Chương 619-620: Nam Tử Tuấn Mỹ

Nhóm dịch: Black

Ánh mắt của người này có chút thu lại, trên mặt ẩn hiện một tia do dự, nhưng lập tức sắc mặt hắn trở lên hung ác, hừ lạnh nói:

- Hừ, thật to gan, Phong Liệt đại nhân của tứ phương thành chúng ta từ nửa năm trước đã đảm nhiệm chức vụ này rồi, ngươi lại dám giả mạo người giữ chức vụ quan trọng trong ma long giáo chúng ta, quả thật là tội đáng muôn chết, người đâu, mau đưa hắn vào ngục chờ thẩm vấn.

Hắn vừa nói xong, lập tức có vài tên mặc áo giáp không chút do dự lấy dây thừng có móc, thật sự muốn nhằm Phong Liệt mà bắt về.

Những lời này làm cho Phong Liệt hơi sững sờ, sắc mặt không khỏi vô cùng âm trầm, lúc này, trong đầu hắn xuất hiện một ý nghĩ:

- Là người của Triệu gia giở trò quỷ

Nhất thời, Phong Liệt không nhịn nổi tức giận trong lòng.

Hắn thật sự không tưởng tượng được cuối cùng mình vẫn bị ép phải động thủ, giờ phút này hắn có chút hối hận vì khôn để cho Hỏa Mãng Vương và Bán Giang Hông đi theo bên mình, vốn định lặng lẽ hành sự, hôm nay xem ra là tự mình tình nguyện

Mắt thấy mấy tên lính mặc áo giáp muốn động thủ, Phong Liệt hét lớn một tiếng, đột nhiên hai tay đánh ra một chưởng, uy lực không thể địch nổi làm cho mấy trăm con long mã liên tục quỳ rạp trên đất, đội quân vốn chỉnh tề trở nên hỗn loạn.

Phong Liệt giơ cao hổ phù màu vàng, trầm giọng quát:

- Mở to mắt chó của các ngươi ra mà nhìn cho rõ, đây là hổ phù trấn thành của bổn tọa, nếu ai dám manh động, coi chừng ba đời nhà ngươi, đến lúc đó, cho dù là Triệu gia cũng không thể cứu được mấy người các ngươi đâu

Sau một hồi hỗn loạn, một đám lính mặc áo giáp được huấn luyện nghiêm chỉnh lập tức khôi phục tỉnh táo, lần nữa đem Phong Liệt vậy quanh bên trong, một đôi mắt trong đó lộ vẻ khiếp sợ, nhưng lại không có ai lui về phía sau

Một bộ phận trong số những người này là tử sĩ do Triệu gia tỉ mỉ chọn ra, giờ phút này tuy kinh hãi trước thực lực của Phong Liệt, nhưng vẫn không chùn bước

** nhân mang vẻ mặt kinh hãi, giọng lanh lảnh quát to:

- Ngươi bớt ở đây mà đe dọa đi, giả dối không bao giờ thành sự thật cả, tất cả lên hết cho ta, nếu có phản kháng, giết không tha

- Tất cả dừng tay

Đột nhiên có tiếng hét lớn từ phía đông truyền đến

Ngay sau đó, cả vùng chỉ nghe thấy một loạt âm thanh nổ mạnh “cạch cạch cạch” truyền đến

Một khắc sau, dưới sự chỉ đạo của một chiến tướng mang áo giáp, gần ngàn thành vệ quân giống như thủy triều ập tới, rất nhanh liền vây quanh tất cả mọi người ở bên trong, nhóm người này mặc trang phục giống như của thành vệ quân lúc trước, đồng thời đi chuẩn bị tên nỏ và trường thương điểm khác nhau duy nhất đó là họ không cưỡi ngựa,

Phong Liệt một bên toàn tâm đề phòng, một bên lạnh nhạt quét mắt nhìn hai cánh quân, trên mặt như đang suy nghĩ điều gì

Lúc này, Lôi Thành Hổ ở cách đó không xa đã thấy được toàn bộ cảnh này, tranh thủ thời gian thức thời lẩn vào trong đám đông, nội chiến của ma long giáo hắn đương nhiên không dám can thiệp vào

Nhưng trong lòng hắn lại âm thầm ghi hận Phong Liệt, lúc gần đi còn nhìn Phong Liệt bằng ánh mắt ngoan độc làm lòng người phát lạnh

- Mọi người buông hết binh khí ra, bằng không giết không tha.

Vị tướng mặc áo giáp quát to, binh khí màu bạc trong tay đánh ra mấy đường sắc nhọn, chỉ vào ** nhân ở phía xa xa, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay.

** nhân sắc mặt khó nhìn ra, hắn ngoài mạnh trong yếu quát to:

- Trịnh thống lĩnh, ngươi thế này là có ý gì?

Vị tướng quân mang áo giáp hai mắt trừng lên, hừ lạnh nói:

- Ý gì? Hừ, nơi này là khu đông thành, khi nào thì đến lượt các ngươi đến tây đại doanh trại khoa chân múa tay.

Hơn nữa, ngươi lại dám ngang nhiên trước mặt mọi người mưu hại Phong đại nhân, là ai đã cho ngươi lá gan chó đó vậy? quả thực là tội đáng muôn chết, người đâu, chuẩn bị nghênh chiến, đem hết bọn chúng áp giải về chờ thị tẩm

- Hắn—— hắn là kẻ giả mạo——** nhân sắc mặt cả kinh, vẫn đang giải thích

- Giả mạo? hừ, ngươi biết người thật có dáng vẻ như thế nào không? Xuống ngựa cút cho ta

Trịnh thống lĩnh khia không chút khách khí khiển trách

- Xuống ngựa

- Thành thật một chút đi

- …….

Số người mà Trịnh thống lĩnh mang đến chiếm ưu thế tuyệt đối, mà vị Trịnh thống lĩnh này còn là một cao thủ hàng đầu, khí thế mạnh mẽ vô cùng, làm cho bọn người ** nhân căn bản không dám phản kháng

Có đến hơn một ngàn người, không chút khách khí đánh tan binh khí và ngựa của hơn hai trăm người

* nhân, hai nhóm người tựa như oán hận tích tụ đã lâu, rat ay không chút lưu tình, không đến một lúc sau liền nhanh chóng đánh đến một đám tù binh hướng cổng thành phía đông, mà ngay cả *

nhân kia cũng bị hai cao thủ chế trụ bắt trr lại

Phong Liệt lẳng lặng nhình cái trò khôi hài này kết thúc, trong lòng khẽ thở dài một tiếng, hắn thật sự không nghĩ tới nội chiến trong nội bộ ma long giáo đã lâm vào tình trạng nghiêm trọng đến thế, thiếu chút nữa là thành xung đột phát sinh trên quy mô lớn rồi.

Giờ phút này, trong lòng hắn đối với bản đồ mà Lãnh Phi Hồng đưa bắt đầu có chút bất định

Đồng thời trong lòng hắn không khỏi âm thầm cảm thấy may mắn mình đến muộn hơn nửa năm, nếu như lúc trước dùng thực lực của chân khí cảnh sơ giai đến đảm nhiệm chức vụ thành chủ, chắc hẳn là bị người ta ăn đến cả bã cũng không còn?

- Thuộc hạ Trịnh Đạt cứu giá chậm trễ, làm kinh động đến đại nhân, mong Phong đại nhân thứ tội

Trịnh thống lĩnh gỡ mũ sắt che mặt xuống, cung kính hành lễ nói

Lúc này không có mũ sắt che lấp. lập tức hiện ra một khuôn mặt trung niên cương nghị, một đôi con ngươi thâm thúy nhấp nháy, cho thấy một tu vi kinh người.

Phong Liệt nhìn kĩ, người này quả thực có bốn năm phần giống với phó viện chủ của ám võ viện Trịnh Thông, cả người giống như là một bản sao, không bình dị gần gũi như Trịnh Thông vậy

- Trịnh thống lĩnh có tội gì? Nhờ có ngươi tới kịp, nếu không Phong mỗ thật sự phải vào đại lao rồi.

Phong Liệt chắp tay cười nói

- Thuộc hạ không dám

Trinh Đạt ăn nói có ý tứ đáp lễ, đồng thời ánh mắt một phen đánh giá trên người Phong Liệt, trong mắt có chút kinh ngạc

Trước khi Phong Liệt đến, hắn đã nhận được thư của nhị đệ Trịnh Thông, muốn hắn chăm sóc tốt cho Phong Liệt

Nhưng giờ phút này xem ra, Phong Liệt dựa vào sức của mình hóa giải được cục diện rối tung cảu Lôi Ngọc Trai này, thực lực này quả là không thể khinh thường, phải biết rằng hắn đường đường có thực lực thần thông quảng đại cũng phải sợ Lôi Ngọc Trai ba phần, cũng may Lôi Ngọc Trai gần đây không gây chuyên, cũng làm loạn gì

Hai người sau khi hàn huyên, Trịnh Đạt phân phó một gã tướng quân là thuộc hạ nói:

- Lãnh Huy, ngươi dẫn đầu một đội quân hộ tống Phong đại nhân về phủ thành chủ trước.trong khoảng thời gian này ngươi phải nghe theo sự sắp xếp của Phong đại nhân, rõ chưa?

- Thuôc hạ xin tuân lệnh Phong đại nhân, xin mời

Vị tướng quân trẻ tuổi tên Lãnh Huy kia lên tiếng, sau đó ra lệnh cho năm trăm binh sĩ hộ tống Phong Liệt đi về phủ thành chủ ở trong tứ phương thành

Sau khi đi được một đoạn, Phong Liệt ánh mắt có chút lóe sáng, âm thầm truyền âm với Phong Tiểu Đao nói:

- Tiểu Đao, trở về gọi Bán Giang Hồng vào thành

- Vâng

Phong Tiểu Đao đáp, lập tức rút ra khỏi đội quân, lao về phía ngoài thành

Phong Liệt ngồi trên lưng ngựa, nhìn tòa nhà hình tháp màu đen xuyên thẳng mây xanh ở phía xa xa, khóe miệng có chút nhếch lên

- Hừ, lão tử là người học võ, không muốn đem sức lực của mình lãng phí vào cuộc đấu đá tranh quyền thế, vậy thì dùng biện pháp đơn giản nhất để giải quyết

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện