột cùng là ai? Không tới Đấu La cao cấp, nhưng cũng là cường giả cấp độ Phong Hào Đấu La đấy! Lại còn là một vị Hồng Cấp Cơ Giáp Sư, ở trên đại lục nhất định có tiếng tăm lừng lẫy mới đúng. Luận về thực lực cá nhân, chỉ sợ ông ta sẽ không kém hơn sư tổ của mình đi.
Coi như là vậy, Sư bá đều còn cảm thấy tiếc nuối thay ông ta, chuyện này là vì sao như vậy chứ?
Mang theo tràn ngập nghi hoặc, Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt cùng nhau chờ đợi.
Mãi một tiếng sau, từng món ăn ngon mới được bày lên bàn ăn.
Mỗi một món ăn nhìn qua đều cực kỳ đẹp đẽ, càng mang theo một ít mùi thơm đặc thù, khiến cho người ta thèm nhỏ dãi.
Lên trước nhất chính là bốn bát canh. Nhìn qua, chỉ là nước dùng, mang theo mùi thơm ngát dịu nhẹ.
Nhìn thấy phần canh này, con mắt Chấn Hoa bỗng sáng ngời, cười ha ha, nói: "Vũ Lân, Kim Thiên sư bá thực là cưng chiều ngươi. Canh này gọi là Tiên Linh Khuẩn Thang. Thứ tốt đấy!"
Tiên Linh Khuẩn? Linh quang lóe lên trong đầu Đường Vũ Lân. Loại thực vật này, hắn đã từng nghe nói qua rồi!