Quyển 4 - Chương 61: Tu Tập Tuyệt Học

Có thể phát triển [ hầu tử thâu đào ] thành tuyệt học võ lâm chí cương chí mãnh như thế này, mập mạp rất là thán phục. Lại xem những [ Triêu thiên nhất côn ], [ Ngọc nữ xuy tiêu ], [ Tinh đình điểm thủy ], [ Băng hỏa cửu trọng thiên ] v...v... đều ẩn chứa không ít tuyệt học cao thâm. Nghĩ đến vị tiền bối cao nhân dâm đãng đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực, mập mạp lại thầm thán phục không thôi.

Càng nghiên cứu học tập, Điền Hành Kiện lại càng thêm si mê bản bí tịch võ công này.

Là một kỹ sư cơ giới, một chiến sĩ robot, mập mạp hoàn toàn có thể hiểu thứ võ công trước mặt mình này rốt cuộc có bao nhiêu phân lượng! Nhớ lại lúc giao chiến với Liệp Nhân quân đoàn, nếu không nhờ nhất thời ngộ ra được cách sử dụng võ công cho robot thì với tốc độ tay hai mươi nhịp trên giây chậm như rùa bò, hắn sớm đã bị đánh cho nát nhừ ra rồi.

Một chút lĩnh ngộ thô thiển về võ học đã có thể cứu mình một mạng, nay lại có được những tinh túy võ thuật cổ điển, phối hợp với dịch kinh bát quái, hệ thống khoa học phân tích tỉ mỉ, có thể nói là một bộ võ thuật robot hoàn chỉnh thực sự đầu tiên trên thế giới. Mỗi một chiêu một thức trong đó đều tinh vi ảo diệu, uy lực tuyệt luân, sao có thể không si không mê được cơ chứ?

Nếu là học hết bảy mươi hai chiêu, chưa cần đến âm dương điều hòa thiên hạ xưng vương cái mẹ gì đó, chỉ cần có thể, dùng tốc độ tay mỗi giây bốn mươi nhịp đánh ra những kỹ thuật ở mức mỗi giây năm mươi nhịp trở lên, mập mạp tin chắc mình có thể được đứng vào hàng ngũ những đại sư cận chiến robot! Nếu như tốc độ tay lại có đột phá, đừng nói chiến sĩ robot cấp chín như Estaracy, cho dù có phải khiêu chiến chiến sĩ robot cấp mười một thậm chí là cấp mười hai cũng không phải là không có khả năng!

Mập mạp dốc sức học tập tu luyện, chiêu này nên phát lực như thế nào, chiêu kia nên phòng ngự như thế nào, bộ pháp chạy dưới chân tới quẻ Càn hay quẻ Khảm, lại vừa suy nghĩ cách sắp xếp tổ hợp chỉ lệnh, tính toán trọng tâm robot nên giữ ở vị trí nào để có thể đánh ra chiêu tiếp theo, chỗ nào không hiểu thì có thể hỏi rắm thối.

Bản bí tịch này vốn là do rắm thối biên soạn, có gì mà nó không hiểu chứ? Mặc dù về phương diện nội lực khí công thì nó không hiểu chút gì, nhưng những chiêu thức mà nó tạo ra đích thật là tinh hoa võ thuật nghiên cứu suốt mấy ngàn năm. Lúc này thấy mập mạp chăm chỉ luyện tập, tự nhiên là có cảm giác danh sư tóm được cao đồ.

Một người vì bảo vệ tính mạng mà liều mạng học tập, một kẻ thì đắc ý vì vớ được chuột bạch thí nghiệm, dốc lòng truyền thụ.

Không có thiết bị liên lạc, sống ở dưới lòng đất, mập mạp hoàn toàn không có tin tức của bên ngoài, hàng ngày nhớ tới An Lôi thì luôn có chút lo lắng, sợ nàng bị Liệp Nhân quân đoàn đuổi kịp, hoặc là căn cứ không liên lạc được với Liên bang, không tìm được cứu binh......

[ Logic ] không thể sửa xong trong thời gian ngắn, cộng thêm đủ loại lo lắng ngược lại đã kích thích mập mạp càng thêm cố gắng chăm chỉ, trong bụng thầm hạ quyết tâm, nếu là An Lôi có gặp phải bất trắc thì dù có mất mạng cũng phải làm cho Gatralan long trời lở đất.

Cứ như vậy trầm mê tu luyện, lúc đầu còn mỗi ngày hai lần cởi trói cho Bonnie giãn gân giãn cốt, càng về sau, một là mất công chạy đi chạy lại, hai là [ Logic ] cần phải sửa chữa, bản thân cũng cần sử dụng [ Logic ] để tu luyện võ công khiến cho Điền Hành Kiện phải suy nghĩ xem liệu có nên đem Bonnie nhốt vào trong chiến hạm hay không?

Một ngày kia, Điền Hành Kiện học xong chiêu thức mà hắn thấy hứng thú nhất – [ Thái cực quyền ], lĩnh hội được cái tinh túy của lấy tĩnh chế động, lấy chậm đánh nhanh, phát sau tới trước, quyền sau nối tiếp quyền trước, liên miên không dứt thành vô số vòng tròn, nhất thời vô cùng cao hứng, chỉ muốn dùng [ Logic ] thực hành “thái cực viên chuyển, dụng ý bất dụng lực”, đánh cho đối thủ không ngóc đầu lên nổi.

Đi ra khỏi chiến hạm, bước tới cửa sơn động, lại thấy Bonnie đang bị giam giữa hai chân [ Logic ] mặt mày đỏ bừng, hai hàng răng nghiến chặt vào nhau.

Thấy mập mạp đi ra, Bonnie tức giận nói:“Tên béo chết tiệt, mau thả ta ra!”

Mập mạp kinh ngạc nói:“Vẫn chưa đến giờ giải lao mà, cô nói chuyện có chút đạo lý có được không?”

Bonnie liếc xéo một cái, kêu lên:“Ai thèm nói cái gì đạo lý với ngươi, mau thả ta ra, ta......” Lúc đó trong người khó chịu, lại không có chỗ giải quyết, dù sao nàng cũng là con gái, sao có thể nói ra những từ ngữ đó chứ?

Hơn nữa biết rõ mập mạp hèn hạ vô sỉ, có lý lẽ cũng không nói lại hắn, bây giờ hắn lại còn đòi giảng đạo lý khiến cho nàng vừa vội vừa tức lại vừa xấu hổ, hai mắt rưng rưng như sắp khóc thành tiếng.

Mập mạp nhãn quan sắc bén, sao lại không nhìn ra quẫn cảnh của Bonnie, liền ngoác miệng cười to, nhảy vào trong khởi động [ Logic ], thả Bonnie ra, ủy khuất nói:“Ta thả cô ra là được chứ gì, thật chưa từng gặp ai không biết nói đạo lý như cô, buồn tè thì có gì đặc biệt chứ?”

Bonnie đi tới cửa sơn động, xếp mấy hòn đá thành một bức tường thấp, nghe mập mạp trêu chọc, vừa xấu hổ lại vừa ủy khuất, nghĩ tới việc tiếng đi vệ sinh không khỏi bị mập mạp nghe thấy, không biết sẽ bị hắn cười nhạo như thế nào, rốt cục không kiềm được mà khóc thành tiếng.

Nước mắt vừa mới chảy xuống thì bỗng nghe [ Logic ] phát ra mấy tiếng khởi động kèn kẹt, sau đó là những tiếng bước chân nặng nề đi sâu vào bên trong động. Trong lòng Bonnie chợt cảm thấy mùi vị ngọt ngào, xem ra mập mạp cuối cùng cũng có chút nhân tính.

Lắc lắc đầu, Bonnie không biết tại sao mình lại có tâm lý kỳ quái như vậy, không ngừng nhắc nhở mình có thâm cừu đại hận bất cộng đái thiên với mập mạp. Nhưng nàng không biết rằng từ khi mập mạp thể hiện năng lực mạnh mẽ cho đến khoảnh khắc nhảy xuống vách núi sâu, dưới sự ảnh hưởng của hội chứng tâm lý Stockholm, từ sâu trong thâm tâm nàng đã dần dần sinh ra một cảm giác dựa dẫm vào mập mạp.

Chờ Bonnie đi tới, mập mạp bèn nói:“Ta ở trong sơn động phát hiện một chiến hạm cổ đại, trong đó có mấy gian phòng, ta đang định nhốt cô vào trong đó.”

Bonnie hơi kinh hãi, mấy ngày nay mập mạp nhốt mình xong đều đi vào trong động thì nàng mơ hồ đã đoán được bên trong nhất định phải có gì đặc biệt, nhưng không ngờ được lại là một chiến hạm cổ đại. Trong lòng nghĩ ngợi một chút rồi từ từ đi tới trước mặt mập mạp, im lặng một hồi lâu, cuối cùng nói:“Chúng ta không phải kẻ địch!”

Mập mạp sửng sốt, không rõ tại sao Bonnie bất ngờ nói như vậy, lại nghe nàng nói tiếp:“Ta từng thề trung thành với đế quốc này, đây là tổ quốc của ta, ta luôn luôn vì nó mà chiến đấu, cũng chưa từng làm trái với lời thề của mình. Nhưng sự trung thành của ta đã không còn phụng hiến cho hoàng thất Morton nữa, bởi vì chính gia tộc này đã dem Gatralan tới tình cảnh bây giờ......” Bonnie hất mái tóc dài, khẽ mỉm cười nói,“Bây giờ, hoàng đế James chỉ sợ đã được đưa đến quý quốc, ở quốc gia này, ta không còn thấy có ai đáng để mình phục vụ nữa. Làm một nữ nhân, nguyện vọng duy nhất lúc này của ta chỉ là muốn tự mình hỏi Reinhardt xem nhưng gì Phillip nói có phải là sự thật hay không, và hắn làm như vậy, rốt cuộc là tại sao?”

Điền Hành Kiện yên lặng nhìn Bonnie, trong lòng thầm thở dài một hơi, thời gian đã trôi qua rất nhiều, bây giờ Bonnie có trốn được ra ngoài cũng sẽ không tạo thành uy hiếp gì với việc rút lui của đám Tự Do chiến sĩ, hơn nữa, đúng như nàng nói, nhìn từ góc độ nào đó, nàng thật sự là một người bị hại.

Mà giữa hắn và cô nàng này thật sự không có gì mâu thuẫn, tất cả chẳng qua là thân bất do kỷ, ở trên chiến trường, không phải tất cả đều là ngươi chết ta sống hay sao?

“Cho nên......” Bonnie ôn nhu nói,“Ngươi không cần phải trói nữa, ta cam đoan sẽ không chạy trốn, cũng sẽ không làm bất cứ chuyện gì nguy hại đến ngươi.”

Bây giờ Bonnie đã không còn vẻ kiêu ngạo của nữ chỉ huy Thần Thoại quân đoàn, nàng ôn nhu đứng đó, đình đình ngọc lập, khổ sở đáng thương, trên khuôn mặt trắng nõn như ngọc tràn đầy vẻ cầu hòa và hàng phục.

Bonnie thay đổi bất ngờ như vậy làm cho mập mạp cảm thấy có chút quỷ dị, hắn nghĩ thầm:“Ở trong sơn động, luận về đánh lộn thì cô ta không phải đối thủ của mình, vũ khí và robot đều nằm trong tay, còn chiến hạm thì hoàn toàn là do rắm thối khống chế, cô ta có giỏi đến đâu cũng chẳng thể lật nổi trời.”

Cân nhắc một hồi, cũng không phát hiện Bonnie có thể làm gì bất lợi, lại nhìn bộ dáng đáng thương của Bonnie, tim gan phèo phổi của mập mạp mềm nhũn ra, cuối cùng gật đầu nói:“Được rồi, cô chịu trách nhiệm nấu cơm, chờ sửa xong robot, ta sẽ mang cô đi ra ngoài, đến lúc đó mọi người ai đi đường nấy!”

Rắm thối bình sinh lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân chân chánh, lại còn xinh đẹp hơn đứt các porn star, nhất thời kinh ngạc ngây đơ cả người.

Lại thấy mập mạp không có chút gì thương hương tiếc ngọc, trong bụng kính nể, thầm nghĩ nếu mình bắt được một nữ người máy xinh đẹp, chỉ sợ đã sớm..., thế mà gã béo này vẫn có thể giữ vững trinh tiết, quả đúng là khó mà đỡ được.

Sơn trung vô nhật nguyệt, mập mạp vừa học tập tu luyện, vừa cố gắng sửa chữa [ Logic ], lúc rảnh rỗi thì nói chuyện phiếm với Bonnie, bàn luận một chút thế cục, chiến thuật hoặc là phương pháp điều khiển robot. Bonnie khó khăn lắm mới có được đôi chút tự do thì vô cùng quý trọng, hàng ngày giặt giũ nấu cơm, biến đống thực phẩm [ Logic ] mang theo thành những món ăn rất có hương vị.

Trong khi mập mạp đang liều mạng tu luyện bí tịch, tỉnh thoảng cùng rắm thối đi nhìn trộm Bonnie tắm rửa thì Liên bang Leray, Đế quốc Gatralan và toàn bộ xã hội loài người đã trở nên hỗn loạn vô cùng!

-------*-------

----------oOo----------

Hội chứng Stockholm: http://honviet.com.vn/diendan/showthread.php?t=119

Tình yêu không phải là chỗ tránh nạn, kẻ nào muốn vào tị nạn là sẽ bị đuổi ra.

-Sử thượng đệ nhất yêu-

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện