Chương 501: Phong Liệt Vs Lâm Tử Thông(1)

Nhóm dịch: black

Con ngươi Lâm Tử Thông khẽ co lại, vẻ khinh thường trên mặt thu liễm chút ít, ngược lại trở nên âm trầm hơn.

Hắn mặc dù ngạo khí, nhưng cũng không phải ngốc tử, giờ phút này mắt thấy Phong Liệt thế nhưng có thể dựa vào tu vi Cương Khí Cảnh Thất Trọng Thiên, gọn gàng đem Lâm Dược giết chết, hắn nhất thời hiểu được, tiểu tử trước mắt này sợ rằng rất không đơn giản.

Bất quá, trong lòng hắn thì không chút sợ hãi nào, nếu có thì cũng chỉ là một tia kinh ngạc mà thôi. Thực lực Phong Liệt như vậy còn xa xa cũng không đủ để hắn để trong mắt.

Hoàng Tử Nguyệt bên cạnh cũng chỉ là cả kinh một chút sau đó liền khôi phục bình tĩnh, lấy sự hiểu biết của nàng đối với Phong Liệt, rõ ràng biết vừa rồi còn không phải toàn bộ thực lực của Phong Liệt.

-Phong Liệt! Tên đáng chết khốn kiếp này! Bổn tiểu thư hôm nay muốn đích thân giết ngươi!

Hoàng Tử Nguyệt nũng nịu nói một tiếng, nhưng ngay sau đó rút ra một thanh loan đao màu tím, liền lập tức muốn phóng người lên phía trước.

Lúc này, Lâm Tử Thông cũng là đột nhiên thả khí thế ra, phía sau hiện ra sáu đạo hư ảnh Hắc Long dài hơn mười trượng, cho thấy khí thế mạnh mẽ của Thần Thông Cảnh Lục Trọng Thiên.

Giờ phút này Lâm Tử Thông, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị nhìn về Phong Liệt ở phía xa, khóe miệng mang theo một tia cười lạnh như có như không, khí chất trên người cùng lúc trước so sánh với nhau rõ ràng có một tia bất đồng, cả người phảng phất biến thành một đầu mãnh thú với khí thế hùng hồn, thật là bất phàm.

Hắn tự tay ngăn cản Hoàng Tử Nguyệt, nhẹ giọng nói:

-Tử Nguyệt, ngươi ở nơi này nhìn là được rồi, để vi huynh thay ngươi thu thập hắn!

Hoàng Tử Nguyệt sắc mặt do dự một chút, nhưng ngay sau đó thu hồi loan đao, gật đầu nói:

-Biểu ca cẩn thận!

-Ha hả, yên tâm đi, nên cẩn thận chính là hắn mới đúng.

Lâm Tử Thông lơ đễnh khẽ cười cười nói.

Mặc dù Phong Liệt giết chết một thuộc hạ Thần Thông Cảnh Bát Trọng Thiên của chính mình, nhưng điều đó ở trong mắt của hắn thật sự không coi là cái gì.

Phong Liệt thu hồi Trấn Long Thiên Bi, thân hình đứng trong hắc vụ, một đôi con ngươi đỏ ngầu nhìn Lâm Tử Thông cùng Hoàng Tử Nguyệt khe khẽ lóe lên, giờ phút này trong lòng hắn lại có chút do dự.

Nếu theo như thói quen làm việc lúc trước của hắn, nếu xác định là địch nhân, vậy tự nhiên là phải trảm thảo trừ căn, chấm dứt hậu hoạn.

Nhưng hôm nay, Hoàng Tử Nguyệt cùng Lâm Tử Thông đối diện lại không phải người bình thường có thể sánh bằng, mà là người có quan hệ mật thiết tới hoàng gia có thể áp đảo thập đại Chân Long giáo phái.

Một khi thật sự đem hai người này xử lí, chỉ sợ phiền toái sẽ liên tục không ngừng, thậm chí Ma Long Giáo cũng chưa chắc sẽ giúp mình.

Bất quá, trước mắt hắn cũng không suy nghĩ được nhiều, Lâm Tử Thông đã chớp động thân hình, cấp tốc lướt đến bên này.

-Phong Liệt! Hôm nay Bổn công tử sẽ làm cho ngươi hiểu được một chút, ngươi nhỏ bé cùng buồn cười cỡ nào!

Lâm Tử Thông quát lạnh một tiếng, thân hình một lần nhảy lên là lướt đi tới mấy trăm trượng, trong chớp mắt liền đi tới đỉnh đầu Phong Liệt, động tác cực kỳ tiêu sái.

Phong Liệt ánh mắt khe khẽ nheo lại, trong tay đột nhiên xuất ra Phong Ma Đại Thương, cười lạnh nói:

-Phải không? Bản thân ta là muốn cho ngươi biết một chút, ngươi tự đại cùng ngu ngốc cỡ nào!

-Hừ! Xem miệng lưỡi của ngươi bén nhọn được bao lâu!

-Huyền Thiên Thần Tháp!

Lâm Tử Thông hừ lạnh một tiếng, hai tay nhanh chóng kết ấn, một tòa bảo tháp màu đen trong nháy mắt hiện ra trên không trung.

Nhất thời, vô tận Thiên Địa Nguyên Lực mãnh liệt ùn ùn kéo đến đến, khiến cho bảo tháp trong chớp mắt tăng lên hơn mười trượng, tản ra phong cách cổ xưa cùng khí tức hùng hồn.

Không nghi ngờ chút nào, hắn thi triển đồng dạng là Thiên Cấp Chiến Kỹ - Thiên Huyền Thần Tháp của Lâm gia.

Hơn nữa, bởi vì hắn cùng Lâm Dược cảnh giới không kém nhau nhiều lắm, cho nên cảnh giới của chiêu thức này cũng không sai biệt lắm, do đó khiến cho độ lớn của tòa bảo tháp này cũng xấp xỉ với bảo tháp mà Lâm Dược ngưng tụ ra.

Chỉ bất quá, giờ phút này trong lòng Phong Liệt cũng là chợt căng thẳng, hắn mơ hồ cảm thấy một tia nguy hiểm.

Bởi vì hắn tỉ mỉ nhận thấy được, tòa bảo tháp này mặc dù một kích tương tự ngoài mặt cũng giống với Lâm Dược đã chết, nhưng khí tức lại rất là bất đồng, trong đó thế nhưng hàm chứa một cỗ khí tức mênh mông cuồn cuộn mang tính hủy diệt, điều này cũng khiến cho uy lực của một thức chiến kỹ này được Lâm Tử Thông đánh ra chợt tăng hơn nhiều.

-Quần Long Trụy Nhật!

"Rống … rống … rống …"

Theo một tiếng long ngâm cao vút, chung quanh Phong Ma Đại Thương đột nhiên hiện ra chín mươi chín đường Ma Long với khí thế hào hùng, uốn lượn gầm thét, khí thế xông thẳng lên trời.

Đây chính là uy lực cảnh giới Tiểu Thành của Quần Long Trụy Nhật, uy lực so vớ lúc trước ở cảnh giới Nhập Môn ước chừng đề cao không chỉ gấp mười lần.

-Đi!

Phong Liệt vung đại thương lên, chín mươi chín đường Ma Long lập tức uốn lượn bay lên không, che khuất bầu trời, hung hăng vọt tới tòa bảo tháp vừa mới thành hình kia.

Lâm Tử Thông khinh thường hừ lạnh một tiếng, hai tay nhẹ nhàng nhấn xuống một cái, nhất thời, tòa bảo tháp cao hơn ba mươi trượng này ầm ầm rơi xuống, ép tới mức không gian cũng rung động một trận, uy thế mênh mông cuồn cuộn, cực kỳ kinh người.

Sau một khắc, bảo tháp màu đen cùng chín mươi chín đường Ma Long trong nháy mắt chạm vào nhau.

"Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!..."

Một trận nổ kịch liệt vang lên, chín mươi chín đường Ma Long khi tiếp xúc với bảo tháp trong nháy mắt cũng đồng loạt bị bạo liệt, uy thế mạnh mẽ đem bảo tháp đánh bay lên trời cao, dư uy cuồng bạo làm Lâm Tử Thông không thể không phi thân lui về phía sau, ánh mắt vô cùng run sợ.

Chỉ bất quá, Phong Liệt cũng là kinh ngạc phát hiện, tòa bảo tháp kia mặc dù bị đánh lui, nhưng không tổn hại chút nào, sau khi chín mươi chín đường Ma Long hoàn toàn tiêu tán, bảo tháp thế nhưng lại rơi xuống lần nữa, uy thế không giảm, trong nháy mắt liền hạ xuống đỉnh đầu của mình.

-Ừm? Điều này sao có thể?

Con ngươi Phong Liệt co rụt lại, trong lòng nhẹ nhàng chấn động.

Lập tức hắn cũng không dám có ý khinh thường nữa, vội vàng tế Luyện Hồn Ma Khải ra.

Nhất thời, quanh người hắn hắc mang trương lên, ngàn vạn đạo hồn ảnh hiện ra vây quanh bên người hắn, âm thanh gào khóc thảm thiết vang lên liên miên không dứt.

"Oanh!"

Một tiếng vang thật lớn vang lên.

Thoáng chốc, bảo tháp kia đã hung hăng đánh lên người Phong Liệt.

Sau một khắc, chỉ thấy hắc vụ trên mặt đất bị một kích của bảo tháp chấn thành hoàn toàn tiêu tán vô hình, mà nơi Phong Liệt đứng, lại xuất hiện một cái hố to với phạm vi hơn ba mươi trượng, vết nứt to đùng kéo dài ra phía xa, nhìn thấy mà giật mình.

-Hừ! Con kiến hôi đê tiện, có thể chết dưới thần công của Bổn công tử, cũng coi như ngươi vinh hạnh!

Lâm Tử Thông ở trên không trung, khóe miệng hơi nhếch lên, lộ ra nụ cười lạnh đắc ý.

Giờ khắc này, trong lòng hắn không khỏi thầm than: thần công của hoàng gia này quả nhiên huyền diệu phi phàm, kể từ sau khi luyện thành, nguyên lực của chính mình tu luyện ra thế nhưng so sánh với trước kia tinh thuần hơn ngàn vạn lần, uy lực lớn tới mức không cách nào tưởng tượng.[/CHARGE][/HIDE]

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện