Chương 178: Ngươi nói nhảm quá nhiều rồi (2)
Sau một khắc, hắn đột nhiên không có chút dấu hiệu nào thả ra một đoàn hắc vụ nồng nặc trong phương viên ba mươi trượng, giống như mực nước lâu năm, trong nháy mắt đem ba tên cao thủ Chân Khí Cảnh cách hắn gần nhất bao phủ ở trong đó.
Đồng thời, hắn chợt biến ra Hắc Ám Chi Thân, xuất ra Tế Thiên Thần Thương, cấp tốc lao tới một gã thị vệ Chân Khí Cảnh Tam Trọng Thiên bên trái.
"Xoẹt."
Mũi thương dài ba thước sắc bén vô cùng xẹt qua hư không, phảng phất đem hư không cũng xé rách thành hai mảnh, âm thanh bén nhọn phá không giống như biển gầm mạnh mẽ, xé rách màng nhĩ của người ta.
Khi Phong Liệt thả hắc vụ ra, tất cả mọi người đều biến thành người mù, tinh thần lực của cao thủ Chân Khí Cảnh cũng cảm nhận được áp chế, chỉ có thể dựa vào việc nghe tiếng gió để đoán phương hướng.
Tên thị vệ Chân Khí Cảnh Tam Trọng Thiên này nghe được có âm thanh lợi khí phá không đánh tới, trên mặt không khỏi lộ ra một tia khinh thường, hắn đối với tin đồn Phong Liệt có thể đánh bại cao thủ Chân Khí Cảnh chẳng bao giờ thèm để ý tới, một gã đệ tử Nguyên Khí Cảnh nho nhỏ chẳng lẽ thật sự có thể lên tới tận trời cao hay sao?
Hắn hừ lạnh một tiếng, một thanh đại đao răng cưa dài năm thước, chiều rộng nửa thước trong tay đột nhiên quét ngang, gào thét nghênh đón Phong Liệt, quả thực có xu thế phá sơn đoạn nhạc a.
Hắn rất tin một đao kia khi chém xuống sẽ khiến Phong Liệt ăn đủ, mặc dù không thể đem Phong Liệt chém thành hai khúc, nhưng cũng đủ để đem Phong Liệt tiến gần tới cái chết.
Nhưng sau một khắc, hắn lại hoảng sợ thất sắc.
"Oanh!"
Một thanh âm trầm đục vang lên.
Tên thị vệ này chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo mạnh mẽ không thể địch nổi xuyên thấu qua thanh đại đao trong tay, trong nháy mắt xông vào trong cơ thể của mình, chấn động khiến hai cánh tay của hắn tê dại, khí huyết sôi trào, thoáng chốc, đại đao linh bảo trung giai trong tay đã biến thành mảnh nhỏ, tung bay đầy trời.
Ngay sau đó, một đạo phong mang sắc bén trong nháy mắt xẹt qua cổ của hắn, "Phốc" một tiếng nhỏ vang lên, máu tươi ba thước, một cái đầu lâu bay lên, rơi xuống lăn tới dưới lòng bàn chân cách đám người Nhạc Đông Thần hơn mười trượng, chết không nhắm mắt.
-A? Lữ Đồng? Này … này …
-Tên phế vật này!
Nhạc Đông Thần tám người nhìn đầu lâu dưới chân chết không nhắm mắt, không khỏi sắc mặt đại biến, hoảng sợ lùi lại phía sau mấy bước.
Trong nhất thời, sắc mặt mọi người cũng trở nên rất là đặc sắc, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, giao phong không tới một hơi thở, phe mình thế nhưng đã chết mất một người, đả kích này đối với tám người không thể nói là không nhỏ.
-Phong Liệt hắn … đến cùng phải người hay không? Làm sao có thể dễ dàng chém giết cao thủ Chân Khí Cảnh như thế?
-Lữ Đồng là cường giả Chân Khí Cảnh Tam Trọng Thiên a! Làm sao lại bị Phong Liệt trong nháy mắt giết chết ngay lập tức?
"..."
Hai huynh đệ Lữ Tranh Lữ Vanh liếc mắt nhìn nhau, đều thấy được sự sợ hãi trong mắt đối phương, huynh đệ hai người không khỏi có chút hoài nghi, lần này bán mạng một lần cho Nhạc Đông Thần cùng Triệu Đống có phải là lựa chọn sai lầm hay không!
Nhạc Đông Thần thấy sắc mặt Lã thị huynh đệ rất là khó coi, hắn vội vàng ra vẻ bình tĩnh lên tiếng giải thích:
-Khụ khụ! Nhị vị Lữ huynh không cần phải lo lắng, Phong Liệt hắn có thể đánh bại Long Khuynh Vân, đúng là có thực lực đánh chết cao thủ Chân Khí Cảnh Sơ Kỳ, bất quá, có nhiều cao thủ như thế ngăn giết hắn, mặc kệ hắn có ba đầu sáu tay cũng tuyệt không may mắn như vậy! Bổn công tử đảm bảo chắc chắn, Phong Liệt rất nhanh sẽ toi mạng tại đây!
Nghe Nhạc Đông Thần định liệu trước như thế, tất cả mọi người còn lại khẽ bình thường trở lại chút ít, tổn thất một gã cao thủ Chân Khí Cảnh Sơ Kỳ vẫn ở trong phạm vi thừa nhận trong lòng bọn hắn.
Bất quá, mặc dù ngoài miệng nói không sao cả, nhưng trong lòng Nhạc Đông Thần cùng Triệu Đống thì hung hăng run rẩy một chút, bởi vì lúc trước đã từng ra giá, nếu tổn thất một gã cao thủ Chân Khí Cảnh, hai người bọn họ liền phải thêm vào hai vạn long tinh, đây đều là tiền a!
Bất quá, chuyện kế tiếp chứng minh thực tế, cuộc sống đau lòng của hai người bọn họ giờ mới bắt đầu.
Phong Liệt đánh chết tên cao thủ Chân Khí Cảnh tam trọng kia, chợt có một thanh lợi kiếm đâm tới bên người, tốc độ nhanh như tia chớp, muốn tránh cũng không được!
Nhưng Phong Liệt lại không có tính toán tránh né chút nào, bằng vào Hắc Ám Chi Thân của hắn hôm nay là Nguyên Khí Cảnh Cửu Trọng Thiên, phàm là cao thủ Chân Khí Cảnh cấp tám trở xuống ở trước mặt hắn cũng không ăn thua gì, cũng chỉ có cao thủ Chân Khí Cảnh đỉnh phong có lẽ có thể tạo thành chút uy hiếp đối với hắn.
Khóe môi của hắn khẽ nhếch lên một tia lãnh khốc nhàn nhạt, nghênh đón không hề do dự.
"Đinh!"
Trường kiếm đâm vào nửa tấc dưới xương sườn Phong Liệt, liền bị chặn lại, vang lên một tiếng kim thiết giòn vang, tên thị vệ kia sắc mặt cả kinh, vừa muốn rút người quay trở về, nhưng không còn kịp rồi.
"A."
Một cây đại thương cỡ khoảng cái chén ăn cơm nặng nề trong nháy mắt quét qua đầu vai hắn, chỉ nghe "Phanh" một tiếng nặng nề vang lên, theo một tiếng thê lương kêu thảm thiết, tên thị vệ Chân Khí Cảnh Ngũ Trọng Thiên này đột nhiên bay ra bên ngoài hắc vụ, ngã trên mặt đất sau khi co quắp mấy cái liền tắt thở, nửa người đã bị đánh nát thành bột phấn, thảm không nói nổi.
"Ti."
-Tên khốn kiếp này!
Nhạc Đông Thần, Lữ Tranh đám người lại lần nữa hít một miệng khí lạnh, trong lòng cũng mạnh mẽ rùng mình một cái, ngay cả Triệu Đống từ đầu tới giờ sắc mặt âm lãnh thực cốt cũng phải thay đổi sắc mặt, mắt lộ ra sự sợ hãi khó có thể che dấu, chiến lực của Phong Liệt này rõ ràng so với mấy tháng trước càng thêm cường hãn!
Hắn mặc dù không muốn làm thái giám, nhưng càng không muốn chết!
Lúc này, trong lòng hắn không khỏi thầm hận chính mình quá thiếu kiên nhẫn, nếu như đã tới đại hạp cốc này, hắn có thể an bài vô số cao thủ Cương Khí Cảnh xuất động, đến lúc đó, nếu muốn giết một tên Phong Liệt nho nhỏ chẳng lẽ không phải dễ như trở bàn tay sao?
-Giết! Đều xông vào cho Bổn công tử! Mạnh mẽ băm nát tạp chủng kia cho ta!
Nhạc Đông Thần sắc mặt hung ác, không nhịn được hổn hển quát to.
Dưới sự phân phó của hắn, sáu cường giả Chân Khí Cảnh ở ngoài hắc vụ nhanh chóng lắc mình xông ào vào hắc vụ, mọi người đều toát ra sát khí nghiêm nghị toàn thân, hiện ra tu vi kinh người.
Mà lúc này đây, vừa vặn lại có nửa đoạn thân thể của một gã thị vệ Chân Khí Cảnh khác hạ bay ra khỏi hắc vụ, thiếu chút nữa nện vào đầu Nhạc Đông Thần, đến mức Nhạc Đông Thần tức giận lại lần nữa giơ tay giơ chân mắng to.
-Khốn kiếp!
-Một đám phế vật chỉ phí tiền của Bổn công tử!
"..."
Ở bên trong Hắc vụ, Phong Liệt cảm giác áp lực quanh người chợt tăng nhiều, sáu tên cường giả Chân Khí Cảnh, đây đã là một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn.
Lấy tu vi hôm nay của hắn, muốn một mình đối mặt bất kỳ cao thủ Chân Khí Cảnh nào cũng không hề sợ hãi, cho dù là cường giả Chân Khí Cảnh đỉnh phong cũng giống như vậy!
Nhưng bị một đám cường giả Chân Khí Cảnh vây công, không chỉ là đơn giản như một cộng một bằng với hai.