Chương - 699: Đà Phong thành chủ

Sờ sờ chuôi Chiến hồn đao trên lưng, lại nhìn đám thiên sứ mười hai cánh kết thành từng đội nơi không trung, Dương Lăng trầm ngâm không nói.

Lão Long Quy Khoa Lôi Tát thực lực cường đại, cơ hồ cùng với bát giai thần chức Bác Cam Tư của A Khuê Long thần hệ lúc trước ngang nhau. Kim Bằng là lưu lãng thần thú càng không cần phải nói, cho dù mới chỉ khôi phục năm thành công lực, thì thần chức cường giả cũng không phải cùng cấp bậc đối thủ. Có hai hãn tướng này, cho dù đám người Thi Vu Vương không ra tay, hắn cũng tự tin có thể đột nhiên tập kích, trước khi đông đảo thiên sứ kịp kết thành thiên sứ chiến trận cứu đi Sơn Khâu chi vương.

Bất quá, cứu người không khó, nhưng muốn chạy đi mà không lưu lại dấu vết gì thì rất khó khăn!

Căn cứ theo trí nhớ của Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á, đám thiên sứ sau khi tiến hóa lên cao cấp hình thái sí thiên sứ, thực lực so với thiên sứ 12 cánh bình thường mạnh hơn cả chục lần. Trong đó, thậm chí không thiếu thiên sứ có thực lực cao giai thần chức cường giả. Nhất là sí thiên sứ 12 cánh cầm đầu, ít nhất cũng có thực lực bát giai thần chức đỉnh, so với Bác Cam Tư của A Khuê Long thần hệ lúc trước còn mạnh hơn một bậc.

Dương Lăng có thể nắm chắc cứu được Sơn Khâu cự nhân, nhưng muốn giết người diệt khẩu, mang đông đảo sí thiên sứ trong nháy mắt giết hết đi thì rất khó khăn, huống chi trong tòa thành còn có vô số người đang đứng xem, muốn không để lại dấu vết gì thì đúng là vô cùng nan giải. Vân Trung Thành thế lực khổng lồ, vạn nhất lưu lại dấu tích gì khiến bọn họ tra ra thân phận, vậy sẽ rất phiền toái.

Vân Trung Thành tất nhiên là đáng hận, nhưng trước khi có đủ lực lượng, không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì Dương Lăng tuyệt không muốn cùng đối phương ngạnh đấu. Không muốn tại thời điểm mấu chốt khi Ma Thú thần hệ đang quật khởi rất nhanh lại khiến cho loại thế lực khổng lồ như Vân Trung Thành chú ý cùng áp chế.

Theo sự co rút lại của vòng vây từ đám thiên sứ, tình thế đối với nhóm của Sơn Khâu chi vương càng ngày càng bất lợi, việc chiến đấu càng ngày càng kịch liệt.

Xuy….

Sau khi rít gào một tiếng. Sơn khâu chi vương bưu hãn Thông Cổ Tư Tháp ngạch đỡ một đao, một chùy đánh nát đầu một tên đại thiên sứ. Phong nhận sắc bén xuy xuy tác hưởng, như một cơn lốc quét qua không trung, mang hơn mười tên thiên sứ vừa ghép thành đội hình, chuẩn bị thi triển thiên sứ chiến trận xé thành mảnh nhỏ.

Mặc dù trong khoảng thời gian ngắn không cách nào lao ra, nhưng dựa vào thực lực cường đại cùng dũng khí phá phủ trầm chu (ý là mạng đổi mạng), Sơn khâu chi vương lần lượtđánh thẳng vào đội hình của đám thiên sứ, khiến cho đối phương không cách nào kết trận như ý. Rất nhanh, có khoảng trên một trăm tên thiên sứ mười hai cánh vẫn lạc, thi thể trong tiếng sợ hãi than thầm của mọi người rơi đánh huỵch xuống đất.

Đám thiên sứ tổn thất thảm trọng, nhưng nhóm của Sơn Khâu cự nhân cũng không tốt hơn là bao!

Sơn khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp thân mình chi chít vết thương, cả người đầy máu. Nơi ngực bị một tên sí thiên sứ trường hung hăng chém một đao. Ám dạ tinh linh thị vệ bên cạnh thì bị loạn đao của thiên sứ môn nhất nhất chém chết, trong chớp mắt chỉ còn lại hai người gắt gao theo sau Sơn Khâu cự nhân. Cả người nhuốm máu, tốc độ càng ngày càng chậm. Nhìn bộ dáng thì tựa hồ không chống nổi bao lâu nữa.

"Thông Cổ Tư Tháp, luyện ngục của Vân Trung Thành chúng ta vừa vặn còn kém một tên luyện ngục thiên sứ, hắc hắc, ngươi chết chắc rồi!"

Nhìn thương thế của Sơn Khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp càng ngày càng nặng, sí thiên sứ trường mười hai cánh lạnh lùng cười cười. Chỉ huy mười tên thân vệ gắt gao cuốn lấy Sơn Khâu cự nhân đang tả trùng hữu đột, chỉ huy đám thiên sứ tăng nhanh tốc độ bày trận.

Muốn bố trí nên đại hình sí thiên sứ chiến trận phải cần thời gian nhất định, tốc độ chậm chạp, nhưng một khi hoàn thành, mấy trăm tên sí thiên sứ kết thành một thể. Lực công kích cùng phòng ngự lực đạt tới một mức kinh người. Đến lúc đó, cho dù là Sơn Khâu cự nhân thực lực cường thịnh trở lại cũng không thể xông ra!

Luyện ngục thiên sứ?

Sơn khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp cả người chấn động, hắn thà tự bạo thần cách, hồn phi phách tán, cũng không muốn bị Vân Trung Thành bắt được rồi luyện chế thành một cái khôi lỗi mất đi ý thức. Sau khi khẽ cắn môi kiệt lực tả xung hữu đột, chuẩn bị bất chấp tất cả lao ra. Đáng tiếc, mỗi một lần đều bị đám thiên sứ không tiếc mọi giá đánh ngược trở về. Sau khi bản thân bị thương năng, cho dù dùng hết sức lực cũng không thể xông ra.

"Sách sách, đặc sắc, quả nhiên so với lưu lãng bình thường giết nhau còn đặc sắc hơn!"

"Sơn khâu chi vương một người đánh vẫn có thể đánh với với sí thiên sứ 12 cánh chiến đội dưới tình huống đang bị thương, nếu bát đại chiến tướng tọa hạ của Hắc Ám quân vương cùng tụ lại một chỗ thì sẽ thế nào?"

Đám lưu lãng giả đang vây xem nơi không trung sợ hãi than thầm không thôi. Có người thì vẻ mặt hả hê tươi cười. Có tên chỉ e thiên hạ không loạn lớn tiếng kêu gào. Cũng có người khe khẽ lắc đầu, vì Sơn Khâu cự nhân Thông Cổ Tư Tháp thế đơn lực bạc mà tiếc hận. Các binh lính phòng thủ trên tường thành lại nghiêm trận chờ đợi. Đề phòng sâm nghiêm như lâm đại địch.

Hô…

Ngay khi Sơn Khâu cự nhân dục huyết phấn chiến, ngay khi thiên sứ chiến trận sắp hình thành thì trong nháy mắt, nơi chân trời đột nhiên xuất hiện một mảnh quang mang màu xanh, tại không trung vút qua, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt mọi người. Dương Lăng định thần nhìn kĩ, trong quang mang màu xanh loáng thoáng xuất hiện thân ảnh một thanh bào lão giả;.Mặt trắng râu dài, cả người mặc một bộ trường bào màu xanh, thân mình bao phủ bởi một đám quang mang màu xanh chói mắt.

"Thành chủ đại nhân!"

Sau khi nhìn thấy thanh bào lão giả, thống lĩnh thành phòng binh thở ra một hơi, dẫn bọn lính cung nghênh thành chủ đến.

Mỗi một tòa lưu lãng thành đều cấm tư đấu, đánh nhau sinh tử càng không cần phải nói. Trong phạm vi mấy trăm dặm bên trong phương viên tòa thành mà tư đấu, nếu là người bình thường thì thành phòng binh đã sớm bắt lại, nhưng đây là thiên sứ chiến đội của Vân Trung Thành với chiến đấu lực kinh người, thanh danh hiển hách. Đối mặt với mấy trăm tên sí thiên sứ 12 cánh cường đại, thành phòng binh thống lĩnh không dám coi thường vọng động, từng bước báo lên trên, nhanh chóng tìm được Đà Phong thành chủ đang tiềm tu nơi Lạc Đà sơn mạch.

" Đà Phong thành chủ, trời ạ, đây có phải là Đà Phong thành chủ theo truyền thuyết mấy trăm vạn năm trước đã tu luyện lên vị diện lưu lãng giả?"

" Sách sách, đặc sắc, càng lúc càng hay, để xem thành chủ đại nhân trừng phạt mấy tên dám động thủ nơi phụ cận tòa thành thế nào đây!"

Sau khi biết được thân phận thanh bào lão giả, mọi người bàn tán sôi nổi. Như thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện này lại trực tiếp kinh động đến Đà Phong thành chủ xuất quỷ nhập thần trong truyền thuyết.

" Bỉ Đức Lâm Tư, ngươi từ Vô Tận Hải Dương quay lại lúc nào vậy?"

sau khi hướng thống lĩnh thành phòng binh gật đầu, thanh bào lão giả phất tay làm tan đi quang mang màu xanh đang bao phủ trên người, thuấn di bay tới bên cạnh tên vị diện thương nhân Bỉ Đức Lâm Tư.

" Vừa mới quay lại cái tổ chim này của ngươi hít một hơi, không ngờ, một chén rượu còn chưa kịp uống đã gặp ngay một đám bọ ngựa!"

Hắc y nhân Bỉ Đức Lâm Tư cười cười, nhìn bộ dáng, tựa hồ là bằng hữu lâu năm với thanh bào lão giả.

" Hừ, ta đang tự hỏi là ai dám ở chỗ này làm càn, hóa ra làm bầy điểu nhân của Vân Trung Thành!"

Nhìn đông đảo thiên sứ đang vây bắt mãnh công Sơn Khâu cự nhân, thanh bào lão giả sắc mặt lạnh như băng, một tia hàn quang lóe lên trong mắt. Hừ lạnh một tiếng, vô thanh vô tức bay về phía đám thiên sứ,

" thiên sứ trưởng của các ngươi đâu, bước ra cho ta!"

" Thành chủ đại nhân, chém chết mấy tên này xong, chúng ta sẽ lập tức rời đi!"

Sí thiên sứ trường 12 cánh vừa nói vừa động thân đi ra.

Làm một gã thiên sứ trường nhãn quan lục lộ, tai nghe bát phương, hắn đã sớm chú ý đến thành bào lão giả vừa đến. Nhưng vì giết chết Sơn Khâu chi vương, vì cắt đứt đi một cánh tay của Hắc Ám quân vương, không chỉ không dừng tay, ngược lại còn chỉ huy đám thiên sứ tăng nhanh công kích. Nhìn mặt ngoài thì rất cung kích, nhưng trên thực tế lại kiệt lực trì hoãn thời gian.

" Lập tức dừng tay, nếu không, ta cũng không ngại tiễn các ngươi về nơi mà các ngươi tự xưng là thiên đường!"

Thanh bào lão giả kinh nghiệm phong phú, liếc mắt một cái đã nhìn thấu quỷ kế của tên thiên sứ trường 12 cánh, lạnh lùng tiến lên vài bước. Một cổ sát khí phô thiên cái địa tản mát ra xa, nhanh chóng bao phủ cả chiến trường.

" Đại nhân, vì đuổi giết mấy tên này, chúng ta đã đuổi theo từ Thần Ma mộ tràng đến đây. Chúng ta có lệnh của Vân Trung Thành thành chủ, lần này bất luận thế nào cũng phải giết chết đối phương!"

Cảm giác một chút năng lượng ba động khác thường cùng sát khí mênh mông nơi không trung, thiên sứ trường 12 cánh sắc mặt đại biến. Nhưng nhìn Sơn Khâu chi vương Thông Cổ Tư Tháp thân bị thương nặng, lại không cam lòng cứ như vậy rời đi. Sau khi trầm ngâm một lát liền xuất ra uy danh của thành chủ Vân Trung Thành, hy vọng có thể làm cho đối phương cố kỵ.

" Vân Trung Thành các ngươi rất cường đại, nhưng quy củ do lưu lãng tòa thành liên minh đặt ra ai cũng không thể phá hư!"

Sau khi lạnh lùng cười cười, thanh bào lão giả quyết đoán động thủ, bá một tiếng rút ra một cây trường kiếm màu xanh.

Ông…

Một mảnh quang mang màu xanh quét qua không trung, nương theo đó là một cổ hàn khí lạnh thấu xương cùng uy áp khôn cùng, tốc độ nhanh như thiểm điện. Tên thiên sứ trường 12 cánh vừa đưa cự nhận sắc bén lên thì đột nhiên cả người chấn động, sắc mặt trong nháy mắt một mảnh trắng bệch, từ mi tâm đến căn bộ xuất hiện 1 đường thẳng chia đều thân thể ra làm hai nửa đối xứng.

" Ngươi…., thành chủ đại nhân chúng ta sẽ không bỏ qua…"

một trận gió lạnh qua đi, thiên sứ trường 12 cánh còn chưa kịp nói xong thì thân thể đã quỷ dị đứt thành hai nửa, ba một tiếng rơi xuống mặt đất.

Thánh thập tự trảm!

Tuyệt kỹ thành danh của Đà Phong thành chủ, trước mắt mọi người đã triển hiện ra uy lực kinh khủng, thiên sứ trường có thực lực bát giai thần chức cường giả còn không kịp tránh đã bị chém thành hai nửa. Đừng nói là thân thể, ngay cả thần cách cứng rắn cũng bị chém đôi!

Con mắt màu lam của thiên sứ trường 12 cánh trợn to lên, chết không nhắm mắt, ngay đến lúc chết cũng không nghĩ tới thanh bào lão giả lại hạ sát thủ không chút do dự như vậy, cho đến khi chết cũng không nghĩ tới công kích của đối phương lại kinh khủng như thế.Thanh bào lão giả không thèm liếc nhìn tên thiên sứ trường bị chém thành 2 nửa trên mặt đất, tựa như trận gió phóng đi, kiếm quang màu xanh quét cho chỗ nào, đám thiên sứ 12 cánh nhất nhất vẫn lạc như mưa.

Đà Phong thành chủ như thần long không thấy đuôi, trăm ngàn năm cũng khó gặp, tại trước mắt mọi người đại khai sát giới, chém giết vô tình, thế như chẻ tre. Khiến cho đám người đang vây xem hiểu rõ ràng thế nào mới là tuyệt thế cường giả chính thức.

P.S: Dạo này hơi bận rộn với lại khá mệt mỏi, nên khi biên có thể vẫn còn sót lỗi hoặc câu văn không được suôn sẽ, ae có phát hiện lỗi thì vào nhàn đàm báo giúp 1 tiếng nhé. Tks

Ma Thú Lĩnh Chủ.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện