Chương 716: Tôi Đem Đứa Nhỏ Xóa Sạch 3
"Lục ca ca, anh cẩn thận một chút, đừng tự rước lấy họa, thiếu tá cũng không phải là nhân vật dễ chọc, năm ngoái bắt không ít người của chúng ta, nếu như không có người giúp đỡ, chúng ta cũng không cứu được bọn họ về." Hạ bảo bối cẩn thận nhắc nhở.
"Người này vô duyên vô cớ, sẽ không tới thành phố S, lần này phái người đến, chính mình không nên tự mình động thủ, nếu là anh ta tới, nhất định là có việc phát sinh, Lục Trăn, anh ta muốn làm cái gì?"
Lục Trăn nhàn nhạt nói, "Vân Sinh nhất định sẽ đoản mệnh, cậu tin không?"
"Lục ca ca, tôi sẽ nói cho Vân Sinh anh nguyền rủa anh ta."
"Quá giỏi tính kế người, cũng sống không lâu, đây là trong lịch sử đã có vô số tiền bối tre già măng mọc dùng máu tươi cho họ chứng thực chân lý, tôi thủy chung không nghĩ ra, Vân Sinh vì sao để cho tôi tới thành phố S. Mặc dù có nhân tố là cậu, cũng không phải nguyên nhân chính, bởi vì daddy, mammy cậu không cần người bảo hộ. Bây giờ, tôi có lẽ đã hiểu."
"Vân Sinh tính không lộ chút sơ hở, quyết chiến ngoài ngàn dặm, chẳng sợ tọa trấn nước Mỹ, cũng biết thành phố S phong xuy thảo động, cậu tin tôi, thành phố S chỉ là một trong số đó, anh ta có kế hoạch lớn hơn nữa, đương nhiên... Nolan nghĩ trăm kế ngàn phương để Vân Sinh tự loạn trận cước, bởi vì anh ta biết, nhược điểm của Vân Sinh."
Lục Trăn nhàn nhạt nói, "Bảo bối, mau chóng đối phó sự tình của cha và mammy cậu, chúng ta phải đi Nam Mỹ, không có thời gian ở đây hao tổn gì đó chuyện tình trường cùng nhi nữ, bằng không càng lúc càng bị động, cậu tra nơi mẹ cậu ẩn nấp, tôi có dự cảm, nhất định sẽ có phát hiện những chuyện ngoài dự đoán."
Hạ bảo bối mím môi, nghĩ nghĩ, gật đầu.
Mammy, xin lỗi, lần này con muốn tự chủ trương .
Tối hôm đó, tại biệt thự Hạ Thanh.
Cố Thất Thất đem hành tung của mỹ nhân thiếu tá nói cho Hạ Thanh, Hạ Thanh nhíu mày, "Đáng chết, anh ta tại sao lại tới?"
"Cô ám sát Đường Bạch Dạ thất thủ, toàn cầu đăng báo, anh ta sợ sai lầm."
"Shit!" Hạ Thanh chặt chẽ nhíu mày, "Anh ta đến, chị của tôi làm sao bây giờ?"
Cố Thất Thất nói, "Đây là trạm liên lạc chống khủng bố, không như chúng ta tìm một chỗ khác, để chị cô điều dưỡng thật tốt."
"Không được!" Hạ Thanh bực bội đi tới đi lui, "Tôi không yên lòng."
"Thiếu tá nếu là biết cô ấy ở đây, sợ rằng sẽ phức tạp." Cố Thất Thất nói, nghiêng tai nghe thấy tiếng bước chân của Hạ Thần Hi, Cố Thất Thất cùng Hạ Thanh đồng thời không hề thảo luận đến đề tài này.
Hạ Thần Hi xuống lầu, thân thể của cô nuôi hai ngày, tuy còn rất yếu, khí sắc thật nhiều, cả người thoạt nhìn, không có phờ phạc giống hai ngày trước, Hạ Thanh nói, "Chị, đều nhanh buổi tối, chị thế nào không tiếp tục nghỉ ngơi, xuống làm cái gì?"
"Chị xem báo chí, Đường Bạch Dạ bị người ám sát?" Hạ Thần Hi hỏi, cô biết lý lịch của các cô ấy không nhỏ, nhìn võ nghệ cao siêu, sau lưng tất nhiên có một cỗ lực lượng, cô hôm nay là tội phạm phát lệnh truy nã, Đường môn đang tìm, tập đoàn Hỏa Vân đang tìm, cảnh sát đang tìm.
Lại không ai tìm đến cô, Hạ Thần Hi nghi hoặc, các cô rốt cuộc là ai?
"Đúng vậy." Hạ Thanh cằm hơi giương lên, thẳng nhận bộc trực, "Em làm, em mang chị trở về, động thủ ngày đó, chị còn chưa có tỉnh lại, em sợ đêm dài lắm mộng, liền đi ám sát Đường Bạch Dạ, đáng tiếc, thất thủ ."
Hạ Thần Hi hơi nắm chặt nắm tay, trong lòng nhất thời tư vị gì cũng có.
Có kinh, có e ngại, có nhẹ nhõm.
"Tại sao muốn giết Đường Bạch Dạ?"
"Anh ta không nên giết sao?" Hạ Thanh hỏi lại, "Chị, anh ta đem chị hại thành hình dạng này, chẳng lẽ không đáng chết sao? Em có nhiệm vụ trong người, phải giết anh ta, lần trước thất thủ, tiếp theo, em sẽ không lại thất thủ."