Chương - 597: Hồng hà cốc
Mọi người tốc độ rất nhanh, nhanh chóng đã chạy tới Lạc Nhật bình nguyên. Trên đường đi, trên cơ bản cứ mỗi hai trăm dặm lại gặp phải một đội Thâm Uyên ác ma tuần tra, có vài lần suýt chút nữa hai bên gặp nhau. Cũng may, dưới sự cảnh giác của Dương Lăng, lần nào cũng kịp thời ẩn nấp, hữu kinh vô hiểm.
Sau mấy canh giờ vừa chờ đợi lo lắng vừa phải chạy nhanh, đừng nói đông đảo kim sắc đấu bồng võ sĩ chỉ có thực lực thánh vực, ngay cả nhóm lưu lãng giả cũng thở ra như sấm. Thấy bọn họ càng chạy càng chậm, đao phong võ sĩ Lý Tra Đức Sâm nhíu mày, hô một tiếng gia tốc chạy lên phía trước đội ngũ,
" Dương Lăng huynh đệ, đến tòa sơn cốc ở phía trước nghỉ ngơi một lát đi!"
" Được, nghỉ ngơi một chút cũng tốt!"
nhìn đám người Thi Vu vương cùng Yêu cơ đầm đìa mồ hôi bên cạnh, Dương Lăng gật gật đầu, chỉ huy mọi người tăng tốc tiến nhanh.
Sơn cốc không phải rất lớn nhưng sâu không lường được, đường đi vào uốn lượn như một dòng suối nhỏ, phát hiện có một cái tiểu hồ trong suốt. Cây cối xum xuê tươi tốt, ba mặt vây quanh bởi núi, vách đá cao cả ngàn trượng, cực kỳ bí ẩn. Cho dù một đám ác ma có đi qua bên ngoài sơn cốc, chỉ cần không tiến đến lục soát, tuyệt đối không cách nào phát hiện hành tung của mọi người.
" Rốt cuộc cũng an toàn!"
" Đúng vậy, cũng không biết có chuyện gì xảy ra với đám Thâm Uyên ác ma này, như thế nào đột nhiên lại gia tăng tuần tra như thế!"
Sau khi tiến vào sơn cốc, mọi người hoàn toàn bình tĩnh lại. Có người nằm trên mặt đất há mồm thở dốc, có người tựa vào gốc cây thảo luận những dị động của ác ma, có người dùng nước hồ lạnh như băng mà tẩy rửa.
Khác với mấy con điều trùng Hắc Long vương cùng Phi Long vương đang tựa ở trên cây hồng hộc thở, Yêu cơ cần mẫn hơn nhiều, sau khi hít thở mấy hơi liền từ trong không gian giới chỉ lấy ra thịt thú cùng hương liệu đã chuẩn bị sẵn, nhanh chóng đốt lửa lên, chuẩn bị một bữa trưa thịnh soạn cho Dương Lăng. Tay chân mau lẹ, như con tiểu mật phong vội vàng chạy qua chạy lại, phảng phất như một thị nữ đã được huấn luyện.
" Dương Lăng huynh đệ, đây là thị nữ thiếp thân của ngươi àh?"
Nhìn Yêu cơ vừa xinh đẹp lại vừa siêng năng, Lý Tra Đức Sâm trước mắt sáng ngời.
Nữ nhân xinh đẹp hắn đã gặp nhiều, những thần giai nữ cường giả thực lực cường đại cũng không hiếm thấy. Nhưng xinh đẹp lại siêng năng như Yêu cơ, lại là nữ nhân có thực lực nhất định thì chưa gặp nhiều lắm. Càng quan trọng chính là Yêu cơ còn có một cổ khí chất mà nữ nhân bình thường không có. Gợi cảm, thành thục. Còn mang theo một tia bướng bỉnh của liêu nhân!
" Việc này, cứ xem là vậy đi!"
Dương Lăng trầm ngâm không nói, lập tức hàm hồ trả lời cho qua chuyện.
Không biết là do sau khi thuần hóa đã thay đổi cả con người hay là do tu luyện mà thành, cử chỉ của Yêu cơ càng ngày càng ôn nhu, càng ngày càng có khí chất của nữ nhân. Những người không biết tình huống, tuyệt đối không tưởng được thân phận chính thức của nàng. Lý Tra Đức Sâm trước mắt sáng ngời, ánh mắt của mấy tên lưu lãng giả khác cũng đang nhìn chằm chằm vào bộ ngực đầy đặn cùng đồn bộ vểnh lên của nàng.
Mắt thấy Lý Tra Đức Sâm tựa hồ có cảm giác đặc thù đối với Yêu cơ, Dương Lăng trong lòng cảm giác có điểm không ổn. Vốn định lặng lẽ giải thích một chút, nhưng trong thời gian ngắn cũng không biết nên mở miệng nói ra như thế nào. Cũng không thể thẳn thắng mà nói. Huynh đệ, ngươi đang nhìn một tên nhân yêu đấy?
" Sách sách, thơm, thật là thơm!"
ngay khi Dương Lăng còn đang trầm ngâm không biết mở miệng như thế nào, Lý Tra Đức Sâm đã chạy nhanh tới trước mặt Yêu cơ, lấy cớ nói chuyện để tiếp cận.
" Bây giờ vẫn còn chưa chín, đợi lát nữa thì sẽ càng thơm hơn!"
Yêu cơ Tát Lạp cười cười, nhẹ nhàng đổ thêm một ít mỡ thơm lên thịt nướng, rắc vào thêm chút hương liệu. Có lẽ là do khí trời nóng bức, có lẽ là do đang ngồi gần đống lửa, mặt cười trong trắng ửng hồng, thoạt nhìn càng thêm mê người.
" Thơm, vừa ngửi thấy mùi thơm này là đã muốn ăn rồi! Úc, đầu lưỡi của ta"
nghe mùi thơm mê người, Lý Tra Đức Sâm không thể chờ đợi thêm liền cắt lấy một miếng thịt nuốt vào. Đáng tiếc, thơm thì đúng là thơm đấy, nhưng thiếu chút nữa đầu lưỡi đã bốc khói, vội chụp lấy cái chén nước mà Yêu cơ dùng để rửa nốc vào. Luống cuống tay chân, nhìn thấy Yêu cơ bên cạnh bật cười.
" thật sự là hổn đản, so với cái tên hầu tử to xác kia còn ngốc hơn!"
Nhìn tên Cự Viên Vương đang dương dương tựa vào cây mà thở, Yêu cơ cười cười cắt ra một miếng thịt nhỏ, nhẹ nhàng thổi một chút, rắc thêm ít hương liệu rồi đưa cho Lý Tra Đức Sâm bên cạnh,
" đại nhân nhà chúng ta nói, nóng lòng vội vã ăn thịt như ngươi vậy, sợ rằng có đem cả đầu nhũ trư nuốt hết vào rồi cũng không biết nó có mùi vị thế nào!"
" Sách sách, Cùng là một miếng thịt. Tại sao tiểu thư có thể cắt xuống một miếng thơm như vậy?"
Lý Tra Đức Sâm mang miếng thịt mà Yêu cơ đưa sang một ngụm nuốt vào. Rồi vung đao cắt xuống một miếng thịt đùi, bắt chước Yêu cơ rắc vào thêm ít gia vị, nhân cơ hội rút ngắn khoảng cách hai bên. Nói một chút về những sự việc lý thú khi lưu lãng, không lâu, tựa như điều đại hôi lang gọi luôn tên của Yêu cơ
Lửa gần rơm a!
Rất nhanh, hai người đã đánh lên một mảnh lửa nóng, Dương Lăng ở một bên thấy vậy đành lắc đầu. Không nghĩ tới, chuyện này lại phát triển theo hướng mà mình đang lo lắng.
Có nên hay không nói sớm cho Lý Tra Đức Sâm biết sự tình?
Nhìn Yêu cơ cùng Lý Tra Đức Sâm nói nói cười cười, Dương Lăng nhíu mày, cứ để cho bọn họ hai người tiếp tục phát triển như vậy, tuyệt đối không phải là biện pháp. Nhưng, nhìn khuôn mặt tươi cười của Yêu cơ, từ sau khi thuần hóa đến giờ chưa bao giờ thấy nàng vui vẻ như vậy, trong nhất thời hắn lại chần chờ không quyết.
Tâm nguyện lớn nhất của Yêu cơ chính là trở thành một nữ nhân, một nữ nhân đúng theo ý nghĩa của nó. Vì thế, nàng đã bất chấp tất cả mà tu luyện, hy vọng có thể nhanh chóng tiến giai lên thần giai, sau khi hóa hình sẽ trở thành một người nữ nhân chính thức. Người khác không biết nàng đã phải nỗ lực nhiều như thế nào, nhưng thông qua linh hồn ấn ký ở sâu trong ốc, Dương Lăng lại biết rất rõ ràng.
" Quên đi, đi một bước tính một bước vậy!"
nhìn nụ cười như hoa đào sáng lạn của Yêu cơ, lại nhìn tên hoa si Lý Tra Đức Sâm, Dương Lăng âm thầm thở dài.
Có một số việc, thuận theo tự nhiên thì tốt, can thiệp thô bạo ngược lại có lẽ sẽ làm mọi việc thêm xấu!
Sau khi đã nghỉ ngơi hơn một canh giờ, moi người lại lên đường tiếp tục chạy tới Lạc Nhật bình nguyên. Khác với lúc trước, Lý Tra Đức Sâm phái hai gã lưu lãng giả có thực lực thượng vị thần cản phía sau, còn chính mình thì lấy danh nghĩa dẫn đường chạy lên phía trước, mượn cơ hội nói nói cười cười với Yêu cơ đang ở phía sau Dương Lăng.
" Tát Lạp tiểu thư, đêm nay ăn gì?"
Lý Tra Đức Sâm ngữ khí ôn nhu hiếm thấy.
" Mấy cái nhũ trư đều bị ngươi ăn hết cả rồi, ngoại trừ ăn lương khô, còn có thể ăn gì nữa đây?"
Yêu cơ lườm Lý Tra Đức Sâm một cái, nhớ đến bộ dáng ăn không kịp đợi của hắn, trên mặt tươi cười vui vẻ.
" Hắc hắc, thật sự không có biện pháp, tại chúng thơm quá không chịu được. Nếu không, đợi lát nữa chúng ta cùng đi săn mấy con thỏ nhỏ hoặc vài con cừu béo về?"
Lý Tra Đức Sâm cùng Yêu cơ nói nói cười cười, quan hệ càng lúc càng mật thiết, Dương Lăng thấy vậy chỉ biết lắc đầu. Cuối cùng, dứt khoát vùi đầu chạy đi, mắt không dám nhìn nữa. Triệu ra một đội giác phong thú thể lực dư thừa, chỉ huy chúng nó cảnh giới chung quanh, tránh cho đột nhiên gặp phải một đám Thâm Uyên ác ma.
Hô..
Nghỉ ngơi một lúc, tốc độ của mọi người rõ ràng nhanh lên, giống như những con chim to xẹt qua trong rừng rậm. Ngoại trừ một chuỗi dấu chân nhàn nhạt, không có lưu lại dấu vết gì. Dưới sự dự báo và cảnh giác của Dương Lăng, lần lượt tránh thoát được mấy tên Thâm Uyên ác ma đi tuần tra, hữu kinh vô hiểm nhanh chóng đi tới.
Oanh
Sau mấy canh giờ, mọi người đi tới trước một con sông lớn. Mặt sông không phải rất rộng, nhưng nước chảy rất xiết, va phải đá ngầm liền phát ra âm thanh ì ầm như tiếng sấm. Chảy ngoằn nghoèo từ phía tây tới, tại trước mặt mọi người hình thành nên một cái hà cốc. Làm kẻ khác càng thêm ngoài ý muốn chính là nước sông rất đục, trong đó lại có rất nhiều tia màu đỏ. Từ xa nhìn lại, phảng phất như là máu tươi tới lui không ngừng.
" Hồng hà cốc, rốt cuộc cũng đến được hồng hà cốc!"
Nhìn hà cốc trước mặt, hắc bào lão nhân Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư đang dẫn đường hưng phấn không thôi.
Sau khi lướt qua Hồng hà cốc, bay qua thêm vài tòa núi lớn thì sẽ đến Lạc Nhật bình nguyên. Ở đó, trong phương viên mấy trăm vạn dặm chỉ có một tòa lưu lãng thành duy nhất. Chỉ cần tiến vào lưu lãng tòa thành, cho dù Thâm Uyên ác ma có cường thịnh trở lại cũng không dám đuổi theo đến đó, có thể hoàn toàn thả lỏng người mà lấy lại sức, rồi tìm kiếm cơ hội để lẻn vào Nguyệt Lượng hà.
" Kỳ quái, nước sông này sao thoạt nhìn giống như máu tươi vậy?"
Yêu cơ nhíu mày, nói ra nghi vấn trong lòng mọi người.
" Là xích kim sa, trong nước sông có chứa không ít xích kim sa màu đỏ, cho nên thoạt nhìn mới có bộ dáng này!"
Nhìn Yêu cơ đứng bên cạnh đang nghi hoặc khó hiểu, Lý Tra Đức Sâm cười cười, tiếp theo nói:
" Xích kim sa phi thường trân quý, có thể đề cao rất lớn độ cứng và độ bền của vũ khí. Đáng tiếc, nước sông chảy quá nhanh, nên rất khó có thể vớt được xích kim sa lên. Bởi vì tạp chất rất nhiều, cho nên dù có vớt lên được cũng rất khó có thể dùng để luyện chế ra vũ khí.
"
Đúng vậy, theo truyền thuyết thật lâu trước kia, bên trong Hồng hà cốc khắp nơi đều là xích kim sa tinh thuần. Khi đó, các thế lực cùng cường giả ở các đại vị diện vì mảnh đất này mà bộc phát ra xung đột kịch liệt, cướp sạch hết xích kim sa trong Hồng hà cốc đi. Hàng vạn năm qua, ngoại trừ nước sông bị ô nhiễm này, cái gì cũng không còn!" Nhớ tới truyền thuyết lâu đời, lại nhìn nước sông đang cuồn cuộn chảy không ngừng, hắc bào lão nhân Vi Nhĩ Khảo Khắc Tư cảm khái không thôi.
Ngoại trừ chủ thần cao cao tại thượng, vị diện thủ hộ giả cùng vị diện lưu lãng giả, một tên cường giả thượng vị thần đỉnh cho dù mạnh mẽ đến bao nhiêu thì cuối cùng cũng chết. Hồng hà cốc tráng lệ đã từng nghênh đón một người rồi lại một người chủ nhân và cũng mai táng chẳng biết bao nhiêu xương cốt; nhưng do nước sông cuốn đi và bùn đất ứ đọng lại, dần dần theo năm tháng, những người chết đi ngay cả một phần cũng không có lưu lại, chỉ còn mỗi nước sông vẫn đục vẫn tiếp tục cuồn cuộn chảy.
Có thể đề cao rất nhiều độ cứng và độ bền của vũ khí?
Nhớ tới ô sa quáng trên ô sa đảo của nữ hải đạo Mã Cách Lệ Đặc, Dương Lăng trong lòng vừa động, đi về phía trước vài bước, múc lên một ít nước sông rồi cẩn thận quan sát, đưa tay bóp bóp thử xích kim sa quáng nhỏ như hạt cát.
Cứng, so với vẫn thạch từ dị vị diện rơi ra khỏi cái khe không gian còn cứng hơn.
Sau khi sờ sờ một chút, Dương Lăng ngoài ý muốn phát hiện độ cứng của xích kim sa quáng còn vượt xa so với dự liệu của mình. Cho dù có dùng hết sức lực cũng không thể bóp nát. Cái khác không nói, về phương diện độ cứng đã vượt xa ô sa quáng. Không cách nào tưởng tượng, một kiện vũ khí toàn bộ do xích kim sa quáng này luyện chế ra sẽ cứng rắn đến cỡ nào.
Ma Thú Lĩnh Chủ.