Chương 1239
Hô.
Hô.
Hai quân sĩ đang tấn công Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ điên cuồng liền lui về phía sau, buông tha trở ngại.
Kỷ Ninh sững sờ, Cửu Trần Giáo chủ cũng sững sờ.
- Không ngăn cản?
Cửu Trần Giáo chủ lập tức kịp phản ứng, hắn vui mừng không nhỏ, lúc này kích động phóng thăng tới vương tọa màu vàng cuối đường.
- Cái gì.
Kỷ Ninh cũng kịp phản ứng, hắn thấy Cửu Trần Giáo chủ điên cuồng phóng tới vương tọa màu vàng, cũng bất chấp chuyện khác, cũng liền điên cuồng phóng thẳng về phía vương tọa màu vàng.
Ầm!
Cả hai đồng thào lao thẳng vào vương tọa màu vàng.
Ầm ầm ầm ầm...
Bỗng nhiên viên cầu màu vàng trên bầu trời phát ra tiếng nổ mạnh giống như đến từ vũ trụ khởi nguyên, nó có lực lượng cao ngạo và bàng bạc giống như có đại năng cổ xưa đang thì thầm, cả không gian màu vàng chấn động, hư không xuất hiện vô số phù văn kỳ dị, đồng thời vương tọa màu vàng cũng sinh ra rung động màu vàng, rung động màu vàng bao phủ Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ vào trong.
- Tổ tiên, tổ tiên.
Cửu Trần Giáo chủ nghe âm thanh này liền kích động.
Kỷ Ninh thì nghi hoặc, hắn cầm sáu chuôi Bắc Hồng kiếm trong tay và phòng bị cẩn thận.
Cả không gian màu vàng tỏa ra phù văn kỳ dị, dùng vương tọa màu vàng làm hạch tâm.
- Xảy ra chuyện gì? Lôi Tân Đạo Quân trước kia có nói với ta...
Kỷ Ninh nhíu mày, nói:
- Nói Đông Kỳ Đạo Quân đánh bại tất cả quân sĩ, lúc đến vương tọa màu vàng và đạt được một môn truyền thừa? Nhưng bây giờ tràng cảnh này không giống như đang truyền thừa. Chẳng lẽ nói Đông Kỳ Đạo Quân lúc trước nói dối Lôi Tân Đạo Quân? Hay là Lôi Tân Đạo Quân nói dối ta?
- Cửu Trần Giáo chủ biết chút gì đó, hắn chẳng những không kinh hoảng mà còn kích động.
Kỷ Ninh mắt nhìn Cửu Trần Giáo chủ bên cạnh.
Cửu Trần Giáo chủ lắng nghe âm thanh bao la mờ mịt trong viên cầu màu vàng, hắn thật sự kích động.
- Cửu Trần, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Kỷ Ninh mở miệng nói.
- Hừ.
Cửu Trần Giáo chủ lườm Kỷ Ninh, cười lạnh một tiếng và nói:
- Ngươi cho rằng ta sẽ nói cho ngươi biết?
- Nếu ngươi không nói, mặc kệ có chỗ tốt gì, ngươi cũng đừng mơ tưởng có được.
Kỷ Ninh vừa dứt lời, kiếm quang trong tay phá hủy tất cả uy năng của đạo và đâm về phía Cửu Trần Giáo chủ.
- Dừng tay dừng tay.
Cửu Trần Giáo chủ kinh hãi quát lên.
Thực lực Đạo Quân áo trắng cực cao, hoàn toàn cùng đẳng cấp với hắn, nếu như phá hư, nói không chừng thực sẽ hỏng việc.
- Nói.
Kỷ Ninh quát:
- Hành lang không gian này có bí mật gì?
- Ta cũng không biết.
Cửu Trần Giáo chủ liền nói.
- Đùa nghịch ta.
Kỷ Ninh tiếp tục động thủ.
- Ta thật không biết.
Cửu Trần Giáo chủ lại tránh né, hắn thậm chí không dám nghênh chiến, lo lắng cả hai chém giết sẽ ảnh hưởng chung quanh và phá hư đại sự.
- Ta không có lừa ngươi, là thật không biết.
Trong lúc Kỷ Ninh động thủ, Cửu Trần Giáo chủ né tránh...
Oanh.
Vương tọa màu vàng thả ra rất nhiều rung động màu vàng và đột nhiên vừa thu lại, nó giống như đóa hoa nở rộ sau đó thu lại thành nụ hoa.
Hào quang màu vàng xé rách thời không.
Rung động màu vàng nhanh chóng bao phủ Kỷ Ninh, Cửu Trần Giáo chủ lập tức biến mất vô tung, chỉ còn lại có vương toa màu vàng.
Trong hành lang không gian không còn sinh linh nào khác.
Ầm ầm ~~~
Quang cầu màu vàng trên không trung tỏa ra uy năng mạnh hơn, cả không gian màu vàng chỉ còn lại kim quang chói mắt.
...
Hô.
Bỗng nhiên ngọn núi nhỏ nằm trong góc Đông Kỳ Phái sinh ra rung động màu vàng rất mạnh và hư không tiêu thất.
- Cái gì.
Lôi Tân Đạo Quân đứng ở xa quan sát tình hình bên này cũng biến sắc.
Hắn xuất hiện trong tiểu viện.
- Hành lang không gian đâu rồi? Hành lang không gian đi đâu? Tại sao lại biến mất đột ngột.
Thần niệm của hắn kết hợp với trận pháp cấm chế bao phủ mỗi góc của Đông Kỳ Phái, hắn cũng không phát hiện tung tích của ngọn núi giả.
- Bắc Minh Đạo Quân và Cửu Trần Giáo chủ cũng biến mất?
Lôi Tân Đạo Quân hơi bối rối, nói:
- Ta vẫn cảm thấy hành lang không gian có chút bí mật, thực lực ba vạn quân sĩ quá mạnh mẽ, đặc biệt là hai quân sĩ cuối cùng tương đương với Đông Kỳ lão tổ. Chỉ sợ Bắc Minh Đạo Quân và Cửu Trần Giáo chủ chiến đấu ở bên trong làm cho hành lang không gian xuất hiện một ít bí mật.
- Nên làm sao bây giờ?
- Bắc Minh Đạo Quân đột nhiên mất tích, nếu như chết, vậy thì...
Lôi Tân Đạo Quân vẫn còn có chút hổ thẹn, bởi vì Đông Kỳ Phái, hắn còn có sát chiêu át chủ bài chưa dùng, nhưng cũng không thể trách hắn dù sao Đông Kỳ Phái còn phải tiếp tục truyền thừa, mắt thấy Bắc Minh Đạo Quân có thể ngăn cản Cửu Trần Giáo chủ, hắn đương nhiên sẽ không sử dụng át chủ bài.
- Bắc Minh Đạo Quân một lòng vì Đông Kỳ Phái, nhưng bây giờ sinh tử không biết.
Lôi Tân Đạo Quân biểu lộ phức tạp, hắn thấp giọng nói:
- Đông Kỳ Phái ta không quên đại ân của ngươi.
Về phần hành lang không gian mất tích Lôi Tân Đạo Quân hơi tiếc nuối nhưng không quá thương tâm.
Bởi trận pháp cấm chế dò xét chỉ cảm thấy thời không tương đối hỗn loạn, ngọn núi giả đã biến mất hoàn toàn, hiển nhiên loại bảo vật này không phải Đông Kỳ Phái có thể nhúng chàm.
Lưu lại là họa không phải phúc!
...
Bên ngoài Đông Kỳ Phái, Cửu Trần thần điện đang lơ lửng.
Trong Cửu Trần thần điện.
Nhã Phù Đạo Quân trốn ra xa đã quay trở lại, hắn và Linh Động Đạo Quân đều đứng trước cửa thần điện nhìn vào Đông Kỳ Phái.
- Ân?
Linh Động Đạo Quân bỗng nhiên biến sắc, nói:
- Không tốt.
- Như thế nào?
Nhã Phù Đạo Quân liền hỏi.
- Ta không cảm ứng được giáo chủ.
Linh Động Đạo Quân lo lắng nói:
- Giáo chủ có tin vật của ta, cho dù cách mấy cương vực cũng có thể cảm ứng được. Hiện tại ta không cảm ứng được gì.
- Ah.
Nhã Phù Đạo Quân biến sắc.
Linh Động Đạo Quân là Cửu Trần Giáo gần với giáo chủ, cho nên hắn có quan hệ gần với giáo chủ, cả hai có tín vật của nhau.
- Có lẽ giáo chủ không chết, ta lại không cảm ứng được hắn.
Linh Động Đạo Quân lo lắng nói ra:
- Có khả năng giáo chủ ở nơi quá xa xôi, cũng có thể ở trong tuyệt địa không thể cảm ứng, có thể ngăn cách ta cảm ứng không phải tuyệt địa, Đông Kỳ Vực không có địa phương như vậy.
- Xem ra trong Đông Kỳ Phái còn có chút che giấu.
Nhã Phù Đạo Quân nói khẽ:
- Thực lực của Đạo Quân áo trắng lúc trước cao thâm, hiện tại ngay cả giáo chủ cũng gặp chuyện không may.
- Ân.
Linh Động Đạo Quân nhìn sang Đông Kỳ Phái, hắn cũng rất kiêng kị.
- Chúng ta chờ ở đây, chờ giáo chủ trở lại.
Nhã Phù Đạo Quân nói.