Quyển 3 - Chương 73: Đánh hắn cho ta!
Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
Các trưởng lão của ngũ đại gia tộc, rất lâu mới tìm được âm thanh của mình, bọn họ nuốt một ngụm nước miếng, mới nhớ tới Quân Mộ Khuynh có lợi hại hơn chỉ là do nàng có thần thú, huống hồ hiện tại thần thú lại không ở bên người nàng.
Nàng có thể thuận lợi giết chết trưởng lão Quân gia, chẳng qua là nàng đánh bất ngờ, nếu chân chính đánh nhau, Quân Mộ Khuynh đâu phải là đối thủ của mấy người bọn hắn.
“Quân… Quân Mộ Khuynh! Đừng tưởng rằng ngươi nói dọa người như vậy, chúng ta sẽ sợ ngươi, mặc dù ngươi không phải phế vật, chỉ là cấp tám kỹ linh sư, cũng không phải là đối thủ của chúng ta!” Người định thần lại đầu tiên, là trưởng lão Lôi gia, hắn cười chế nhạo nhìn Quân Mộ Khuynh, Quân gia cũng có hôm nay, ha ha…
Cánh môi đỏ mọng hơi giương lên, độ cong lạnh lùng khiến người ta không lạnh mà run, “Nhìn huy hiệu gia tộc của ngươi, là người Lôi gia sao? Trưởng lão Lôi gia nếu như không tin Quân Mộ Khuynh có loại năng lực này, có thể thử một chút!” Một khắc từ khi nàng bước ra khỏi hắc rừng rậm kia, nàng cũng chưa từng nghĩ tới sẽ thu lại phong mang của mình.
Ngày xưa nàng thu lại phong mang, đó là bởi vì nàng còn không đủ năng lực bảo vệ mình, mà một khắc kia khi nàng đi ra hắc rừng rậm, nàng liền quyết định, không muốn lại giống như trước, nàng muốn cho tất cả mọi người biết, Quân Mộ Khuynh tuyệt đối không phải là phế vật ngu ngốc, nàng cũng muốn Quân gia hối hận đến thổ huyết, muốn đem hết thảy đòi lại, đòi lại toàn bộ!
“Ta…” Trưởng lão Lôi gia chần chừ, Quân Mộ Khuynh hắn không sợ, thế nhưng sau lưng nàng là thần thú, ai biết lúc nào sẽ chạy đến, hắn mới sẽ không bị Quân Mộ Khuynh lừa, “Quân Mộ Khuynh, ta sẽ không bị ngươi lừa, đem ngươi thần thú gọi ra, rồi núp trong bóng tối, đánh lén ta.” Đừng tưởng rằng hắn không biết âm mưu của Quân Mộ Khuynh, muốn ám toán hắn, nàng còn non lắm.
“Thần thú, ngươi nói là liệt diễm kim hổ sao? Trưởng lão nhìn xem nó có ở đây bên cạnh ta hay không?” Quân Mộ Khuynh chau chau đầu mày, những lão gia hỏa này không có động thủ, hóa ra là sợ Hỏa Liêm, nhưng mà để bọn họ thất vọng rồi, hiện tại ở bên người nàng, không phải Hỏa Liêm, mà là Bá Hiêu cùng Thiểm Điện, bọn họ cũng không cần sợ hãi.
Mọi người liếc nhìn xung quanh, cũng không nhìn thấy kim sắc hổ, trong lòng không khỏi cũng thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt đối với Quân Mộ Khuynh, cũng càng ngày càng coi thường, không có thần thú ở đây, bọn họ cần gì phải sợ, Quân Mộ Khuynh giết trưởng lão Quân gia, vậy bọn họ cũng có cớ để giết Quân Mộ Khuynh.
“Quân Mộ Khuynh, ngươi gạt người, nếu như bên cạnh ngươi không có thần thú, tại sao có thể triệu hoán nhiều ma thú như vậy đến đánh với chúng ta!” Con cháu của ngũ đại gia tộc cũng bất bình, không có thần thú, chẳng lẽ Quân Mộ Khuynh nàng có thể triệu hoán thần thú đi ra, bọn họ vẫn chưa nghe nói có người nào có thể triệu hoán ma thú!
Nếu như không có thần thú ở đây, bọn họ sao có thể thua, Quân Mộ Khuynh có một mình, bọn họ hơn một trăm người, sao có thể bị đánh đến da mặt sưng phù, một chút sức đánh trả cũng không có, đêm qua, Quân Mộ Khuynh căn bản cũng không có xuất thủ, liền đem bọn họ đánh thành trọng thương, nếu không phải là có thần thú giúp, nàng có thể làm được như vậy, việc này căn bản là không thể nào.
Quân Mộ Khuynh cười không nói, để cho nàng xuất thủ, vậy không chỉ là chịu đòn đơn giản như vậy, uy lực của kim ô hỏa, không phải vừa rồi bọn họ cũng nhìn thấy sao.
“Thế nào, ngươi không có lời để nói sao!” mặt trưởng lão Lôi gia đỏ như tiết gà, nhìn Quân Mộ Khuynh, hắn liền biết nơi này có thần thú, may mắn mới vừa rồi không có xuất thủ, nếu không đã bị thần thú giẫm lên!
“Ngươi nói các ngươi là bị ma thú đánh thành cái dạng này?” Một trưởng lão Quân gia khác nhìn bộ dáng mệt mỏi đầy vết thương hơn một trăm người, phía sau dâng lên từng trận lạnh lẽo, triệu hoán ma thú, đánh con cháu ngũ đại gia tộc thành trọng thương, Quân Mộ Khuynh thật có khả năng!
Người nọ vội vàng che miệng, kinh hoảng nhìn Quân Mộ Khuynh một cái, lùi về trong đám người, không nói thêm gì nữa.
“Vấn đề này, ta có thể thay nàng trả lời, chính là ta để cho ma thú đánh.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, đây là chuyện tất cả mọi người đều thấy, không cần phải nói dối lừa gạt lão nhân gia.
“Ngươi!” Nàng còn nói, còn dám thừa nhận là nàng thương!
“Trưởng lão, cái tay này của ta, cũng là bị Quân Mộ Khuynh phế.” Quân Lạc Dương đi tới trước mặt người nọ, gương mặt thảm thiết, giơ tay phải của mình, chính là ngón trỏ đã không có bất cứ cử động gì, mềm nhũn, một chút phản ứng cũng không có.
“Quân Mộ Khuynh, ngươi!” Sắc mặt mấy vị trưởng lão Quân gia lúc trắng lúc xanh, tức giận trừng mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, nhìn thấy ngón tay mềm nhũn của Quân Lạc Dương, hận không thể đem toàn bộ tay của Quân Mộ Khuynh đều vặn xuống.
“Ta rất tốt, cứ tiếp tục cáo trạng, chỉ có điều các vị đừng quên Quân Lạc Dương là một ví dụ sống rất tốt.” Cáo trạng ai không biết, nàng cũng biết, nếu như cáo trạng những lão gia hỏa này có thể giúp bọn hắn giải quyết chuyện, bọn họ cũng không phải chỉ là để đứng ở chỗ này, đã xuất thủ, nói cho cùng, bọn họ sợ Hỏa Liêm, nàng cũng đã nói cho bọn hắn biết, Hỏa Liêm không ở đây, tại sao vẫn không tin chứ!
Trăm người lập tức lâm vào trầm mặc, ai cũng không muốn đi ra, nhắc tới chuyện tối ngày hôm qua, Quân Mộ Khuynh nói là thần thú không ở đây, vậy ma thú tối hôm qua, là ai triệu hồi ra, nếu không phải có thần thú ở đây, ma thú sao có thể nghe một nhân loại triệu hoán, mặc dù Quân Mộ Khuynh là triệu hoán sư, một người cũng không thể đồng thời khế ước nhiều ma thú như vậy.
“Quân Mộ Khuynh, ngươi đừng quá càn rỡ!” Trưởng lão Phong gia rốt cuộc không nhịn được, Quân Mộ Khuynh đánh người Quân gia liền đánh người Quân gia, nàng cần gì phải đánh người của Phong gia, đáng giận!
“Càn rỡ, mấy vị trưởng lão sợ là sai rồi, chúng ta đây là công bằng quần đấu, hơn nữa, đề nghị quần đấu này, còn là đệ đệ thiên tài Quân gia, Quân Lạc Dương nói ra, con cháu của ngũ đại gia tộc các ngươi cũng đều đồng ý, không tin, các ngươi có thể hỏi bọn hắn, xem có phải có chuyện như vậy hay không.” Càn rỡ, bọn họ cũng biết hai chữ càn rỡ, so với ngũ đại gia tộc, nàng hiện tại chẳng qua là đại vu thấy tiểu vu.
Ánh mắt của mười mấy trưởng lão thoáng cái đều dời về trên người Quân Lạc Dương, truyền đến ánh mắt chất vấn, Quân Lạc Dương phẫn hận trừng mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, nắm chặt nắm đấm, không nói gì thêm.
Thấy Quân Lạc Dương không nói gì, các trưởng lão cũng biết chuyện này nhất định là Quân Lạc Dương làm ra, đều hừ nhẹ một tiếng.
Quân Lạc Dương chính là một người không có đầu óc, dù cho Quân Mộ Khuynh có một nửa thiên phú, thì cũng chỉ là cấp tám kỹ linh sư, thời gian đã hơn một hai năm rồi, vậy cũng chỉ có khả năng tới cấp chín kỹ linh sư, quần đấu, bọn hắn có thể quần đấu, nhưng mà bọn hắn đã quên, bên người Quân Mộ Khuynh có một con thần thú, quần đấu, tùy tiện tìm mấy con ma thú qua đây, các ngươi hơn một trăm người cũng chỉ có chịu đánh.
Nhìn thấy thần sắc khó chịu trên mặt trưởng lão, Quân Mộ Khuynh cười nhạt, “Nếu không còn chuyện gì, vậy các ngươi tiếp tục việc rèn luyện của các ngươi, chỉ là, Quân Mộ Khuynh sớm muộn cũng có một ngày, sẽ đem những thứ cần đòi lại toàn bộ đòi lại.” Âm thanh lạnh như băng truyền đến, thân ảnh đỏ đậm đón gió đi tới, từng trận hàn ý lay động mà đến.
“Quân Mộ Khuynh!” Thân ảnh kim sắc thoáng qua, Bá Hiêu đứng ở trước mặt người ngũ đại gia tộc.
“Cái tay này của ngươi, dám chém ra, vậy thì ngươi liền vĩnh viễn biến mất trên thế giới này!” Bá Hiêu lạnh lùng nói với trưởng lão Lôi gia, kiêu ngạo liếc mắt nhìn người ngũ đại gia tộc một cái, hờ hững xoay người rời đi, ám toán, bọn họ còn không xứng!
“Bịch!” Một tiếng, ở dưới mí mắt của mọi người, trưởng lão Lôi gia đã bị ném ra thật xa, hai đạo thân ảnh cũng không quay đầu rời đi.
Trưởng lão Lôi gia ngơ ngác nằm trên mặt đất, cặp mắt kia, thật đáng sợ, mắt kim sắc, bên người Quân Mộ Khuynh, đi theo rốt cuộc là người gì!
Nàng, thực sự vẫn là Quân Mộ Khuynh trước đây sao!
Mọi người không khỏi run rẩy một chút, nghĩ tới thủ đoạn vừa rồi của Quân Mộ Khuynh, sau lưng đều đổ mồ hôi lạnh, đồng thời trong lòng cũng vui mừng vì mình chưa có kích động, bằng không bọn họ chỉ sợ cũng sẽ giống như trưởng lão Quân gia vậy, ngay cả tro bụi cũng không thể lưu lại trên thế giới này.
Người của Mạo hiểm hội đứng ở cách đó không xa, đem một màn này thu hết vào mắt, thấy Quân Mộ Khuynh đi tới, trong lòng tuôn ra một tia kích động, lúc này Nam Cung Tuệ đứng phía trước Mạo hiểm hội, nhìn thấy Quân Mộ Khuynh đi về tới, vội vàng nghênh đón.
“Quân cô nương, chuyện ngày hôm qua còn chưa kịp cám ơn ngươi, nghe nói ngươi lại giúp chúng ta một chuyện lớn như vậy, thật là hết sức cảm tạ.” Quân Mộ Khuynh, hắn ở bên ngoài cũng đã từng nghe nói, chỉ có điều bên ngoài đã rất lâu cũng không có nói đến chuyện của Quân Mộ Khuynh, không ngờ nàng vậy mà lại xuất hiện ở Phong thiên bồn địa!
Quân Mộ Khuynh nhàn nhạt liếc mắt nhìn Nam Cung Tuệ, hờ hững nói, “Hôm qua ta không có giúp ngươi, hôm nay càng không có.” Giúp hắn đuổi ma thú, chỉ là do bọn hắn ngăn trở con đường của mình, việc này là tiện thể, mà chuyện ngũ đại gia tộc, đó là chuyện của nàng cùng ngũ đại gia tộc, không tính là giúp bọn hắn.
“Không không không, mặc kệ cô nương xuất thủ là vì nguyên nhân gì, ngươi đều là giúp chúng ta, cảm ơn!” Nam Cung Tuệ trịnh trọng nói, trên mặt là một mảnh cảm kích.
“Tùy ngươi.” Quân Mộ Khuynh nhìn bộ dáng quật cường của Nam Cung Tuệ, cũng không nói gì nữa.
“Cô nương, không biết lúc nào thì rời đi, chúng ta sẽ giúp ngươi chuẩn bị tốt đồ cần dùng trên đường.” Nam Cung Tuệ nhớ tới thân ảnh vội vã rời đi của Quân Mộ Khuynh ngày hôm qua, liền biết nàng có chuyện quan trọng, không ở lại chỗ này lâu.
“Đợi lát nữa ta liền rời đi, không cần chuẩn bị gì cho ta cả.” Hiện tại nàng ở chỗ này, chỉ sợ có người ngay cả rèn luyện cũng rèn luyện không được, huống chi nàng cũng không muốn nhìn thấy người của ngũ đại gia tộc, cũng muốn nhanh một chút đi anh địa, tìm được người có thiên nhãn kia, nhìn xem tung tích của phụ thân cùng nhị ca, đây mới là chuyện nàng quan tâm nhất.
Nam Cung Tuệ thấy Quân Mộ Khuynh lãnh đạm như vậy, cũng không cảm thấy có cái gì không đúng, vẫn như cũ đứng ở bên người Quân Mộ Khuynh, “Được, Nam Cung Tuệ thay mặt Mạo hiểm hội một lần nữa cảm ơn cô nương.” Tính mạng của bốn người bọn họ, còn có chuyện tối ngày hôm qua, cũng đủ để cho họ cảm ơn nàng một chút.
Quân Mộ Khuynh bất đắc dĩ lắc lắc đầu, bọn họ muốn cảm tạ thì cảm tạ đi, dù sao mình đã muốn rời đi, tạ ơn cũng tạ ơn không được bao lâu.
Thân ảnh đỏ rực ở trong gió phất qua, sau lưng còn có một nữ tử y phục màu vàng, trên vai đứng một ma thú màu tím, người Mạo hiểm hội nhìn Quân Mộ Khuynh rời đi, trên mặt nở một nụ cười thật sâu.
“Mạo hiểm hội? Liên minh Mạo hiểm không phải tốt hơn sao.” Âm thanh lạnh như băng từ xa truyền đến, khiến cho tâm thần Nam Cung Tuệ chấn động, trên mặt xẹt qua một tia vui sướng!
Liên minh Mạo hiểm!
Ba đạo thân ảnh ở bồn địa chậm rãi đi qua, Quân Mộ Khuynh nhìn thấy đường ra, nhìn ngọn núi cao chót vót không thấy đỉnh, khóe miệng hơi giơ lên.
“Chủ nhân, ngươi vì sao không để chúng ta thu thập những người đó!” Thiểm Điện hưng phấn nói, nó còn chưa có đánh đã, nhìn thấy sắc mặt những người này, nó liền muốn ra tay hung hăng đánh họ một trận, để cho bọn họ biết không được xem nhẹ chủ nhân.
Quân Mộ Khuynh cúi đầu liếc mắt nhìn Thiểm Điện, “Ngươi bây giờ có thể trở về đi thu thập bọn họ.” Người của ngũ đại gia tộc giống như là con gián đánh không chết, thu thập có ích lợi gì, Lôi gia…
Thiểm Điện hơi suy nghĩ một chút, chậm rãi đi ở bên cạnh Quân Mộ Khuynh, không mở miệng nói chuyện nữa, nếu như chủ nhân tức giận, vậy nó cũng không phải là thu thập người khác, mà là bị thú thu thập, đứng bên người nó thế nhưng chính là một Thánh Thú, là Thánh Thú a!
Những người đó rất ngốc, đều không phải nói, mắt kim sắc, đặc thù rõ ràng như thế, bọn họ vậy mà cũng không nhìn ra được, tiểu cô nương nhu nhược như thế, kỳ thực chính là vô cùng hung mãnh, Thánh Thú đáng sợ, nhưng chủ nhân mới thật sự là đáng sợ hơn nó.
“Ngươi đang suy nghĩ gì?” Ánh mắt kim sắc của Bá Hiêu rũ xuống, lãnh đạm liếc nhìn Thiểm Điện, không có một chút hứng thú.
“Thánh Thú đại nhân…”
“Gọi Tiêu!”
“Tiêu…” Thiểm Điện nhịn rất lâu, mới không có cộng thêm hai chữ đại nhân ở phía sau, thế nhưng nó làm sao dám trực tiếp gọi tên Thánh Thú!
“Cái đó, ta nghĩ nhanh một chút tấn chức Thánh Thú, không biết có biện pháp gì hay không?” Dù sao hiện tại nó mới là cấp sáu thần thú, cách Thánh Thú một khoảng, cũng quá xa vời.
“Không có.” Bá Hiêu nhàn nhạt nói, ai có thể có chuyện tốt một bước lên trời, cho dù có, cũng sẽ không xuất hiện ở trên người nó.
“Được rồi.” Thiểm Điện thất vọng đáp, Thánh Thú, nhân loại muốn gặp Thánh Thú, đó chính là nằm mơ, tung tích Thánh Thú, ngay cả ma thú chúng nó, cũng rất khó nhìn thấy, dù cho nhìn thấy, đều sẽ nhanh chóng chạy trốn, bởi vì uy áp thần thú thật sự là khủng bố, chúng nó cũng không dám tiếp cận, hiện tại tốt rồi, nó không những nhìn thấy được Thánh Thú, còn nhìn thấy bộ dạng thành người của Thánh thú.
“Thiểm Điện, ngươi là cấp bao nhiêu?” Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Thiểm Điện, cũng chưa từng thấy qua nó là cấp bao nhiêu, cũng không biết nó là cấp bao nhiêu, hôm qua quần đấu, cũng không cần nó thả ra uy áp thần thú.
“Cấp sáu.” Thiểm Điện lập tức nói, lục cấp đã rất tốt, ít nhất ở Phong thiên bồn địa, nó cũng coi như là ma thú tương đối cao cấp, chỉ là ở trước mặt Thánh Thú, nó đích thực không tính là cái gì, uy áp của Thánh Thú, nó cũng không dám động.
“Tốt lắm, nửa năm sau, ta muốn nhìn thấy ngươi trở thành Thánh Thú.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, trong giọng nói không có chút dông dài.
Cái gì! Nửa năm! Thiểm Điện trực tiếp bị nước miếng của mình sặc, thiếu chút nữa ngất đi.
Làm sao có thể, dù cho nó đạt được kỳ quả, cũng chưa chắc có thể lập tức tấn chức đến Thánh Thú, Thánh Thú kia một ma thú lớn nhất một đạo khảm, rất khó vượt qua.
“Làm sao vậy?” Quân Mộ Khuynh cố ý hỏi, nửa năm, cũng đủ rồi, có Bá Hiêu ma quỷ huấn luyện, nó nghĩ không tấn chức cũng khó, ma thú ở Phong thiên bồn địa cả ngày trừ ngủ chính là ăn, rất nhiều tiềm lực đều che giấu, lần này, vừa vặn có thể huấn luyện Thiểm Điện thật tốt.
Thiểm Điện rủ rủ tai, quệt miệng, “Chủ nhân, có thể cho thêm chút thời gian hay không, nửa năm tấn chức Thánh Thú, việc này căn bản là chuyện không thể nào.” Sáu tháng, cấp sáu, như vậy nói cách khác, nó một tháng tấn chức một cấp, mới có thể trong nửa năm, tấn chức Thánh Thú.
“Không có chuyện gì là không thể nào, ta đã từng thấy qua một ma thú, vốn là cấp một linh thú, thế nhưng ở trong áp bức cường đại, trong nháy mắt tấn chức đến cấp một thần thú.” Trưởng thành trong nghịch cảnh, lần đó cũng coi như Hỏa Liêm đem tiềm lực bạo phát, liên tiếp thăng mười hai cấp.
“Mười, mười mười hai cấp! Một tầng cấp!” Dựa vào, có lầm hay không, con ma thú kia biến thái như vậy, trong nháy mắt là có thể tấn chức một tầng cấp, này cũng quá kinh khủng đi!
“Nói cho ngươi như vậy, không phải ý gì khác, chỉ là muốn nói cho ngươi biết, trên thế giới này không có chuyện gì là không thể, nó ở trong nháy mắt có thể từ cấp một linh thú, tấn chức đến cấp một thần thú, nửa năm, ngươi mới thăng sáu cấp, có cái gì không thể?” Đã hơn một năm chưa gặp Hỏa Liêm, cũng không biết nó tấn chức Thánh Thú chưa, hẳn là chưa, nếu như tấn chức Thánh Thú, nó đã sớm chạy tới khoe khoang.
“Tiểu Khuynh, ngươi nói là con kim hổ kia?” Vẻ mặt Bá Hiêu cũng là khiếp sợ, nó cho tới bây giờ chưa có nghe nói qua, ma thú trong nháy mắt có thể tấn chức một tầng cấp!
“Là nó, nó lúc trước rời đi, nói muốn tấn chức đến Thánh Thú, hiện tại hẳn là còn chưa có tấn chức được.” Tên kia thích nhất là khoe khoang chính mình.
“Tiểu Khuynh có bao nhiêu ma thú?” Bá Hiêu nhìn thấy Hỏa Liêm, nhìn thấy tia chớp, nếu như người trước mắt nhiều hơn mấy con ma thú nữa, thậm chí là thần thú, nó cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái, nàng đích thực là có loại năng lực làm cho người ta thần phục, ngay vừa rồi, chính mình cũng không phải là vì cổ lực lượng này mà thần phục đấy sao.
Lần này không chỉ là thân thể của nó thần phục, ngay cả tâm, cũng thần phục, từ nay về sau, Bá Hiêu nó, không bao giờ phản bội!
“Hắc rừng rậm có rất nhiều, ta cũng không tính.” Những thứ ấy đều là bị Long Đằng quản, không cần nàng bận tâm.
“Ách…”
Thiểm Điện khóc không ra nước mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, xem ra ma thú trúng chiêu không phải một mình nó, “Chủ nhân, vậy ta sẽ cố gắng.” Trong nháy mắt tấn chức, thực sự rất hâm mộ, nó cũng muốn nhanh một chút biến thành Thánh Thú, giống như Tiêu vậy, đi tới trước mặt người, cũng không biết nó là ma thú.
Trong khi mấy người đang nói chuyện, thân ảnh vội vã từ phía đối diện Quân Mộ Khuynh đi tới, vẻ mặt nhăn nhúm, tóc cũng lộn xộn, thời điểm khi hắn đi ngang qua Quân Mộ Khuynh, đột nhiên ngã xuống.
“Ai u, người trẻ tuổi đi đường nào vậy, ngươi xem một chút, đụng phải ta.” Quân Mộ Khuynh đầu đầy hắc tuyến nhìn người nằm rên rỉ trên mặt đất, diễn thật tốt!
“Ai u! Bị ngươi làm gãy chân, còn bị nội thương.” Quân Mộ Khuynh xoay người ngồi xổm người xuống, hai tay đặt ở trên đầu gối, cười như không cười nhìn người nằm trên đất.
“Ngươi không thấy sao? Ta che ngực, đương nhiên là bị nội thương.” Người nọ cố ý xoa xoa ngực, rên rỉ thống khổ.