Quyển 1 - Chương 17

Ngay từ đầu cô đã rất tích cực gọi điện, gửi tin nhắn.

Nhưng đều là đá chìm đáy biển.

Cứ như vậy qua nửa tháng, điện thoại vẫn như cũ không nhận được bất cứ hồi âm nào.

Đã đến ngày đi mua vé tàu trở lại trường, Diệu Diệu cuối cùng không nhịn được nữa, hỏi bạn bè địa chỉ nhà của Đan Thiểu Quan.

Thành phố Ôn Châu phồn hoa như vậy, khắp nơi đều là nhà cao tầng, nhưng địa chỉ nhà Đan Thiểu Quan lại nằm trong khu nội thành cũ, ở mặt sau dãy nhà cao tầng, là một khu nhà đơn sơ cũ kĩ.

Sau khi biết được địa chỉ, Diệu Diệu quyết định đến đó một phen.

Ở Ôn Châu, nhà cũ không phải là hiếm, tuy rằng sau khi cải cách có nhiều nhà bị phá dỡ và dời đi nơi khác, nhưng cũng có vài nơi chưa được giải tỏa.

Nhà của Đan Thiểu Quan thuộc một trong số đó.

Mở cửa là một bà lão, khuôn mặt có nhiều nét tương tự anh, khi còn trẻ chắc hẳn là một mỹ nữ, chắc là bà nội của Đan Thiểu Quan.

Cô qua khe hở của cửa nhìn vào trong nhà, vừa nhìn đã hiểu rõ gia cảnh nhà Đan Thiểu Quan.

Đây là một căn nhà cấp bốn cũ kĩ, rộng khoảng bốn, năm mươi mét vuông, mà lại có đến ba người ở.

Mà phòng của Đan Thiểu Quan chính là một căn gác nhỏ được đóng qua loa, mùa đông thì lạnh, còn mùa hè thì nóng.

“Cháu chào bà, xin hỏi có Thiểu Quan ở nhà không ạ?” Cô lễ phép hỏi, che dấu vẻ lúng túng.

Cô biết gia cảnh nhà anh không được tốt, nhưng không nghĩ lại mộc mạc đến nhường này, dù sao ở Ôn Châu những gia đình có điều kiện như thế này rất ít.

“Thiểu Quan nhà chúng tôi sao? Nó ra nước ngoài rồi!” Không ngờ bà nội anh lại nói vậy, giọng nói không chút che dấu niềm tự hào.

Mấy ngày nay, người nhà họ Đan gặp ai cũng đều đề cập đến chuyện này một cách rất hãnh diện.

Ra nước ngoài?

Diệu Diệu giật mình.

Làm sao có thể! ! !

“Thiểu Quan nhà chúng tôi ấy mà, quen được một cô bạn gái có tiền, là thiên kim thiểu thư của một tập đoàn lớn đó! Vì tiểu thư nhà người ta muốn đi du học, nên mong Thiểu Quan nhà chúng tôi cùng cô ấy đi chung!” Bà nội tất nhiên cũng thêm mắm dặm muối khoe khoang.

Ở Ôn Châu, nếu như nhà không có tiền, sinh con nhất định phải đủ xinh đẹp.

Nếu gia cảnh không được giàu có, vậy dựa vào việc kết hôn với người có tiền để cải thiện cuộc sống cũng không tệ.

Người Ôn Châu chưa từng cảm thấy chuyện này có gì không tốt, ngược lại còn xem đó là chuyện làm rạng rỡ tổ tông.

Đầu óc Diệu Diệu lúc này trống rỗng.

Bạn gái? Cô hẳn mới là bạn gái anh mới đúng?!

“Cô bé à, cháu là ai vậy?” Bà nội cuối cùng cũng thấy là lạ, liền hỏi.

“Bà, lừa cháu đúng không…bà nội…” Cô không hiểu, có lẽ do bà anh tuổi đã cao lên mới mắc chứng tưởng tượng như vậy.

“Bà nội, cháu xin bà nói cho cháu biết, anh ấy rốt cuộc đi đâu vậy ạ? Cháu muốn nói chuyện với anh ấy, cháu không muốn hai đứa tiếp tục cãi nhau thế này!” Diệu Diệu nóng nảy.

Bà nội cảnh giác hỏi: “Cô là ai? Có quan hệ gì với Thiểu Quan nhà chúng tôi?”

“Bà nội, cháu là bạn gái của anh ấy.” Cô nói rõ thân phận mình, còn hỏi: “Nếu đúng là anh ấy đã xuất ngoại, tại sao lại không nói cho cháu biết?” Cô không tin, một tháng trước anh còn nói anh yêu cô!

Nghe cô nói vậy, bà liền nghiêng người để cô vào nhà: “Tôi mặc kệ cô là ai, dù sao Thiểu Quan nhà chúng tôi đã cùng bạn gái xuất ngoại rồi, cô cũng không phá được đâu!”

Bà cố tình để cô nhìn thấy căn gác đơn sơ kia đã trống trơn, chứng tỏ chủ nhân của nó đã rời đi được vài ngày.

“Thiểu Quan từ Thượng Hải về nhà được vài ngày đã sắp xếp hành lý và từ biệt người nhà để đi rồi.” Bà nói rõ cho cô biết, còn không ngừng khoe khoang: “Nếu cô không tin có thể đi hỏi hàng xóm xung quanh, ngày nó đi còn có một chiếc xe sang trọng đến đón đó!”

“Bà lừa cháu…” Hốc mắt cô đã đỏ bừng.

Cô không tin mối tình đầu của mình lại tuyệt tình như vậy, tuyệt tình đến mức ngay cả một câu từ biệt cũng không thèm nói cho cô biết.

“Tôi mặc kệ hai người trước đây như thế nào, chỉ mong cô đừng đi phá hư chuyện của nó! Thiểu Quan nhà chúng tôi nếu không đi du học, tiếp tục ở lại nơi này, tuyệt đối sẽ không thể ngóc đầu lên được!” Bà nội nói.

“Tại sao không thể ngóc đầu lên? Bọn cháu là học sinh trường đại học danh tiếng mà!” Đi du học tốt đến vậy sao?

Cô không hiểu, thực sự không hiểu!

Bà nội nheo mắt: "Sinh viên đại học danh tiếng có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Tốt nghiệp xong thì đi tìm việc, làm công cho người khác để kiếm một hai ngàn một tháng? Thiểu Quan nhà chúng tôi sau khi du học trở về sẽ trực tiếp vào làm việc ở các tập đoàn lớn, có khi còn trở thành con rể của một tập đoàn cũng nên!”

Diệu Diệu khi 18 tuổi, lần đầu nếm trải cảm giác đau lòng.

“Bà nội, bà cho cháu biết số điện thoại của Thiểu Quan ở nước ngoài được không?” Cô muốn nói chuyện với anh, cho dù anh muốn chia tay thì ít nhất cũng phải nói một câu tạm biệt chứ?

Vì sao, ngay cả một lời từ biệt cũng không?

Nhưng bả nội Đan Thiểu Quan cảnh giác nói: “Cô đừng tiếp tục quấn quýt lấy Thiểu Quan nhà chúng tôi nữa!”

“Nó trước khi đi đã hứa với tôi, khi trở về nhất định sẽ mua cho bà nội một căn nhà! Tôi không mở ước gì cả, chỉ mong trước lúc chết có thể được sống trong một căn hộ tử tế thôi!” Bà mỉa mai: “Cái này cô có thể so sánh được với vị tiểu thư kia sao?”

Cô đúng là không thể…

Một căn hộ bình thường ở Ôn Châu ít nhất cũng phải hai ba trăm vạn.

Anh nói như vậy, muốn như vậy, khao khát vậy sao?

Trái tim Diệu Diệu như có gì đó lặng lẽ vỡ vụn.

Cô khi 18 tuổi, đã cảm nhận được thế nào là tình cảm ấm áp, nhưng cũng cảm nhận được thế nào là sự thật tàn khốc.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện