Chương 30: Amsterdam

Jan Vackeers lại gần cửa sổ để suy nghĩ trong giây lát. Tình hình khiến ông phiền lòng hơn những gì ông muốn thừa nhận. Ông lại nhấc điện thoại lên và bấm một số tại Luân Đôn.

- Tôi muốn cảm ơn ông về cuộc gọi ngày hôm qua, Sir Ashton; nhưng vụ việc tại Héraklion thất bại mất rồi.

Vackeers thuật lại chi tiết cho người đối thoại với mình những sự kiện diễn ra vài giờ trước.

- Chúng tôi mong sự việc được bảo mật ở mức cao nhất.

- Tôi biết và hãy tin rằng tôi lấy làm tiếc về chuyện này, Vackeers đáp.

- Anh có nghĩ chúng ta bị liên lụy không? Sir Ashton hỏi.

- Không, tôi nghĩ bằng cách nào đó có thể liên hệ các sự việc lại với nhau. Được thế thì chúng đã quá thông minh.

- Anh đã nhờ tôi nghe lén điện thoại của các thành viên Học viện Khoa học Hoàng gia, tôi đã chấp nhận lời thỉnh cầu của anh, tiếp sức tại Athene, và chuyện này vi phạm mọi trình tự thông thường. Tôi đã nhiệt tình giúp anh bằng cách báo tin một trong số họ đã xin đồng nghiệp giúp đỡ để được ưu tiên tiếp cận với trung tâm nghiên cứu Héraklion. Tôi đã xoay xở để lời thỉnh cầu của gã đó được chấp thuận và, theo yêu cầu của anh, đã để anh toàn quyền dẫn dắt phần tiếp theo cho đúng hướng. Ngày hôm sau, một trận ẩu đả nổ ra trong tầng hầm và hai kẻ ranh mãnh đó đều chạy thoát; anh vẫn không nghĩ là chúng có thể đặt ra vài câu hỏi sao?

- Chúng ta có thể mơ đến dịp thuận lợi hơn thế để giành lại vật đó chăng? Nếu Athene thất bại trong vụ này thì cũng không phải là lỗi của tôi. Paris, New York và mới thêm cả Zurich từ nay sẽ đề cao cảnh giác, tôi tin là đã đến lúc tất cả chúng ta họp lại và đưa ra quyết định chung về việc nên làm. Nếu hành động theo kiểu này, rốt cuộc chúng ta sẽ gây ra cái việc mà chúng ta đang muốn ngăn chặn nhất.

- Còn tôi thì khuyên anh làm ngược lại và hãy tỏ ra kín tiếng hơn, Vackeers ạ. Tôi cho là tin đồn thổi quanh vụ lùm xùm này chẳng bao lâu nữa sẽ lan truyền. Hãy làm những gì cần thiết để chuyện đó không xảy ra. Nếu không, tôi sẽ không đáp ứng thêm bất cứ yêu cầu nào khác.

- Ý ông là gì?

- Anh hiểu rõ ý tôi rồi đấy, Vackeers.

Có người đang gõ cửa văn phòng của ông. Vackeers kết thúc cuộc trò chuyện trên điện thoại.

- Tôi không làm phiền anh chứ? Ivory hỏi khi bước vào phòng.

- Không hề.

- Tôi cứ ngỡ vừa nghe thấy anh nói chuyện.

- Tôi đang đọc một bức thư cho trợ lý đánh máy.

- Mọi chuyện ổn cả chứ? Sắc mặt anh trông xấu quá.

- Vết loét dạ dày ngày trước lại hành tôi.

- Tôi rất tiếc. Tối nay anh vẫn có thể chơi cờ tại nhà chứ?

- Tôi e là phải từ chối vụ này thôi, tôi cần nghỉ ngơi.

- Tôi hiểu, Ivory đáp, có lẽ để khi khác?

- Ngay ngày mai, nếu anh muốn.

- Vậy thì hẹn mai nhé, bạn thân mến.

Ivory khép cánh cửa lại và đi dọc hành lang dẫn về phía lối ra, ông quay bước và dừng lại trước văn phòng trợ lý của Vackeers. Ông đẩy cửa bước vào và nhận ra không có ai tron gp, ông không lấy làm ngạc nhiên vì lúc đó đã gần chín giờ tối.

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện