Chương 654: Rung Động(2)
Dịch giả: Black
"NGAO rống —— "
Đột nhiên nó gầm lên một tiếng, cố hết sức đứng thẳng người lên, đem từng đoạn xích tu đã bị đoạn liệt lên mà thôn phệ từng cái, sau khi thôn phệ mỗi một đoạn xúc tu xong, thì từng mảnh lân phiến trên người nó lại nhanh chóng dài ta, trong thời gian chớp mắt thì thân thể của nó lại khôi phục như lúc ban đầu.
Mà vào lúc này, đạo kiếp lôi thứ tám đã đánh xuống!
Đạo kiếp lôi vừa thô vừa to này tỏa ra hào quang vạn trượng, khiến cho tất cả mọi người đều không thể nào mở mắt ra được.
"Oanh!"
"Phốc!"
Một tiếng nổ lớn và một tiếng trầm đục gần như vang lên cùng một lúc.
Mà lúc này, tất cả mọi thứ đều đã tan theo mây khói, khi ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về chỗ đạo kiếp lôi kia đánh xuống, thì ngay lập tức cả đám cùng vang lên những tiếng hoan hô vui mừng.
Trên mặt đất lúc này, đã không còn thân ảnh của đầu Âm Liêu Thú khổng lồ kia nữa rồi, chỉ có từng đống từng đống huyết nhục thối nát đang tung tóe khắp nơi, trong không khí lúc này tràn ngập mùi khét lẹt xen lẫn với mùi máu tanh.
- Đã chết rồi ư? Ha ha ha ha! Rốt cục đã chết! Chúng ta an toàn rồi!
- Đúng thế! Ta đã sớm nói rồi, loại hung thú như thế này tuyệt đối không thể nào độ qua Long Biến Chi Kiếp đấy. Ha ha ha!
"..."
Ở xa xa, bên trong Tứ Phương thành, không người nào không thở dài một hơi, hận không thể mở tiệc ăn mừng một phen.
Mà giờ khắc này, ở bên trong không gian Long ngục, Phong Liệt lại đang nhăn mặt, hắn là người ở gần đạo kiếp lôi kia nhất, cũng cảm nhận nó một cách chân thật nhất, uy lực của đạo kiếp lôi thứ 8 kia quả thực không thể nào tưởng tượng được, uy lực của nó còn mạnh mẽ hơn cả bảy đạo kiếp lôi lúc trước cộng lại, vì thế nó đã đem đầu Âm Liêu Thú kia đánh thành từng mảnh nhỏ, theo suy đoán này thì, chẳng lẽ đạo kiếp lôi thứ chín chẳng phải là.......
Trong lúc nhất thời, Phong Liệt cảm thấy cực kỳ nhức đầu, cái Long Biến chi kiếp này đối với Âm Liêu Thú mà nói quả thực giống như một đạo Thiên khiển vậy, cho dù là Cửu U Vương sử dụng thần binh chí bảo thì cũng không có một chút nắm chắc nào...
"NGAO rống!"
"NGAO rống!"
Ngay vào lúc này, hơn trăm đầu Âm Liêu Thú ở phía xa xa kia đều điên cuồng chạy về phía này, đôi mắt đỏ của chúng đều gắt gao nhìn về từng khối thịt nát khổng lồ này giống những con chó bị bỏ đói lâu ngày gặp được cục xương nhiều thịt vậy.
- Hừ! Loại chuyện tốt như thế này sao có thể thiếu ta được!
Đôi mắt của Cửu U Vương sáng lên, lập tức đi ra khỏi Long Ngục.
Hắn chính là người ở gần đầu Âm Liêu Thú kia nhất, vì vậy cho nên vào hiện tại hắn là người chiếm được nhiều tiện nghi nhất, hắn nhanh chóng di chuyển thân hình mà đem mấy chục khối thịt khổng lồ kia thu vào bên trong trữ vật giới chỉ trước khi những đầu Âm Liêu Thú kia đến được nơi này, rồi sau đó hắn lại tranh thủ thời gian mà trốn vào bên trong Long ngục.
Bên trong những khối thịt nát này đều ẩn chứa số lượng nguyên lực cùng với huyết nhục tinh hoa cực kỳ khổng lồ, lúc này với hắn mà nói thì chúng chẳng khác nào thần binh chí bảo cả, tuyệt đối không thể buông tha được.
Giờ phút này đại đa số chỗ tốt đều đã bị Cửu U Vương lấy đi rồi, mà hơn trăm đầu Âm Liêu Thú ở phía ngoài do đên chậm nên chỉ có thể tranh đoạt một chút thịt nát còn xót lại, trong không gian vào lúc này lại liên tiếp vang lên những tiếng gào thét.
Sau khi Cửu U Vương trở lại bên trong Long Ngục, hắn không do dự một chút nào mà lây ra tất cả đống thịt nát rồi nhanh chong thôn phệ sạch sẽ nguyên lực cùng với huyết nhục tinh hoa ở bên trong đó.
