Chương - 488: Tu la chiến trường

Cách Lạp Hán Mỗ là một gã quý tộc, một gã quý tộc cực kì nổi danh bên trong Thánh Bỉ Đắc thành. Sở dĩ cực kì nổi danh không phải vì hắn tước vị cao, cũng không phải hắn tài phú nhiều, mà vì hắn khống chế sản nghiệp độc nhất vô nhị ở Thánh Bỉ Đắc thành. Mà vì tất cả kỹ nữ bên trong thành, vô luận là ca cơ được cao cấp tửu quán bồi dưỡng từ nhỏ hay là đàn bà đứng hát ven đường, tất cả đều do hắn khống chế. Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ có hoạt động của hắn là được Giáo Đình ủng hộ.

Bất đồng với các thành thị khác trên đại lục, Thánh Bỉ Đắc thành có thể nói là do Giáo Đình một tay dựng nên, không được Giáo Đình thừa nhận và ủng hộ, cho dù có là đại gia tộc cũng không thể đứng vững được ở chỗ này. Thông qua quan hệ với Giáo Đình, Cách Lạp Hán Mỗ lũng đoạn sinh ý da thịt của Thánh Bỉ Đắc thành, thu lấy đại lượng tinh tệ. Lúc này đây, vốn định thừa dịp bữa tiệc chúc mừng mà tăng thêm giao tình với hồng y đại chủ giáo Tạp Thụy. Không nghĩ tới trong nháy mắt từ thiên đường rơi xuống địa ngục.

Trợn mắt nhìn khắp nơi đều là ma thú, phô thiên cái địa ma thú. Nhìn thủy triều thổ bạt thử mang hộ giáo kỵ sĩ cường đại cùng thị vệ của quý tộc xé thành mảnh nhỏ, xác chết đầy đất, máu chảy thành sông.

Cách Lạp Hán Mỗ rất mập, bởi vì hàng năm đều ăn nhiều hét lớn, bụng so với đàn bà có thai mười tháng còn to hơn.Nhưng đối mặt với tai họa bất ngờ, tốc độ phản ứng của hắn còn nhanh hơn những người khác, nhanh chóng từ cửa sau giáo đường chạy trốn. Dưới sự hộ vệ của vài tên thị vệ, núp vào một ngôi nhà gần đó. Một bên run run nhìn ma thú hoành hành bên ngoài, một bên khẩn trương cầu khẩn, hy vọng được thần linh phù hộ.

Có lẽ chưa đến số chết hoặc là thần linh hiển linh, nhóm bọn họ rốt cuộc lo lắng chờ đợi đến khi vinh quang kỵ sĩ đoàn xuất hiện. Thấy được hy vọng thoát ly nguy hiểm. Không nghĩ tới ma thú lĩnh chủ Dương Lăng được xưng là đại ma vương thực lực kinh người, một đao cắt đứt yết hầu hồng y đại chủ giáo Tạp Thụy Nhĩ, đánh trọng thương đại thống lĩnh của vinh quang kỵ sĩ đoàn. Đại thống lĩnh bị Hắc Long Vương xé thành hai mảnh, đám kỵ sĩ đoàn như quần long vô thủ bị ma thú điên cuồng giết hại.

Hồng y đại chủ giáo Tạp Thụy Nhĩ tử vong làm Cách Lạp Hán Mỗ tay chân lạnh như băng. Vinh quang kỵ sĩ đoàn thảm bại làm hắn trong lòng tuyệt vọng, mỗi khi thấy một con thổ bạt thử đi ngang trước cửa, trái tim hắn lại kịch liệt co rút. Chưa bị cắn chết mà suýt nữa đã bị dọa chết.

Bạn đang đọc truyện được lấy tại

Truyenyy

chấm cơm.

Kế đó, thiên sứ quân đoàn xuất hiện làm hắn mừng rỡ như điên, nhưng khi thấy thiên sứ chiến trận bị mạnh mẽ phá giải, hắn lại một lần nữa tuyệt vọng. Thánh đường đại trưởng lão xuất hiện làm hắn phấn chấn hoan hỉ, nhìn đám thổ bạt thử nằm im không nhúc nhích trên đất, hắn rốt cuộc thấy được hy vọng được cứu. Đáng tiếc, hy vọng càng cao, thất vọng càng lớn.

Theo sự xuất hiện của Hắc Ám tam đại cự đầu, thấy thánh đường đại trưởng lão bị Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh gắt gao cuốn lấy, thấy ma thú quân đoàn dồn sức phản công, hắn còn chưa kịp hưng phấn bao lâu đã từ đám mây ngã xuống đất, lại rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Lúc này đây, rốt cuộc đã không còn cơ hội lật ngược.

Theo đao mang sắc bén của thánh đường đại trưởng lão đánh ra, cả một dãy phòng bị đánh tan nát. Con heo béo Cách Lạp Hán Mỗ trơ mắt nhìn những hòn đá bị đánh vỡ đang văng tới, kêu thảm thiết vài tiếng đã bị chôn xuống. Đến trước khi đoạn khí một khắc, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới một hồi hảo hảo chúc mừng lại biến thành một cuộc đại đồ sát đáng sợ như thế. Tấu xảo ở chổ không nghĩ tới tránh thoát được ma thú quân đoàn nhưng cuối cùng lại chết trên tay thánh đường đại trưởng lão.

Hai đại trung vị thần kịch liệt đối chiến, ma tinh pháo cùng ma pháp tháp thi nhau oanh tạc. Phô thiên cái địa ma thú điên cuồng phản công…… hết thảy những điều này biến Thánh Bỉ Đắc thành dân cư đông đảo trở thành một địa ngục trần gian. Vô số người lao ra đều chết dưới móng vuốt của ma thú điên cuồng. Những người trốn dưới hầm lại càng thảm, thường còn chưa kịp phản ứng đã bị chôn sống. Dần dần, mùi máu tươi nơi bầu trời của Thánh Bỉ Đắc thành càng ngày càng đậm, phóng nhãn nhìn lại, khắp nơi đều là những mảnh thi thể đầy máu tươi.

Ma thú điên cuồng, thiên sứ cùng kỵ sĩ khổ sở giãy dụa, đám tín đồ không có đường thoát, vết máu bao phủ khắp nơi…., tất cả tạo thành một tu la chiến trường thảm khốc.

Đại cục đã định, Dương Lăng cũng không đuổi giết đám thiên sứ cùng kỵ sĩ khốn khổ nữa. Hắn thuấn di lên đại vu thai ngồi xuống, nhanh chóng bổ sung vu lực cùng tinh thần lực tiêu hao, thân thể nhanh chóng hồi phục lại. Lập tức hắn mặc niệm vu quyết, thi triển cao giai luyện hồn thuật luyện hóa năng lượng linh hồn kinh người bên trong tòa thành.

Người thường linh hồn rất yếu, nhưng cả ngàn vạn linh hồn tập trung lại một chỗ thì cũng cực kì kinh người, hơn nữa còn có linh hồn của cao giai hộ giáo kỵ sĩ cùng thiên sứ. Tất cả hội tụ lại thành một suối năng lượng linh hồn cực kỳ không lồ trên bầu trời tòa thành. Thông qua cao giai luyện hồn thuật, Dương Lăng như cái động không đáy hấp thu hết năng lượng linh hồn. Kim dịch linh hồn trong đầu tụ lại càng lúc càng nhiều, từ một cái ao nhỏ biến thành một cái hồ bạc, rồi lại từ một cái hồ bạc biến thành biển rộng. Mỗi giọt linh hồn kim dịch đều là ngưng tụ của một số lượng lớn linh hồn năng lượng.

Hấp thu linh hồn năng lượng càng nhiều, linh hồn kim dịch lại càng khổng lồ, năng lực cảm ứng lại càng mạnh thêm. Cho dù nhắm lại hai mắt, Dương Lăng cũng có thể cảm giác rõ ràng động tĩnh bên trong phương viên mấy trăm dặm của Thánh Bỉ Đắc tòa thành. Thấy được bá tánh bình dân đang run run trốn dưới hầm, thấy được thử tai nơi Ô Lạp Nhĩ bình nguyên, thấy được thổ bạt thử từ sâu trong Ô Lạp Nhĩ sơn mạch không ngừng cuồn cuộn đổ ra.

Chẳng biết qua bao lâu, sau khi kịch liệt bao tăng, linh hồn kim dịch bắt đầu hướng vào trong co rút lại, từng điểm từng điểm một, thành hình như một lưới nhện. Theo sát sau, từ trạng thái lỏng dần dần chuyển sang trạng thái rắn, điên cuồng hấp thu hết thảy năng lượng trong phương viên ngàn dặm hình thành nên một dòng suối năng lượng thật lớn trên bầu trời Thánh Bỉ Đắc thành. Cùng lúc đó, ngọc bội mà Hắc Ám đại trưởng lão tặng càng ngày càng hồng, càng ngày càng nóng.

"Di, độ thần kiếp tại chiến trường?"

Nhìn dòng suối năng lượng đáng sợ trên bầu trời, cảm giác năng lượng ba động mênh mông trong cơ thể Dương Lăng, Hắc Ám đại tế tự nắm quyền trượng đen sẫm thất thanh kêu to.

Trăm ngàn năm qua, nàng đã thấy rất nhiều thân nhân và bằng hữu độ kiếp, người thì nhờ vào thần khí cường đại, người thì bố trí nhiều tầng ma pháp trận, nhưng cho tới giờ cũng chưa từng thấy ai như tên Dương Lăng này, chưa chuẩn bị gì mà dám độ kiếp.

Thần kiếp là điểm ngoặt của một người tuy luyện, bình yên vượt qua sẽ là một gã thần giai cường giả cường đại, ngưng kết thần cách. Ngược lại thì hình thần câu diệt, đừng nói thân thể, ngay cả linh hồn cũng tiêu tan. Một tên lĩnh vực cường giả có tệ thế nào đi nữa thì khi cảm giác được thần kiếp sắp tới cũng biết lo lắng chuẩn bị cẩn thận mà đối phó. Còn tên Dương Lăng ngu ngốc này, ngay khi đang dẫn đại quân công phá Thánh Bỉ Đắc thành, tự nhiên ngay giữa chiến trường mà độ kiếp, quả thực là không thể tưởng tượng.

Lắc lắc đầu, nhìn sang phía thánh đường đại trưởng lão cùng Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh đang giằng co, lại nhìn về phía Dương Lăng đang ngồi trên đại vu thai, Hắc Ám đại tế tự không do dự nắm chặt Hắc Ám quyền trượng nhẹ nhàng đưa lên. Rất nhanh, trên bầu trời ngưng tụ lại từng đóa từng đóa bông tuyết trong suốt

Liên quân binh lính chạm vào bông tuyết chỉ có cảm giác hơi lạnh, còn đám Giáo Đình kỵ sĩ cùng với thiên sứ đang ngoan cố chống cự lại cảm thấy tê buốt, chỉ chạm nhẹ vào là cả người lạnh như băng. Trong chớp mắt, trên da tay đã đóng lại một lớp băng dày, đừng nói máu, ngay cả não tương cũng đóng thành khối băng. Chỉ cần binh lính cùng ma thú khẽ chạm vào, cả người bọn họ tựa như pha lê vỡ vụn ra thành từng mảnh nhỏ.

"Tuyệt đối linh độ?"

Nhìn những bông hoa tuyết đáng sợ trong không trung, thánh đường đại trưởng lão cả người chấn động, không nghĩ tới chuyện lo lắng nhất đã xảy ra. Nếu chỉ có một mình Hắc Ám đại thống lĩnh thì hắn còn tự tin chống cự chờ viện quân đến hỗ trợ, nhưng nếu Hắc Ám đại trưởng lão cùng Hắc Ám đại tế tự cùng liên thủ công kích, hắn tuyệt đối không phải đối thủ.

Hắc Ám tam đại cự đầu mỗi người đều đã tu luyện đến trung vị thần cảnh giới, ba người liên thủ càng thêm đáng sợ.

Đại đao vung lên đánh tan những bông hoa tuyết gần người đi, thánh đường đại trưởng lão xuất hư chiêu rồi vội vàng chạy nhanh đến ma pháp truyền tống trận trong nội đường, ý đồ thông qua truyền tống trận thuấn di về thánh thành. Không nghĩ tới trước mắt bỗng nhoáng lên, đã bị viên nguyệt đao của Hắc Ám đại trưởng lão ngăn cản đường đi. Quay đầu lại nhìn, Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh cùng Hắc Ám đại tế tự cũng bay đến. Trong nháy mắt đã rơi vào vòng vây của bọn họ.

Liếc mắt nhìn nhau, Hắc Ám tam cự đầu không nói nhảm, quyết đoán liên thủ xuất chiêu. Hắc Ám đại trưởng lão bổ một đao về phía ngực thánh đường đại trưởng lão, Đồ long thương sắc bén của Hắc Ám đại thống lĩnh nhắm vào lưng hắn, Hắc Ám đại tế tự phất tay triệu xuất một cây băng trùy, cách không công kích vào bụng đối phương.

" Hừ, đi tìm chết, cùng chết hết đi."

Mắt thấy tránh không được nữa, thánh đường đại trưởng lão quát một tiếng, trong nháy mắt gia tăng trọng lực không gian đến cực hạn, đối với viên nguyệt đao của Hắc Ám đại trưởng lão cùng băng trùy của Hắc Ám đại tế tự dường như không thấy, xoay người dồn hết sức bổ một đao về phía Hắc Ám đại thống lĩnh.

Nếu chết, hắn cũng muốn lôi một người theo.

A……….

Thánh đường đại trưởng lão tàn nhẫn, không nghĩ tới Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh càng tàn nhẫn hơn. Không thèm né tránh, liều mạng đón lấy một đao của thánh đường đại trưởng lão, một thương đâm thẳng vào nơi hắn nhắm sẵn, mũi thương sắc bén trực tiếp đánh vào thần cách trong cơ thể. Dưới sự liều mạng, song phương cùng hét thảm một tiếng.

Trước ngực Hắc Ám kỵ binh đại thống lĩnh máu tuôn như suối, nơi vết chém có thể thấy được cả xương. Thánh đường đại trưởng lão lại càng thảm, dưới một kích toàn lực của đối phương, không chỉ có ngực bị đâm thủng một lỗ lớn mà ngay cả thần cách cũng xuất hiện nhiều khe nứt, bị thương trí mạng. Hắn há mồm phun ra một ngụm máu lớn, vô lực rơi xuống đất, trơ mắt nhìn viên nguyệt đao của Hắc Ám đại trưởng lão cùng băng trùy của Hắc Ám đại tế tự càng ngày càng gần.

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện