Chương - 829: Tội nhân
"Không thể nào. Không thể nào!"
Nhìn Chúa Tể phía sau đích Tinh Không Thành chủ Lôi Mông trợn to hai mắt hai mắt lên, không thể tin nổi.
"Tạp Mai Long là do ta tự mình bồi dưỡng và chọn lựa. Là Trưởng lão chịu trách nhiệm liên lạc với bên ngoài của Liên minh chúng ta. Làm sao có thể là hóa thân của ngươi?"
Tinh Không Thành chủ Tạp Mai Long vừa ra tay. Mọi người đã cảm giác có cái gì không đúng; nhưng đến khi bổn tôn của Chúa Tể là Kiếm Nô tự miệng thừa nhận. Lôi Mông cũng khó thể tin được Tạp Mai Long dĩ nhiên là hóa thân của Chúa Tể nằm vùng bên cạnh mình. Trăm ngàn vạn năm qua, vì che dấu tai mắt mọi người. Hắn ẩn mình ở Thái Luân đại lục một Vật chất vị diện nho nhỏ. Vốn tưởng rằng thần không biết quỷ không hay, hhông ai biết mình đang ở đâu. Không nghĩ rằng mọi hành động đã sớm bị Chúa Tể biết rõ!
"Không có gì là không thể nào!"
Nhìn Lôi Mông đang rất kinh ngạc, Chúa Tể cười cười, nói tiếp:
"Được rồi nếu đã ra khỏi Thần Chi quốc độ, qua cửa thứ nhất. Các ngươi cũng có tư cách hiểu rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra. Đợi lát nữa Hồn phi phách tán, cũng coi như biết mọi chuyện"
Chúa Tể vẻ mặt bình tĩnh, vừa nói vừa nhẹ nhàng vỗ tay. Ngay lập tức một bóng đen từ phương xa bay tới tốc độ rất nhanh. Nháy mắt đã đến trước mặt, tóc rối bù, quần áo bẩn thỉu giống như một tháng không có tắm.
Ngả Luân đại sư?
Nhìn Ngả Luân đại sư tốc độ rất nhanh, mặt lạnh như băng, cung kính đứng ở phía sau hóa thân Kiếm Nô của Chúa Tể. Đám người Thi vu vương và Kim bằng kêu lên thất thanh, Dương lăng cũng không ngoại lệ. Không nghĩ tới, Chúa Tể phái một phân thân nằm vùng bên cạnh Lôi Mông - Liên minh Đại Trưởng lão. càng không nghĩ tới, Thậm chí ở bên cạnh mình cũng để lại một tai mắt mà không ai ngờ đến!
"Đây, đây là Khôi lỗi, hay là phân thân??"
"Trời ạ. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Ai mới là Chúa Tể?"
...
Tạp Mai Long và Ngả Luân, một là Trưởng lão của Liên minh, là thành viên quan trọng của Liên minh ; một người là Đại tướng không thể thiếu của Ma Thần Thú Hệ, nắm trong tay Ma thú Binh công tràng khổng lồ. Giờ nhìn thấy hai người bọn họ thậm chí đều là tai mắt mà Chúa Tể âm thầm bày ra. Mọi người không khỏi kêu lên sợ hãi. Ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mặt tái nhợt; lo sợ bên cạnh vẫn còn tai mắt của Chúa Tể, lo sợ không cẩn thận bị tập kích.
"Không sai, hai người bọn họ đều là hóa thân của ta. Thật lâu trước kia, phân thân của ta đã cướp lấy quyền khống chế thân thể hai người bọn họ! Cho dù bổn tôn ở Thần Điện, nhưng ta vẫn hiểu rõ được tình huống của các Đại Vị Diện, và thuận lợi tiếp xúc được bí mật của Thượng cổ Vu sư"
Nhìn mọi người đang khiếp sợ, Chúa Tể cười cười. Từ từ nói.
Thì ra sau trận chiến ở Thần Ma mộ tràng trăm ngàn vạn năm trước, mặc dù đã đuổi đi đông đảo Thượng cổ Vu sư, nhưng bản thân Chúa Tể cũng bị thương khá nặng.
Tuy nhiên, cũng vì vậy mà phát hiện ra một mảnh Thiên địa rộng lớn hơn, xác định các Thứ nguyên không gian khác còn có các Thần thông cường đại, khiếp sợ trôi qua liền nhanh chóng trở lại Lưu Tinh toà thành, lập tức ban bố mệnh lệnh qua lại giữa các Vị Diện, và thăm dò Vô tận Hải dương. Tận dụng thời gian dưỡng thương và tìm hiểu thần thông của các Thượng cổ Vu sư.
Đại chiến giữa Trọng Tài Giả Quân đoàn và Vị Diện Lưu lãng giả đã xảy ra.
Lưu lãng giả phẫn nộ chống cự. Đáng tiếc, đều là tự phát, căn bản là không phải đối thủ của Trọng Tài Giả Quân đoàn. Thậm chí. thường thường còn không chưa kịp chống đối đã bị Trọng Tài Giả đánh lén mà chết. Ngay khi cuộc chiến sắp kết thúc Lưu Vân chiến đội do Lôi Mông chỉ huy đã từ Vô tận Hải dương chạy về Thần Ma mộ tràng, mang theo một kiện Vu khí thần bí; thuận lợi mở ra Thông Thiên Tháp ở Thần Ma mộ tràng, mở ra Thập nhị Thông Thiên Tháp triệu hoán đại trận.
Hành tung của đám Lôi Mông rất bí ẩn đang tập trung đám Lưu lãng giả may mắn sống sót lại; nhưng đáng tiếc lại bị Thành chủ Vân Trung thành mật báo cho Chúa Tể, dẫn đến Trọng Tài Giả Quân đoàn, kinh động cả Chúa Tể. Sau một trận đại chiến, đám Lưu lãng giả chống cự gần như bị tiêu diệt hoàn toàn, Lưu Vân chiến đội cũng tổn thất nặng nề, sau khi khống chế Linh hồn mấy tên đội viên bị thương nặng. Chúa Tể càng nhanh chóng phát hiện nhóm Lôi Mông chưa chết, đang bí mật chạy về Thần Ma mộ tràng.
Hiểu được đám người Lôi Mông đã tìm được một kiến Vu khí để mở Thông Thiên Tháp ra, Chúa Tể tương kế tựu kế, một bên phái Trọng Tài Giả Quân đoàn truy lùng những người thuộc hạ còn sống sót của Thượng cổ Vu sư; một bên nhanh chóng trở lại Lưu Tinh toà thành; nhưng khác với tin đồn là bế quan chữa thương trong Thần Điện, mà chia ra làm ba.
Bổn tôn hóa thành thị vệ Kiếm Nô, tĩnh tâm tìm hiểu thần thông cường đại của Thượng cổ Vu sư; lạnh lùng quan sát biến hóa của Lưu Tinh toà thành và các Đại Vị Diện. Hai phân thân thì lại lặng lẽ rời khỏi Lưu Tinh toà thành, dựa vào Thần thông cường đại, một người lẻn vào trong Liên minh Lưu lãng giả mà Lôi Mông dựng lện; cũng tìm cơ hội cướp lấy thân thể của Tinh Không Thành chủ Tạp Mai Long, dùng thân phận Trưởng lão Liên minh ở ngay bên cạnh Lôi Mông.
Phân thân còn lại thì ở lại trong Thái Luân đại lục, đợi Thượng cổ Vu sư đến. sau khi Dương Lăng bị Vu Tháp đưa đến Đặc Lạp Tư rừng rậm, liền nhanh chóng bị Lôi Mông chú ý; nhưng Chúa Tể cũng biết rõ. Cũng giống như Lôi Mông, đều lặng lẽ quan sát sự trưởng thành của Thượng cổ Vu sư kỳ quái này. Sau này lại dựa vào thần thông cường đại cướp lấy thân thể của Ngả Luân đại sư, cố ý gây sự ở Ma thú lĩnh; dựa vào Luyện kim thuật xuất sắc để Dương Lăng chú ý đến mình, từng bước tiếp xúc với bí mật của Thượng cổ Vu sư.
Cướp lấy quyền khống chế thân thể của hai người Tạp Mai Long và Ngả Luân đại sư.
Dương Lăng và Lôi Mông cùng cười khổ, đều hiểu ra, với thần thông của Chúa Tể, cướp lấy thân thể của một người rất dễ dàng, chỉ cần hắn không lộ ra sơ hở thì ai có thể phát hiện được bí mật của hắn. Đám Ma thú vương giả như Mẫu Hoàng và Hắc Long đều có Linh hồn lạc ấn của Dương Lăng; nhưng trong các Đại tướng chỉ duy nhất có mình Ngả Luân đại sư là không có. Thấy hắn mấy trăm năm qua tuyệt đối trung thành, một lòng nghiên cứu các loại Vũ khí cho Ma Thần Thú Hệ, ngoại trừ háo sắc ra, thì không ai nghi ngờ hắn.
Không ngờ rằng, lại là lão già háo sắc này.
"Cũng may chỉ truyền thừa một bộ phận Vu thuật luyện chế Vu khí cho hắn, nếu không"
Nhìn Ngả Luân đang lạnh lùng đứng sau lưng bổn tôn Chúa Tể, Dương Lăng lau mồ hôi trán; chẳng may bị Chúa Tể nắm giữ được Linh hồn Vu thuật cường đại, hậu quả không thể nào tưởng tượng được.
"Khiêu chiến giả có ý nghĩa gì, còn có, ta không hiểu tại sao, ngươi giết chết những người chống cự, nhưng ngay cả Ma Quân Đại thống lĩnh và Trọng Tài Giả Quân đoàn cũng không buông tha"
Lôi Mông lấy làm nghi ngờ, vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào bổn tôn Chúa Tể ở cách đó không xa.
"Thực ra rất lâu trướ kia ta cũng là một người chống cự như các ngươi, là một Lưu lãng giả tự do qua lại giữa các Đại Vị Diện, theo đuổi lĩnh ngộ huyền ảo pháp tắc, cho đến một ngày"
Giọng nói của Chúa Tể rất bình tĩnh, nhưng kèm theo chút bi thương, như đang nhớ lại chuyện xa xưa.Dừng lại một chút rồi nói:
"Cho đến một ngày, khi ta lĩnh ngộ được Chung cực huyền ảo, và đánh bại Chúa Tể, kế thừa Thời không chi luân, trở thành Chúa Tể thứ hai tám, thì tất cả đã thay đổi."
Đánh bại Chúa Tể đời trước?
Mọi người chấn động vì biết được một bí mật kinh người. Tất cả đều im lặng nhìn Chúa Tể, đợi hắn kể tiếp. Dương Lăng cũng không ngoại lệ, lẳng lặng đứng một bên.
"sau khi trở thành Chúa Tể, mặc dù có được thực lực cường đại và Thần thông, có được quyền uy vô thượng; nhưng rất nhanh ta đã phát hiện ra đây cũng không phải là chuyện tốt"
Chúa Tể cười khổ, trầm ngâm một lát rồi nói tiếp: "Thứ nguyên Không gian này của chúng ta, ngoại trừ năm Đại chủ Vị Diện, còn có vô số Vật chất vị diện. Các sinh linh có trí tuệ như Nhân loại, Bán thú nhân, Ma thú, Tinh linh nhiều vố ố kể, thực lực càng lúc càng cường đại. Cả Thứ nguyên Không gian đều không ổn định, cứ vài năm, thậm chí hàng tháng, hàng ngày, đều có không ít Vị Diện bị Không gian ly tử phá hủy. Là một Chúa Tể vô thượng, sứ mạng của ta chính là duy trì trật tự của cả Thứ nguyên Không gian này. Tìm được thăng bằng cho người tu luyện và người bình thường"
Trật tự, và thăng bằng?
Nghĩ đến Trọng Tài Giả Quân đoàn và Liên quân chết bởi Thời không chi luân, nghĩ đến biết bao cảnh giới chết bên trong Thần Chi tù lao, Lôi Mông trong lòng vừa động, trầm giọng nói:
"Vì tránh bị các cảnh giới phá vỡ trật tự, ngươi bày ra cạm bẫy ở Thần Chi tù lao, chém giết các Cường giả? Vì duy trì trận tự, ngươi đã giết chết tất cả Trọng Tài Giả bị bắt làm tù binh?"
"không sai, Thần Chi tù lao, đương nhiên có ẩn chứa kỳ ngộ lĩnh ngộ được Chung cực pháp tắc. Nhưng đồng thời cũng là cạm bẫy giết chết vô số Cường giả tuyệt thế"
Chúa Tể thẳng thắn nói ra:
"Có lẽ các ngươi cho rằng mình mới là chính nghĩa, chiến đầu vì tự do. Nhưng các ngươi có nghĩ được rằng, bên trong Thứ nguyên Không gian xuất hiện rất nhiều Cường giả tuyệt thế không biết luật lệ, tùy ý mở ra Vị Diện thông đạo, hoặc là xé mớ Không gian liệt phùng, vậy sẽ nguy hiểm với người bình thường như thế nào?"
"Thân là Chúa Tể chí cao vô thương, ta phải suy nghĩ cho lợi ích của số đông, suy nghĩ cho lợi ích của cả Thứ nguyên Không gian này, cho nên phải đặt ra một loạt các quy tắc, đảm bảo duy trì được trật tự"
Chúa Tể bình tĩnh nói, khẽ cười rồi nói tiếp:
"MỘt Cường giả tuyệt thế nếu như không chết trong Thần Chi tù lao, vậy hắn phải trở thành Chúa Tể Đặc Sứ, tập trung ở trong Lưu Tinh toà thành. Nếu như từ chối, sẽ bị Trọng Tài Giả Quân đoàn truy sát, hoặc là trở thành Khiêu chiến giả của Chúa Tể, không có sự lựa chọn nào khác"
"Các Thượng cổ Vu sư rất cường đại, nhưng đáng tiếc, bọn họ mang đến cho Thứ nguyên Không gian này những tai nạn quá lớn. Vô số Vật chất vị diện bị phá hủy vì bọn họ. Càng đáng tiếc chính là, bọn họ lại trực tiếp từ chối yêu cầu của Chúa Tể, đối với Thứ nguyên Không gian này của chúng ta mà nói, bọn họ chính là những kẻ xâm nhập, phải xử tử toàn bộ"
Chúa Tể vừa nói vừa lạnh lùng nhìn Dương Lăng một cái.
Bạn đang đọc truyện tại
-
Kẻ xâm nhập. Ta là tội nhân.
Mọi người chấn động, trong thời gian ngắn không biết nói gì.
Bọn họ luôn cho rằng mình đứng về phia chánh nghĩa, khiêu chiến tên Chúa Tể tàn bạo; không ngờ rằng, mình lại là tội nhân. Đúng như lời Chúa Tể nói, người bình thường không thể nào chịu nổi một kích của người tu luyện, đối mặt với những cơn cuồng phong mà Không gian bị xé rách tạo thành, không hề có năng lực tự bảo vệ mình.