Chương 135: Nổi giận (2)
- Mau nhìn! Đó chính là trưởng lão Long Nhất Phi của Kiên Vũ viện chúng ta! Long sư huynh lúc này được cứu rồi!
- Long trưởng lão! Nhất định phải xử lý bọn hắn
- Long trưởng lão! Long sư huynh hiện tại đang ở bên trong chiếc Ngân Nguyệt phi châu kia.
“...”
Cả đám đệ tử Ma Long giáo ở đây thấy có cao thủ đến giúp, lập tức phấn chấn hoan hô.
Trương Thất chật vật từ trong rừng bay lên, nhìn Long Nhất Phi từ xa xa lướt đến, trên khuôn mặt già nua không khỏi hiện lên một tia khiếp sợ.
Bản thân hắn có tu vi Cương khí cảnh tam trọng thiên, nhưng đối phượng lại là cao thủ Cương khí cảnh ngũ trọng thiên. Sau khi Long Vũ giả đạt tới Cương khí cảnh, mỗi một trọng tăng lên sẽ có biến hóa cực kỳ kinh người, gần như không có khả năng khiêu chiến vượt cấp. Bởi vậy, lúc này Trương Thất không khỏi đau đầu.
Hắn suy nghĩ về một chút rồi lập tức hướng lên Ngân nguyệt phi châu ở không trung hô lớn:
- Thiếu trang chủ, người tới thực lực rất mạnh! Ngài nhanh thúc dục Ngân nguyệt phi châu rời đi! Ta sẽ che chở phía sau cho ngài!
- Hả? Được! Được! Trương Thất, ngươi nhất định phải ngăn hắn lại! Tới lúc trở về, bản công tử nhất định sẽ thỉnh công cho ngươi!
Tên Thiếu trang chủ ở bên trong Ngân nguyệt phi châu sau khi cả kinh liền nhanh chóng mở mồm đáp ứng, rồi lập tức muốn điều khiển phi châu chạy trốn.
Trong mắt Trương Thất không khỏi lộ ra vẻ khinh bỉ, nhưng thân hình vẫn tiếp tục cử động, nhanh chóng đón đầu Long Nhất Phi đang lướt tới kia.
Hắn tuy rằng không nắm chắc đánh thắng Long Nhất Phi, nhưng kéo dài một thời gian ngắn thì không thành vấn đề đấy. Chỉ cần Thiếu trang chủ nhà mình chạy trốn được rồi, hắn muốn thoát thân cũng không khó khăn lắm.
Sự thật cũng giống như hắn suy đoán, Long Nhất Phi cho dù cao hơn hắn hai giai, nhưng muốn bắt được hắn thì không phải chỉ trong chốc lát có thể giải quyết được.
Lúc này, tất cả đám đệ tử đều vô cùng khẩn trương chăm chú nhìn lên Ngân nguyệt phi châu trên không trung đang dần dần đi xa, ai nấy đều vội vã lo lắng vô cùng.
Tất cả mọi người biết rõ, hễ là Ngân Long võ giả đều một đám ham mê nữ sắc háo dâm. Lúc này Long Khuynh Vân cùng Lý U Nguyệt hai đại mỹ nữ thiên kiều bá mị rơi vào tay đối phương, ai cũng có thể biết được kết cục. Cả đám đệ tử tâm thần buồn bã, trong lòng có chút thầm tổn thương.
Cũng không thiếu người hướng ánh mắt đồng tình về phía Phong Liệt. Mấy ngày gần đây, Phong Liệt và Lý U Nguyệt một mực như hình với bóng, giống như thần tiên quyến lữ tiện sát ngàn vạn đệ tử ở đây.
Nhưng lúc này, Phong Liệt lại phải trơ mắt ra nhìn người yêu của mình cách mình mà đi, cảm giác bi phẫn đó không phải người nào cũng cảm nhận được. Mà đám người Nhạc Đông Thần, Tần Trọng, Trịnh Nguyên Kiệt ở phía xa kia lại lộ ra một tia sung sướng vô cùng..
Phong Liệt cũng không để ý tới Long Nhất Phi cùng Trương Thất giao phong, hắn trừng mắt gắt gao nhìn Ngân nguyệt phi châu kia, ánh mắt như nứt ra, đôi con ngươi đỏ ngầu hồng mang bắn ra bốn phía, trong lòng thì vạn phần thống hận chính mình.
Không chỉ đơn thuần hận tu vi của mình thấp kém! Đau hơn nữa là hận chính mình tu vi đã thấp lại còn không tự biết! Vẫn còn âm thầm đắc chí vì thu hoạch của mấy ngày hôm nay!
Lúc này nghĩ lại, đúng là chuyện nực cười.
Nói cho cùng, mình cũng chỉ có thể ngông cuồng trong đám đệ tử Nguyên khí cảnh mà thô. Ở trên đại lục Long Huyết, chính mình vẫn chỉ là một con sâu cái kiến nho nhỏ, có thể giết chết bản thân mình đâu chỉ có ức ức vạn người?
Thực lực!
Tất cả đều bắt đầu từ thực lực!
Phong Liệt kiếp trước kiếp này, chưa có lúc nào khát vọng chiến lực vô thượng như lúc này!
Ở trong cái thế giới điên cuồng không phải ta giết ngươi, chính là ngươi giết ta này, không có chí cao vô thượng chiến lực, liền nữ nhân mình yêu thích cũng không bảo vệ được, còn nói gì đến chuyện thiên thu bá nghiệp, đứng trên tất cả mọi người?
Thời gian dần trôi qua, điên cuồng trong lòng hắn dần nguội xuống, tất cả đều hóa thành vô tận hận ý cùng tham vọng!
Ha ha! Ha ha ha ha!
Phong Liệt khàn khàn cuồng tiếu vài tiếng, vô tận thê lương quấn quýt trong lòng, ánh mắt theo thời gian dần dần có chút tán loạn..., hung quang bắn ra bốn phía, giống như một đầu hung thú khát máu, rõ ràng là lâm vào cảnh tẩu hỏa nhập ma.
Nhưng vào lúc này,, hai mắt đỏ ngầu của Phong Liệt bỗng nhiên sáng ngời, một ý niệm điên cuồng trong giây lát xẹt qua trong óc, làm hắn không khỏi tâm thần chấn động, lập tức thanh tỉnh vài phần!
Trơ mắt ra nhìn Ngân nguyệt phi châu kia sắp đi xa, ở thời điểm ngàn cân treo sợi tóc, Phong Liệt cũng không còn che dấu chiến lực nữa rồi.
Bên trong sương mù trùng trùng điệp điệp, Phong Liệt đột nhiên trầm hông hóp bụng, ngưỡn cổ lên, tự đánh mạnh vào lồng ngực của mình. Sau lưng chín đầu hư ảnh Ma Long dài hơn một trượng uốn lượn gào thét. Hắc ám nguyên lực vô tận ở xung quanh điên cuồng ngưng tụ.
Theo hắn không ngừng mạnh mẽ đám ngực, một loạt tiếng “Bang bang” vang lên, mặt đất cũng ầm ầm chấn động theo, phảng phất đang dần dung hợp làm một, khiến cho mọi người chung quanh lại kinh ngạc.
Sau đó, chỉ thấy hắn đột nhiên giãn hai tay ra, phát ra một tiếng rồng ngâm cao vút về phía Ngân nguyệt phi châu trên bầu trời.
- Mượn địa chi thế, Táng thiên nhất khiếu!
Rống!
Theo một tiếng rồng ngâm chấn động cả đất trời vang lên, một hư ảnh Ma Long khổng lồ thân hình thô như vại nước, dài ước chừng 30 trượng, bỗng nhiên giương cánh bay lên trời, phá tan khói đen, hung hắng đánh tới Ngân nguyệt phi châu ở trăm trượng cao trên không trung.
Cùng lúc đó, Hắc ám chi thân của Phong Liệt lại một lần nữa nổ tung thành một đoàn khói đen.
Ngàn vạn đệ tử ở xung quanh đó không khỏi bị một tiếng rồng ngâm hung lệ như viễn cổ Ma Long buông xuống kia chấn động đến đầu choáng mắt hoa. Sau khi thanh tỉnh được một chút, lập tức phát hiện long ảnh khổng lồ đang bay lên trời kia, tất cả mọi người đều kinh hãi vô cùng, trợn mắt há hốc mồm.
Dưới cái nhìn của ngàn vạn người, long ảnh khổng lồ kia, mang theo khí thế vạn quân của đại địa, long uy mênh mông của viễn cổ Ma Long cùng với vô tận điên cuồng từ đáy lòng của Phong Liệt, lập tức vượt qua mấy khoảng cách trăm trượng, hung hăng đánh mạnh vào phần bụng của Ngân nguyệt phi châu.
Ầm!
Tiếng nổ tung chấn động như rạch nứt không trung vang lên.
Chiếc Ngân nguyệt phi châu màu bạc sáng chói kia ầm ầm nứt vỡ, lập tức nổ thành mảnh vỡ bay. Quầng sáng màu bạc bùng phát trong giây lát kia làm cho ngàn vạn đệ tử ở đây đều không thể mở nổi mắt.
Thẳng đến thật lâu về sau, một đám đệ tử Ma Long giáo ở phía dưới mới phục hồi lại tinh thần từ trong uy thế của vụ nổ lớn động trời, không khỏi xôn xao.
- Trời ạ! Đạo long ảnh công kích kia là từ đâu ra vậy? Bên cạnh chúng ta từ lúc nào lại xuất hiện một cao thủ Cương khí cảnh vậy?
- Phong Liệt! Đạo long ảnh phát ra từ chỗ của Phong Liệt! Thật sự làm cho người rất khó tin được! Chẳng lẽ Phong Liệt là một cao thủ che giấu tu vi?
- Nhanh! Mọi người nhanh đi cứu Long sư huynh, Lý sư tỷ!
- Nhanh đi cứu người! Còn mấy tên Ngân Long hỗn đãn kia, nếu có thể ngã chết thì tốt nhất! Nếu không còn phải để cho chúng ta phí thêm chút sức lực!
"..."