Rất nhanh chóng, thân thể vốn dĩ chỉ cao có năm mươi trượng của hắn vào lúc này đã nhanh chóng tăng lên đến sáu mươi trượng, đã mơ hồ chạm đến bình cảnh của lục giai, thực lực của hắn lúc này đã tăng gần ba lần so với lúc trước, điều này khiến cho trong lòng Phong Liệt cảm thấy cực kỳ cuồng hỉ.
Trong tất cả các thủ đoạn của Phong Liệt vào lúc này, thì không thể nghi ngờ Cửu U Vượng chính là một trong những cái mạnh mẽ nhất.
Cửu U Vương càng mạnh, thì tiền vốn để Phong Liệt hắn gây dựng cơ nghiệp càng lớn, cho dù là chống lại Triệu gia hay là những địch nhân ở nơi khác, thì cơ hội sinh tồn của hắn cũng càng lớn.
Chỉ có điều, sau đó Phong Liệt lại cảm thấy có chút nhức đầu, ở phía ngoài đang có hơn trăm đầu Âm Liêu Thú, tuy thực lực của bọn chúng cũng không bằng Cửu U Vương, đầu có cảnh giới cao nhất lúc này cũng chỉ là ngũ giai trung kỳ, nhưng tục ngữ có câu mãnh hổ cũng không áp nổi đàn sói, một khi Cửu U Vương bị bọn chúng cuốn lấy thì chắc chắn sẽ là cửu tử nhất sinh.
"A...!"
Đúng lúc này, Phong Liệt đột nhiên kêu thảm một tiếng, đầu của hắn lại đau nhức cực kỳ, giống như bị kim đâm vậy, sắc mặt hắn đột nhiên trở nên tái nhợt, thân hình liên tục lảo đảo, thiếu chút nữa thì hắn đã không nhịn được mà ôm đầu lăn qua lăn lại trên mặt đất.
- Hả "À? Phong Liệt! Ngươi làm sao vậy?
- Công tử! Ngươi không sao chứ ——?
Sắc mặt của hai người Diệp Thiên Tử và Bán Giang Hồng đang ở bên cạnh Phong Liệt cũng trở nên đại biến, nhanh chóng tiến lên phía trước mà đỡ lấy thân thể đang lung lay sắp đổ của Phong Liệt, trong nội tâm hai người đều đang cực kỳ khẩn trương.
- Ta không sao.
Sau đó một lúc, Phong Liệt mới từ từ đứng vững được thân hình, nhưng sắc mặt hắn lại trở nên cực kỳ khó coi, hắn không nhịn được mà chửi một câu:
- Mẹ kiếp! Dĩ nhiên là cường giả Long Biến Cảnh! Tốt nhất là đừng để cho lão tử biết được ngươi là ai, nếu không thì đừng có trách lão tử tâm ngoan thủ lạt!
Lúc trước, hắn phân ra một đám tâm thần rồi đặt ở phía ngoài Long ngục để giám sát tình huống ở xung quanh, vậy mà nó lại bị một đạo tinh thần lực cực kỳ mạnh mẽ nghiền nát, mà ngay sau đó linh hồn của hắn cũng đã nhận lấy trùng kích không nhẹ.
Nếu không phải hắn quyết định thật nhanh, cố gắng chặt đứt sợi tâm thần này, chứ nếu không thì có lẽ là hắn đã bị người khác chấn thành ngu ngốc.
Hắn khẽ lắc đầu một cái, khi nhìn thấy ánh mắt quan tâm ân cần của hai người Diệp Thiên Tử và Bán Giang Hồng thì hắn miễn cưỡng cười một chút rồi nói:
- Yên tâm đi, ta không có gì đáng ngại cả, chỉ có điều tạm thời chúng ta không thể đi ra ngoài được, ở bên ngoài đang có một tên cường giả Long Biến Cảnh.
- Cái gì? Cường giả Long Biến Cảnh?
Hai người Diệp Thiên Tử không nhịn được kinh hãi mà hô lên một tiếng, vẻ mặt cực kỳ kinh ngac.
Ở trong mắt người đời thì cường giả Long Biến Cảnh chính là tồn tại đứng ở đỉnh phong trên phiến đại lục này, bình thường bọn chúng sẽ không lộ diện, vì thế cho nên rất nhiều võ giả cả đời cũng không nhìn thấy một người nào, cho dù là Bán Giang Hồng có tu vi Hóa Đan Cảnh sơ kỳ cũng chỉ có thể ngẩng đầu lên mà nhìn về phía bọn chúng một cách ngưỡng mộ, còn về phần Diệp Thiên Tử thì nàng cũng chỉ nghe mọi người nói qua mà thôi.
Sau khi kinh ngạc một hồi, Bán Giang Hồng nói:
- Công tử, đã có cường giả Long Biến Cảnh nhúng tay vào, thì việc thu thập những đầu Âm Liêu Thú kia chẳng phải là chuyện dễ dàng hay sao?