Chương 434: Các Chủ.

Nhóm dịch: black

Phong Liệt thấy sắc mặt Trang Huyền Cơ biến ảo không thôi, khóe miệng hiện ra một nụ cười âm hiểm, nhìn thằng vào Trang Huyền Cơ nói:

- Trang Huyền Cơ, ngươi muốn chết hay là muốn sống?

Trang Huyền Cơ lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trên mặt, cảnh giác nói:

- Ngươi muốn xử lý ta như thế nào?

- Ha ha, rất đơn giản! Nếu như ngươi muốn chết, ta sẽ đưa ngươi đến Ma Long giáo xử tử, ta tin Chiêm Thiên các sẽ còn muốn bồi thường, nếu ngươi muốn sống thì việc này chúng ta có thể giải quyết riêng!

Phong Liệt khẽ cười đáp.

Chiêm Thiên các có thể tính toán tường tận thiên cơ, điểm này có thể nói độc bộ đại lục, không ai có thể so sánh.

Chỉ có điều mặc dù có thể tường tận thiên cơ nhưng cũng không cách nào chống đối chính diện với Thập đại Chân Long giáo phái.

Nếu bàn về vũ lực, đừng nói là Ma Long giáo và Kim Long giáo thực lực mạnh nhất, cho dù Lôi Long giáo, Ngân Long giáo thực lực bình thường cũng tuyệt không phải thứ mà Chiêm Thiên các có thể ứng phó.

Cũng chính bởi vì Chiêm Thiên các xu cát tị hung, không can dự vào tranh chấp giữa Thập đại Chân Long giáo phái cho nên mới tồn tại mấy vạn năm.

Việc này của Trang Huyền Cơ có thể nói là muốn lớn thì lớn, muốn nhỏ thì lại chỉ là việc cá nhân, không đáng nhắc tới. Nhưng nếu làm to ra, Ma Long giáo nói cứng là Chiêm Thiên các sai sử việc này, vậy thì sẽ vô cùng nghiêm trọng.

Cơ hồ không có chút do dự, Trang Huyền Cơ vội vàng lên tiếng:

- Giải quyết riêng! Giải quyết riêng vẫn tốt hơn!

Phong huynh, lần này là tiểu đệ sai, không xem xét kĩ, vì vậy trung quỷ kế của phụ nhân ác độc kia. Phong huynh có điều kiện gì thì cứ nói ra, chỉ cần Trang Huyền Cơ có thể làm được và không vi phạm giáo quy, tại hạ nhất định sẽ không nói hai lời!

- Tốt! Đã như vậy ngươi rời khỏi Chiêm Thiên các, từ nay về sau đi theo ta nha!

Phong Liệt bất cận nhân tình nói.

- Hả? Điều này… điều này…

Trang Huyền Cơ không khỏi há hốc mồm.

Phong Liệt nheo mắt, cười lạnh nói:

- Sao? Hẳn là ngươi vẫn muốn trở lại Chiêm Thiên các làm đại đệ tử?

- Thế nhưng mà… thế nhưng mà đệ tử Chiêm Thiên các chúng ta trừ phi bị trục xuất sư môn, nếu không tự ý rời khỏi sẽ bị phế bỏ toàn bộ tu vi! Khi đó tại hạ trở thành một tên phế nhân, có ích lợi gì với Phong huynh đây?

Trang Huyền Cơ vô cùng khó xử đáp.

Kỳ thật Trang Huyền Cơ cũng chỉ nói một phần lý do trong đó mà thôi, quan trọng nhất chính là trong khoảng thời gian gần đây hắn từng nghe nói nhiều chuyện về Phong Liệt. biết người này trên lưng gánh nợ rất nhiều mạng người, đắc tội với nhiều thế lực cường hãn, rất khó tin được sao hắn có thể sống tới ngày hôm nay, hắn cũng không muốn đi theo Phong Liệt, ăn bữa nay, lo bữa mai.

Chỉ có điều Phong Liệt cũng không phải dễ lừa gạt, chẳng muốn tốn nước bọt, lập tức rút ra Phong Ma đại thương, không chút do dự dâm về phía đầu Trang Huyền Cơ.

- Đã như vậy ngươi cũng không có tác dụng gì, vẫn là để ta dứt khoát tiễn ngươi lên đường đi!

- A…! Phong Liệt, ngươi…

Trang Huyền Cơ không khỏi cả kinh, hắn không ngờ Phong Liệt lại quả quyết như vậy, nói động thủ liền động thủ.

Giờ phút này hắn bị Hỏa Mãng vương giam cầm kinh mạch, thực lực toàn thân ba thành cũng không phát huy nổi, đối mặt với khí thế của Phong Liệt, hắn biết mình nhất định sẽ chết.

- Dừng tay…

Mắt thấy mũi thương sắc bén màu vàng sắp đâm vào đầu Trang Huyền Cơ, đột nhiên từ trong không trung truyền tới một tiếng hét lớn.

Cùng lúc đó, một đạo bạch quang hiện ra, lập lòe mấy cái liền đi tới gần.

Phong Liệt không biết người tới là ai, nhưng lại dừng mũi thương chỉ cách ba thốn, thiếu chút nữa khiến Trang Huyền Cơ ngay cả đại tiểu tiện cũng không khống chế nổi.

Lúc này, trên không xuất hiện một văn sĩ trung niên mặc trang phục tú sĩ màu trắng.

Người này ước chừng ba bốn mươi tuổi, đầu đội vũ quan, tướng mạo nho nhã, con ngươi thâm thúy, tinh quang nội liễm, thỉnh thoảng lóe lên một đạo tinh quang, thể hiện trí tuệ cao thâm.

Đương nhiên điều khiến mọi người chấn kinh nhất là tu vi người này vô cùng mạnh mẽ, là một cường giả Hóa Đan cảnh nhất trọng thiên, khí thế cường hoành.

- Sư… sư tôn?

Trang Huyền Cơ nhìn người tới, không khỏi kinh ngạc vô cùng, sững sờ, sau đó trong lòng thấp thỏm không yên, vội vàng chắp tay hành lễ:

- Đệ tử bái kiến sư tôn!

- Ukm, đứng lên đi!

Văn sĩ trung niên lạnh nhạt nói, sau đó chuyển mắt nhìn Phong Liệt, cần thận đánh giá vài lần.

- Đệ tử có tội! Kính xin sư tôn trách phát!

Trang Huyền Cơ cũng không đứng dậy, vẫn dập đầu nói.

Phong Liệt và Hỏa Mãng vương đối với việc người này xuất hiện cũng không có quá nhiều ngạc nhiên.

Hỏa Mãng vương sớm đã phát hiện sự tồn tại của người này, hơn nữa đối với tu vi Hóa Đan cảnh bát trọng thiên của hắn cũng không cần sợ hãi. Mà Phong Liệt cũng được Hỏa Mãng vương âm thầm nhắc nhở, cũng không ngạc nhiên chút nào.

Nhưng khi nghe Trang Huyền Cơ gọi người này là sư tôn, khiến cho Phong Liệt cùng Hỏa Mãng vương không khỏi chấn kinh, không ngờ Các chủ đời này của Chiêm Thiên các lại xuất hiện ở đây, quả thực là vô cùng hiếm thấy.

Lúc này, ánh mắt Hỏa Mãng vương có phần lập lòe, nói:

- Vị này chắc là Các chủ Chiêm Thiên các Thiên Trúc tiên sinh?

Văn sĩ trung niên ánh mắt chuyển dời từ người Phong Liệt, chắp tay nói với Hỏa Mãng vương:

- Đúng vậy, tệ nhân chính là Thiên Trúc của Chiêm Thiên các. Các hạ là Hỏa Mãng vương đại danh đỉnh đỉnh sao? Cửu ngưỡng đại danh!

- Không dám không dám!

Hỏa Mãng vương thấy người nọ đúng thực là Thiên Trúc tiên sinh, trong lòng chấn động, vội vàng hoàn lễ.

Tuy rằng tu vi của Thiên Trúc không cao bằng hắn nhưng người ta tinh thâm thuật tính toán, là kỳ nhân dị sĩ nổi danh đại lục, bất luận đi tới đâu đều được đối đãi như khách quý, nếu có thể cầu bói cho một quẻ, vậy là vận may cả đời.

Phong Liệt cũng âm thầm kinh hãi không thôi, tuy rằng kiếp trước hắn chưa gặp người này nhưng cũng nghe không ít tin đồn, không gì khác ngoài thuật bói toán vô cùng thần kỳ, quả thực là không thể khinh thường.

- Vãn bối Phong Liệt bái kiến Thiên Trúc tiên sinh!

Phong Liệt cũng thi lễ nói.

Thiên Trúc mỉm cười nói với Phong Liệt, giọng nói trong vắt:

- Ha ha, Phong Liệt tiểu huynh đệ, tệ nhân dạy đồ đệ không nghiêm, đã tạo thành cho ngươi không ít phiền toái, vì vậy đúng ra phải là tệ nhân nhận lỗi mới đúng.

- Ực…

Phong Liệt không khỏi sững sờ, hắn không ngờ Thiên Trúc lại nói như vậy.

Chẳng những hắn mà ngay cả Hỏa Mãng vương cùng Trang Huyền Cơ đều há hốc mồm.

Thiên Trúc tiên sinh đường đường là đứng đầu một giáo, cho dù gặp Ma Long giáo chủ cũng có thể ngang hàng, Phong Liệt bất luận thế nào cũng chỉ là một tên Long vũ giả thiên tư không tồi mà thôi, sao có thể xưng huynh gọi đệ với đối phương.

Nhưng một màn trước mắt lại khiến người ta có phần khó hiểu.

Sau khi hơi ngây người một chút, Phong Liệt cân nhắc lợi và hại trong lòng, liền vội vàng cười nói:

- Phong Liệt chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, đâu dám để Thiên Trúc tiên sinh xin lỗi! Nhưng nếu Thiên Trúc tiên sinh đã nói vậy, chuyện của lệnh đồ Phong Liệt cũng không truy cứu nữa, bỏ qua là được rồi.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện