Chương 27: Món trứng tráng phù dung
Cửa chính đại sảnh bữa tiệc mở ra, nhân viên phục vụ nhà hàng Tây, mặc đồng phục com lê màu đen áo sơ mi trắng, sắp hàng chỉnh tề đứng ở bên ngoài đại sảnh bữa tiệc, sau khi nghe được chỉ thị, lập tức dùng khay màu vàng, cầm tất cả các loại rượu đỏ trân quý chậm rãi đi tới, dưới sự huấn luyện nghiêm chỉnh đem rượu đỏ cẩn thận đặt xuống ở trên một cái bàn dài khác, từng chai rượu đỏ được dùng vải màu vàng bao lại, ở trên miệng của nó lộ ra niên đại và nơi sản xuất, tổng cộng có 36 loại rượu đỏ cũ mới trên toàn thế giới.
Giám đốc liếc mắt nhìn chuyên gia pha rượu đầu tiên phía trên danh sách nói: “Người được đề cử đầu tiên: Jack”
ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân, một người đàn ông người Pháp phong độ tao nhã, mặc tây trang màu đen, mang bao tay trắng, vẻ mặt nở nụ cười nghề nghiệp đi tới đứng ở giữa, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi khẽ gật đầu chào hỏi.
Tưởng Thiên Lỗi chớp mắt, nhìn ông ta hơi cười.
Quản lý nhà hàng thấy chuyên gia pha rượu, ngay lập tức nháy mắt với Đầu bếp trưởng!
Đầu bếp trưởng khẽ gật đầu, ngay lập tức đứng lên, xoay người xoải bước đẩy cửa đi ra ngoài, mấy vị đầu bếp phụ tá đã sớm ở ngoài cửa chờ đợi, căng thẳng nói: “Lần này chúng ta phải làm món chính nào? Nghe nói đây là cuộc thi chuyên gia pha rượu cấp bậc cao nhất, món ăn của chúng ta phải trân quý nhất chứ?”
Đầu bếp trưởng không lên tiếng, chỉ là sải bước đi về phòng bếp trước đại sảnh bữa tiệc, đẩy mở hai cánh cửa, 20 người đầu bếp nổi danh phân ra ở các vị trí, mặc đồng phục đầu bếp màu trắng, chờ lệnh, đầu bếp trưởng lại đi về phía bên cạnh nồi lớn, tiện tay chộp lấy ba trứng gà, bật lò lửa một cái, ngọn lửa màu hồng bùng sáng lên……
Chúng đầu bếp cùng nhau nhìn anh ta.
Đầu bếp trưởng không lên tiếng, lưu loát cầm lên muỗng lớn, múc một chút dầu vẩy vào chảo, một tay khuấy ba trứng gà cho vào, lập tức nhắc tới chảo nóng hất lên không trung một chút liền đem một đĩa món trứng tráng phù dung trơn mềm hoàn mỹ thơm lừng, trút ở trong đĩa sứ trắng, nhỏ vài giọt nước tương, thuận tay cầm lấy rau mùi tây, đặt vào trong giữa trứng như đóa hoa, vết dầu xuôi theo mép đĩa trống không nhanh chóng chảy ra ngoài trong ánh mắt kinh ngạc của các đầu bếp.
Chúng đầu bếp hai mặt nhìn nhau, kinh ngạc kêu nhỏ: “Món trứng tráng phù dung?”
Đầu bếp trưởng nhanh chóng cầm cái đĩa món trứng tráng phù dung, đi vào đại sảnh bữa tiệc, đem đặt ở trên bàn ăn hình tròn, rót một ly nước lọc bày ở bên cạnh.
Jack thấy đĩa món trứng tráng phù dung này, khẽ giật mình nói: “mondieu” (tiếng Pháp: trời ạ)
Đông Anh coi thường ánh mắt kinh ngạc của chuyên gia pha rượu, mỉm cười xin phép: “Mời Laurence……”
Hai cánh cửa màu vàng kim vừa mở ra, một người đàn ông Pháp chừng 70 tuổi, mặc đồng phục khách sạn màu đen chỉnh tề, trước vạt áo mang bảng hiệu màu vàng, mái tóc bạch kim gọn gàng quấn sau ót, hai mắt lấp lánh có thần, mặt mũi hồng hào, mỉm cười phong độ thẳng bước đi vào.
Tất cả nhân viên khách sạn bên trong đại sảnh bữa tiệc gần như nhất trí đứng dậy, mỉm cười vỗ tay.
Laurence giơ tay chào hỏi với mọi người, liền sải bước tới trước mặt của Tưởng Thiên Lỗi, hướng về phía anh vươn tay: “Tưởng Tổng Tài……”
Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười đứng lên, cài lại cúc áo âu phục, mới vươn tay, hướng về phía Laurence cung kính nói: “Cám ơn ông tới tham gia cuộc thi tuyển lần này.”
Laurence hơi tiếc nuối dùng tiếng Trung Quốc vô cùng tiêu chuẩn nói: “Dùng khứu giác bảy mươi năm, trong một đêm không nhạy, giống như là đang nhắc nhở tôi, phải dùng phần còn lại của cuộc đời tôi cho gia đình. Hi vọng lần này Khách sạn Á Châu có thể chọn lựa chuyên gia pha rượu ưu tú nhất trên thế giới.”
Tưởng Thiên Lỗi lập tức mỉm cười nói: “Cám ơn ông đã bỏ ra nhiều năm đối với khách sạn. Hi vọng sau khi về nước, thân thể ông có thể mau sớm bình phục, chúng tôi chờ ông trở lại.”
Hai người cùng nhau mỉm cười, Laurence buông tay ra, đầu tiên liếc mắt nhìn món trứng tráng phù dung trên bàn ăn, ông ta a một tiếng, giơ tay nói: “good!”
Ông ta nói xong, liền ngồi vào vị trí phía dưới Tưởng Thiên Lỗi, mỉm cười ngửa mặt nhìn chuyên gia pha rượu đang chuẩn bị thi.
“Cuộc thi bắt đầu……” Đông Anh vỗ nhẹ bàn tay.
Nhân viên phục vụ nhà hàng Pháp chuẩn bị đã lâu, cùng nhau mang bao tay trắng tiến lên, cùng lúc dùng dao mở chai, chuẩn mực mở ra từng chai rượu đỏ, nhất thời cả gian đại sảnh tiệc tràn ngập mùi rượu nồng đậm.
Jack, chuyên gia pha rượu số 1 đi tới món trứng tráng phù dung, xem xét màu sắc, cầm đôi đũa bạc, gắp một chút món trứng tráng phù dung bỏ vào trong miệng, sau khi nếm thử mới đi đến tới bàn rượu đỏ, cầm lên nút gỗ nghe mùi vị cất rượu đỏ.
Đông Anh căn dặn ba người thư ký mời chuyên gia pha rượu kế tiếp vào sân.
Nữ chuyên gia pha rượu đi vào trước, liếc mắt nhìn món trứng tráng phù dung trên đĩa, vẻ mặt cũng lộ ra kinh ngạc, lại đến trước bàn rượu đỏ, cầm lên nút gỗ ngửi mùi vị rượu đỏ……
Chuyên gia pha rượu thứ ba cũng liên tục đi vào……
Chuyên gia pha rượu thứ tư cũng theo sát đi vào.
Đông Anh cầm văn kiện lên gắp, kêu nhỏ: “Người được đề cử thứ năm, Đường Khả Hinh……”
Ánh mắt Tưởng Thiên Lỗi ngưng tụ, không lên tiếng.