P2 - Chương 2: Bê tông giấu xác

Trong lịch sử tội phạm của thế giới, có hai vụ án dùng bê tông giấu xác từng gây chấn động một thời!

Vụ thứ nhất là vụ thảm sát một em bé trong bê tông xảy ra tại huyện Nghi Lan, Đài Loan. Một cô bé năm tuổi bị người tình của mẹ là Ngô Văn Hoành sát hại. Cảnh sát tìm thấy dưới rãnh nước phía sau ngôi nhà thuê trong một khối bê tông hình chữ nhật, nặng khoảng sáu mươi cân, rất khả nghi. Sau khi đưa về nhà xác dùng khoan điện từ từ khoan khối bê tông trong vòng một tiếng đồng hồ, cảnh sát đã phát hiện xác cô bé nằm co ro bên trong. Cô bé đã chết cách đó hơn một năm, khi mới năm tuổi. Cảnh sát phát hiện hốc mắt nạn nhân sâu rỗng, hai bên má có nhiều vết bầm tím, chân tay và trên cơ thể cũng có nhiều vết thương. Cô bé vẫn mặc bộ váy hoa và đeo chiếc vòng cổ vỏ sò. Khi bị chôn trong khối bê tông, cô bé ở tư thế cuộn người, giống như đang ngồi co ro, trông vô cùng đáng thương.

Vụ án thứ hai là vụ sát hại một nữ sinh trung học tại Tokyo, Nhật Bản, từng gây chấn động cả thế giới. Hung thủ gồm bốn học sinh thất học tuổi từ mười sáu đến mười tám. Chúng thấy cô bé xinh xắn đi chiếc xe trượt liền cố ý đâm vào, rồi giả bộ chạy lại giúp, sau đó bắt cóc nạn nhân. Chúng giam giữ cô bé bốn mươi mốt ngày, hãm hại rồi giết người diệt khẩu. Xác cô bé bị chôn bằng bê tông trong một thùng nhựa đường rỗng, rồi ném xuống dòng sông Wasaku phía Đông Miyako, Tokyo (Gần công viên biển Wasaku hiện nay). Các chuyên gia Nhật Bản gọi những vụ án mạng kiểu này là "Bữa tiệc điên cuồng" của "Những con sói qua đường". Vụ án đã gây một cú sốc lớn với xã hội thời bấy giờ, và còn được nhắc tới rất lâu sau này.

Trong buổi họp phân tích tình hình vụ án, một cảnh sát tên Hồ Hạo Nhiên đã có phần phân tích rất xuất sắc.

Vụ án xác người giấu trong khối bê tông lần này có ba điểm cần đặc biệt lưu ý.

Thứ nhất, nạn nhân chỉ là một ông cụ trên sáu mươi tuổi, không phải là người giàu có, chiếc nhẫn vàng trên tay cũng vẫn còn, chứng tỏ động cơ giết người không phải vì cướp của.

Thứ hai, thi thể nằm trong cột trụ, có một lớp dây cốt thép phía ngoài rồi mới đổ xi măng lên. Những ai từng làm thi công đều hiểu rõ, sau khi buộc xong cốt thép, đại đa số công nhân đều đã nghỉ rồi. Do diện tích thi công rộng, nên việc trộn bê tông thường phải làm về đêm. Một số xe trộn bê tông vì không có giấy phép hoạt động, nên càng phải đợi đến ban đêm mới có thể vận hành công việc. Thông thường chỉ có một người lái xe trộn là ở lại trực đêm, cùng một vài công nhân ở lại trông coi là đủ. Hung thủ đặt xác nạn nhân vào phía trong lớp dây thép, phía ngoài còn có một lớp tấm sắt chặn, nên giữa lúc đêm tối, công nhân thi công không nhận ra có gì lạ thường cũng là điều dễ hiểu. Công nhân trộn bê tông lúc đó rất có thể chỉ là người ngoài cuộc, không hề biết gì. Và sau khi cột trụ được đổ xi măng, sẽ không ai còn nhìn thấy gì hết nữa.

Thứ ba, mũi tên hợp kim nhôm là loại mũi tên vừa có tính đàn hồi vừa có độ cứng, hơn thế nữa có thể tự vặn thành các hình dạng phức tạp mà mình thích. Ví dụ như một số loại mũi tên hợp kim nhôm, hai bên được làm hơi bẹt, ở giữa tròn, giúp giảm tình trạng mũi tên bị bay lệch. Đây là loại sản phẩm cao cấp, và hiện tại ở Hoàng Thành vẫn chưa có cửa hàng nào bán sản phẩm này. Vì thế hung thủ có thể là một kẻ có tiền, và đã mua mũi tên đó trên mạng gửi về.

Theo những phân tích phía trên, cảnh sát Hồ cho rằng hướng điều tra tiếp theo là chủ đầu tư khách sạn, chứ không phải công nhân thi công hay những cô gái bán hoa trong tiệm gội đầu, vì họ chắc sẽ không bỏ qua chiếc nhẫn, và cũng chẳng bao giờ nghĩ đến việc mua mũi tên kia.

Giáo sư Lương tán đồng quan điểm của cảnh sát Hồ, và còn đưa ra một câu hỏi: "Mũi tên kia đáng lẽ phải phóng ra từ cung tên, nhưng tại sao ở đây hung thủ lại dùng tay đâm từ dưới lên? Đây chỉ là một hành động nhất thời, hay phản ánh tâm lý khác thường của hung thủ?"

Họa Long trả lời: "Ông cụ này có thói quen thích đi cửa sau, nên mới gặp phải họa sát thân này. Có khả năng nào là do một cô ả nào đó được đại gia lắm tiền "bao" gây ra không nhỉ? Tôi đồng ý với suy nghĩ của cảnh sát Hồ. Giả sử đại gia đó là chủ đầu tư, thì ba điểm nghi vấn kia có thể xâu thành một chuỗi rồi. Ông lão vì xung đột nên đã mất mạng chăng?"

Bao Triển lên tiếng: "Vẫn còn một vấn đề nữa. Bấy giờ ở đó là công trường thi công nhưng liệu đây có phải là hiện trường đầu tiên xảy ra vụ án không?"

Bác sỹ pháp y bổ sung thêm: "Chúng ta tìm thấy vết phân trên cạp quần phía sau của nạn nhân. Vì nạn nhân chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi, nên có thể nạn nhân bị tấn công lúc đang đi vệ sinh. Do bị tấn công nhưng chưa chết hẳn, nên ông cụ vừa kéo quần vừa bỏ chạy, dẫn đến việc vẫn còn phân dính vào cạp phía sau."

Giáo sư Lương hỏi: "Phân tích trong đó có những gì?"

Bác sỹ pháp y trả lời: "Kết quả kiểm tra cho thấy, ông cụ này trước khi chết có ăn nấm kim châm."

Tô My ngạc nhiên, nói: "Nấm kim châm á? Thứ đó thật kinh khủng! Tôi chưa bao giờ đụng đến nó."

Kết thúc cuộc họp, giáo sư Lương sắp xếp công việc để mọi người chia nhau thực hiện. Phía cảnh sát Hoàng Thành tập trung toàn bộ lực lượng, chia làm ba nhóm phụ trách những công việc riêng.

Nhóm thứ nhất có nhiệm vụ mở rộng phạm vi điều tra, tăng cường dò hỏi thông tin từ các nguồn xa hơn. Bao Triển và cảnh sát Hồ tập trung điều tra thân thế và địa vị xã hội của chủ đầu tư, đồng thời phải thu thập tin tức cụ thể từ phía các nhân viên khách sạn và các cửa hàng xung quanh.

Nhóm thứ hai do Tô My phụ trách, điều tra rõ nguồn gốc của mũi tên hợp kim nhôm. Nhiệm vụ của cô là bắt buộc phải tìm ra lai lịch của hung khí quan trọng đó, và lập một danh sách những người trong thành phố có sở hữu loại mũi tên đắt tiền này.

Nhóm thứ ba do Họa Long và Chi đội trưởng dẫn đầu. Trong vòng một tuần phải làm gắt gao việc càn quét các nhóm người và đơn vị có hành vi mua bán dâm trên địa bàn thành phố, tìm ra những người đã từng tiếp xúc với nạn nhân để tăng cường thẩm vấn, tìm ra những nhân vật khả nghi trong vụ này.

Sau một tuần vất vả, Tô My vẫn không có thêm được đầu mối gì. Loại mũi tên đặc biệt này rất khó điều tra vì nó thuộc dòng sản phẩm bị cấm lưu hành. Các cửa hàng hầu như không bày bán và cũng không dám tiết lộ việc mình có bán hay không. Chỉ có một số cửa hàng trên mạng có rao bán. Cung nỏ là loại vũ khí có tính sát thương cao, được đặt trong danh mục các sản phẩm cần tăng cường quản lý của nhà nước. Bất cứ cá nhân hay doanh nghiệp nào khi chưa được phép đều không có quyền tự ý sản xuất, kinh doanh hay mua bán sản phẩm này.

Khác với Tô My, nhóm càn quét gái mại dâm lại thành công rực rỡ. Gần như toàn bộ các cô gái làng chơi đều bị "tóm" chỉ sau vài "mẻ lưới", nhân dân trong thành phố đều vô cùng tán thưởng.

Trong quá trình bủa vây, cảnh sát còn bắt được một cậu học sinh lớp chín. Hàng ngày đi học cậu đều phải đi ngang qua một dãy phố gội đầu như thế này. Không kìm được sự tò mò của tuổi mới lớn, cậu đã đánh mất mình trong những nơi không đàng hoàng ấy.

Cảnh sát tiến hành thẩm vấn từng cô gái bán hoa, đưa ảnh của nạn nhân ra để họ nhận dạng. Có bốn cô gái thừa nhận từng tiếp xúc với chú Lỗ. Trong số những cô gái này có một cô bé mới vừa tròn mười tám tuổi tên là Mao Mao. Nhưng điều khiến cảnh sát bất ngờ là kẻ đứng sau ổ mại dâm nơi cô bé đang làm lại chính là bố mẹ cô bé.

Bố mẹ Mao Mao mở một cửa tiệm mát-xa chân, rồi không quan tâm đến nơi đến chốn nên không biết con gái mình cũng bị ép bán thân trong đó cùng với hai người chị em họ của mình.

Cảnh sát lục soát thấy một cuốn sổ ghi tiền trong quán mát-xa chân, và còn có một cuốn nhật kí bị khóa.

Mao Mao ghi lại quãng đời đau khổ phải làm gái bán hoa của mình, những oán hận với bố mẹ, cùng mối tình của mình với một vị khách làng chơi vào trong nhật kí.

Ở đoạn cuối của mỗi bài nhật kí, cô bé đều viết một câu giống nhau: "Chúc công việc ngày càng phát đạt! Cố lên! Cố lên!"

Trong cuốn nhật kí của mình, Mao Mao cũng nhắc đến chú Lỗ! cô bé viết: "Hôm nay lão già kia lại mò đến. Tôi dẫn lão ta vào phòng phía sau. Ngày xưa lão ta từng mắc lừa một lần vì tưởng tôi vẫn còn là "con gái". Tôi chỉ muốn được đi học như các bạn khác, nhưng biết làm sao bây giờ. Thôi, lại chúc công việc ngày càng phát đạt vậy! Cố lên! Cố lên!"

Nhóm của Bao Triển và cảnh sát Hồ cũng thu được một manh mối quan trọng. Ông cụ sửa giày đối diện khách sạn cho biết, khách sạn này chứa gái mại dâm. Ông thường xuyên thấy các cô gái trang điểm đậm, ăn mặc hở hang đi vào trong đó, chẳng cần nói ra nhưng ai cũng biết họ làm nghề gì.

Rất nhiều khách sạn đều có tấm biển nhỏ ghi số điện thoại dịch vụ mát-xa ở đầu giường. Nơi nào không có thì những cô gái làng chơi cũng tìm cách nhét mấy tờ quảng cáo vào cửa.

Cảnh sát Hồ và Bao Triển vây bắt toàn bộ số gái làng chơi trong khách sạn, và ra lệnh cho khách sạn tạm ngừng kinh doanh để chỉnh đốn.

Ông cụ sửa giày còn tiết lộ với Bao Triển và cảnh sát Hồ một tình tiết quan trọng. Mấy tháng trước, có một người đến sửa giày và nhờ ông cụ chụp giúp anh ta một bức ảnh. Cách nói chuyện của vị khách đó giờ nghĩ lại thì hình như có liên quan đến vụ án trong khách sạn. Bao Triển gặng hỏi nhiều lần, nhưng ông cụ sửa giày vẫn không thể nào nhớ lại được hình dáng và đặc điểm của vị khách lạ đó, chỉ nhớ rằng người đó còn rất trẻ.

Lúc đó, vì cuộc nói chuyện của ông cụ với vị khách lạ vô cùng kì cục, nên ông mới nhớ lâu như thế.

Vị khách trẻ ngồi trên ghế, dáng ngồi rất mẫu mực. Anh ta rút điện thoại bật sang chế độ chụp hình, rồi đưa cho ông cụ, nói: "Bác! Giúp bọn cháu chụp bức ảnh chung với!"

Ông cụ sửa giày cầm lấy chiếc điện thoại, hỏi: "Cái này dùng thế nào đấy? Tôi có biết dùng đâu!"

Người thanh niên đáp: "Bác cứ quay lưng máy về phía cháu, rồi bấm cái nút ở giữa ấy là được mà!"

Ông cụ làm theo hướng dẫn, nhưng lại thấy là lạ, rồi hỏi lại: "Có mỗi mình cậu à?"

Người thanh niên tỉnh bơ, đáp: "Vâng!"

Ông cụ cười phá lên, bảo: "Ôi giời! Có mỗi một mình mà lại bảo là chụp ảnh chung cho chúng cháu!"

Người thanh niên trả lời: "Vâng ạ! Phía sau cháu vẫn còn một người nữa mà?"

Sau này khi nhớ lại câu nói của vị khách trẻ, ông cụ bỗng cảm thấy dựng tóc gáy. Lúc đó rõ ràng phía sau cậu ta không hề có ai. Ông cụ cứ nghĩ cậu ta nói đùa, nên cũng chẳng để ý. Sau này, khi vụ giết người giấu xác trong tường khách sạn vỡ lở, ông cụ mới nghĩ ra khung cảnh nền của bức ảnh đó chính là căn phòng nơi xảy ra vụ án.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện