Chương - 420: Lại một đám thiêu thân

Đối với công kích như cuồng phong bạo vũ của Hắc Long Vương, Dương Lăng hầu như không tổn thương chút nào. Điều này đã chứng minh rõ ràng rằng uy lực của Đại địa thủ hộ thật quá sức tưởng tượng. Quang mang hoàng thổ nhàn nhạt 1 tầng không chỉ ngăn chặn được lực công kích cận chiến của Hắc Long Vương mà còn ngăn cản được Long uy và hỏa hệ ma pháp của hắn.

Sau khi tu luyện thể vu quyết, thân thể của Dương Lăng đã dần được cường hóa, lực phòng ngự tăng kinh người. Cho dù không mặc giáp thì cung tiễn cũng như đao thương bình thường không thể nào đột phá phòng ngự thân thể. Nếu mặc vào Băng phong Vương tọa, lại gia trì thêm Đại địa thủ hộ, lực phòng ngự của hắn đã đạt một trình độ khiến người ta sợ hãi.

"Đại nhân, có thêm lớp phòng ngự đó thân thể của người thật biến thái. Tha cho ta đi!"

Toàn lực công kích hơn nữa ngày trời, Hắc Long vương mệt tưởng chết cả nữa người, tận mắt nhìn thấy không cách nào lưu lại trên người Dương Lăng một vết thương nhỏ, trong lòng hoàn toàn tâm phục khẩu phục. Lắc lắc cái đầu cho tỉnh táo, rồi huyễn hóa lại thành hình người.

Mặc dù nhìn Hạt tử vương Y Mặc Đặc toàn thân là là bò cạp khiến người khác nhìn vào là khiếp vía kính hồn. Nhưng Hắc Long Vương thà là nuốt bọ cạp còn hơn là đọ sức với Dương Lăng. Trừ phi Long vực có thể đột phá đến 1 tầng khác nếu không hắn tin chắc không thể nào phá vỡ lớp phòng ngự đó được. Ở cạnh hồ nước tu luyện thêm 1 thời gian, năng lượng hỏa hệ trong cơ thể hắn ngày càng khổng lồ, lĩnh ngộ pháp tắc cũng có những bước tiến đáng kể. Chỉ cần có những cơ hội, có thể tu luyện Long vực đến 1 tầng khác mới hy vọng đột phá được phòng ngự của Dương Lăng.

Nguồn truyện:

Truyện FULL

Lớp phòng ngự trên cơ thể?

Nghe Hắc Long Vương bất lực kêu ca, Dương Lăng lắc đầu, suy nghĩ của nam nhân đều hướng tới một mục đích.

"Hắc hắc, nếu có lớp phòng ngự này, thì khỏi phải lo lắng gì nhiều. Tên biến thái Thi vu vương cứ quậy phá khắp nơi đi, sẽ biết tay ta"

"Ách....."

Nhìn Dương Lăng trước khi rời đi còn cười đen tối. Hắc Long Vương trong thời gian ngắn vẫn không hiểu vì sao Dương Lăng đột nhiên đề cập đến Thi vu vương. Khi hắn rời khỏi không gian vu tháp mới giật mình kêu to oan uổng. Đáng thương cho hắn đã mấy ngàn năm nay chưa từng thấy qua Mẫu long chứ đừng nói đến chạm đến một ngón tay. Không ngờ rằng trong lòng Dương Lăng lại thành tên Thi vu vương biến thái.

Chứng kiến uy lực của Đại Địa chỉ giới, Dương Lăng phi thường hài lòng, trong lòng thầm kêu may mắn. Theo trí nhớ của Phi Long vương, để sống lại, hắn hao tổn hầu hết Ma lực, rồi sau đó lại mở ra Truyền tống môn lại mất đi rất nhiều Ma lực, Ma Lực vô biên chẳng còn bao nhiêu. Nhưng chỉ có từng đó mà duy trì được Thánh Đô khải giáp ngăn cản được đòn tập kích của mọi người, gia trì thêm Đại địa thủ hộ kéo mình xuống Địa cung, chút nữa thì bị hắn bóp cổ chết. Thật không thể tưởng tượng nổi. Nếu lúc đó Pháp lão vương ma lực đầy đủ thì lực chiến đấu của hắn không biết kinh khủng đến chừng nào. Có lẽ như Bố Luân Đặc trưởng lão nói thì không ai có thể tránh khỏi cái chết.

Gặp họa không chết, tất có phúc lớn.

Nhớ lại trạng thái điên cuông của Pháp lão vương lúc đấy, nhớ đến song thủ cứng rắn tựa sắt của hắn. Dương Lăng không nhịn được đưa tay sờ sờ vết thương trên cổ, hiểu được sự gian khổ mới có được đại địa chỉ giới này. Đúng là sau cơn mưa, trời lại sáng.

Vốn hắn vẫn còn lo lắng về hiệu quả của vu lực, không ngờ vu lực cũng có tác dụng như ma lực, phát huy hết uy lực của Đại địa chỉ giới. Khiến cho công kích của một thượng vị siêu giai ma thú như Hắc Long vương trở thành vô lực. Gia trì đại địa thủ hộ quả thật làm tăng năng lực cận chiến lên rất nhiều. Có thể xem thường công kích của lĩnh vực cường giả. Nói cách khác ngoại trừ số ít lĩnh vực đỉnh phong và thần giai cường giả ra, thì Giáo đình có đến bao nhiêu tên cũng xem như đến gặp thần chết mà thôi. Phòng ngự vững chắc, thuấn di độn thuật, ma thú quân đoàn khổng lồ, linh hồn công kích khó phòng bị, hơn nữa lại có thể thao khống cấm chế và trọng lực. Tất cả những điều trên khiến hắn ngập tràn tin tưởng. Chỉ cần rơi vào thiên la địa võng do mình bày ra cho dù thần giai cường giả hắn cũng đủ tự tin cầm giữ đối phương lại.

Không biết linh hồn của thần giai cường giả như thế nào??

Trong lăng mộ dưới đất đã luyện hóa hàng trăm năng lượng linh hồn ác ma, ngưng kết lại thành hồn ti. Năng lượng linh hồn của Dương Lăng tăng càng nhiều, nếu mỗi ngày luyện hóa nhiều linh hồn cường đại, hắn tin tưởng không bao lâu sẽ tiến đến hồn vu, thậm chí vu thần cảnh giới. Đáng tiếc là không thể tìm ra nơi nào có nhiều linh hồn ác ma như vậy nữa?

Trừ phi..

Nhớ thần ma mộ tràng trong truyền thuyết, có thể thông qua thần bí truyện tống môn mà đến, ở đó khắp nơi đều là thần cách,thần khí và vô số ác ma cô hồn. Dương Lăng trong lòng vừa động lại lập tức lắc đầu. Cho dù mở ra truyện tống môn, thì thực lực của mình bây giờ đi vào thì chỉ có nước chết, sợ rằng không đủ làm chảy máu răng của ác ma. Nếu ngày nào đó, trở thành hồn vu, hoặc thuần hóa được 1 đại quân cao giai ma thú, mới có thể thâm nhập cẩn trọng xem xét.

Thuấn di đến Đại Vu Thai, Dương Lăng ngồi xuống, tĩnh tâm tu luyện. Bố Luân Đặc trưởng lão trước khi đi đã chỉ cho hắn nhiều điều, cho hắn một quang cảnh mới của thiên địa. Trước kia hắn vẫn nghĩ rằng một người chỉ có thể tu luyện 1 loại pháp tắc, lĩnh ngộ 1 loại lĩnh vực. Sau khi Bố Luân Đặc trưởng lão chỉ điểm, hắn mới hiểu được thiếu chút nữa hắn đã đi lạc trong cái mớ bòng bong rối rắm này.

Theo những gì đã được chỉ điểm, sáu đại pháp tắc gồm có sinh mệnh, trật tự, lực lượng, tự nhiên, tử vong và hỗn loạn. Một loại pháp tắc lại có vô số tập hợp biến hóa. Lĩnh ngộ những pháp tắc khác nhau có thể kèm thêm những lĩnh vực khác nhau, thực lực tăng gấp nhiều lần.

Nếu tại Băng phong lĩnh vực lại kèm thêm lĩnh vực lực lượng vật thì liệu hiệu quả tăng lên bao nhiêu lần?

Mặc dù chưa lĩnh ngộ lực lượng lĩnh vực, nhưng tu luyện thể vu quyết cùng Hắc Long Vương đối luyện cật lực nhiều lần. Dương Lăng khống chế lực lượng ngày càng thuần thục. Vô luận cận chiến hay đột kích đều có những thành tựu đáng kể. Nếu ngày nào đó lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, tạo nên sự kết hợp giữa lực lượng lĩnh vực và băng phong lĩnh vực, thực lực sẽ tăng lên mạnh mẽ.

"Đồ Linh tiễn!"

Minh bạch phương hướng tu luyện về lâu dài, Dương Lăng triển khai Băng phong lĩnh vực. Ngưng tụ 20 mũi Đồ linh tiễn có ẩn chứa linh hồn công kích. Nhưng không giống trước kia, khống chế chúng xoay tròn quanh mình, không vội vã bắn ra ngoài.

Nếu một lần bắn ra một trăm mũi, thậm chí một ngàn mũi thì kết quả sẽ ra sao?

Nhớ tới phong ba nhận do vô số đạo phong nhận tạo thành của Bố Luân Đặc trưởng lão, Dương Lăng linh cơ vừa động, một lúc ngưng kết mấy trăm mũi Đồ linh tiễn, dựa vào tinh thần lực cường đại khống chế phương vị và tốc độ của chúng. Khi thì tăng tốc xoay tròn, khi thì lơ lững bất động giữa không trung, khi thì bắn xẹt ra ngoài như tia chớp…

Từ xa nhìn lại, mấy trăm mũi Đồ Linh tiễn phảng phất như một băng long cao thấp xoay quanh, giống như một long quyển phong đang bắn tới, chỉ khác là mang theo khí tức lạnh như băng. Mỗi nơi đi qua ngay cả con kiến cũng hóa thành băng điêu, lá cây gần đó cũng phủ dày 1 tầng băng tuyết mênh mang

Ba trăm, năm trăm, tám trăm…

Dương Lăng tăng số lượng Đồ Linh tiễn ngày càng nhiều đến 1000 mũi thì một cơn gió lốc nho nhỏ đã trở thành cơn lốc xoáy di động ẩn chứa lực công kích kinh hoàng. Trong lòng vừa động, một tiếng quát vang, một một cự thạch cách đó 10 bước thủng lổ chỗ như tàu ngựa.

