Q14 - Chương 20: Vây hãm

Nam tử râu quai nón cùng Đông Lâm tông chủ sóng vai đi về phía trước. Tốc độ cả hai nhanh như thiểm điện, chỉ vài hô hấp đã tới khu vực Tam Xà đang giằng co với dòng sông.

“ Ồ !”

Nam tử râu quai nón sợ hãi, thán phục trước một màn này. Dòng sông to lớn vạn dặm kia phảng phất như có tính mạng, tùy ý va chạm khắp nơi nhưng lại chẳng có một chướng ngại nào có thể ngăn cản. Từng ngọn núi, hạp cốc, rừng rậm,…đều không chịu nổi xung kích mà tan vỡ thành từng mảnh nhỏ. Ngược lại, Tam Xà lúc này lại có vẻ thong dong, tùy ý vô cùng. Hiển nhiên sự trói buộc của dòng sông đối với nó đã giảm nhiều.

“ Địa Cửu, có cần chúng ta hỗ trợ không ?” Nam tử râu quai nón cao giọng hô, dùng nguyên lực truyền đi, thanh âm vang vọng thiên địa.

“ Thi triển trận pháp, ngăn không cho Kỷ Ninh trốn thoát !” Tam Xà phát ra tiếng gào thét.

“ Yên tâm !” Nam tử râu quai nón tủm tỉm nói, đồng thời liếc qua Đông Lâm tông chủ: “ Chút việc nhỏ đó hẳn là không có vấn đề gì a ?”

“ Đại nhân cứ việc yên tâm !” Đông Lâm tông chủ cung kính đáp lời.

Chỉ thấy trên cao, Tam Xà bỗng nhiên mở ra cái miệng lớn dính máu.

“ Phốc…” Một đạo thân ảnh trực tiếp bị phun ra, đúng là một thiếu niên Ba Đầu Sáu Tay. Sau khi quay vài vòng, Kỷ Ninh ổn định thân hình vững vàng đứng giữa không trung , nắm lấy sáu thanh thần kiếm. Hắn ngửa mặt cười lớn nói: “ Xem ra thủ đoạn của các ngươi cũng chỉ có vậy. Lúc trước còn khoe khoang Thiên Tiên đi vào cũng phải chết. Bây giờ ta đi ra, ngay cả cọng lông cũng không suy chuyển chút nào !”

Kỷ Ninh vừa ra ngoài liền xem xét xung quanh. Mọi nơi đều đã bị trận pháp bao phủ, thần thức cũng khó kiểm tra.

“ Chúc Long chi nhãn.”Hai mắt Kỷ Ninh thiêu đốt chúc quang, nhìn bốn phương tám hướng. Hắn phát hiện ra chỉ có thể quan sát rõ ràng xung quanh không gian tầm ngàn dặm. Bởi vì sương mù đã bao phủ khắp nơi, ngăn cản ánh sáng truyền tới. Dù là “Chúc Long chi nhãn” cũng không cách nào dò xét xa hơn. Nếu Kỷ Ninh không sử dụng thần thông này, chỉ sợ tầm nhìn chỉ còn một dặm nữa thôi.

Xôn xao…

Xa xa, Tam Xà đang lơ lửng trên không, hai con ngươi óng ánh màu vàng kim nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, miệng phát ra tiếng người: “ Kỷ Ninh, hôm nay ngươi nhất định phải chết !”

“ Thừa lời !” Kỷ Ninh cười lạnh.

“ Ngươi đang ở trong đại trận còn nghĩ tới chuyện trốn thoát ?” Tam Xà gầm nhẹ nói: “ Cho dù ngươi có Đại Na Di đạo phù, chúng ta liên thủ lại thì ngươi đừng mơ tưởng Đại Na Di đào tẩu.”

Kỷ Ninh đứng giữa không trung cũng đang suy tư.

Cái gọi là đạo phù, kỳ vật. Thực ra không bao giờ là tuyệt đối.

Như “Tiểu Na Di đạo phù”, đối với một ít Tử Phủ tu sĩ, Thiên Tiên sinh linh mà nói, chính là bảo vật cứu mạng. Có thể lập tức trốn đi vạn dặm. Nhưng nếu tại thời điểm thi triển đạo phù, không gian đang chấn động do chiến đấu cuồng bạo; hoặc không gian xung quanh bị phong tỏa thì không thể di chuyển thành công được.

Đối với “ Đại Na Di đạo phù” cũng không khác. Nó cũng có giới hạn nhất định. Năng lực trốn chạy của “Đại Na Di đạo phù” khẳng định là rất mạnh. Thậm chí có thể trực tiếp “ Đại Na Di” tới thế giới khác. Nhưng khi sử dụng “Đại Na Di đạo phù”, uy năng trong đạo phù sẽ làm cho bản thân “hòa hợp” với không gian. Nếu lúc này chịu công kích cực mạnh thì quá trình “hòa hợp” này sẽ bị quấy nhiễu, “Đại Na Di” sẽ thất bại.

Tất nhiên, để có thể làm gián đoạn quá trình “Đại Na Di” thì công kích không thể yếu được. Như Nguyên Thần đạo nhân, thậm chí Tán Tiên nếu có công kích cũng không có tác dụng gì. Cho nên đối với họ mà nói, Đại Na Di đạo phù đúng là kỳ vật giữ mạng.

Lên tới cấp độ Thiên Tiên thì lại khác. Công kích ở cấp độ này đủ để làm rung chuyển uy năng của “ Đại Na Di đạo phù” rồi.

Chân Tiên Thiên Thần, thậm chí có thể làm cho Đại Na Di đạo phù biến thành bột mịn.

Đạo Tổ ? Muốn sử dụng “ Đại Na Di đạo phù” trước mặt thật là nằm mơ nói mộng rồi !

Lúc trước, Kỷ Ninh ở trong cơ thể Tam Xà, bất kỳ lúc nào cũng có thể gặp công kích. Mà công kích hoàn toàn ở cấp độ Thiên Tiên. Dùng “Đại Na Di đạo phù” là không thể.

“ Muốn ép ta ? Ta trực tiếp trốn vào trong tùy thân Tiên Phủ. Tiên Phủ này của ta tuy không quá mạnh mẽ về phòng ngự nhưng vẫn có thể ngăn cản được thời gian một, hai cái hô hấp. Chút thời gian này cũng đủ để ta thi triển Đại Na Di đạo phù đào tẩu rồi. Nhưng như thế thì đành vứt bỏ cái Tiên Phủ này.” Kỷ Ninh rất đau lòng.

Cái Tiên Phủ này chính là Hoàng Mao Đại Hùng tặng miễn phí đấy. Rất tốt cho việc che dấu “ Thủy Phủ”.

Nếu chỉ luận về giá trị thì tùy thân Tiên Phủ này còn quý giá hơn một chút so với “Kim Quang Tiên Phủ” đã đưa cho biểu tỉ. Có lẽ phải tới ngàn vạn cân nguyên dịch.

***

“ Lão Hàn, còn không kích phát uy năng trận pháp tấn công Kỷ Ninh !” Tam Xà gào thét tức giận: “Trên người hắn có kỳ vật hộ thân. Nhưng chờ khi kỳ vật hộ thân hao hết uy năng, ta xem hắn còn có thể chống đỡ bằng cách nào.”

“ Ha ha ha, tốt !”

Ở phía xa quan sát, Hàn Đại cười đáp, đồng thời phân phó Đông Lâm tông chủ: “ Động thủ đi, dùng một chút thủ đoạn để cho bọn phế vật Huyết Vân Lâu kia mở rộng tầm mắt.”

“ Vâng !” Đông Lâm tông chủ cung kính đáp.

Phiến sơn mạch này chính là hang ổ của Đông Lâm tông, qua nhiều đời tiền bối đã bố trí nên trùng trùng điệp điệp đại trận. Với tư cách tông chủ, Đông Lâm tông chủ tự nhiên là có quyền kích phát. Bất quá, về phần trận pháp của vị Thiên Tiên lão tổ “ Ngân Giáp tướng quân” đã bố trí thì Đông Lâm tông chủ lại không hề biết gì.

Nhưng tình hình hiện tại, chỉ cần trận pháp của Đông Lâm tông cũng đủ rồi.

“ Hôi Tẫn Thần Hỏa !” Đông Lâm tông chủ xuất ra thủ đoạn lợi hại của tông môn.

Lập tức mấy vạn dặm đại trận bắt đầu dẫn động lực lượng thiên địa. Vô số “Hỏa chi lực lượng” điên cuồng hội tụ, trải qua sự chuyển hóa của trận pháp, giữa không trung bắt đầu xuất hiện từng sợi hỏa diễm màu đỏ sậm, phảng phất như có thể tắt bất cứ lúc nào. Từng sợi hỏa diễm màu đỏ sẫm không ngừng xuất hiện tại các nơi, rất nhanh hình thành một đầu Hỏa Diễm Phượng Hoàng.

“Hô !”

Hỏa Diễm Phượng Hoàng trải rộng hai cánh to lớn cả trăm trượng trực tiếp bay về phía Kỷ Ninh.

“Rống…”

Cùng lúc, Tam Xà rống giận, lại một lần nữa tấn công Kỷ Ninh. Cái đuôi của Tam Xà phát ra uy năng kinh người. Từ đó còn phóng ra từng kiện Tiên Giai pháp bảo, kèm theo là những pháp thuật cường đại. Tất cả đều vây công Kỷ Ninh.

“ Kỷ Ninh, Hôi Tẫn Thần Hỏa này uy năng rất đặc biệt, Thiên Tiên cũng không giám ngạnh kháng. Mặc dù ngươi có hộ thân kỳ vật, cũng xem ngươi kiên trì được bao lâu ? Thời điểm hộ thân kỳ vật của ngươi tiêu hao hết chính là lúc tính mệnh của ngươi kết thúc.” Tam Xà một bên công kích, còn một bên phát ra tiếng người, muốn dao động tâm thần Kỷ Ninh.

“ Có thủ đoạn nào dùng hết đi. Hôi Tẫn Thần Hỏa này thì làm gì được ta ?” Kỷ Ninh đứng giữa không trung, bộ dáng không chút nào quan tâm.

Hỏa Diễm Phượng Hoàng phóng ra hỏa diễm đỏ sẫm nhanh chóng quấn lấy Kỷ Ninh.

Hôi Tẫn Thần Hỏa này đúng là uy hiếp rất lớn đối với tu sĩ Luyện Khí. Ngay cả một số Thần Ma có lực phòng ngự không đủ mạnh cũng có chút kiêng dè. Tương đương có thể đốt cháy Địa giai pháp bảo. Nhưng gặp Thiên giai pháp bảo thì rất khó khăn rồi. Tối đa chỉ có thể làm cho Thiên giai hạ phẩm pháp bảo xuất hiện chút hư hao. Gặp Thiên giai pháp bảo tốt thì không cần nói, thần hỏa này cũng coi như vô dụng. Muốn đốt cháy thân thể Thần Ma của Kỷ Ninh xem ra là chuyện viển vông rồi.

“ Ha ha ha …” Kỷ Ninh cười lớn, đồng thời toàn thân lại thả ra kim quang mịt mờ.

Kim quang này là Kỷ Ninh cố ý thả ra. Mục đích muốn cho địch nhân nghĩ tới “kỳ vật hộ thân”, để che dấu việc mình tu luyện Bát Cửu Huyền Công. Tuy rằng sau nhiều lần mình thi triển, Bát Cửu Huyền Công nhất định sẽ bại lộ. Nhưng chỉ cần để địch nhân phán đoán sai thực lực của mình sẽ có cơ hội để diệt sát đối thủ.

Hôi Tẫn Thần Hỏa thiêu đốt.Tam Xà ngàn trượng liên tục công kích, phóng xuất ra từng kiện, từng kiện Tiên giai pháp bảo hóa thành từng ngọn núi lớn, từng cây đại thụ,…cùng với pháp thuật, thiên hỏa, thần quang,…vô số thủ đoạn tất cả đều không ngừng đánh tới phía Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh thao túng vạn dặm “Túc Hà” điên cuồng quét qua mọi nơi, áp chế tất cả đối thủ. Đồng thời kiếm quang tung hoành, đánh bay từng kiện pháp bảo. Dũng mãnh dị thường.

“ Quái lạ ?”

“ Nguyên lực của ta tiêu hao gần như không còn hai lần rồi, Linh Đan cũng đã ăn hết không ít. Tên Kỷ Ninh này sao vẫn còn có thể chống đỡ vậy ?”

“ Ngay cả kỳ vật hộ thân của hắn sao có thể duy trì đến bây giờ ? Uy năng của kỳ vật hộ thân đều do Chân Tiên Thiên Thần quán thâu vào, đáng nhẽ ra phải hết từ lâu rồi mới phải ? Tại sao có thể kiên trì lâu như vậy ?

Đại Hàn một mực đứng ở bên quan sát cũng cau mày: “ Đông Lâm tông các ngươi hình như còn có Thất Tuyệt Lôi trận mà ? Tranh thủ thi triển ngay đi !”

“ Vâng .” Đông Lâm tông chủ liền đáp.

Lập tức trên không trung bắt đầu xuất hiện mây đen, ẩn hiện từng đạo Lôi Điện cuồng bạo đan xen nhau. Trong phút chốc tất cả đám Lôi Điện đều đánh xuống hướng về phía Kỷ Ninh.

“ Ha ha ha . Lôi Điện này quả thực là gãi ngứa cũng không đủ a !” Ba Đầu Sáu Tay Kỷ Ninh đứng giữa không trung cười lớn. “Túc Hà” bao phủ vạn dặm xung quanh. Đồng thời hỏa diễm cháy, thiên lôi cuồng bổ, Tam Xà tập kích, pháp bảo bay lượn,…Kỷ Ninh phảng phất như biến thành Phật Đà, toàn thân đại phóng kim quang, kiếm khí tung hoành, đơn giản đánh tan mọi thủ đoạn.

Hàn Đại cau mày nhìn.

“ Thật là phiền toái !”

“ Các ngươi chỉ có chút thủ đoạn đấy sao ? Bình thường không phải trước mặt Huyết Vân Lầu chúng ta, các ngươi hung hăng càn quấy lắm sao. Sao bây giờ một chút biện pháp cũng không có ?” Phía Xa,Tam Xà nóng nảy. Miệng phát ra tiếng người quát.

“Hừ !”

Hàn Đại cắn răng một cái, vung tay lên. Bên cạnh lập tức xuất hiện một khôi lỗi kỳ dị. Khôi lỗi có hình thể khá giống với loài “ Mèo”, chỉ khác là nó có ba cái đuôi và mỗi một con mắt, bốn chân có móng vuốt sắc bén dài chừng mười trượng. Phần lưng lộ ra một thông đạo để Hàn Đại trực tiếp bay vào bên trong khôi lỗi. Ngay sau đó vang lên tiếng ken két, thông đạo hoàn toàn bị đóng chặt.

Khôi lỗi này… cũng tương tự như những bảo thuyền khác. Có thể khống chế nó tiến hành công kích, cũng có thể trốn ở bên trong bảo vệ tính mạng. Là một loại khôi lỗi vô cùng trân quý.

“ Ta cũng không tin một tiểu oa nhi tu luyện chưa đầy trăm năm có thể mạnh mẽ thái quá !” Khỗi lỗi “ Tam Vĩ Lôi Thần” phát ra tiếng gào thét, trực tiếp hóa thành một đạo lôi điện, phi thẳng tới phía Kỷ Ninh.

Lôi Quang tạo thành một đường cong cắt ngang bầu trời.

Kỷ Ninh liền chăm chú quan sát, con ngươi thiêu đốt Chúc Quang. Hắn nhận ra đây rõ ràng là một đầu khôi lỗi rất kỳ dị: “ Xem ra uy năng không nhỏ. Ngay cả tại Hắc Bạch Ngọc cung cũng khó tìm ra cái thứ hai như thế. Thật không nghĩ tới ở cái địa phương thần bí này thoáng cái lại xuất hiện khôi lỗi lợi hại như vậy.”

“ Nhưng tầm cỡ đó vẫn chưa phải là đối thủ của ta.” Kỷ Ninh trong lòng tự tin, trực tiếp dùng Thiên Ngưu kiếm nghênh đón.

“ Sát !” Tam Vĩ Lôi Thần khôi lỗi vung móng vuốt sắc bén lên. Phảng phất mang sức mạnh cực lớn, giống như một lưỡi dao lóe ra lôi điện, hung hăng quét thẳng qua Kỷ Ninh. Nơi móng vuốt lướt qua, không gian cũng bị xé rách.

Một đạo kiếm quang hóa thành Thần Long màu đen, trực tiếp va chạm với móng vuốt.

“Bịch…”

Tam Vĩ Lôi Thần thú bị chấn bay ngược lại, lập tức lấy lại thăng bằng. Nó nổi giận gầm lên điên cuồng tiếp tục phóng đến lần nữa.

Mặc cho bọn hắn điên cuồng vây công, tuy nói Kỷ Ninh “sáu quyền nan địch mấy chục tay” ngẫu nhiên bị công kích lên thần thể, nhưng công kích đơn giản bị kim quang trên thần thể ngăn lại, không hao tổn chút nào. Địch nhân lại càng nghi hoặc tưởng rằng Kỷ Ninh có kỳ vật hộ thân vô cùng đặc thù.

“ Hàn Đại, đừng phí sức điên cuồng nữa. Tên Kỷ Ninh này thủ đoạn quá nhiều, chúng ta căn bản không làm được gì hắn. Ngươi tranh thủ tìm chủ nhân ngươi, để hắn nghĩ biện pháp. Nếu như ngay cả các ngươi cũng không có biên pháp. Chúng ta Huyết Vân Lầu mặc kệ thành bại, đành dùng một chiêu cuối cùng rồi.” Thủ lĩnh bên trong Tam Xà truyền âm nói.

“ Tốt, để ta thông báo cho chủ nhân !” Hàn Đại lập tức truyền âm đáp.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện