Quyển 3 - Chương 90
Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
“Được, chúng ta đi vào trước.” Lạc Ưng Hùng gật gật đầu, lôi kéo Lạc Anh Ninh đang muốn nói chuyện đi vào bên trong.
Lạc Anh Ninh còn muốn nói gì đó, nhìn thấy ca ca của mình lắc đầu, cũng không nói cái gì chỉ có thể đi theo vào, Liên Tí cùng Quýnh Ngưu cũng vội vàng đuổi theo.
Bốn người vừa mới đi vào không lâu, đội ngũ trùng trùng điệp điệp liền đi tới, tới chính là người của Quang điện, lần này dẫn đầu cũng không phải là Mạc Tuyết Mị, mà là Thánh Ngân.
“Để cho sứ giả tự mình đến, xem ra chuyện này quả thật rất nghiêm trọng.” Quân Mộ Khuynh ngồi ở tại chỗ, không có đứng dậy, cũng không có đi nhìn người tới.
“Nếu như không nghiêm trọng, ta thần, cũng sẽ không phái ta đến đây.” Thánh Ngân khẽ nói, đức độ nhìn Quân Mộ Khuynh, trong mắt mang theo ý cười không rõ.
“Tốt lắm, muốn ta lấy ra chứng cứ, vậy cũng phải nhìn chứng cứ của Quang điện các ngươi, nếu không sau khi ta lấy ra chứng cứ xong, ai biết người Quang Minh thánh điện các ngươi sẽ làm ra chuyện gì.” Quân Mộ Khuynh cười nói, mang nhiều người như vậy đến, nghĩ muốn dọa đến nàng, Quân Mộ Khuynh cũng không bị dọa sợ.
Sắc mặt Thánh Ngân cứng đờ, tâm tư của Quân Mộ Khuynh quả nhiên kín đáo, người bình thường thật đúng là không thể bằng được.
“Rõ ràng là ngươi chột dạ, lấy không ra chứng cớ gì.” Người đứng ở bên cạnh Thánh Ngân nói, nghi vấn mấy ngày này đã khiến cho trong lòng bọn họ bất an, bây giờ nhìn thấy bộ dạng Quân Mộ Khuynh, bọn họ càng thêm khẳng định những lời nói ấy, đối với Quân Mộ Khuynh cũng chỉ có oán hận.
“Đúng vậy, Quân Mộ Khuynh, chuyện của ngươi chúng ta đã sớm biết, ngươi chính là một sát nữ!”
“Đúng vậy đúng vậy, chuyện này mấy ngày hôm trước, chúng ta đều nghe nói, không ngờ nàng thật sự là tóc đỏ mắt đỏ, quang minh thần tượng nhất định là bị bọn họ phá hư.”
“Không ngờ, vóc người xinh đẹp như vậy, lại là sát nữ, đáng tiếc, đáng tiếc a!”
“Nhổ vào, ngươi không có nghe nói qua cái gì gọi là rắn rết mỹ nhân sao? Nàng lớn lên đẹp mắt như vậy, còn không biết có tâm địa độc ác như thế nào, thánh nữ cũng bị đả thương, đến bây giờ cũng chưa khỏe, mới để cho sứ giả quang minh dẫn chúng ta tới hỏi rõ ràng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.”
“Các ngươi có nghe nói hay không, nghe nói tiểu thư Mạc gia, hình như cũng là nàng giết, hình như Mạc Tương Thủ đại nhân, còn là sư phụ của nàng, tâm địa của nữ nhân này sao lại độc ác như vậy.”
Từng tiếng chất vấn, châm chọc, còn có những ý kiến khác truyền tới, Thánh Ngân không có ngăn cản, Quân Mộ Khuynh cũng không có ngăn cản, thời điểm khi âm thanh cuối cùng dừng lại, nàng buông quyển sách trên tay xuống, chậm rãi đi qua.
Thân ảnh đỏ rực nhẹ nhàng di chuyển, nụ cười trên mặt Thánh Ngân càng thêm vui mừng.
“Đây là chứng cứ của sứ giả quang minh sao? Quang Minh thánh điện thực sự là xứng đáng, đem tất cả mọi chuyện của ta đều nói ra, nói cho mọi người, thực sự là lợi hại, ta có nên khen thưởng các ngươi một chút hay không, để cho tất cả mọi người đều biết đến ba chữ Quân Mộ Khuynh này?” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, mọi chuyện dần dần, đều hướng về phía nàng, Quang Minh thánh điện vì những thứ này, chỉ sợ là ra rất nhiều công sức, a không đúng, nàng sao có thể quên mất một người biết rõ chuyện của nàng.
Thánh Ngân lạnh nhạt nhìn Quân Mộ Khuynh, khẽ nói, “Cô nương hiểu lầm, việc này, cũng không phải là Quang Minh thánh điện nói ra, ta cũng không biết cô nương từng có nhiều chuyện như vậy.” Rốt cục không nhịn được sao?
“Chính là như vậy, ngươi nữ nhân này, không nên oan uổng sứ giả đại nhân, nếu như thần đánh xuống trừng phạt, ngươi có thể gánh chịu hậu quả sao?”
“Ngươi câm miệng a, sứ giả đại nhân, người này nhất định chính là người hủy hoại quang minh thần tượng, xin ngài đem nàng mang về giao cho quang minh chi thần xử trí.” Người nọ nói xong liền quỳ xuống, người còn lại nhìn thấy có người quỳ xuống, cũng rối rít quỳ xuống khẩn cầu.
Người đứng ở trong phòng nhìn người ở bên ngoài không nhịn được, bỗng nhiên mở cửa ra, đi tới sau lưng Quân Mộ Khuynh, “Các ngươi đây là đang nói cái gì? Cái gì mà tiểu Khuynh hủy hoại quang minh thần tượng, tiểu Khuynh trừ tham gia yến hội phủ thành chủ, thì không có đi ra ngoài, các ngươi đừng có vu oan cho người tốt!” Những người này trợn mắt nói mò, quang minh thần tượng của bọn họ bị phá hủy, liên quan gì đến Tiểu Khuynh.
“Dù cho không phải nữ nhân này hủy hoại, đó cũng là thủ hạ của nữ nhân này.” Người quỳ trên mặt đất ngửa đầu nói, nói xong lại lập tức cúi thấp xuống.
“Đúng vậy, là thủ hạ của nữ nhân này!” Mọi người đồng thanh nói.
“Các ngươi thối lắm!”
“Chậm đã, các ngươi một hơi nói nữ nhân, gọi nghe thật tốt, nếu như các ngươi muốn trở thành nữ nhân, hoặc là nghĩ thiếu điểm thứ gì, ta tuyệt đối sẽ không khách khí!” Khí tức lạnh băng lao thẳng tới hướng mọi người đang quỳ trên mặt, âm thanh lạnh như băng truyền vào trong tai bọn họ, người quỳ trên mặt đất không nhịn được run rẩy một chút, không dám nói thêm nửa câu.
Thánh Ngân kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, không ngờ mặc dù là đối mặt với loại thế cục này, Quân Mộ Khuynh vẫn kiêu ngạo như vậy, dường như đem hết thảy trong thiên hạ đều không để vào mắt, nàng thật sự là ngông cuồng như vậy, kiêu ngạo như vậy!
Lạc Anh Ninh đứng ở sau lưng Quân Mộ Khuynh, nàng là thật sâu cảm giác được trên người tiểu Khuynh tản mát ra loại hàn khí đó, ngay cả nàng cũng không khỏi lui về phía sau một bước, run rẩy một chút, mắt nhìn khí phách mười phần kia của Quân Mộ Khuynh, không nhịn được nở nụ cười, đây mới là tiểu Khuynh quen thuộc của bọn họ, đây mới là tiểu Khuynh bọn họ biết.
“Cô nương không cần nổi giận, bọn họ chỉ là sợ hãi thần trách phạt, muốn mau sớm tìm được người hủy hoại quang minh thần tượng, không biết tùy tùng của cô nương đã trở về chưa, nếu như không có trở về, vậy có phải đã chứng minh được rằng, tất cả những chuyện này cũng không có hiểu lầm, tùy tùng của cô nương làm chuyện này giúp cô nương.” Thánh Ngân xem như là đã biết, Quân Mộ Khuynh tuyệt đối sẽ không dễ đối phó như vậy, mặc dù là ở dưới nghịch cảnh, Quân Mộ Khuynh vẫn có thể đem thế cục xoay chuyển.
Quân Mộ Khuynh cười khẽ, nhưng nụ cười kia không có nửa điểm nhiệt độ, thậm chí mang theo nhè nhẹ hàn ý, “Chứng cứ đâu?”
“Tùy tùng của cô nương, chính là chứng cứ tốt nhất.” Hiện tại cũng chưa có trở về, mặc dù là không có đem Quang Minh thánh điện thần tượng hủy hoại, vậy những người này cũng sẽ cho là như thế, thậm chí nổi giận đối với bọn họ.
“Tại sao ta không biết nàng là chứng cứ tốt nhất, chẳng lẽ ngươi thấy nàng? Hay là bắt được nàng?” Chưa có trở về, là chứng cứ tốt nhất, nếu như Bá Hiêu đột nhiên xuất hiện, bọn họ không phải liền á khẩu không trả lời được sao, mười mấy ngày này còn không phải là chuyện cười.
“Cũng không có, giống như thánh nữ nói, chỉ cần cô nương tìm ra tùy tùng của ngươi đối chất, chúng ta liền tin nàng chưa từng làm.”
“Không biết các ngươi muốn đối chất thế nào?” Âm thanh lạnh như băng chậm rãi truyền đến, thân ảnh hoàng sắc ánh vào trong mắt Thánh Ngân.
Hắn hơi sững sờ, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, nàng trở về lúc nào, người giữ ở cửa thành, sao có thể không đi về báo!
“Hiện tại sứ giả vẫn nói, là người của ta sao?” Trong mắt Quân Mộ Khuynh lộ ra băng sương, nụ cười trên mặt lạnh như băng.
Lạc Anh Ninh thấy Bá Hiêu đi ra, rất là hài lòng, nàng hướng về phía Thánh Ngân hừ nhẹ một tiếng, xem bọn hắn còn nói được gì, hiện tại Tiêu đã ở đây, đối chất a, đối chất được rồi, xem Quang Minh thánh điện ngươi còn nói được cái gì.
“Bản sứ giả chỉ muốn hỏi mấy vấn đề, hi vọng Tiêu cô nương có thể trả lời.” Đến vô ảnh, đi vô tung, đi theo bên người Quân Mộ Khuynh, rốt cuộc là những người nào.
“Nói.”
“Không biết ngày hôm đó cô nương đi ra ngoài, có từng đi Quang điện?” Thánh Ngân đưa ra vấn đề thứ nhất của mình.
“Không có, đi ra, liền trực tiếp đi cửa thành, chuyện như vậy Quang Minh thánh điện nếu như tra không được, quang minh chi thần nếu như không biết, vậy các ngươi tìm được thân thế của cô nương, vậy chỉ sợ là mất không ít công sức.” Bá Hiêu châm chọc nói, nàng còn tưởng rằng Quang Minh thánh điện thật lợi hại, đã trở về mười ngày, bọn họ cũng không biết, đi dưới mí mắt của bọn họ, giống như là không thấy được nó vậy.
Sắc mặt Thánh Ngân không tốt lắm, người đi theo bên cạnh Quân Mộ Khuynh, một người cũng không đơn giản, đều rất biết ăn nói.
“Sứ giả nhìn qua, sắc mặt không tốt lắm, còn muốn hỏi lại sao?” Quân Mộ Khuynh cố ý hỏi, Bá Hiêu vừa xuất hiện, hắn cũng không biết làm sao sao?
“Không cần, ta thần tin cô nương sẽ không nói dối, nếu cô nương chưa từng đi, vậy ta thần sẽ cho cô nương một cái công đạo.” Bá Hiêu trở về, là việc Thánh Ngân thế nào cũng không có tính đến, hắn phái người giữ ở cửa thành, cũng không nhìn thấy người này xuất hiện qua, vậy nàng trở về như thế nào?
Người quỳ trên mặt đất kinh ngạc nhìn Thánh Ngân, chuyện này cứ như vậy là được rồi, tất cả mọi chuyện còn chưa có nói rõ ràng, tại sao có thể như vậy!
“Lại là công đạo, Quang Minh thánh điện làm việc chính là như vậy, mấy ngày hôm trước còn kiên định nói là Tiêu làm, vừa rồi sứ giả cũng nói, thế nào, nhìn thấy tùy tùng của ta đã trở về, các ngươi sẽ không nói?” Thực sự là châm chọc.
Sắc mặt Thánh Ngân cứng ngắc nhìn Quân Mộ Khuynh, ánh mắt lộ ra một tia hàn ý, “Vậy cô nương muốn gì?”
“Được chính là các ngươi nói, phá hư cũng là các ngươi nói, ta đây là một người bị hại, muốn một ít đồ, đương nhiên sẽ không tính là quá mức.” Quân Mộ Khuynh cười lạnh nói, hai tay chắp ở sau lưng.
“Ngươi muốn cái gì?”
“Không có gì, chỉ là hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch mà thôi.” Quân Mộ Khuynh thờ ơ nói.
Cái gì! Hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch, còn mà thôi! Nàng đây là đang cướp sao!
Người quỳ trên mặt đất đều ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng tại sao có thể như vậy, quang minh chi thần không có trách tội nàng, đã rất tốt, nàng lại còn đồi này nọ của Quang điện.
Thánh Ngân cũng rất kinh ngạc, hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch, Quang điện có, nhưng những thứ này cũng là muốn đưa đi thánh điện, nếu như toàn bộ đưa cho Quân Mộ Khuynh, vậy năm nay khoáng thạch để luyện chế thần khí, phải ở chỗ nào tìm ra?
“Không đồng ý?”
“Cô nương, ta thần không có trách tội của ngươi vô lễ, ngươi không tạ ơn thì thôi, bây giờ còn muốn nhiều khoáng thạch như vậy, có chút quá đáng!” Thánh Ngân lạnh giọng nói, đây là hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch, tuyệt đối sẽ không cho Quân Mộ Khuynh nàng.
Quân Mộ Khuynh bĩu môi, thờ ơ nói, “Không cho thì thôi, nhưng mà chỉ là hơn mười rương cực phẩm khoáng thạch mà thôi, sứ giả đại nhân ngươi có thể đi rồi, chuyện đã rõ, cũng đừng đến gây trở ngại ta, còn có, chuyện không có biết rõ ràng trước, ngàn vạn lần không nên kiên định nói ra như thế, không phải ai, cũng dễ nói chuyện giống như ta như thế, một người lại bị các ngươi hãm hại.” Nói xong, Quân Mộ Khuynh xoay người đi tới chỗ mới nãy ngồi xuống.
Quân Mộ Khuynh dễ nói chuyện! Trên cái thế giới này, còn có ai so với nàng càng khó nói chuyện hơn sao?
Lời này nàng cũng nói ra được, sẽ không sợ thiên phạt đánh xuống sao, hung hăng phách nàng!
Thánh Ngân lạnh lùng liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, “Cô nương yên tâm, nhất định sẽ không có lần sau nữa!” Hiện tại giết không được Quân Mộ Khuynh, sau này càng không có cơ hội, tương lai phe cánh của nàng càng vững chắc hơn, vậy thì càng khó có thể giải quyết.
Nhìn Thánh Ngân rời đi, tín chúng không phục, cũng đều đi theo, sứ giả cũng nói như vậy, bọn họ cũng không nói được gì, quang minh chi thần sẽ không trách tội là được.
Bóng lưng mọi người rời đi, khiến cho Lạc Anh Ninh vui mừng, nàng nhảy đến bên người Quân Mộ Khuynh, vui vẻ nói, “Ta đã biết tiểu Khuynh có biện pháp, hóa ra chỉ cần Tiêu xuất hiện, tất cả mọi chuyện đều có thể giải quyết, vẫn là tiểu Khuynh lợi hại, dăm ba câu liền đuổi bọn họ đi rồi, khiến cho người Quang Minh thánh điện tức giận!” Thực sự là thoải mái, đặc biệt là nhìn thấy những người đó nghẹn khuất rời đi, đó là sung sướng nhất.
“Vậy mới vừa rồi là ai ở đây vội vội vàng vàng?” Quân Mộ Khuynh cười nói, bộ dáng vừa rồi của nàng, giống như là trời muốn sụp vậy, khẩn trương như vậy.
“Tiểu Khuynh, ngươi còn cười nhạo ta, ta không phải là lo lắng cho ngươi sao?” Còn cười nhạo nàng, đáng ghét!
“Được được được.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, liếc mắt nhìn ngoài cửa, trên mặt thoáng qua một chút tươi cười. “Tiêu.”
“Vâng.” Bá Hiêu xoay người đi ra phía ngoài, trên mặt cũng mang theo một chút hưng phấn.
“Cô nương đây là muốn Tiêu đi chỗ nào, thần bí như vậy?” Liên Tí tò mò đi tới ngồi xuống bên cạnh Quân Mộ Khuynh, nhìn bóng lưng Bá Hiêu rời đi, thật tốt kỳ là chuyện gì.
“Làm việc.”
“Làm việc gì?” Mọi người đều hiếu kỳ.
Quân Mộ Khuynh cười không nói, để quyển sách trên tay xuống, chậm rãi đi lên trên không trung, giống như là đi trên đất bằng vậy, “Nếu như muốn biết, vậy giống như ta, ta đảm bảo sẽ mang bọn ngươi đi.”
“…” Bắt nạt người a!
Mấy người một hồi kêu rên, tiểu Khuynh biết rất rõ ràng bọn họ không phải là võ sĩ, chính là đẳng cấp còn chưa đủ, chỉ có kỹ tôn sư mới có thể đi trên không trung, quá bắt nạt người!
“Tiểu Khuynh quá bắt nạt người.” Âm thanh ai oán truyền đến, thân ảnh Quân Mộ Khuynh đã đi ra rất xa.
Sau khi Thánh Ngân đi trở về, Mạc Tuyết Mị hưng phấn nhìn lại sau lưng hắn, kết quả trống rỗng, lập tức nàng liền hiểu rõ lần này vẫn bị thất bại.
“Vì sao, sứ giả đại nhân tôn kính, lần này ta không có đi, ngươi cũng không thành công, ta muốn biết là vì sao?” Quân Mộ Khuynh thật sự là khó đối phó như vậy sao, nhiều tín chúng như vậy, còn có lời đồn mười ngày này, còn chưa đủ để cho Quân Mộ Khuynh nàng uống một bình sao?
“Vì sao? Ta cũng muốn biết là vì sao, ở đó đủ loại người bức bách xuống, Quân Mộ Khuynh vẫn có thể bình tĩnh đối mặt, khí thế trên người nàng phát ra, những người đó liền không dám lên tiếng, còn có tùy tùng kia của nàng, ngươi không phải nói nàng đã đi rồi sao, vì sao nàng lại xuất hiện?” Hắn cũng muốn biết là vì sao, rõ ràng đã an bài xong tất cả, vẫn là thất bại.
“Người kia đã trở về?” Điều này sao có thể!
“Ừ, ta sẽ trở lại, đem chuyện này nói cho thánh chủ, để thánh chủ nói cho thần chuyện mấy ngày nay đã xảy ra.” Hiện tại cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp khác, nếu Quân Mộ Khuynh không muốn gia nhập vào Quang Minh thánh điện, vậy chỉ còn có một con đường đang chờ nàng.
“Ùng ùng!” Âm thanh náo động truyền đến, Quang điện lập tức rung chuyển một trận.
“A! A! A!” Âm thanh thét chói tai ở bên ngoài truyền đến, bất kể là Quang điện, còn là trên đường cái, đều truyền đến âm thanh náo động.
“Đã xảy ra chuyện gì?” Thánh Ngân nghe thấy âm thanh này, trong lòng dâng lên một loại dự cảm chẳng lành.
“Sứ giả, thánh nữ, không xong, không xong, phong thiên bồn địa chạy ra một đám ma thú, chúng nó đang chạy tới trong thành, người trong thành nghe thấy động tĩnh, đều đã rời đi, hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?” Lạc Thủy run rẩy nói, nàng nóng lòng, hận bọn họ không thể đều chết ở chỗ này!
Cái gì!
“Vì sao đột nhiên xuất hiện nhiều ma thú như vậy!” Mạc Tuyết Mị vội vàng hỏi, chẳng lẽ là Quân Mộ Khuynh làm, nàng có thần thú, chỉ có nàng mới có thể làm được.
“Lạc Thủy cũng không biết.” Lạc Thủy cúi đầu nói.
“Không biết, một câu không biết thì xong rồi sao? Còn không mau đi hỏi thăm đã xảy ra chuyện gì?” Trong lòng Thánh Ngân vô cùng hoảng sợ, hắn dường như lại thấy được đêm hôm đó, lúc ma thú dũng động, mọi người trong dong binh đoàn phát ra tiếng kêu vô cùng thê thảm, bọn họ ở đó kêu rên, ở đó cầu khấn, hi vọng ai đó có thể đến cứu bọn họ, hắn là tận mắt nhìn thấy từng người bọn họ bị ma thú giẫm thành thịt nát.
Mạc Tuyết Mị run rẩy bắt được Thánh Ngân, kinh hoảng nói, “Chúng ta có phải rời đi nơi này hay không!”
“Rời đi, không cần, quang minh lực đem Quang điện bảo hộ vô cùng tốt, những ma thú ấy không thể xông vào đây được.” Thánh Ngân ngăn chặn run rẩy trong lòng, lạnh giọng nói, hắn nói với chính mình, đây không phải là Long Vũ dong binh đoàn, sẽ không có chuyện gì.
Xông không vào được sao?
Thân ảnh nhỏ gầy đứng ở phía sau, chỉ huy trên trăm con ma thú, huyễn thú, ấu thú, linh thú, thậm chí còn có một con thần thú, không ngừng xông về phía trước, không dám dừng lại một chút.
Thân ảnh đỏ rực từ bầu trời thoáng qua, giống như một tia chớp màu đỏ, Quân Mộ Khuynh dừng ở bên người Bá Hiêu, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt.
“Thế nào?”
“Chủ nhân, Quang điện có ánh sáng minh lực bảo hộ, chúng ta xông không vào được vào!” Lần này Bá Hiêu cũng không có cách nào, nó có thể làm cho những ma thú này nghe lời, nhưng vẫn không có cách nào chỉ huy chúng nó san bằng Quang điện.
“Ngươi ở đây, ta đi xem.” Thân ảnh màu đỏ thoáng qua, Quân Mộ Khuynh biến mất ở tại chỗ.
Bá Hiêu nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh rời đi, nó không biết tại sao mình một chút cũng không lo lắng an toàn của chủ nhân, nó hẳn là nên lo lắng mới đúng, dù sao trước mắt là ma thú, nhưng nó chính là tuyệt không lo lắng, nó tin chủ nhân có thể chỉ huy hơn trăm con ma thú này.
Quân Mộ Khuynh đứng ở bầu trời, giống như vương giả chỉ huy thiên binh vạn mã vậy, mắt lạnh nhìn va đập phía dưới, người trong thành đã hoảng sợ bỏ chạy, nàng muốn đối phó là người của Quang Minh thánh điện, những người tín ngưỡng, nàng mới sẽ không làm gì với những người đó.
Người trong thành đã rời đi, chỉ có người Quang điện vẫn như cũ ở lại đó, bọn họ tin tưởng vững chắc quang minh lực có thể bảo hộ bọn họ, mặc dù lo lắng, vẫn là giữ vững cương vị của mình, không để người ngoài nhìn ra bọn họ có một chút kinh hoảng.
Quân Mộ Khuynh lạnh lùng cười, cánh môi đỏ thẵm hơi giương lên, âm thanh lạnh như băng phát ra.
“Chậm đã!” Một tiếng lạnh lùng như vậy, tất cả ma thú cũng lập tức ngừng công kích, ngẩng đầu nhìn về hướng không trung, lúc chúng nó nhìn thấy thân ảnh nhỏ gầy kia, ánh mắt lộ ra một chút xem thường, có thể tưởng tượng đến chính mình không phải là bởi vì xem thường cô gái kia, mới gặp nhiều thua thiệt, ai biết người trước mắt sẽ không lại là một Thánh Thú khác.
“Rống!”
“Ngao!”
“…”
Các loại tiếng kêu từ trong miệng ma thú rống ra, ánh mắt lạnh như băng, lạnh lùng nhìn ma thú ở dưới, Quân Mộ Khuynh không có phát hiện, xung quanh người mình, đang tản ra màu xám nhàn nhạt gì đó, màu xám này, còn mang theo màu đổ nhàn nhạt, rất là quái dị.
“Câm miệng cho ta!” Âm thanh lạnh như băng truyền đến, tất cả ma thú không khỏi run rẩy một chút, nhìn ánh mắt Quân Mộ Khuynh, cũng trở nên kinh hoảng lên, lập tức ngậm miệng, không dám kêu lên nửa câu.
Đây là, đây là… Uy áp, cường thế uy áp! Trên người nhân loại, sao có thể có uy áp chấn nhiếp ma thú!
Tất cả ma thú đều mở to mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, biểu tình trên mặt, là không dám tin tưởng như vậy.
“San bằng chỗ đó cho ta!” Quân Mộ Khuynh vươn tay, chỉ vào Quang điện, ánh mắt lạnh băng, không có một chút ấm áp.
Tất cả ma thú cùng phát ra tiếng kêu, giống như là hòa cùng lời nói của Quân Mộ Khuynh vậy, mà cường đại uy áp kia, khiến chúng nó không dám tiếp tục nhìn thẳng người đứng ở trên không trung.
Bá Hiêu đứng ở chỗ xa xa, nhìn thân ảnh màu đỏ trên không trung kia, trên mặt đều tràn đầy khiếp sợ, còn có không dám tin tưởng, chủ nhân, nàng vậy mà thật có thể hiệu lệnh ma thú!