Chương - 137: Thú huyết triệu hồi sư

Nhìn Tri Chu quái tốc độ nhanh nhẹn, một trảo hung hăng chém về phía song đầu thực nhân ma cùng ngưu đầu nhân, mọi người cùng thất thanh kêu to. Trong khoảng thời gian ngắn, bất luận là Mỹ đỗ toa tộc trường hay là hồ tộc trưởng lão cùng Thiên hồ Vưu Na, tất cả đều không kịp cứu viện. Đúng lúc đó Dương Lăng đang nhắm mắt ngồi ở trên mặt đất lại thuấn di ra ngoài!

Dụng tinh thần lực tập trung hết vào Tri Chu quái, Dương Lăng cho dù nhắm mắt cũng cảm thấy rõ nhất cử nhất động của nó, biết song đầu thực nhân ma và ngưu đầu nhân tù trưởng đang ở vào hiểm cảnh liền ra tay.

Liếm liếm chút máu tươi vương trên mép rồi Tri Chu quái cất tiếng cười đầy tàn nhẫn, song, đang lúc nó chuẩn bị xé song đầu thực nhân ma cùng ngưu đầu nhân tù trưởng thành nhiều mảnh thì đột nhiên, từ bên trái đột nhiên xuất hiện một trận rung động, bản năng cảm giác được một mối nguy hiểm lớn lao.

Bất đắc dĩ, Tri Chu quái không thể làm gì khác hơn đành buông tha cho con mồi trước mắt, nhanh chóng tránh sang bên phải, cùng lúc chuôi chủy thủ sắc bén của Dương Lăng sượt qua bên người nó.

Nhất kích thất bại, Dương Lăng nhanh chóng rút lui, hắn ngay lập tức thuấn di trở lại nơi cửa đại điện. Cứu song đầu thực nhân ma cùng ngưu đầu nhân tù trưởng thì có thể nhưng bây giờ còn chưa phải lúc cùng Tri Chu quái liều mạng!

Bị Dương Lăng bức lui, Tri Chu quái cẩn thận đứng lại, nhìn Dương Lăng chỉ trong nháy mắt đã thuấn di ra tới cửa đại điện, cẩn thận cảm giác vu lực ba động trong cơ thể hắn từ từ bắt đầu kích động không thôi.

" Dát dát, năm ngàn năm, rốt cục ta đã đợi tới lúc có một gã thượng cổ Vu sư xuất hiện rồi, dát dát! "

Tri Chu quái vừa nói vừa kích động nhìn Dương Lăng, chậm rãi tiến từng bước từng bước tới gần, hai mắt đỏ bừng. Trên người của Dương Lăng nó cảm giác được một cổ năng lượng ba động cùng người khác bất đồng, loại cảm giác mịt mờ, huyền ảo này cùng với cảm nhận của nó về thượng cổ Vu sư trong truyền thuyết không sai biệt lắm. Chỉ cần thu được bí mật của thượng cổ Vu sư, có lẽ nó có thể thoát khốn ra, cũng có thể thoát ly khỏi bộ dáng người không người, quỷ không ra quỷ này!

A Ba Tư. Năm ngàn năm trước, cường đại triệu hồi năng lực? Người nói vô tâm nhưng người nghe lại cố ý. Nhìn Tri Chu quái dữ tợn, hồ tộc trưởng lão đột nhiên trong lòng chợt nhớ tới một truyền thuyết lâu đời.

Năm ngàn năm trước, sau thời điểm thượng cổ triệu hồi sư biến mất một ngàn năm, loài người đột nhiên xuất hiện một tên A Ba Tư là một triệu hồi sư cường hãn, có thể triệu hồi phô thiên cái địa ma thú tác chiến, trở thành cao thủ nổi danh của giáo đình. Mặc dù không phải thánh giai, nhưng trong đại quy mô chiến trận. Uy lực mạnh hơn kiếm thánh cùng thánh ma đạo sư nhiều.

Lúc ấy, là thời điểm bán thú nhân bị nhân loại đàn áp nghiêm trọng, rất nhiều bộ lạc bán thú nhân bị giáo đình lấy lý do dị giáo đồ mà tiến hành đại quy mô giết hại. Trong đó, A Ba Tư càng huyết án dày đặc, hắn dẫn ma thú đại quân giết hại không biết bao nhiêu bộ lạc bán thú nhân, được xưng là thú huyết triệu hồi sư. Cơ hồ mỗi bộ lạc bán thú nhân sống sót đều cũng có điển tịch lưu lại tiếng xấu của hắn.

Chẳng lẽ, Tri Chu quái miệng nói tiếng người này cùng tên thú huyết triệu hồi sư của năm ngàn năm trước có liên lạc gì sao?

Càng quan sát Tri Chu quái, Hồ tộc trưởng lão càng ngày càng hoài nghi suy đoán của mình. Lão trầm giọng hỏi:

"Chẳng lẽ, ngươi chính là thú huyết triệu hồi sư A Ba Tư của năm ngàn năm trước sao?"

Thú huyết triệu hồi sư?

Nghe hồ tộc trưởng lão hỏi vậy, Tri Chu quái dừng lại một chút rồi lại lập tức điên cuồng cất tiếng cười to:

" Năm ngàn năm trôi qua, không ngờ, còn có người nhớ ra thú huyết triệu hồi sư A Ba Tư ta, dát dát! "

Tri Chu quái cất tiếng cuồng tiếu, chậm rãi nhớ lại rất nhiều chuyện cũ. Năm đó, hắn phụng mệnh dẫn quân đến công kích một bộ lạc thú nhân. Không ngờ, lại lọt vào mai phục của một cao giai thú nhân chiến sĩ cùng thú hồn tế tự. Càng không ngờ đã bị giáo đình phái đi làm một con chốt thí để dụ Thánh giai Thú hoàng chạy tới đây. Trải qua kịch chiến, hắn mặc dù may mắn phá vòng vây, nhưng cũng trúng phải lời nguyền ác độc của thú hồn tế tự, dần dần biến thành một đầu không nhân không quỷ Tri Chu quái. Chờ hắn một đường thiên tân vạn khổ quay trở về tới giáo đình, lòng tràn đầy hy vọng có thể được giáo hoàng trợ giúp thì ngược lại còn bị giáo đình dưới danh nghĩa tịnh hóa mà đuổi giết.

Lục thân không nhận, lại bị cao thủ của giáo đình đuổi giết, hắn không thể không chạy trốn khắp nơi. Nhiều năm trước, hắn từng xem qua một quyển giáo đình cổ tịch. Nghe nói, Thái Luân đại lục từng tồn tại Thượng cổ Vu sư bí ẩn, từ sau trận thần ma đại chiến chia ra làm hai dòng là Thượng cổ triệu hồi sư và mục thụ nhân.

Truyền thuyết, thượng cổ Vu sư có thể câu thông thiên địa, nắm trong tay vạn vật linh hồn trong thế gian, ngoại trừ giáo hoàng, có lẽ chỉ có bọn họ mới có thể giúp hắn khôi phục lại thân thể cũ. Vì vậy hắn tìm kiếm bóng dáng của thượng cổ Vu sư khắp nơi, không ngờ phiêu lãng đã nhiều năm, không chỉ tìm không được, ngược lại còn bị một tòa đại điện vây khốn mấy ngàn năm.

Tri Chu quái nhất thời thất thần, nhớ lại chuyện cũ năm trước, còn Dương Lăng vẫn âm thầm chú ý rốt cục đã tìm được cơ hội động thủ. Bất quá, ra tay đầu tiên là đám cẩu đầu nhân võ sĩ chuẩn bị đã lâu.

Hô, hô, hô dưới sự chỉ huy của Dương Lăng, cẩu đầu nhân hung hăng phóng ra những cây thương bén nhọn, rơi như mưa xuống người Tri Chu quái đang thất thần. Một trận tiếng

" đinh, đinh"

vang lên, mặc dù tuyệt đại bộ phận đều bị lân phiến trên thân quái vật phản xạ ra ngoài, nhưng vẫn có vài cây xuyên vào vùng bụng mềm mại của nó.

" Ngao "

hung hăng rút mấy cây thương trên người ra rồi Tri Chu quái A Ba Tư giận dữ, vừa rít gào, vừa không để ý hết thảy xông tới, hận không thể một ngụm nuốt sống Dương Lăng vào. Chỉ cần trí nhớ, có lẽ nó sẽ có thể trực tiếp thu được bí mật của thượng cổ Vu sư, thoát khỏi bộ dạng nhân không nhân, quỷ không quỷ này.

Bạn đang đọc truyện tại

-

Năm mươi bộ, bốn mươi bộ, ba mươi bộ càng tới gần cửa đại điện làn sương trắng càng dày đặc, thương tổn đối với Tri Chu quái cũng gia tăng. Rất nhanh, dưới sự ăn mòn của làn sương trắng, toàn thân nó toát ra đầy vệt nước, chúng nhanh chóng bành trướng, sau khi vỡ liền chảy ra toàn máu tươi đỏ hồng. Theo đó, trên vết thương lại hình thành một bọng nước, lại bạo liệt, cứ tuần tự đều như thế!

Mặc dù đã bị thương tích nghiêm trọng nhưng dưới sự điên cuồng Tri Chu quái vẫn xông lại đây, cách mọi người càng ngày càng gần. Nhìn Tri Chu quái đang cố nén thương tổn, cắn răng xông lại Dương Lăng không dám chậm trễ vung tay lên, một loạt trọng nỗ mà dã man nhân đang cầm liền bật ra. Trong phút chốc, trọng nỗ có thể xuyên thấu hắc trọng giáp của Ban Đồ nhân rơi xuống người Tri Chu quái như mưa, vì tăng mạnh hiệu quả, mỗi một mũi tên đều có thấm trí mạng xà độc.

" NGAO "

mặc dù lớp lân phiến đã ngăn trở đại bộ phận trọng nỗ, nhưng trong khoảng cách gần Tri Chu quái thỉnh thoảng vẫn trúng chiêu. Dần dần, xà độc trong cơ thể càng ngày càng nhiều, phản ứng dần trì độn hơn, hơn nữa vì sự ăn mòn của làn sương trắng nên tốc độ của nó càng ngày càng chậm.

" Lên, cuốn lấy nó, đừng cho nó lui trở về! "

Thấy Tri Chu quái có ý muốn chạy, Dương Lăng trầm giọng hạ lệnh. Hét lớn một tiếng rồi song đầu thực nhân ma Bố Lạp Tư Gia trong nháy mắt liền huyết cuồng hóa, điên cuồng lao ra công kích Tri Chu quái đang chuẩn bị lui lại. Mỹ đỗ toa tộc trường cũng không dám chậm trễ, cầm chắc trong tay loan đao sắc bén, cái đuôi rắn đập xuống nhanh chóng bật lên.

Sau khi bị thương được Cổ Đức trị liệu và băng bó, ngưu đầu nhân tù trưởng cũng hồi phục nhiều, thấy Tri Chu quái đang bối rối, hắn cũng cắn răng nhân cơ hội đó mà xông lên. Cùng lúc đó, hồ tộc trưởng lão dẫn mấy tên tộc nhân phát ra từng đạo hỏa tường tận trời, gắt gao bít chặt đường lui của Tri Chu quái.

Dưới ảnh hưởng của Huyết quang hoàn do song đầu thực nhân ma thi triển, ngưu đầu nhân tù trưởng cùng mỹ đỗ toa tộc trường cũng nhanh chóng cuồng hóa, tốc độ cùng lực lượng tăng thêm mấy lần. Lại thêm ngưu đầu nhân tù trưởng thi triển Nại lực quang hoàn, không chỉ có dưới chân song đầu thực nhân ma cùng mỹ đỗ toa tộc trường mà ngay cả hồ tộc trưởng lão và đám Cổ Đức đều cũng hiện lên một vòng lục quang, ma lực mênh mông, tinh lực tràn đầy, dường như toàn thân đều tràn ngập sức mạnh.

Càng ngày mọi người phối hợp càng ăn ý!

Lúc Tri Chu quái xông lên phía trước thì mọi người nhanh chóng rút lui, trốn vào làn sương trắng tràn ngập nơi cửa đại điện, lúc nó định rút lui thì cả đám hồ tộc trưởng lão và Cổ Đức chúng ma pháp sư liền phát ra từng đạo hỏa diễm ngút trời, không cho nó đường lui, còn những người khác cũng nắm bắt cơ hội điên cuồng truy kích.

Song đầu thực nhân ma ra đòn liên tục, ngưu đầu nhân tù trưởng lực mạnh vô cùng lại có mỹ đỗ toa tộc trường liên thủ, hơn nữa hồ tộc trưởng lão cùng Cổ Đức không ngớt phát ra hỏa tường hoặc là băng trùy thêm làn sương trắng ăn mòn khủng khiếp khiến thực lực Tri Chu quái không ngừng suy giảm, lân giáp dù có cứng hơn, chắc chắn hơn cũng không thể ngăn cản trọng nỗ trong khoảng cách siêu gần thế này. Hơn nữa lại còn phải phòng bị Thạch hóa ma pháp của Thiên hồ cùng những chiêu đánh lén xuất quỷ nhập thần của Dương Lăng, trong khoảng thời gian ngắn, phòng ngự lực dù có cường thịnh trở lại cũng không cách nào lao ra khỏi sự vây bám của mọi người.

Dưới sự liên thủ ăn ý của mọi người, dưới sự ăn mòn của màn sương trắng, rất nhanh, toàn thân Tri Chu quái đã đầy vết máu, khắp chỗ đều là vết thương. Theo lượng xà độc trong cơ thể tích tụ càng ngày càng nhiều, phản ứng của nó cũng càng ngày càng trì độn.

Nhìn Tri Chu quái dữ tợn, Thiên hồ Vưu Na cố chống lại lòng xúc động, lạnh lùng chờ cơ hội, chuẩn bị tại mấu chốt thời khắc cho đối phương một kích trí mạng. Đối với người bình thường mà nói, ma ảo trận của nàng huyền ảo vô cùng, nhưng đối với tinh thần lực khổng lồ của Tri Chu quái thì e rằng còn chưa đủ hỏa hầu. Cho nên, nàng phải kiên nhẫn chờ đợi thời điểm thích hợp nhất.

Thiên hồ Vưu Na đang đợi cơ hội còn Dương Lăng cũng không ngoại lệ. Ngồi trên mặt đất nhưng toàn bộ tinh thần lực của hắn đều vững vàng kiểm soát hành động của Tri Chu quái đang bị vây công, cẩn thận tìm kiếm nhược điểm của nó. Dù là đại võ sĩ hoặc là ma thú cường bạo thì cũng sẽ có nhược điểm, hắn tin rằng chỉ cần thể lực, ma lực cùng tinh thần lực của Tri Chu quái bị hạ thấp đến một trình độ nhất định, phòng thủ hư không, phản ứng trì độn, lúc đó, nó tuyệt đối không thể tránh thoát một kích trí mạng của hắn.

" Gào... "

bị mỹ đỗ toa tộc trường lại chém vài đao, cơ hồ đánh gẫy cả xương cốt khiến Tri Chu quái bạo nộ, hoàn toàn điên cuồng. Nó niệm nhanh vài câu chú ngữ rồi triệu xuất đại quần hung mãnh cự giải chu cùng song đầu mã chu.

" Ha ha, chết hết đi, tất cả chết hết đi cho ta...!"

cuồng bạo, Tri Chu quái không để ý đến phía sau, nó vừa hống vừa xông lên phía trước, một trảo chém trúng người mỹ đỗ toa tộc trường

" sát, sát"

vài tiếng lưu lại mấy vết chém vừa sâu lại vừa dài trên người nàng, sau đó còn mở miệng ra, chuẩn bị phun ra thiên hỏa nóng bỏng!

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện