Chương - 307: Niềm cô độc của cao thủ
Nhìn Dương Lăng bất động thanh sắc, Cổ Nhĩ Bang Đức tê tê một trận nhức đầu, cảm giác như mình như một ngoại nhân. Lúc trước hắn chỉ huy Quần Lang dong binh đoàn xuất thủ, đã không đắc thủ được sinh mạng giới chỉ, còn ở tòa thành dưới mặt đất tổn thất vô cùng nghiêm trọng. Vốn đã gặp chuyện không may, giờ thêm một chuyện xui xẻo lại đến. Không nghĩ tới vừa mới đi đến A Lạp Sơn Khẩu, còn chưa ra khỏi Ma Thú Lĩnh lại phải tiếp nhận một nhiệm vụ không tốt, phải vâng mệnh đem tin tức tiết lộ cho Dương Lăng biết, cũng nhân đó mượn danh nghĩa cá nhân khuyên hắn đừng quá tranh giành danh tiếng tạm thời tránh đi một đoạn thời gian.
Đối với lịch sử lâu đời của Dong Binh công hội mà nói, lãnh địa Ma Thú Lĩnh nho nhỏ này không tính là cái gì, Thợ Săn công hội vừa mới kiến lập chưa lâu thật sự một kích cũng không chịu nổi. Duy có điều đáng sợ là Dương Lăng, thực lực thâm sâu khôn lường, sau lưng lại có một gia tộc thần bí cường đại.
Nếu nói trước đây mọi người với gia tộc của Dương Lăng đều không hay biết, thì sau khi Thi vu vương dùng tên giả La Cách xuất hiện, bọn họ rốt cuộc cũng có cái nhìn khác về gia tộc thần bí này, không khỏi có một trận hàn khí.
Đối với thực lực của Thi vu vương La Cách, theo như tin tình báo của một tên tiềm phục tại Ma Thú Lĩnh báo về thì phải là
" Cao thâm không lường được"
. Hắn từng phái một tên ma đạo sư theo dõi Thi vu vương, kết quả tên theo dõi một đi không trở lại. Sau khi tìm đươc thi thể của ma đạo sư, phát hiện thân thể hắn bên ngoài không có vết thương gì, nhưng bên trong cơ thể nội tạng đã hoàn toàn nát bấy.Tựa hồ như bị một lực lượng gì đó chấn vỡ, hoặc bị người khác dùng ma pháp thần bí làm cho biến dạng hoàn toàn. Mặc dù các nhân viên tình báo kiến thức nhiều đến đâu cũng không ngờ thực lực của La Cách kinh khủng đến như vậy.
Sau khi biết được tin tức tình báo, chấp sự trưởng lão của Dong Binh công hội nhanh chóng ra quyết định, hy vọng kịp hủy bỏ hành động đối địch với Ma Thú Lĩnh. Không nghĩ tới mệnh lệnh đưa ra trước đây không cách nào thu hồi lại được, đừng nói là khuyên bảo Kiếm Hoàng Ai Duy Tư bỏ qua, mà ngay cả hành tung của hắn hiện này cũng không biết ở đâu, chỉ đại khái phỏng chừng hắn đang trên đường nhanh chóng đến Ma Thú Lĩnh.
Tình hình như vậy, vì tránh chuyện ngoài ý muốn xảy ra, dẫn đến việc cùng gia tộc cường đại sau lưng Dương Lăng kết mối huyết hãi thâm cừu, chỉ có thể để cho Cổ Nhĩ Bang Đức lấy danh nghĩa cá nhân đem tin tức lộ ra cho Dương Lăng, khuyên Dương Lăng tạm thời không tranh tiếng tạm lánh đi. Đám trưởng lão công hội kia chỉ ra mệnh lệnh còn mọi sự đều dồn hết lên người Cổ Nhĩ Bang Đức.
Biết là nhiệm vụ vô cùng khó khăn, nhưng nếu không thực hiện sợ rằng sẽ đắc tội với mấy lão bất tử chấp sự trưởng lão, nhưng nếu khuyên bảo Dương Lăng, đường đường là một lĩnh chủ lại cam chịu mất mặt mà tạm lánh đi thì cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, không chừng lại đắc tội với Dương Lăng. Trái phải hai bên đều không dám đắc tội quả thật vô cùng khó xử.
Chần chờ một hồi, Cổ Nhĩ Bang Đức cắn chặt răng, căng hết da mặt lên nói:
" Lĩnh chủ đại nhân, ta tại Ba Phát Lợi Á bở biển phụ cận có một mãnh lãnh địa, rất nhiều người đều thích phong cảnh ờ đó. Người xem có hứng thú hay không đến đó trú vài ngày?"
Đến nơi đó trú vài ngày?
Nhìn thấy vẻ xấu hổ của Cổ Nhĩ Bang Đức, Dương Lăng trầm tư một hồi mơ hồ hiểu được ý tứ trong đó. Nếu thực sự chỉ vì mối quan hệ với mình, Cổ Nhĩ Bang Đức sẽ thay chính mình lo lắng khẩn trương, tuyệt sẽ không có vẻ mặt xấu hổ như vậy.
" Chỉ là một Thánh giai võ sĩ mà thôi, cũng không phải vấn đề lớn"
Sau khi uống một ngụm Lãng mỗ tửu, Dương Lăng dừng một chút lại nói:
"Bất quá, ta thật sự vô cùng thất vọng, đường đường là một Dong Binh công hội lại có cái thủ đoạn mượn đao giết người hèn hạ này, ta hy vọng các người có thể cho ta một lời giải thích hợp lý, nếu không hừ hừ…."
" Đại nhân, người hãy bình tâm lại, trước đây chỉ là một chút hiểu lầm mà thôi. Nếu hai bên chúng ta tiến hành cùng nhau hợp tác thì không phải nói sẽ có rất nhiều chổ tốt a!"
Vốn nhiệm vụ là yêu cầu Cổ Nhĩ Bang Đức lấy danh nghĩa cá nhân mà ra mặt, bằng mọi cách phải đạt được mục đích, lại vừa muốn giữ được thể diện của Dong Binh công hội. Nhưng từ đầu đến cuối, Cổ Nhĩ Bang Đức cũng không có giấu diếm việc Dong Binh công hội ở phía sau bày ra hành động này.
Dù sao Dương Lăng cũng không phải là kẻ ngu, chỉ cần tinh ý một chút là có thể nhận ra nguyên do bên trong của tin tức tình báo. Có thể lừa gạt được nhất thời nhưng không thể gạt được cả đời. Nếu thành tâm hợp tác thì mới có thể đạt được hiệu quả cao nhất, còn nếu còn ẩn giấu tâm tư riêng thì chỉ làm sự việc càng thêm đổ vỡ.
Sau khi đem tinh tức tình báo nói cho Dương Lăng, Cổ Nhĩ Bang Đức xấu hổ nhanh chóng rời đi. Tùy tùng La Cách bên cạnh Dương Lăng tuy rất mạnh, nhưng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đại danh đỉnh đỉnh, hai cường giả này nếu tranh đấu với nhau thì kết quả như thế nào cũng đủ làm cho mấy tên chấp sự trưởng lão Dong Binh công hội đau đầu một trận.
" Kiếm Hoàng Ai Duy Tư, nghe đâu thực lực rất mạnh. Dát dát dát, đại nhân, người cứ mặc kệ hết mọi việc, để ta cho hắn nữa đường phải khóc ròng không thôi!"
Thi vu vương liếm liếm môi, từ khi thực lực khôi phục được bảy thành, nuốt chững linh hồn hay máu tươi của người hay ma thú bình thường đã không có tác dụng gì nhiều. Nhưng thánh giai cường giả lại khác, máu tươi hay linh hồn của Kiếm Hoàng Ai Duy Tư hẳn là không tệ lắm.
" La Đức Lý Cách Tư, không có mệnh lệnh của ta không được tự ý hành động"
. Dừng lại một chút Dương Lăng lại nói:
" Trong khoảng thời gian này, tốt nhất là ngươi nên ở bên trong tòa thành, tránh đi ra ngoài khiến cho mấy tiểu cô nương phải sợ hãi!"
Hiểu được chuyện củ của Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư, mặc dù biết hắn dưới tình huống bình thường sẽ không xuống tay với mấy tiểu cô nương, nhưng Dương Lăng cũng có một chút lo lắng. Dù sao trong lòng có khúc mắc, ai cũng không dám cam đoan hắn sẽ không gây ra chuyện điên cuồng gì.
Sau khi cảnh cáo Thi vu vương vài câu, Dương Lăng nhanh chóng rời đi, âm thầm tình toán làm như thế nào ứng phó với sự khiêu chiến của Kiếm Hoàng Ai Duy Tư. Dong Binh công hội phái Cổ Nhĩ Bang Đức lại nhắn nhủ tin tức, đối với mình đã ra tín hiệu giải hòa mâu thuẫn, xóa bỏ tình hình đối nghịch của cả hai, như vậy cả hai công hội đều sẽ có lợi. Kế tiếp, chỉ nên tính toán như thế nào đạt được lợi ích lớn nhất mà thôi.
Muốn chuẩn bị một phần hậu lễ cho Gia Tây Á cùng gia tộc của hắn, Dương Lăng bế quan tu luyện, cẩn thận thăm dò diệu dụng của Băng Phong vương tọa khôi giáp. Vì tránh cho lòng người dao động, Dương Lăng hạ lệnh phong tỏa ém nhẹm tin tức. Không nghĩ tới mới gần một ngày, Ma Thú Lĩnh lòng người đều hoang mang, chẳng biết ai đem tin tức Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đến khiêu chiến tiết lộ ra ngoài.
" Ai da, huynh đệ, ngươi xem lĩnh chủ đại nhân với Kiếm Hoàng Ai Duy Tư ai lợi hại hơn?"
" Mấy trăm năm gần đây, Kiếm Hoàng Ai Duy Tư chẳng biết đánh chết bao nhiêu thánh giai cường giả, lĩnh chủ đại nhân tuy rất lợi hại, nhưng nếu cùng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đánh một trận, sợ rằng…"
" Kỳ quái, nghe nói Kiếm Hoàng Ai Duy Tư một đoạn thời gian trước tại Bắc Bộ Băng Xuyên tĩnh tu, như thế nào tìm đến lĩnh chủ đại nhân của chúng ta khiêu chiến!"
" Đúng vậy, dám chắc là có kẻ ở sau lưng giở trò rồi!"
Mọi người một bên uống rượu, một bên thảo luận việc Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đến khiêu chiến, phẫn giận không thôi. Mặc dù Dương Lăng thực lực cường đại, nhưng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư thành danh đã lâu, lúc trước khiêu chiến đánh chết không biết bao nhiêu cường giả, không bao nhiêu người tin tưởng một người còn trẻ tuổi như Dương Lăng lại là đối thủ của hắn, tâm trạng u sầu không thôi. Một ít người dân thiện lương cả ngày cầu khẩn thần linh phù hộ cho Dương Lăng, người mang đến cuộc sống tốt đẹp trên Ma Thú Lĩnh.
Thợ Săn công hội cùng với người dân ưu phiền ảo não, bên trong Duy Sâm tòa thành, Cổ Đức, Vưu Na, Ngả Lị Ti chờ đợi cũng mặt mày ủ dột. Dương Lăng đang bế quan tu luyện, bọn họ ở bên ngoài chờ đợi, cả ngày đều lo lắng. Kiếm Hoàng Ai Duy Tư thật sự quá mạnh, truyền thuyết khi hắn còn là một đại kiếm sư là có thể một kiếm chém chết một gã kiếm thánh, khi hắn tu luyện đến cảnh giới kiếm thánh, lại một kiếm là có thể chém chết thánh giai võ sĩ. Đến khi hắn đạp nhập thánh giai, đừng nói là thánh giai ma pháp sư hay thanh giai võ sĩ, truyền thuyết ngay cả một người mới đạp nhập lĩnh vực cường giả cũng không phải đối thủ của hắn.
Cường đại, thật sự quá mạnh mẽ!
Tâm trạng u uất, Cổ Đức cùng mọi người đều cùng chung ý kiến, cực lực khuyên Dương Lăng nên chịu mất một chút thể diện không xuất chiến, mỗi lần như vậy Dương Lăng đều ừ hử cho qua chuyện, cho như vậy là không đúng. Mọi người đều lo lắng duy chỉ có Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư là tiêu diêu tự tại.
Thi vu vương La Đức Lý Cách Tư lúc thì vào sâu trong Đặc Lạm Tư rừng rậm bắt ma thú làm thức ăn, sẽ cùng với tiểu cô nương Bối Ti khắp nơi rong chơi, hoặc xuất quỷ nhập thần cả ngày không thấy bóng dáng, làm cho người ta không thể không nghi ngờ hắn tới cùng là từ gia tộc Dương Lăng phái đến làm tùy tùng hay là đến Ma Thú Lĩnh như đi du lịch.
" Cổ Đức đại nhân, Gia Tây Á đại nhân đem ba võ sĩ của Ba Lý Ma gia tộc đến cầu kiến!"
Hôm nay, trong khi Cổ Đức đang buồn phiền lo lắng, một gã binh lính đi nhanh đến, phía sau là mấy võ sĩ mang kim sắc áo choàng đại biểu cho gia tộc của Gia Tây Á.
Nhìn vẻ nghi hoặc của Cổ Đức, Gia Tây Á cười nhàn nhạt nói:
" Cổ Đức đại nhân, nghe nói Kiếm Hoàng Ai Duy Tư sẽ rất nhanh đến Ma Thú Lĩnh. Ta cùng hắn rất lâu đã không gặp mặt, lần này đến đây vừa vằn cũng muốn gặp hắn, xem tới cùng kiếm của ai là nhanh hơn!"
Xem kiếm của ai nhanh hơn?
Nghe Gia Tây Á nói như vậy, Cổ Đức đang âu sầu hai mắt sáng ngời. Trước Dương Lăng không tiếc hao phí đại lượng vu lực và tinh thần lực giúp võ sĩ của Ba Lý Ma gia tộc bức ra thi độc, thậm chí không tiêc hao phí tánh mạng nước suối cứu trị vài tên võ sĩ tánh mạng đang bị de dọa, hắn thực sự không chịu được.
Bây giờ xem ra cho dù trị cho nhiều người hơn nữa cũng sẽ trị!
Ba Lý Ma gia tộc là gia tộc duy nhất trên đại lục đản sanh một Kiếm Thần, kiếm pháp cùng đấu khí gia truyền đều xuất thân nhập hóa, Gia Tây Á tuổi còn trẻ đã tu luyện đến thánh giai đỉnh phong. Để cho hắn ra tay đối phó với Kiếm Hoàng Ai Duy Tư là một lựa chọn tốt nhất.
Mặc dù Dương Lăng rất cường đại, nhưng nếu không có ma thú đại quân trợ chiến, phỏng chừng khả năng chiến thăng Kiếm Hoàng Ai Duy Tư đỉnh đỉnh đại danh không lớn. Nhưng thân là một lĩnh chủ cũng là Đại trưởng lão của thợ săn công hội, không cho phép hắn không tiếp nhận thách đấu.
Biết được Gia Tây Á trở lại giúp đỡ, Duy Sâm tòa thành từ trên xuống dưới thở dài một hơi, mọi người gặp mắt nhau thì nở ra nụ cười nhiều hơn những ngày trước. Không một ai biết được sắc mặt vô cùng ngưng trọng của Gia Tây Á, cũng càng không ai biết một gã Bạch y nhân từ vùng núi xa xôi đang nhanh chóng đến gần Ma Thú Lĩnh.
Cao thủ tịch mịch (cô độc)!
Sau khi tu luyện đến thánh giai đỉnh phong, Ai Duy Tư đã không biết bao nhiêu năm chưa gặp được một đối thủ tương xứng. Từ sau khi lĩnh ngộ được một tia Phong đích pháp tắc, đừng nói thánh giai võ sĩ hay thánh giai ma pháp sư, ngay cả kẻ mới bước chân vào cảnh giới lĩnh vực cũng không phãi là đối thủ của hắn. Nhưng trong mười năm gần đây hắn không có chút tiến bộ trong việc lĩnh ngộ phong đích pháp tắc, không cách nào bước vào lĩnh vực cảnh giới, thiên tân vạn khỗ tu luyện cũng không xuất ra được phong chi kiếm vực. Biết được Ma Thú Lĩnh ở Đặc Lạp Tư rừng rậm bên ngoài xuất hiện một tuyệt thế cường giả, hắn không cần suy nghĩ vội vàng chạy đến đây.
Ma Thú Lĩnh Chủ.