Chương 1172
Hô.
Bỗng nhiên một đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện trước tàu cao tốc, chính là một thanh niên tóc trắng lạnh lùng, trong tay cầm trường kiếm bình thường.
- Kiếm khách, bắt hắn lại!
Kỷ Ninh nói.
- Ân.
Nam tử tóc trắng gật gật đầu, hắn vô cùng bình tĩnh, từ khi Kỷ Ninh đạt được bốn khôi lỗi của Tuyết Giám Đế Quân, mạnh nhất chính là kiếm khách! Kỷ Ninh cũng nắm chắc càng lớn, cho nên hắn bảo kiếm khách ra tay.
- Khôi lỗi?
Hỗ Phong Đạo Quân đánh tới, ánh mắt nhìn lên người nam tử tóc trắng lạnh lùng, lập tức phân biệt ra đây là một khôi lỗi, ánh mắt của hắn mang theo tham lam.
- Lại có uy lực khá lớn, thực lực của khôi lỗi này không kém, gia hỏa tên là Bắc Minh Thế Giới Cảnh nhất định từng có đại kỳ ngộ, trên người có không ít bảo bối, nói không chừng có bảo bối còn nhiều hơn ta.
- Ha ha ha, khôi lỗi, ngươi nên nhận ta làm chủ đi.
Khí thế Hỗ Phong Đạo Quân càng hùng vĩ, hắn cũng không nhận ra sẽ đụng phải khôi lỗi thực lực Đạo Quân tứ bộ, khôi lỗi như vậy quá mức trân quý. Cho nên đối mặt khôi lỗi, hắn càng có một tia lo lắng.
Hừ.
Kiếm khách cũng giết qua.
Ầm ầm ~~~~
Không gian xé rách, lôi thủy kiếm ý lĩnh vực lần lượt bị phách tán, Hỗ Phong Đạo Quân và kiếm khách chém giết với nhau, uy năng kinh thiên động địa.
Kiếm khách có thực lực Đạo Quân tam bộ đỉnh phong, nó vô cùng quỷ dị, ám sát lưu là am hiểu của hắn, kiếm thuật hoàn toàn là Tâm Ấn Kiếm Thuật của ‘Tuyết Giám Đế Quân’.
Hỗ Phong Đạo Quân cận chiến đúng là lợi hại, đương nhiên hắn không tính là yêu nghiệt cỡ nào nhưng cũng có thực lực Đạo Quân tam bộ đỉnh phong, cận chiến không bằng kiếm tu, đối mặt ‘kiếm khách’ lại ăn thiệt thòi, có thể ỷ vào một ít bí thuật chồng chất lên mà thôi.
- Khôi lỗi thật mạnh, tại sao lại mạnh như thế, cảm giác còn mạnh hơn ta một ít.
Hỗ Phong Đạo Quân khiếp sợ phát hiện mình đang lâm vào hạ phong.
- Tuy miễn cưỡng áp chế ta mà thôi, khôi lỗi chiến đấu sẽ tiêu hao tinh thạch bên trong, một khi tiêu hao sạch thì hắn cũng bại.
- Ân?
Kỷ Ninh đứng trên tàu cao tốc xa xa cau mày nhìn sang.
- Kiếm khách là mạnh nhất trong bốn đại khôi lỗi, vậy mà không làm gì được Hỗ Phong Đạo Quân. Xem ra cần phải bảo ngư dân và đế hoàng ra tay.
Đúng lúc này, hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ bên cạnh Kỷ Ninh cắn răng một cái, sắc mặt đều đỏ lên, hai mắt mang theo ánh sáng màu đỏ, chấn động vô hình vượt qua không gian bao phủ Hỗ Phong Đạo Quân.
Chỉ thấy kiếm khách chém giết Hỗ Phong Đạo Quân, bỗng nhiên động tác của hắn hơi chậm lại, dường như cũng hoảng hốt không ít.
Vèo.
Kiếm khách vốn chiếm cứ thượng phong, vào lúc này trường kiếm của hắn mềm dẻo, quấn chặt Hỗ Phong Đạo Quân, Hỗ Phong Đạo Quân tức giận giãy dụa, nhưng trói buộc dễ tránh như vậy?
- Thu.
Tay kiếm kiếm khách cầm hồ lồ, miệng hồ lô sinh ra hấp lực, Hỗ Phong Đạo Quân trực tiếp bị thu vào trong hồ lô.
Kiếm khách quay đầu nhìn về phía Kỷ Ninh, về sau liền bị Kỷ Ninh thu vào động thiên Tuyết Giám Đồ Quyển.
- Không.
- Sư tôn.
Đệ tử Thế Giới Cảnh của tên Đạo Quân hỏng mắt, kiếm ý lĩnh vực của Kỷ Ninh lập tức bao phủ bọn chúng, hai gã Thế Giới Cảnh biết rõ uy lực của kiếm ý lĩnh vực, căn bản không dám phản kháng, cũng bị Kỷ Ninh thu đi.
- Thắng.
Đông Mục khó mà tin nổi.
- Quá, quá...
Hai đạo lữ Hám Tước vô cùng rung động, bọn họ chỉ cảm thấy Bắc Minh sư bá quá lợi hại, một Thế Giới Cảnh có thể làm cho hai Đạo Quân đi theo làm tùy tùng, bây giờ nhìn thấy hắn bắt Đạo Quân tam bộ, bọn họ căn bản chưa từng nghe qua bao giờ.
Kỷ Ninh cười nói:
- Cũng mượn nhờ khôi lỗi mà thôi, bản thân ta không phải đối thủ của Đạo Quân tam bộ.
- Khôi lỗi cũng là thực lực.
Đông Mục nói.
Kỷ Ninh cũng nhìn sang hỏa tiên tử Tô Vưu Cơ bên cạnh, Tô Vưu Cơ hơi đắc ý nháy mắt, chỉ sợ đám người Đông Mục cũng không phát hiện Tô Vưu Cơ ra tay, Kỷ Ninh lại thi triển lôi thủy kiếm ý lĩnh vực có lực lượng vô hình bao phủ.
- Lợi hại ah.
Kỷ Ninh truyền âm tán dương.
- Có thể ảnh hưởng đến Đạo Quân tam bộ.
- Ta vừa rồi thi triển ‘Phi Tiên Cửu Cảnh Thuật’, ảnh hưởng Đạo Quân nhị bộ ta có nắm chắc, Đạo Quân tam bộ sao? Xem tâm cảnh và tâm lực của hắn, nếu như gặp được tâm tình mạnh, ta cũng không có biện pháp. Xem ra vị Hỗ Phong Đạo Quân không có tâm tình lợi hại.
Tô Vưu Cơ truyền âm nói.
Kỷ Ninh âm thầm cảm khái.
Phi Tiên Thánh Quân truyền thừa đúng là lợi hại, gặp được thực lực tương đối có thể nghiền áp khống chế, cho dù thực lực mạnh hơn mình cũng có thể ảnh hưởng. Đương nhiên tâm tình nghịch thiên thì không nói, như Phong Nhất Tâm Quân, cho dù Phong Nhất Tâm Quân ở Thế Giới Cảnh cũng có bí thuật còn mạnh hơn cả Hỗ Phong Đạo Quân.
...
Bắt Hỗ Phong Đạo Quân, đám người Kỷ Ninh lập tức tiến lên phía trước, nửa tháng sau liền đi tới Thiên Thương Vĩnh Hằng Giới.
- Đây chính là Thiên Thương cung.
Đông Mục chỉ vào đỉnh núi xa xa, nhìn thấy cung điện nằm trong mây mù.
- Thiên Thương cung?
Kỷ Ninh nhìn Thiên Thương cung, khí tức cũng bắt đầu bất ổn, trong mắt mang theo nước mắt, từ khi rời khỏi tam giới thì mình đã khát vọng đi tới Thiên Thương cung, hiện tại rốt cục đã đến! Nguyên thần thứ hai của mình có thể đi vào tam giới, đi vận mệnh trường hà tìm phụ mẫu.
Phụ thân, mẫu thân...
Tâm của Kỷ Ninh đã không ở Thiên Thương cung này, trong lòng của hắn hiện tại chỉ lo lắng phụ mẫu mà thôi.
Hô.
Đám người Kỷ Ninh lúc này đằng vân giá vũ bay lên cung điện.
- Ta đã thần niệm cáo tri các huynh đệ khác trong Thiên Thương cung rồi.
Đông Mục nói ra.
- Ân.
Kỷ Ninh xa nghiêng nhìn.
Hai người Đan Bảo, Tô Vưu Cơ lúc này vô cùng hiếu kỳ, rốt cuộc môn phái của chủ nhân nhà mình như thế nào?
Phu thê Hám Tước vô cùng khẩn trương, đối với bọn họ mà nói, Thiên Thương cung chính là thánh địa.
- Đó là...
Khi bay càng ngày càng gần, Kỷ Ninh cũng nhìn thấy cửa cugn Thiên Thương cung xa xa đang có nhiều thân ảnh tụ tập, trong đó có ba gã Đạo Quân đứng ở phía trước.
- Thiên Nhất đại ca?
Kỷ Ninh lập tức nhận ra người đứng trước nhất là Thiên Nhất Đạo Quân.
- Khí tức hơi có khác biệt, ân, hẳn là pháp thân của Thiên Nhất đại ca.
- Kỷ Ninh!
Thiên Nhất Đạo Quân cười vang, tiếng cười quanh quẩn cả thiên địa.
- Thiên Nhất đại ca.
Kỷ Ninh vui vẻ mang theo Đan Bảo, Tô Vưu Cơ bay tới.
- Đã lâu không gặp, ngươi cũng đã thành Thế Giới Cảnh.
Thiên Nhất Đạo Quân nhìn Kỷ Ninh, tán thưởng gật gật đầu, lúc ánh mắt của hắn nhìn sang Đan Bảo, Tô Vưu Cơ sau lưng Kỷ Ninh, hắn thật sự không có biện pháp bỏ qua hai người này, dù sao Đan Bảo và Tô Vưu Cơ cũng đã là Đạo Quân.