Chương 907
- Ba chưởng này của ta sẽ không quá mạnh, nhưng không có mấy Tổ Thần có thể tiếp được, những Tổ Thần nhỏ yếu kia căn bản không có tư cách làm chủ nhân của ta, ngươi cũng nên cẩn thận.
Nham Thạch cự nhân nhìn Kỷ Ninh, Kỷ Ninh là Tổ Thần, hắn mới nói ba chưởng, nếu Kỷ Ninh là Thế Giới cảnh, cái pháp bảo Khôi Lỗi này sẽ toàn lực ứng phó.
- Đến đây đi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Hô.
Nham Thạch cự nhân bỗng nhiên huy động cánh tay nham thạch cực lớn, cánh tay tăng vọt tầm hơn mười trượng, bàn tay cực lớn làm cho không gian cũng áp bách, lập tức đã đến trước mặt Kỷ Ninh.
- Thật nhanh.
Kỷ Ninh thất kinh, cầm trong tay nhuyễn kiếm, nhuyễn kiếm hóa thành một lỗ đen, lỗ đen lập tức quấn lên bàn tay nham thạch.
Bành...
Kỷ Ninh lui về phía sau một bước.
Kỳ thật Kỷ Ninh là cố ý, hắn có lực lượng Thanh Hoa yên vụ gia thân, thần thể không chút thua kém Thế Giới Thần, hoàn toàn có thể một bước cũng không lùi. Nhưng như vậy chỉ sợ sẽ kích thích tâm hiếu chiến của pháp bảo Khôi Lỗi, hai chưởng sau uy thế sẽ mạnh hơn nhiều. Mặc kệ như thế nào thu phục pháp bảo Khôi Lỗi này trọng yếu nhất, muốn cùng pháp bảo Khôi Lỗi luận bàn về sau có rất nhiều thời gian, dù sao Khôi Lỗi cấp độ Thế Giới cảnh bực này, quý hơn nhiều Đạo Chi Thần Binh bình thường, gặp được một ít nguy hiểm, cũng có thể để cho Khôi Lỗi này ngăn cản ở phía trước.
- Có chút thực lực.
Nham Thạch cự nhân gầm nhẹ một tiếng.
- Đón thêm chưởng thứ hai của ta.
Hô..
Bàn tay nham thạch đơn giản đột phá Thiên Đạo cực hạn, lập tức đến trước mắt Kỷ Ninh, tốc độ rõ ràng nhanh hơn, bàn tay nham thạch đến trước mắt, làm bầu trời trước mắt Kỷ Ninh tối sầm lại.
- Bành...
Cả hai giao thủ, lại là một tiếng vang thật lớn.
Lần này Kỷ Ninh lui về phía sau ba bước.
- Ân?
Nham Thạch Khôi Lỗi cau mày, trên mặt một khối nham thạch cực lớn xuất hiện nhíu mày, cái biểu lộ này cũng có chút thú vị, nham thạch Khôi Lỗi đánh giá có lẽ một tát có thể đập Tổ Thần này đụng vào Tiên Phủ cung điện, nhưng Tổ Thần này vậy mà chỉ lui về phía sau ba bước, xem ra trước kia đã ẩn tàng chút ít thực lực.
- Một chưởng cuối cùng.
Nham Thạch Khôi Lỗi gầm nhẹ một tiếng, bàn tay của hắn càng thêm bá đạo oanh kích về phía Kỷ Ninh, không gian bị áp bách tầng tầng gợn sóng cũng áp về phía Kỷ Ninh.
- Tới tốt lắm.
Lúc này Kỷ Ninh lại cầm Vĩnh Hằng Thần Binh Tử Quang Quỳnh, thi triển ra một kiếm mạnh nhất!
Oanh!
Dùng Thiên Băng thức đến thi triển, Kỷ Ninh giơ thần kiếm Tử Quang Quỳnh lên cao cao, thần kiếm Tử Quang Quỳnh trực tiếp tăng vọt trăm trượng, từ trên xuống dưới, trực tiếp bổ về phía Nham Thạch cự nhân. Hiển nhiên đã đến chưởng thứ ba rồi, Kỷ Ninh cũng muốn để cho Nham Thạch cự nhân này hảo hảo nhìn sự lợi hại của hắn, hắn cũng không phải là Tổ Thần nho nhỏ gì.
- Ân?
Nham Thạch cự nhân cả kinh, một kiếm này của Kỷ Ninh bổ ra, uy thế mạnh để cho hắn kinh hãi, bàn tay nham thạch vốn là đánh ra liền nhấc lên ngăn cản.
Oanh....
Cứng đối cứng.
Kiếm quang trực tiếp oanh kích lên bàn tay nham thạch, để cho Nham Thạch cự nhân kìm lòng không được trầm xuống, núi nhỏ cũng rung động lắc lư. Cần biết hòn đảo ở đây đều là do Tố Phong Đạo Quân kiến tạo, các Thế Giới cảnh thường xuyên luận bàn, cũng không cách nào phá hư nơi đây mảy may.
Kỷ Ninh thì bị lực lượng giao thủ bắn ngược, lảo đảo lui về phía sau mấy bước.
- Lực lượng rất mạnh, hắn dưới sự ứng phó không kịp, một tay chỉ ngăn cản, liền chấn ta lui về phía sau. Luận lực lượng, nó thật sự xa xa vượt qua ta.
Kỷ Ninh nói thầm.
- Ba chưởng ta đã tiếp.
Kỷ Ninh mở miệng.
Nham Thạch cự nhân nhìn Kỷ Ninh, nghi ngờ nói:
- Ngươi, ngươi thật sự là Tổ Thần?
- Khí tức còn có thể sai sao?
Kỷ Ninh cười.
- Nhưng thực lực của ngươi... Cảm giác có thể vượt qua chút ít Thế Giới Thần mà lúc đầu ta gặp được a.
Nham Thạch cự nhân nhìn Kỷ Ninh, tràn đầy hiếu kỳ.
- Trong truyền thuyết có thiên tài ở cấp độ Tổ Thần, có thể đánh bại Thế Giới Thần. Ta nhìn ngươi, có thể đánh bại những Thế Giới Thần yếu nhất kia. Bất quá ngươi cũng chớ đắc ý, vừa rồi ta coi ngươi là Tổ Thần, không có toàn lực ứng phó, nếu không một tát liền đập bay ngươi rồi. Ta lại không dám dùng quá lớn lực, nếu như đánh bay ngươi ra hòn đảo, ngươi cũng sẽ bị trận pháp cấm chế diệt sát.
Kỷ Ninh nở nụ cười.
Hắn cũng phát hiện, trước kia mỗi một lần bàn tay của Nham Thạch cự nhân đánh ra, đều cùng một phương hướng. Mặc dù hắn gánh không được bị đập bay, cũng chỉ đánh tới vách Tiên Phủ cung điện.
Đương nhiên nếu như lực lượng quá lớn, nói không chừng đánh tới Tiên Phủ cung điện, như trước sẽ lăn lộn bay ra hòn đảo.
- Ngươi còn nhớ rõ trước kia ngươi nói chứ?
Kỷ Ninh nói.
- Chủ nhân trước của ta là cao thủ trận pháp.
Nham Thạch cự nhân nhìn người áo bào màu vàng ở bên cạnh.
- Không nghĩ tới chủ nhân lần này, là Tổ Thần có thực lực Thế Giới Thần.
Nói xong hắn há miệng, lập tức một viên cầu chừng nắm đấm, phía trên hiện ra vô số Thần Văn bay về phía Kỷ Ninh, đứng ở trước người Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh liếc liền nhận ra, đây là mệnh hạch của Khôi Lỗi pháp bảo, ẩn chứa trận đồ hạch tâm, là hạch tâm của cả Khôi Lỗi pháp bảo, luyện hóa nó liền khống chế được khôi lỗi rồi.
Pháp lực Tổ Tiên của Kỷ Ninh bay ra, bao trùm mệnh hạch, lập tức luyện hóa được.
Sau khi luyện hóa, Kỷ Ninh liền cảm giác được cùng Khôi Lỗi pháp bảo có cảm giác thân thiết, đồng thời Khôi Lỗi pháp bảo cũng ở trong khống chế của hắn rồi.
- Khôi Lỗi cấp độ Thế Giới cảnh, so sánh với Đạo Chi Thần Binh còn muốn hiếm thấy hơn nhiều.
Kỷ Ninh rất vui vẻ.
- Chủ nhân.
Nham Thạch cự nhân nhìn về phía Kỷ Ninh, ánh mắt cũng thân thiết hơn nhiều.
- Đúng rồi, ngươi tên là gì?
Kỷ Ninh hỏi.
- Chủ nhân trước gọi ta là Thạch Đầu.
Nham Thạch cự nhân thành thành thật thật nói.
Kỷ Ninh nháy mắt, Khôi Lỗi uy năng kinh người như vậy, lại đặt tên như vậy?
- Tốt, về sau ta cũng gọi là ngươi Thạch Đầu.
Kỷ Ninh gật đầu, lập tức quay đầu nhìn về phía người áo bào màu vàng ngồi khoanh chân, Kỷ Ninh vung tay lên, liền thu hồi.
...
Trong Động Thiên pháp bảo của Kỷ Ninh, dãy núi liên miên.
Thần lực hóa thân của Kỷ Ninh cùng Nham Thạch cự nhân sóng vai mà đi.
- Ta ở trên đường tu hành, gặp được một ít Tiên Ma chết đi, ta đều an táng ở đây.
Kỷ Ninh chỉ vào từng phần mộ phía trước, phần mộ của những Tiên Ma này là ở chính giữa dãy núi, mỗi một tòa đều khá lớn.