Chương 670: Mammy Là Hồng Nhan Tri Kỉ Của Con Trai(1)
Chụp xong ảnh gia đình, đã là buổi trưa, muốn đi chụp ngoại cảnh .
Hạ bảo bối cũng cùng đi theo, hôm nay bé không có việc gì, cả ngày theo bọn họ, mặc dù thỉnh thoảng sẽ không trò chuyện, nhưng bé vẫn cảm thấy ở cùng daddy mammy tương đối khá.
Ngoại cảnh ở một ngôi nhà trong công viên rừng rậm.
Có cây, có hoa lại có hồ, là quay chụp ngoại cảnh áo cưới, nên chọn nơi tốt nhất, Hạ Thần Hi sợ dơ áo cưới, không muốn mặc một bộ áo cưới (ý là không muốn mặc áo cưới chụp ngoại cảnh vì sợ áo sẽ bị dơ?), Đường Bạch Dạ nói, "Không việc gì, xong sẽ thay ra, ảnh lâu (tổ chụp ảnh?) sẽ có chuyên gia giặt, sẽ không dơ ."
Hạ Thần Hi lúc này mới yên tâm, mấy người đi ra ngoại cảnh, lại là lúc ăn cơm trưa, người của ảnh lâu cùng nhau ăn thức ăn nhanh, Hạ bảo bối ăn không quen, Hạ Thần Hi thoạt nhìn cũng là khẩu vị không tốt, Đường Bạch Dạ nói, "Anh đi mua cơm trưa cho hai mẹ con."
"Daddy, con muốn ăn trứng cá Nga đen muối, còn muốn lam kỳ kim lưỡi lê thân."(hai món gì đo của Trung) Hạ bảo bối cười híp mắt gọi cơm, Đường Bạch Dạ nheo mắt lại, làm bộ đánh bé, bé như thế ngậm miệng, chạy rất xa a.
"Mặc kệ, mặc kệ, chính là muốn ăn." Hạ bảo bối làm nũng, rất giống với tiểu bối vẫn hay làm nũng, Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, đứa nhỏ này rất ít khi kén ăn như thế, dự đoán Đường Bạch Dạ phải đi một chuyến .
"Thành, biết." Đường Bạch Dạ tức giận nói, nhéo nhéo khuôn mặt cậu, tiểu hỗn đản. Hạ bảo bối trốn ở bên người Hạ Thần Hi, lộ ra một nụ cười kiêu ngạo, muốn nhiều xán lạn có nhiều xán lạn.
"Thần Hi, em ăn cái gì?"
Hạ Thần Hi nghiêng đầu nghĩ nghĩ, thẳng thắn cùng nhau phối hợp Hạ bảo bối, "Em muốn nấm cục tương bò bít tết Pháp, trứng cá muối cùng gan ngỗng Iran."
Đường Bạch Dạ trợn tròn mắt, "Các người là cố ý làm khó anh sao?"
Trứng cá muối, một muốn trứng cá muối Iran, một muốn trứng cá nga đen muối, phản .
"Daddy, người không ngoan nha, vậy mà chưa đáp ứng được yêu cầu của nương tử, không hợp cách, không hợp cách, mammy chụp ảnh cưới mệt như vậy, phải hưởng thụ món ăn ngon nhất, mammy, bảo bối nói có lý không?"
"Phi thường có lý."
Hai mẹ con cùng một loại người như nhau. Đường tổng, anh còn không mau một chút đi mua thức ăn ngon, ánh mắt nhìn Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ hận không thể đi lên bóp chết bọn họ, hùng dũng oai vệ bỏ lại một câu nói, "Anh tùy tiện mua thịt kho tàu cho các người."
Nói xong liền rời công viên đi, Hạ bảo bối ở phía sau hô to, "Daddy, lại mang một hộp kem mạt trà."
Đường Bạch Dạ tạm thời điếc , cái gì cũng không nghe thấy.
Mẹ con bọn họ muốn mấy thứ này, một nhà hàng to nhất cũng không có đầy đủ, trừ phi Đường Bạch Dạ chạy khắp các nhà hàng, mới có thể tìm được trứng cá muối Iran, đâu có ai lại kén ăn như vậy.
Một chút mấy thứ này, tất cả đều là món ăn ngon nhất thế giới.
Tùy tiện mua thịt kho tàu ăn cũng tốt, sao phải kén chọn như thế.
Hạ Thần Hi cùng Hạ bảo bối đến bờ sông ngồi, Hạ bảo bối đem một chai nước tinh khiết đưa cho Hạ Thần Hi, mắt như có điều muốn nói, ở một bên nhìn Hạ Thần Hi, Hạ Thần Hi uống nước xong, "Con cố ý kêu cha con rời đi, là muốn nói cái gì?"
"Mammy, mẹ thực sự là con giun trong bụng con." Hạ bảo bối chân chó cười, ôm áo cưới Hạ Thần Hi nằm mơ màng tưởng tượng, " Tại sao con lại là con trai của mammy, con rất muốn mammy là lão bà của con, mammy mẹ thật là hồng nhan tri kỷ của con."
Hạ Thần Hi một tay chụp qua (ý kéo lại váy), cười mắng, "Mammy tất nhiên là hồng nhan tri kỷ của con."
Hạ bảo bối le lưỡi, "Mẹ cùng daddy, xảy ra chuyện gì?"
Hạ Thần Hi đang tươi cười lại ngưng, hơi có chút thất thần, bọn họ ngụy trang tốt như vậy, bảo bối lại có thể nhìn ra sao? Cô cho rằng, ít nhất có thể giấu giếm được bảo bối, chỉ tiếc, lại thất bại trong gang tấc.