Chương 449: CHẶT CẬU TA THÀNH HAI ĐOẠN

Ban đêm.

Mưa tiếp tục rơi xuống róc rách.

Trong phòng bếp có tiếng động gõ xuống.

Trang Hạo Nhiên một mình im lặng đứng ở trước phòng bếp, đem thịt gà đã làm xong, dùng dao nhanh chóng cắt thành hạt lựu, sau đó đeo bao tay trong suốt, trộn đều toàn bộ chúng, mở nắp nồi ra, bỏ vào trong nồi cháo nóng hổi thơm phức, khuấy đều, lại bỏ vào gừng đỏ đã thái sợi, đảo nhẹ, cảm nhận được hương vị mình muốn, lại từ trong tủ lạnh, lấy ra củ cải đã ướp xong, cắt thành khoanh nhỏ, cầm muỗng, cẩn thận múc cháo nóng hổi vào chén, lấy một chút củ cải. . . . . .

Bưng chén cháo nóng hổi đặt ở khay lên, để lên cái muỗng nhỏ, mới bưng khay, xoay người đi ra phòng bếp, đi qua phòng khách, đi lên lầu, thấy Đường Khả Hinh nằm ở trên giường nệm trắng tinh, nhắm mắt lại, giống như ngủ thiếp đi. . . . . .

"Ngủ rồi?" Anh bưng chén cháo đi tới, kêu nhỏ.

Đường Khả Hinh khẽ mở mắt.

Trang Hạo Nhiên bưng chén cháo, cẩn thận đặt ở đặt ở trước giường, ngồi xuống, quay đầu, hơi mỉm cười nhìn cô.

Đường Khả Hinh cũng dịu dàng nhìn anh.

"Dậy, ngâm nước biển rất lâu, phải ăn một chút, nếu không sẽ không tốt cho bao tử, tối hôm qua cô mới vừa bị sốt chưa khỏi. . . . . ." Anh nghiêng người tới trước, cẩn thận đỡ cô, lấy gối đầu, tựa vào sau lưng, để cho cô dựa vào.

Đường Khả Hinh ngồi dậy, nhìn anh, ngạc nhiên nói: "Tại sao anh biết, tối hôm qua tôi bị sốt?"

Trang Hạo Nhiên khẽ mỉm cười, bưng chén lên, cẩn thận múc lên một muỗng cháo, cúi xuống, thổi nhẹ, nói: "Cô náo loạn một trận lớn như vậy, người nào không biết? Khâu vết thương không biết đau, Tiêu Đồng nói với tôi thật rất kinh khủng. . . . . ."

Đường Khả Hinh không nói nhìn anh.

Trang Hạo Nhiên nhìn cô một cái, mới đưa cháo đến bên môi cô, nói: "Ăn đi, bà cô."

Đường Khả Hinh nghiêng người tới trước, húp một hớp cháo, chợt cảm thấy thơm nồng, trơn miệng, mùi vị gà rất thơm, lại nhớ tới, hỏi Trang Hạo Nhiên: "Đúng rồi, chúng ta nhảy biển, máy tính. . . . . ."

"Chống nước. . . . . ." Trang Hạo Nhiên lại cúi đầu, thổi nhẹ muỗng cháo, đưa đến môi cô.

Đường Khả Hinh kinh ngạc nhìn anh, uống xong muỗng cháo, nhìn anh nói: "Anh có chuẩn bị nhảy biển à?"

Trang Hạo Nhiên lại dùng cái muỗng, nhẹ nhàng múc lên một chút cháo nóng, mới cười nói: "Chuẩn bị mọi khả năng, đây là ưu thế thành công của tôi."

"Thật là hao tâm tổn trí. . . . . ." Đường Khả Hinh châm chọc nhìn anh, nói: "Ngàn dặm xa xôi từ Anh quốc trở lại, vì lấy được mảnh đất này, ngay cả cơm cũng không ăn, ngay cả mạng cũng không cần. . . . . ."

Trang Hạo Nhiên dừng lại động tác, mỉm cười bất đắc dĩ nhìn cô.

"Làm gì?" Đường Khả Hinh chớp mắt, nhìn anh.

"Loại kế hoạch này, lúc nào thì cũng có thể thực hiện, cũng không cần gấp nhất thời. . . . . ." Trang Hạo Nhiên lại im lặng múc cháo, đưa tới bờ môi cô.

"A!" Đường Khả Hinh có chút tức giận nhìn anh, nói: "Đúng vậy, lúc trở lại, có kẻ ngốc tôi đây cùng điên khùng với anh, đương nhiên là phải nắm chặt thời gian."

Trang Hạo Nhiên dừng lại nhìn người này, đột nhiên mỉm cười, nói: "Cô xem đi, hôm nay tôi vừa trở về, nhìn thấy dáng vẻ của cô. . . . . ."

"Dáng . . . . . .

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện