Chương - 464: Huyết thiên sứ
Thần thức cường đại càng thấm sâu vào trong đầu Áo Phỉ Lệ Á, Dương Lăng càng chấn động. Chỉ thấy trong linh hồn nàng như đại dương, mây đen kín trời tựa như sắp có giông bão. Thông qua cao giai luyện hồn thuật, phát hiện trí nhớ của nàng rất lớn, thông tin đa dạng vô số. Nhưng bộ phận trung tâm lại bị 1 cỗ hắc khí bao phủ, tỏa ra một trận năng lượng mờ mịt ba động.
Quái lạ, cái này là rốt cuộc là thứ gì?
Nhìn đám hắc khí cổ quái, Dương Lăng không dám khinh thường. Thần thức cẩn thận tản ra, tránh khỏi bộ phận hắc khí bao phủ, chậm rãi tìm hiểu trí nhớ của Áo Phỉ Lệ Á. Nguyên lai, chính như lời nàng nói, quả thật không biết gì về thiên sứ chiến trận, các thiên sứ còn lại cũng như vậy cả thôi.
Mỗi khi cần thiết phải sử dụng thiên sứ chiến trận liên hợp tác chiến, các nàng niệm vài câu chú ngữ kích thích thiên sứ chi tâm là tự nhiên có thể hình thành. Mặc dù dựa vào thiên sứ chiến trận đã giết chết vô số dị giáo đồ nhưng đối với bí mật của thiên sứ chiến trận, các nàng hòan toàn không rõ ràng lắm.
Nhanh chóng xem qua trí nhớ của Áo Phỉ Lệ Á 1 lần, Dương Lăng tìm ra được điểm mấu chốt. Nếu đoán không sai, bí mật của thiên sứ chiến trận chính là nơi được đám hắc khí bảo vệ hoặc là do hắc khí che đậy bí mật. Không trách được hơn trăm ngàn năm qua, mọi người đều không thế biết được.
Nếu xem quang mang màu trắng sữa bên ngoài là 1 tầng bảo vệ thì đoàn hắc khí bao phủ phần trí nhớ còn lại chính là vành đai bao bọc. Phá giải được đoàn hắc khí cổ quái này, bí mật về thiên sứ chiến trận nhất định sẽ lộ ra.
Vậy cuối cùng nó là tinh thần ma pháp trận từ thượng cổ hay là linh hồn cấm chế?
Nhìn đoàn hắc khi không ngừng xoay tròn biến ảo, Dương Lăng trầm ngâm không nói. Theo truyền thuyết, trong lịch sử của Thái Luân đại lục có ma pháp sư cường hãn chuyên tu luyện tinh thần ma pháp, có thể bất tri bất giác động thủ cước trên linh hồn người khác biến kẻ đó thành một kẻ điên hoặc ngu ngốc. Bất quá, đám hắc khí này lại tỏa ra năng lượng ba động để cho hắn cái cảm giác rất quen thuộc, theo bản ghi chép trên phương tiêm bi, có vài phần tương tự. Trong khoảng thời gian ngắn vẫn không biết hắc khí này cuối cùng là tinh thần ma pháp trận hay 1 loại linh hồn cấm chế đặc thù.
Căn cứ phương tiêm bi giải thích, linh hồn cấm chế là loại thâm ảo nhất, cũng là nguy hiểm nhất trong các loại cấm chế. Có thể ngăn chặn trí nhớ và ý thức của một người, cũng có thể xóa đi 1 đoạn ký ức thậm chí phong ấn, đem nó bao bọc lại, không biết rõ về nó thì không thể phá giải. Không chỉ có thiên sứ sáu cánh Áo Phỉ Lệ Á nguy hiểm mà chính mình cũng có thể bị cấm chế phản phệ.
Hết sức cẩn thận, Dương Lăng tiếp tục thám xét trí nhớ của Áo Phỉ Lệ Á. Một mặt kích thích thiên sứ chi tâm của nàng, một mặt quan sát biến hóa của đoàn hắc khí. Sau khi niệm xong tràng chú ngữ cổ quái, đồ dày của lớp hắc khí vẫn không thay đổi, nhưng tốc độ lưu chuyển biến ảo lại tăng hơn 10 lần, một trận năng lượng ba động tản mát ra. Cùng lúc đó tinh thần lực của Áo Phỉ Lệ Á không hiểu vì sao cũng lan tỏa, biên độ ba động mỗi lúc một lớn, tần suất ngày càng cao.
Chẳng lẽ thiên sứ chiến trận chính là việc thông qua một biện pháp nào đó khiến cho tinh thần lực ba động đến mức cộng hưởng, từ mỗi người hình thành một chỉnh thể, trong nháy mắt gia tăng lực lượng.
Thử đi thử lại vài lần, Dương Lăng tin chắc vào phán đóan của mình. Hít 1 hơi thật sâu, hắn cẩn thận phát ra 1 tia thần thức, chậm rãi thẩm thấu vào đoàn hắc khí cổ quái. Căn cứ phương tiêm bi giải thích, sau khi tu luyện thành hồn vu mới có thể nắm vững được linh hồn cấm chế. Bây giờ hắn chỉ mới tiếp xúc sơ sơ ngòai da, vạn lần không dám khinh thường.
Hô
Khi thần thức tiếp xúc với đoàn hắc khí cổ quái, lập tức có chuyện bất ngờ xảy ra. Chỉ hô 1 tiếng, hắc khí trong nháy mắt hóa thành 1 đoàn hắc hỏa dữ dội, không chỉ thiêu đốt linh hồn Áo Phỉ Lệ Á mà còn đuổi theo thần thức của Dương Lăng mà công kích mãnh liệt, tốc độ nhanh đến mức không để cho người khác kịp phản ứng.
Ông một tiếng, Dương Lăng cảm giác như bị ăn 1 búa, cả đầu nhức buốt, trong ngực vô cùng khó chịu như có cả 1 khối đá ngàn cân. Cùng lúc đó, Áo Phỉ Lệ Á không nhịn được hét lên 1 tiếng thảm thiết, cảm giác linh hồn bị thiêu đốt khiến cho nàng đau đớn tưởng như đã chết.
Biến thái, kẻ điên, ác ma.
Nghe tiếng hừ của Dương Lăng cùng với thanh âm thảm thiết của Áo Phỉ Lệ Á, đám thiên sứ bên ngoài, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, hoảng sợ đến phát run. Không rõ bên trong phát sinh sự tình gì, tất cả đều nghĩ tới sắc ma biến thái trong truyền thuyết. Ngay cả thiên sứ sáu cánh luôn luôn kiên cường và tỉnh táo nhứ Áo Phỉ Lệ Á cũng bị hành hạ thê thảm, nếu đén phiên mình thì sẽ ra sao đây?
"Mã Lợi Á, phải làm sao bây giờ?"
"Không biết, ta cũng không biết!"
Bị giam cầm cấm chế trói buộc không thể nào nhúc nhích được, đám thiên sứ xưa kia vốn cao ngạo giờ giống như đám bất lực mặc cho người ta mổ xẻ. Nghe tiếng của Áo Phỉ Lệ Á kêu lên thảm thiết, tất cả đều chân tay rời rụng, sợ chết khiếp, tự hỏi có phải lượt kế tiếp chính là mình để cho tên sắc ma kia hành hạ.
A.
Kêu lên 1 tiếng đau đớn, phun ra 1 ngụm máu, Dương Lăng quyết đoán triệt tiêu ngay thần thức. Không ngờ ngọn lửa màu đen đáng sợ nọ cũng như bóng với hình đuổi theo từ trong đầu Áo Phỉ Lệ Á. Nếu mất phần thần thức ẩn chứa linh hồn năng lượng, đừng nói đến việc tiến giai thành hồn vu, chỉ chậm 1 chút nữa là bị đánh trả ngược về thời kỳ ban đầu, trở thành một gã huyết vu mới nhập môn
Làm sao bây giờ?
Biết không thể nào chạm đến cấm chế khiến hắc khí dị biến, Dương Lăng vô cùng kinh hãi. Đến giờ phút này hắn đã hiểu tại sao trăm ngàn năm qua không có ai phá giải được bí mật về thiên sứ chiến trận. Bày ra cạm bẫy phản kích kinh khủng như thế này, trực tiếp thiêu đốt cả linh hồn của thiên sứ, quả thật vô cùng âm hiểm, vô cùng giảo họat, vô cùng ác độc.
Đám hắc hỏa kinh khủng tấn công người phá giải đồng thời điên cuồng thiêu đốt linh hồn của thiên sứ chỉ cần hoàn toàn xóa bỏ ký ức và ý thức, ai có thể biết được bí mật trong đầu các nàng?
Chẳng lẻ cứ như vậy chấp nhận thất bại?
Nhìn ngọn lửa màu đen ngập tràn, Dương Lăng nghiến chặt răng, không cam lòng tổn hại đại lượng năng lượng linh hồn. Hít 1 hơi khó khăn, đột nhiên nhớ đến mặc tinh tinh tủy ở trong không gian giới chỉ, lập tức lấy ra uống vài giọt. Ngay tức khắc trong cơ thể tản mát ra 1 cỗ năng lượng mênh mông, không chỉ vu lực mà ngay cả tinh thần lực cũng nước lên thì thuyền cũng lên theo
Dùng máu tươi làm gốc, lấy linh hồn làm vật dẫn, dẫn hiến tế chi hỏa hủy diệt thiên địa vạn vật!
Nhớ đến giải thích trên phương tiêm bi, Dương Lăng nhanh chóng lấy ra đại vu thai, xuất vu khí thủy tinh khô lâu đầu, thi triển thượng cổ vu thuật – Linh hồn hiến tế. Theo văn tế bi thương vang vọng cả không gian vu tháp, tòan thân hắn đột nhiên tóat ra một đoàn lửa đỏ bùng cháy đến tận trời chống lại ngọn lửa màu đen đang vây quanh.
Tại thời kỳ viễn cổ, vì đối phó với tà ma quỷ quái cường đại, vì phá giải công kích kinh khủng của bọn họ, Hồn vu đã tìm ra được vu thuật có uy lực kinh người đó là linh hồn hiến tế. Thông qua việc thiêu đốt linh hồn đại vu triệu xuất ngọn lửa hủy diệt, đem địch nhân hòan tòan đốt thành tro
Hô.
Vừa mới hủy diệt được ngọn lửa màu đen đang truy đuổi, trong đầu Áo Phỉ Lệ á lại tóat ra 1 đám hắc khí nồng đậm như thủy triều liên miên không dứt nhanh chóng làm tiêu hao hết năng lượng linh hồn vừa mới có do uống tinh tủy. Cùng lúc đó, toàn thân Áo Phỉ Lệ Á ngừng co quắp, không hề phát ra tiếng kêu thảm thiết, dường như đám hắc hỏa đang thiêu đốt linh hồn nàng đã bị Dương Lăng dẫn dụ đi hết.
Hừ, ta không tin là đám hắc khí này là vô tận!
Dương Lăng hừ lạnh 1 tiếng, lại tiếp tục uống tinh tủy, kiệt lực ngạnh kháng đám hắc khí. Không còn nghi ngờ gì nữa, hắc khí này chính là phong ấn hạch tâm trí nhớ của thiên sứ phòng ngừa ngoại nhân phá giải thiên sứ chiến trận. Nhưng cho dù hắc khí có kinh khủng thế nào đều cũng phải đến lúc tàn lụi. Chỉ cần hắc khí đáng sợ này hết, thì không chỉ thóat được 1 kiếp mà còn có thể nhân họa được phúc, trực tiếp thu hoạch được bí mật về thiên sứ chiến trận.
Một giọt, hai giọt.
Chẳng biết qua bao lâu, sau khi Dương Lăng cắn răng uống hết 10 giọt mặc tinh tinh tủy, đám hắc khí đáng sợ trong đầu thiên sứ 6 cánh Áo Phỉ Lệ Á cuối cùng cũng hết. Song đang lúc Dương Lăng phi thân xuống đại vu thai, chuẩn bị dò xét lại trí nhớ của Áo Phỉ Lệ Á, thì lại có 1 màn kinh người xảy ra.
Chỉ thấy nữ thiên sứ sáu cánh Áo Phỉ Lệ Á xinh đẹp trên người chỉ còn 1 tấm lụa mỏng hờ hững quấn quanh, cơ hồ khỏa thân, không biết lúc nào đã thóat khỏi giam cầm cấm chế, đang quỳ mọp trên mặt đất. Đôi cánh trong suốt tự lúc nào đã chuyển thành màu đỏ, phảng phất như mới được phủ thêm tầng khôi giáp đỏ rực. Trên mi tâm một ấn ký thuần hóa màu đỏ lúc ẩn lúc hiện so với ma thú đã thuần hóa không có gì khác biệt.
"Thiên sứ 6 cánh Áo Phỉ Lệ Á, cảm ơn chủ nhân cứu mạng!"
Vừa thấy thân ảnh của Dương Lăng, Áo Phỉ Lệ Á xinh đẹp động lòng người vừa nói vừa hướng về hắn quỳ xuống, vô tình không phát giác đôi ngọc thố xuân sắc viên mãn kiêu hãnh chĩa cao lồ lộ trước mắt Dương Lăng.
Lụa mỏng như tơ không che nổi 2 ngọn núi lửa hừng hực như cái nóng mùa hạ, thân thể yểu điệu lả lướt như cành đào sớm xuân, cái eo thon gọn thắt lại 1 chút cùng với kiều đồn căng tròn như ụ mối cuối thu, khoe ra làn da trắng nõn mịn màng hơn cả tuyết mùa đông tất cả dồn lại tạo nên những đường cong diễm lệ mê hồn. Hòa với bầu trời trong xanh, nhìn nữ nhân quỳ mọp trên mặt đất, xuân quang hé lộ động lòng người đã vẽ nên 1 bức phong cảnh tuyệt vời.
Chủ nhân?
Chẳng lẽ một tia thần thức dung hợp trong đầu nàng đã tiếp xúc với máu tươi của mình, thiên sứ đẹp mê người này đã vô ý bị thuần hóa hay bị dị hóa?
Nhìn thiên sứ Áo Phỉ Lệ Á đang cung kính quỳ trước mặt, nhìn đôi cánh đỏ như máu của nàng, Dương Lăng không thể không lắc đầu. Không ngờ trong lúc hóa giải đám hắc hỏa lại vô tình có được một thiên sứ cường đại, một nữ nô thiên sứ xinh đẹp tuyệt trần.
Ma Thú Lĩnh Chủ.