Chương 453: Giao Dịch (2)
Nhóm dịch: black
Bán Giang Hồng nuốt vào mấy viên đang dược, toàn thân lổ lốp bốp, chỉ sau một hồi thì xương cốt toàn thân đã liền lại, dù chưa khôi phục như ban đầu nhưng cũng không còn gì đáng ngại, thực tế sau khi khôi phục nguyên lực thì chút thương thế ấy cũng không thành vấn đề.
Chỉ có điều lúc này tu vi của hắn đã rơi từ Hóa Đan cảnh tam trọng thiên xuống Hóa Đan cảnh nhất trọng thiên, nếu chậm thêm một chút thì ngay cả Nguyên đan trong cơ thể cũng lập tức tiêu tán, ánh mắt nhìn về phía Phong Liệt có thêm vài phần hoảng sợ.
Phong Liệt không để ý tới hắn mà đảo mắt nhìn nữ tử thần bí cách đó mấy trăm trượng.
Tiếp theo, không đợi Phong Liệt lên tiếng nàng đã động thân, cao ngươi linh động đánh giá Phong Liệt. Ngoại trừ tướng mạo kém một chút, dáng người của nàng không chỗ để chê, khí chất không giống người thường, vừa nhìn cũng đủ biết là tiểu thư thế gia.
Chỉ nghe nàng dùng giọng nói mềm mại dễ nghe nói:
- Phong Liệt, ta muốn làm một giao dịch với ngươi!
Phong Liệt bật cười lớn, nói:
- Ha ha… giao dịch? Ngươi dựa vào cái gì?
Trong không gian Long Ngục, ngay cả vua sát thủ Bán Giang Hồng cũng không thoát nổi lòng bàn tay mình, Phong Liệt thật không cho rằng đối phương có tư cách gì đàm phán điều kiện với mình cả.
Cô gái kia cũng không tức giận, dịu dàng cười nói:
- Chỉ bằng ta họ Hoàng!
- Hả?
Phong Liệt sững sờ, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Hắn cẩn thận quan sát nữ tử này vài lần, trong lòng thầm suy tư lai lịch về họ Hoàng.
Sau một khắc, đồng tử hắn đột nhiên co rụt lại, tựa hồ nhớ tới điều gì đó.
Trên Long Huyết đại lục, họ của mỗi gia tộc đều có lai lịch phi phàm. Giống nhưu họ Sở, Phong, Xích, Lam, Kim… đều là hậu duệ tử thời Viễn cổ Chân Long, bản thân gia tộc có thể tiếp tục sử dụng những họ này chính là một biểu tượng tượng trưng cho thân phận và nội tình.
Ở thời Viễn cổ thường thường dùng họ để xác định địa vị chính thống của gia tộc, chính vì vậy khiến đại chiến bộc phát là chuyện thường thấy.
Chỉ có điều theo thời gian trôi qua, những thế gia cổ xưa này càng phát triển, bàng chi quá nhiều, ngày càng hỗn loạn, chú ý đối với họ cũng giảm bớt nhiều.
Nhưng có một gia tộc cổ xưa thần bí là ngoại lệ, đó là một gia tộc duy nhất áp đảo trên thập đại Chân Long giáo phái: Hoàng gia, Hoàng tộc trên danh nghĩa của Thiên Long thần triều.
Gia tộc cổ xưa thần bí này từ trước tới nay luôn nhất mạch tương thừa, mỗi một thời đại một khi xác lập chủ mạch thì tất cả bàng chi còn lại đều phải đổi họ.
Thậm chí ngay cả vị đang ngồi trên ghế rồng hiện giờ có phải họ Hoàng hay không cũng rất khó nói.
Đương nhiên những chuyện này người bình thường khó mà tiếp xúc được, nhưng kiếp trước Phong Liệt đã từng nghe Chiến Thiên ma vương nhắc qua.
Nghĩ vậy, Phong Liệt không khỏi cảm thấy nhức đầu. Nếu như thực sự nữ tử này họ Hoàng, hắn đúng là không thể trêu vào, không chỉ có hắn mà ngay cả toàn bộ Ma Long giáo cũng không thể trêu nổi.
Nếu như Hoàng gia có thể áp đảo thập đại Chân long giáo phái thì hiển nhiên phải có đạo lý trong đó.
Quái vật khổng lồ như vậy bản thân mình tuyệt đối không thể trêu chọc, cho dù phía sau có sư tôn Tử Long hộ pháp cũng không thể trêu chọc!
Trong lúc nhất thời, Phong Liệt không khỏi nhíu mày.
Hắn cũng không phải không muốn giết người giệt khẩu, nhưng hắn hiểu trên đời căn bản không có bức tường nào không lọt gió.
Không cần nói nhiều, chỉ cần Chiêm Thiên các xuất động một vị thánh thủ cấp nguyên lão bấm tay tính toán, trên thế giới này e là không có chuyện gì có thể dấu được.
- Ngươi nói ngươi họ Hoàng, có gì chứng minh không?
Ánh mắt Phong Liệt khẽ nheo lại, bình tĩnh hỏi.
- Ngươi xem cái này!
Nữ tử kia nhíu mày, phất tay bắn một đạo kim quang về phía Phong Liệt.
Phong Liệt nhận lấy, vừa nhìn thì đã thấy đó là một khối lệnh bài đầu rồng to bằng lòng bàn tay, toàn bộ do vàng ròng đúc thành, ẩn chứa khí tức hoàng giả, vừa nhìn liền biết không phải vật phàm, phía trên đó một mặt khắc chữ “Tiễu”, mặt kia có một chữ “Hoàng”!
- Đây… đây là binh phù Thiên Long thần triều Chinh tiễu đại quân!
Sắc mặt Phong Liệt bất động, nhưng trong lòng ầm ầm chấn động, lập tức tin tưởng tám phần thân phận của nữ tử kia.
Hắn ném trả binh phù cho nữ tử, cười cười nói:
- Tuy ta không nhìn ra là thật hay giả, nhưng cứ tạm coi ngươi là người Hoàng gia đi, nói một chút cái gọi là giao dịch trong lời ngươi.
- Hừ!
Nghe Phong Liệt nói vô lại như vậy, thiếu nữ kia tức giận, cau mũi lại, khẽ hừ một tiếng, nhưng trong mắt lại khẽ lộ ra một tia trút được gánh nặng.
Vốn trong mắt nàng ngoại trừ không gian này có chút phiền phức, chiến lực của Phong Liệt không lọt vào trong mắt nàng, cho nên nàng không sợ hãi.
Nhưng khi Phong Liệt thu thập Bán Giang Hồng, trong lòng nàng quả thực kinh hãi, không thể không suy tính lại thực lực chân chính của Phong Liệt.
Cuối cùng nàng có một kết luận, nếu ở bên ngoài nàng chiến đấu với Phong Liệt có tám phần thắng trở lên, nhưng trong không gian Long Ngục, cho dù sử dụng toàn bộ át chủ bài cũng chưa đầy ba thành.
Sau khi liên tục cân nhắc, nàng mới quyết định bại lộ thân phận để uy hiếp Phong Liệt.
Lúc này thấy Phong Liệt nhận ra, trong lòng liền khẽ thở phào một cái.
Tiếp theo, con ngươi linh động xoay chuyển, nàng giảo hoạt nói:
- Phong Liệt, nếu ngươi chịu giúp ta một chuyện, ta sẽ không truy cứu tất cả hành động lúc trước của ngươi, như thế nào?
- Hừ, không bàn nữa! Xem ra ta thực sự cần kiểm nghiệm thân phận của ngươi rồi!
Phong Liệt khinh thường xùy cười.
Vừa nói, hắn vừa phóng ra hắc vụ, bao phủ nữ tử kia vào bên trong.
- Xem bộ dạng này cho dù thả nàng ra, tương lai cũng khó mà khẳng định nàng ta không tìm lão tử gây phiền toái, nhất định phải tìm một biện pháp không chút sơ hở, xử lý củ khoai nóng bỏng tay này mới được!
Trong lòng Phong Liệt vừa động, liền nghĩ làm sao hủy thi diệt tích nha đầu này, nhưng lại không tra tới mình.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là hắn muốn thử xem thực lực thiếu nữ này như thế nào, nếu quá khó khăn thì phải có chủ ý khác.
- Phong Liệt! Bổn tiểu thư đã không muốn so đo với ngươi, ngươi chớ có không biết điều!
Hoàng Tử Nguyệt sắc mặt giận dữ, ngoài thân nàng tỏa ra một mảnh kim mang, bức hắc vụ ra ngoài ba trượng, trong tay cầm một thanh loan đao màu tím nuốt vào thổ ra kim mang, cần thận đề phòng.
Lúc này tu vi của nàng cũng được biểu lộ ra, sau lưng xuất hiện hai đạo hư ảnh Kim Long mười trượng, thể hiện thực lực Kim Long vũ giả Thần Thông cảnh nhị trọng thiên.
- Ồ? Có cổ quái!
Phong Liệt đứng cách Hoàng Tử Nguyệt ngoài 30 trượng, thông qua tinh thần lực dò xét cương khí hộ thể ngoài thân thể Hoàng Tử Nguyệt, lập tức phát hiện có điểm dị thường.
Hắn không kinh ngạc nhiều với tu vi của Hoàng Tử Nguyệt, nhưng nguyên lực của đối phương lại có chút cổ quái, tựa hồ ẩn chứa một cỗ khí tức của rồng vô cùng thuần khiết.
Khi Phong Liệt còn đang kinh ngạc thì Hoàng Tử Nguyệt đã phi thân lên, lập tức thoát khỏi phạm vi hắc vụ, sừng sững đứng trên không trung.
- Phong Liệt, ngươi thật muốn động thủ với bổn tiểu thư sao? Ngươi cần phải suy nghĩ cho kỹ đó!
Hoàng Tử Nguyệt lạnh lùng nói.