"Tuyệt, sau này sẽ gọi nó là Băng phong bạo"

.

Thuấn di đến trước cự thạch, sờ sờ mặt trước của nó, Dương Lăng gật đầu hài lòng. Do vu lực và tinh thần lực có hạn, nên số lượng Đồ linh tiễn tối đa chỉ được 1000 mũi, nhưng cùng với vu lực và tinh thần lực ngày một tăng thì số lượng này cũng có thể lên đến 2000, 3000. Số lượng Đồ Linh tiễn càng nhiều, dĩ nhiên uy lực càng mạnh, cảm ngộ lực lượng pháp tắc càng sâu, lực khống chế sẽ càng mạnh, uy lực tự nhiên cũng tăng thêm.

Nếu ngày nào đó chính mình có thể lĩnh ngộ hoàn toàn lực lượng pháp tắc, có thể nắm giữ được lực lượng lĩnh vực, uy lực của Băng phong bạo sẽ tiến 1 bước kinh người. Có lẽ đến lúc đó cho dù Bố Luân Đặc trưởng lão có xuất phong ba nhận cũng không làm hắn giật mình biến sắc. Dù sao băng phong bạo do Đồ Linh tiễn hình thành còn có thể công kích linh hồn, người khác khó lòng phòng bị.

Thuấn di trở về Đại vu thai, Dương Lăng ngồi xuống chuẩn bị tu luyện, không ngờ ấn ký hình tháp trên mi tâm đột nhiên máy động, trong giác cảm giác có điều bất an. Ngay lập tức Dương Lăng phóng xuất tinh thần lực như một cái lưới nhện ra sóat, rất nhanh tìm được nguồn gốc của nỗi bất an.

Hà, không sớm thì muộn chuyện gì đến phải đến a!

Là một gã hồn vu, bao phủ cấm chế cả tòa thành Gia Bá Lợi Á này, đối với một chút năng lượng ba động trong thành, hắn vô cùng mẫn cảm. Thông qua thần thức cường đại, nhanh chóng phát hiện bên trong một gian tửu quán bên cạnh thành chủ phủ có 1 đám khách không mời mà đến.

Đó là một đám dong binh lộ rõ vẻ phong trần, có cả nam lẫn nữ, mặc khôi giáp võ sĩ, có kẻ khoác trường bào của ma pháp sư. Cũng có kẻ cầm trong tay cung tiễn. Sau khi tiến vào, hướng cái bàn cạnh cửa sổ ngồi xuống, hô phục vụ đem rượu và thức ăn. Người thì lau chùi vũ khí sắc bén, kẻ thì hào hứng nhìn ngắm thành chủ phủ rộng lớn cách đó không xa.

Nhìn bề ngoài, trông cũng giống như một dong binh đoàn bình thường, nhưng là có vài tên ma pháp sư trên người có dấu vết của năng lượng thần thánh đã khiến Dương Lăng nhanh chóng chú ý. Mặc dù đối phương đã cẩn thận che dấu, năng lượng thần thánh trong cơ thể ba động rất yếu ớt, có thể qua mặt được binh lính tuần thành nhưng không thể gạt được Dương Lăng.

Tại Thái Luân đại lục, ngoại trừ ma pháp sư của Giáo đình, rất ít người có khả năng nắm giữ được ma pháp thần thánh rất thần bí này. Một người, hai người thì có thể cho là trùng hợp, bất quá một dong binh đoàn nhỏ nhỏ này lại có đến mười tên giáo đình ma pháp sư, cái này quả là bất thường, lần này đối phương thật biết điều, không đánh mà khai rõ thân phận của mình. Một lĩnh vực cường giả bao giờ cũng là một cường giả. Không bao giờ hạ thấp thân phận giả trang thành một dong binh, xem ra đây đích thị là một đám do thám.

Thông qua thần thức cảm ứng được thực lực của đối phương, Dương Lăng nhanh chóng biết được thân phận và mục đích của chúng. Giáo đình tuyệt đối không có khả năng phái bọn họ đến đối phó với mình, mục đích duy nhất có thể là dò xét thu thập tin tức tình báo, chuẩn bị cơ hội trả thù.

Hừ, thiên hạ trăm lối ngươi không chọn, địa ngục một lối ngươi lại vào!. Với thiên la địa võng của mình, bọn chúng chẳng khác gì đám thiêu thân lao đầu vào lửa.

Hừ lạnh 1 tiếng, Dương Lăng triệu Thi vu vương và Hắc Long vương đến, hạ giọng phân phối vài câu. Cả hai cùng dát dát cười vài tiếng, lĩnh mệnh rời đi.

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện