Chương 1082: Trận thi đấu lớn (hai)

Chương 1082: Trận thi đấu lớn (hai)

Editor: Thùy Trang Nguyễn

Đại sảnh khách sạn Á Châu!

Tám giờ ba mươi phút! Chủ tịch hiệp hội rượu đỏ dẫn ban giám khảo nhanh chóng đi ra đại sảnh khách sạn Á Châu, xếp thành một hàng đi về hướng chiếc bàn dài giữa sân khấu, đồng thời đứng ngay giưa vị trí. Trước mặt các đơn vị truyền thông trên toàn thế giới, trước mặt các giám sát viên của hiệp hội rượu đỏ quốc tế, tay trái ấn vào huy hiệu trên ngực, tay phải giơ lên tuyên thệ, nhất định sẽ công bằng, phát huy tối đa tinh thần cùng thái độ chuyên nghiệp, đánh giá mỗi phần thi đấu của các tuyển thủ. Vô số phóng viên trong đại sảnh, nhao nhao giơ máy ảnh lên kích động chụp lại thời khắc này.

Suối phun trong nháy mắt giống như một loại cổ vũ, theo cảm xúc mạnh mẽ từ bài hát《she-is-my-sin》 mà phun nước lên cao đến năm mét, quả cầu thủy tinh giữa đại sảnh cũng nhanh chóng xoay tròn!

Sau khi tất cả các thành viên ban giám khảo tuyên thệ xong, chủ tịch hiệp hội rượu đỏ lại dẫn mọi người nhanh chóng đi xuống khán đài, đón gió biển mạnh mẽ, đứng bên trái, vẻ mặt hết sức nghiêm túc cùng chờ mong, vô số con chim hải âu màu trắng bay về phía trước, lại dẫn tới thời khắc phấn chấn lòng người

Một trận vỗ tay nhiệt liệt vang lên!

Ánh mắt của tất cả các phóng viên vf khách quý đều hội tụ vào một điểm, rốt cuộc nhìn thấy các tuyển thủ thi đấu, mỗi người đều mặc đông phục màu đen, diện mạo, tinh thần vô cùng tốt đi trên con đường trải đầy đá xanh bên trái đại sảnh khách sạn đi tới. Dẫn đầu là tuyển thủ đầu tiên tham gia thi đấu, JIESSC đến từ nước Anh, người thứ hai là Bastian đến từ Pháp, thứ ba là một tuyển thủ đến từ châu Á, thứ tư là lão phục vụ cùng đến từ Pháp Gosedon, Mộc Tử Linh là tuyển thủ thứ năm đến từ Nhật Bản, thứ sáu cũng là một tuyển thủ châu Á, thứ bảy là Kerry, Giang Tử Thần thứ tám, thứ chín là Thiên Thiên, và cuối cùng thứ mười chính là Đường Khả Hinh! !

Tất cả phục vụ rượu cùng nhau cất bước đi về phía khán đài màu tím, dưới những ánh dèn chớp lóe của phóng viên, đi lên khán đài màu tím của trận thi đấu lớn này. Lão phục vụ rượu đến từ Pháp thay mặt cho tất cả một mình đứng lên phía trước, tay trái ấn vào huy hiệu trên ngực, tay phải giơ lên dùng tiếng Pháp tuyên thệ. Các phóng viên không thể chờ đợi được đã quay lại, chụp lại những hình ảnh của những phục vụ rượu trên toán thế giới này. Lúc nay Nhã Tuệ chen vào đám người, giữa những ánh sáng chớp lóe, ngẩng đầu kích động nhìn về phía trước...

Đường Khả Hinh mặc đồng phục màu đen của hiệp hội rượu đỏ quốc tế, đeo huy hiệu tôn quý cũng đứng phía bên trái của khán đài, đón gió biển mạnh mẽ, hai mắt kiên định nhìn phía trước, tóc đuôi ngựa theo làn gió mà đung đưa, lướt nhẹ qua gương mặt trái xoan hoàn mỹ của cô, cho thấy cô là một mỹ nhân xinh đẹp phương Đông. Chỉ thấy tay trái cô đặt trên huy hiệu trước lồng ngực, tay phải giơ lên dùng ngôn ngữ của quốc gia mình, yên lặng tuyên thệ: Nhất định sẽ toàn lực ứng phó, phát huy tối đa tinh thần cùng thái độ chuyên nghiệp của mình, ôm cao tín ngưỡng đối mặt với từng đối thủ trong cuộc thi đấu!

Nhã Tuệ kích động nhìn về phiá Đường Khả Hinh trên khán đài, như vậy kinh diễm động lòng người đứng trên sân khấu cao nhất của phục vụ rượu trên thế giới, giấu đi tinh thần cùng tín ngưỡng lặng lẽ tuyên thệ, từ giờ trở đi, mỗi hành vi của cô đều được ghi chép vào trong lịch sử trên sân khấu. Hai tròng mắt Nhã Tuệ ẩm ướt nhìn màn này, không kìm được liền nhớ tới ba năm trước đây, cô bỏ lỡ cuộc tranh tài kia, sau đó má trái lại bị hủy dẫn đến vô cùng tuyệt vọng cùng thống khổ, có lẽ tất cả mục tiêu đã định trước, ông trời thương cô còn chưa khảo nghiệm đủ, mà cuối cùng trong tương lai giờ khắc này cũng đã tới… Khả Hinh, cảm ơn em đã đi được đến ngày hôm nay, làm chị của em, giờ khắc này nhìn thấy em như vậy, rất an ủi, cũng rất vui vẻ! !

Đường Khả Hinh đứng trên khán đài, dường như cảm nhận được tiếng nói ấy, cô không kìm lòng được trong quá trình tuyên thệ hai tròng mắt nhanh chóng lưu chuyển, rốt cuộc nhìn thấy Nhã Tuệ đứng chen chúc trong đám người, hai tròng mắt rưng rưng vui mừng nhìn về phía mình. Hai mắt của cô cũng không khỏi ẩm ướt nhìn về phía Nhã Tuệ cũng đang kích động cười, thiên ngôn vạn ngữ nuốt nơi cổ họng, trái tim lại thật sâu gào lên, cảm ơn chị, cảm ơn chị đã ở bên cạnh em.

Nhã Tuệ dường như nghe thấy , vội vàng rơi lệ đau lòng gật đầu! !

Một trận gió biển lại thổ tới, mang theo từng đợt kích động.Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Vitas mặc đồng phục màu đen đứng ở một bên, hơi ngẩng mặt nhìn về phía học trò của mình, trên người mặc đồng phục màu đen truyền thống của phục vụ rượu ở Pháp, đứng giữa các tuyển thủ, khí chất tuyệt đối không thua kém ai, thậm chí vì đã trải qua mưa gió cho nên có thêm sự cơ trí cùng ẩn nhẫn. Cô ngày càng ổn trọng và thành thục, hai mắt ông không khỏi lóe lên một điểm đau long cùng công nhận, nhưng loại cảm giác này nhanh chóng được ông kìm chế lại, ông lại bày ra vẻ mặt lạnh lùng, bộc lộ khí phách của một giám khảo công bằng công chính.

Tuyên thệ hoàn tất! ! Tám giờ bốn mươi phút! Đại sảnh tầng hai khách sạn Á Châu, chiếc thang mây từ tầng hai khách sạn, cuối cùng trong sự chờ mong của mọi người mà hạ xuống, giống như những bậc thang từ trên trời từng chút từng chút hạ xuống cuối cùng dừng lại giữa đại sảnh, hoàn chỉnh chạm đất trong nháy mắt. Một số cửa phòng yến hội mở ra, bên trong lộ ra không khí khẩn trương và nghiêm túc! ! Toàn đại sảnh vang lên tiếng vỗ tay, , chủ tịch hiệp hội rượu đỏ rốt cuộc dẫn ban giám khảo đi lên thang mây đi về phía hội trường thi đấu. Mà lúc này một đoàn ban giám khảo hiển hách nổi danh trên thế giới, giữa những ánh đèn flash bước lên thang mây. Hôm nay Tưởng Thiên Lỗi mặc âu phục màu đen, bên trong mặc áo sơ mi cùng màu, vì sự nghiêm túc của cuộc thi đấu sự, cũng không đeo châm hoa. Trang Hạo Nhiên cũng bước theo, trước sau như một đẹp trai cùng mị lực, chỉ thấy hôm nay anh cũng mặc âu phục màu đen, bên trong mặc áo sơ mi màu xanh lam, trên cổ áo sơ mi cũng chỉ đính một chiếc châm cài bạch kim đơn giản, cũng chậm rãi cất bước đi lên thang mây, hướng vào hội trường thi đấu đi lên ——

Các tuyển thủ tham gia thi đấu cũng vào thời khắc này đi xuống khán đài, bước vào khách sạn Á Châu.

“Khả Hinh! ! Cố lên! !” Nhã Tuệ theo phóng viên nhao nhao đứng ở đại sảnh, khẩn trương nhìn về phía Đường Khả Hinh gọi.

Đường Khả Hinh ở giữa những ánh đèn chớp nháy của phóng viên đi vào trong khách sạn, dường như nghe thấy tiếng hô này lập tức xoay người nhìn thấy Nhã Tuệ đang khẩn trương đứng trong đám người, cô liền hướng về phía Nhã Tuệ nở nụ cười, hơi ngẩng cao đầu cất bước đi lên thang mây.

Nhã Tuệ vẫn như cũ đứng tại chỗ, ánh mắt chăm chú nhìn theo thân ảnh của Đường Khả Hinh, cho đến khi có người ở trong đám người hơi lớn tiếng kêu mình, cô nghi ngờ quay đầu, nguyên lai là trưởng bộ phận Tiểu lệ của hầm chứa rượu, chỉ thấy cô mặc đồng phục màu trắng sốt ruột đi về phía mình, khẩn trương nói: “Quản lý Lưu! Làm sao bây giờ? Phòng làm việc quản lý hầm chứa rượu của chúng ta nhân được mệnh lệnh của phòng rượu vụ, chiểu hôm nay phải chọn một nhóm rượu sâm panh Chandon đến tiếp đãi khách! Nhưng bởi vì tổng giám đốc thông báo, bất luận là ai cũng không được đặt chân đến hầm chứa rượu, cho nên cửa vào hầm chứa rượu được canh giữ, tôi không thể vào được! Tôi nghĩ tìm quản lý Trần thế nhưng anh ấy đi công tác , không kịp trở về!”

Nhã Tuệ hơi kinh ngạc nhìn về phía Tiểu Lệ nói: “Trong phòng rượu không có Chandon Champagnes sao? Cần gì phải đi tới hầm chứa rượu để lấy ?”

Hầm chứa rượu chủ yếu có tác dụng là nơi lưu trữ những thùng gỗ sồi nuôi cấy dịch rượu, sau đó một lần nữa bỏ vào lọ cho đến một ngày dịch rượu hoàn chỉnh tỏa ra hương khí của nó, mà rất ít khi dùng để dự trữ rượu. Nhưng vì hàng ngày khách sạn Á Châu tiêu thụ số lượng rượu đỏ đến kinh người, đối với việc dự trữ các loại dịch rượu khác nhau phải có yêu cầu vô cùng nghiêm ngặt, nên bình thường rượu đều đặt bên trong phòng ăn, đại bộ phận được bày trong phòng chứa rượu, nhiệt độ đều được bảo quản ôn định! Mà đối với loại rượu quý giá, Laurence chia phòng rượu ra làm các phòng nhỏ để bảo quản, nhất định không để chất lượng rượu không chịu bất cứ một sự quấy nhiễu nào từ bên ngoài.

“Đã không còn! Đều uống hết! Đoán chừng là để chúc mừng trận thi đấu lớn thuận lợi cử hành!” Tiểu Lệ vội vàng nói.

Nhã Tuệ nghĩ ngợi chuyện này, liền trực tiếp nhìn cô nói: “Mật mã hầm chứa rượu tôi biết! Trước hết tôi cùng cô đi lấy!”

“Tôi lập tức thông báo cho người của phòng thu mua!” Tiểu lệ tức khắc xoay người.

“Không cần! Có việc gì tôi chịu trách nhiệm!” Nhã Tuệ nói xong liền cùng Tiểu Lệ đi về hướng hầm rượu, lại xem nhẹ trong đám người có một thân ảnh quỷ dị, chỉ thấy cô ta có mái tóc ngắn, mặc trang phục màu đen, vẻ mặt lạnh lùng nhìn về phía đại sảnh náo nhiệt, tính thời gian còn có mười phút, hai tròng mắt cô ta lóe lên, ngón tay trái nhẹ nấn bên tai, cúi dầu nói: “Bắt đầu hành động! !”

Mặt biển rộng, những con sóng cuộn trào mãnh liệt, bọt sóng kịch liệt văng lên, hôm nay thời tiết nắng ấm, rõ ràng có thể thấy những cuộn sóng thẳng đứng phía ngoài khơi. Khi đó trên những mỏm núi đá ngoài biển, những chú chim mòng biển bởi vì kinh sợ mà vỗ cánh bay đi, dưới đáy biển có vô số loại cá đủ màu sắc, cũng tranh nhau kinh hoảng mà bơi đi. Bởi vì dự án xây dựng khách sạn dưới nước mà nuôi dưỡng đủ loại san hô đầy màu sắc vô cùng lộng lẫy, ngay lúc này lại phát hiện vô số thân ảnh màu đen đang bơi dưới nước, một người rồi lại một người hướng về phía hầm chứa rượu bơi đến.

Hầm chứa rượu!

Nhã Tuệ dẫn Tiểu Lệ nhanh chóng đi về hướng hầm chứa rượu, lại thấy bên ngoài cửa phòng có bảo vệ canh giữ nghiêm ngặt, bên trong lúc nào cũng truyền đến tiếng sóng biển ngoài khơi, hương thơm của rượu cũng tùy ý mà phả vào mũi. Cô không suy nghĩ nhiều liền lập tức lấy thân phận quản lý yêu cầu bảo vệ mở cửa, chính mình đi vào lấy rượu rồi lập tức trở ra. Bảo vệ có chút do dự nhìn về phía Lưu Nhã Tuệ...

“Có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm! ! Sự tình khẩn cấp! ! Không được do dự!” Nhã Tuệ trực tiếp cất bước đi vào hầm chứa rượu, đẩy cánh cửa ra lấy xe đẩy đi vào bên trong, nói với Tiểu Lệ: “Cô ở bên ngoài chờ tôi! Một mình tôi vào là được rồi “

Địa điểm đặt sâm panh Chandon ở phía sâu bên trong hầm. Hầm chứa rượu kiểu châu Âu, bên trong ngoại trừ bày những loại sâm panh ngoại được truyền lại qua nhiều đời, còn có rượu trắng cao quý Bạch Cửu của nước Đức, cùng với rượu vang đỏ Romania, Khang đế! Bình thường cần cấp quản lý đến tổng giám đốc ký tên mới có thể vào bên trong! Nhã Tuệ đẩy xe, một mình một người nhanh chóng hướng đi vào, càng đi càng sâu, càng đi càng u ám.

Hầm chứa rượu chia thành bốn khu, để các thùng gỗ sồi đến từ Pháp, Mỹ, Đức.. Toàn bộ dịch rượu bên trong đều do đích thân Tưởng Thiên Lỗi trực tiếp chuyển về từ các trang trại rượu nổi tiếng trên thế giới. Suy nghĩ về cấu tạo và tính chất của đất đai, khí tượng nước mình để gây dựng nên hầm chứa rượu này, nuôi cấy một loại hương vị rượu nho thuộc về mình. Nhã Tuệ tiếp tục đảy xe đi đến chỗ để rượu sâm panh Chandon, vừa đi vừa nhìn xung quanh u ám, thậm chí lộ ra một chút hãi hùng.

Dưới lòng đất hầm chứa rượu, hàng trăm điểm chuyển động mờ nhạt thành một hang dài giống như cung điện, âm thanh giày cao gót nện xuống mặt đất, quả nhiên có vô số hồi âm vang vọng lại. Thậm chí ở giữa một nhánh nào đó trong hang động, vẫn còn tầng tầng lớp lớp những tiếng gào thét xuyên qua như chỗ trú của quỷ, thỉnh thoảng còn vang lên âm thanh phịch một tiếng. Nhã Tuệ nắm chặt xe đẩy giật mình, nghiêng mặt nhìn về phía bên trong huyệt động sâu và đen, nặng nề thở dốc, biết những thùng rượu nho ở đây bởi vì hô hấp các-bon-đi ô-xít mà phát ra các loại âm thanh, thậm chí còn có tiếng nổ mạnh, cô nặng nề thở hổn hển một hơi, tiếp tục đẩy xe đi vào bên trong.

Một thân ảnh màu trắng lạnh lùng đứng trong bóng tối nhìn Nhã Tuệ đẩy xe đi về phía trước, hai tay cầm thanh đao như một móc câu, vẫn còn nhiễm một chút máu của một linh hồn nào đó.

Nhã Tuệ dường như không có chuyện gì tiếp tục đẩy xe đi về phía trước, thế nhưng cô càng đi, hai mắt lại lóe ra mấy phần, cảmm giác có chút không ổn, chợt cảm thấy sau lưng lành lạnh, thậm chí cô có thể cảm thấy rõ rang một bầu không khí quỷ dị càng lúc càng mãnh liệt. Cô nặng nề thở dốc, nuốt khan nơi cổ họng, hai tay nắm chặt xe đẩy, một bên tiếp tục cất bước đi về phía trước, một bên nghiêng mặt cư nhiên lại nhìn thấy một thân ảnh màu đen đang tiếp cận mình. Cô mở to đôi mắt sợ đến cả người hít thở không thông, choáng váng nhìn bóng đen kia đang ngày càng tiến đến gần mình trong nháy mắt cô xoay người kêu to: “Ai?”

Một người phụ nữ mặc bộ đồ màu trắng, ánh mắt như con rắn, vung lên thanh đao lưỡi liềm muốn đâm vào trái tim của Nhã Tuệ .

“Cứu mạng!” Nhã Tuệ thoáng cái sợ đến khóc lóc kêu to, vừa kêu vừa chạy về phía trước, ai ngờ mới vừa chạy được mấy bước tóc của mình liền bị kéo lại, cô đau đến kêu to một tiếng, người phụ nữ áo trắng kia nắm lấy tóc của cô đập vào tường, lại muốn vung đao lên đâm thẳng tới người cô.

“Không được giết! Cô ta là chị em tốt của Đường Khả Hinh, còn có tác dụng!” Một âm thanh hắc ám truyền đến! !

Người phụ nữ áo trắng kia tay cầm thanh đao, nghiêng mặt nhìn một người phụ nữ khác. Cô ta mặc trang phục màu đen không thấm nước, tóc ngắn, chính là kẻ bắt cóc Tiểu Nhu, chỉ thấy cô ta nhanh chóng dẫn mấy chục người dạ hành, từ sâu bên trong hầm chứa rượu đi ra, phía sau khiêng lượng thuốc nổ có thể hủy hoại toàn bộ khách sạn Á Châu. Từng người bọn họ vẻ mặt đều lạnh lùng, đem bom nhanh chóng gắn vào trong vách tường, còn có mấy người đi qua chỗ đường ống dưới lòng đất, cùng một lúc muốn đem khách sạn Á Châu toàn bộ phá hủy!

Khuôn mặt Nhã Tuệ dán trên vách tường nhìn từng người áo đen, má trái toàn bộ đều bị hủy, phảng phất như quỷ mỵ, mang theo sát khí âm u lạnh lẽo. Mà mấy người đàn ông thì cầm thanh đao trong tay, trong nháy mắt có thể chính tay đâm chết bất kỳ một loại sinh linh nào. Trái tim cô đập bùm bụp, hai mắt kích động run rẩy sợ hãi cùng tuyệt vọng mà ngấn lệ, biết sinh mệnh mình không thể kéo dài bao lâu nữa, sợ đến một câu cũng không nói nên lời!

“Đi! !” Người phụ nữa áo trắng thoáng cái túm chặt người Nhã Tuệ, đằng đằng sát khí đẩy cô về phía trước, vì sợ cô lại la to lên nên thoáng cái muốn giơ thanh đao lên đâm vào cổ họng của cô.

Nhã Tuệ mở to mắt, há to mồm nhìn thanh đao kia sắp hạ xuống, cô lập tức tuyệt vọng thét chói tai! !

Một loạt tiếng mèo kêu nhanh chóng truyền đến! ! Một thân ảnh màu tím như tốc độ ánh sáng lao thẳng đến, nhanh chóng đánh một quyền vào người phụ nữ áo trắng kia. Cô ta do không chú ý, trở tay không kịp liền ném Nhã Tuệ đi, cùng giao đấu, trong quá trình giao đấu mà bị bức đến liên tục lùi bước.

“Nhã Tuệ! !” Lâm Sở Nhai dẫn Tiêu Yên cùng Giang Thành cùng người áo đen đuổi theo vào, nhìn thấy Nhã Tuệ cả người nằm bò ngã trên mặt đất, anh đau lòng bước qua vươn hai tay nâng thân thể của cô, quan tâm vội vã gọi: “Tại sao em lại chạy tới đây vào lúc này hả?”

Nhã Tuệ bị dọa đến tim mật đều nhảy cả ra ngoài, cả người run rẩy, nước mắt tuôn rơi, khiếp sợ nhìn thấy Lâm Sơ Nhai cư nhiên lúc này lại xuất hiện bên cạnh mình, cô liền khóc to thành tiếng nhào vào lòng Lâm Sở Nhai.

“Được rồi! Được rồi! Đừng khóc, đừng khóc! ! Không có việc gì !” Lâm Sở Nhai đau lòng ôm lấy Nhã Tuệ, trấn an cô. Mà lúc này, Tô Lạc Hoành, Thẩm Quân Dụ, Trần Tuấn Nam, còn có Trương Thục Dao cùng lúc xuất hiện, đứng ở một đầu hầm rượu. Điệp Y lại đánh một quyền đem người phụ nữ kia đập vào tường, thân thể trong nháy mắt lạnh lẽo đứng giữa huyệt động, nghiêng mặt vừa vặn đối mặt với con suối.

Thanh Bình và Mỹ Linh đứng hai bên Điệp Y, vẻ mặt cười chế nhạo, lạnh lùng nhìn về hướng đám người dạ hành trước mặt! !

Vô số dạ hành người cũng trong nháy mắt vung lên mười ngón tay sắc nhọn, đằng đằng sát khí nhìn chằm chằm người phía trước.

“Các ngươi...” Cô gái áo đen dẫn đầu, hai mắt kịch liệt nhìn về phía Điệp Y cùng bọn Trương Thục Dao, khiếp sợ nghĩ, bọn họ sao có thể đến đây?

Trương Thục Dao vẻ mặt mang theo nụ cười chế nhạo, đứng giữa đám người Thẩm Quân Dụ, khinh bỉ nhìn về phía cô ta nói: “Thật là một đám ngu xuẩn! Nếu như rượu đỏ thật sự cất ở hầm chứa rượu, lại để cho các ngươi dễ dàng tiến vào như vậy sao? Trên đời này đều biết, nếu muốn tìm rượu đỏ, địa điểm tốt nhất là để ở nơi này! Thế nhưng ở đây chỉ lưu trữ rượu ngon, không phải là nơi để rượu đã bị phá hư! Dù cho chúng tôi có rượu đỏ, cũng không thể phá bỏ nguyên tắc a!”

Cô gái áo đen trừng lón hai mắt nhìn về phía bọn họ.Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Thẩm Quân Dụ đứng một bên, lạnh lùng nhìn bọn họ nói: “Đồng bọn của các ngươi cũng đã bị chúng tôi bắt giữ ! Bây giờ các ngươi sẽ là nhóm cuối cùng”

Trương Thục Dao nhìn về phía bọn họ, nhịn không được cười rộ lên nói; “Tổng giám đốc Trang của chúng tôi liệu sự như thần, biết các ngươi nhất định sẽ ở trong cuộc thi đấu lớn này mà đến náo động, thâm chí còn muốn tìm kiếm chỗ cất giấu rượu.! Chúng tôi liền cho các ngươi tiến vào! ! Còn cố ý làm bộ nâng cao cảnh giới, để quản lý đi tuần tra, để cho các ngươi thật sự nghĩ rượu đỏ được cất giữ ở trong này, để chúng tôi có thể một lưới bắt gọn.! !”

Hai tròng mắt cô gái áo đen nóng lên, trên mặt phát ra sát khí, trong nháy mắt vung lên găng tay sắt đeo vào, không đợi bao lâu, găng tay liền phát nhiệt đỏ lên, càng ngày càng đỏ bừng, thậm chí phát ra nhiệt độ lên đến gần nghìn độ C.

“Nói thế được rồi...” Trương Thục Dao lạnh lùng nghiêng mặt, sâu xa nói: “Đánh nhau thì có thể, nhưng đừng đụng tới hầm chứa rượu của chúng tôi! Đập vỡ một thùng thì các ngươi cũng phải bồi thường đấy!”

Thanh Bình cùng Mỹ Linh trong nháy mắt nâng tay lên, nhìn về phía kia cô gái áo đen kia đeo đôi găng tay nóng đến nghìn độ, vẻ mặt cũng đằng đằng sát khí, sau đó từng bước một lùi về phía sau Điệp Y, nói; “Điệp Y! Lên đi!”

Điệp Y nghiêng mặt nhìn hai người này...

Mỹ Linh cùng Thanh Bình lập tức cũng nhìn về phía cô, vẻ mặt đương nhiên nói: “Đấy là đương nhiên là cô a! Chúng tôi đều mệt chết đi được, thời gian chạy tới đây thiếu chút nữa vượt qua cả hầm!”

Điệp Y tiếp tục trầm mặc nhìn hai người này ...

“A ————” Cô gái áo đen trong nháy mắt vung đôi tay đeo chiếc găng tay nóng đến nghìn độ C, lợi hại như gió lao về phía Điệp Y. Điệp Y lạnh lùng đứng một bên, cho đến khi chiếc găng tay nóng đến nghìn độ kia sắp chạm đến mặt mình, thân thể cô trong nháy mắt như tốc độ ánh sáng tránh bàn tay của cô ta, cơ thể lui xuống xuất hiện đằng sau lưng, giống như quỷ mỵ túm chặt tóc cô ta, mạnh mẽ đem cả người cô ta đập xuống con suối. Nhân lúc cô ta đang kêu lên sợ hãi, thân thể Điệp Y lại như quỷ mỵ, xoay tròn ba trăm sáu mươi độ, nắm chặt hai tay của cô ta nhúng xuống con suối, lập tức nước trong con suối nóng rực, khí nhiệt cuồn cuộn bốc lên, truyền đến cho người phụ nữ áo đen kia một trận đau đớn kêu thất thanh. Sau đó một loạt tiếng mèo kêu truyền đến, Điệp Y vung cơ thể cô ta lên, sau đó cả cơ thể liền bị xé xác thành nhiều mảnh, máu tươi tuôn ra dữ dội.

Mỹ Linh cùng Thanh Bình thấy buồn nôn, lại nhìn thấy người phụ nữ áo trắng kia dẫn đám người dạ hành phi thân đến gần, các cô cũng nhanh chóng sai người đánh đến, Trương Thục Dao nhanh chóng bước lên mấy bước, hai mắt lợi hại chợt lóe, cao giọng nói: “Đem bọn họ toàn bộ bắt lại cho tôi! Một kẻ cũng không cho thoát!”

“Vâng! !” Người áo đen lại lên tiếng trả lời, lập tức xông lên.

Phương Di cũng trong thời gian này mà xử lý xong mấy quả bom bên kia, lại khiêng súng máy dẫn đoàn nữ đặc công mặc áo sơ mi trắng cùng váy ngắn gợi cảm cất bước đi đến. Thẩm Quân Dụ lạnh lùng nhìn tất cả, xoay người nhìn thấy Phương Di cũng đã tới, liền xoay người nói với Trần Tuấn Nam, Tô Lạc Hoành và mọi người : “Đi thôi..”

Tô Lạc Hoành nhìn anh một cái, liền gật đầu phải rời khỏi đây, thế nhưng nhìn hai người Lâm Sở Nhai cùng Nhã Tuệ, lại không thốt nên lời.

Lâm Sở Nhai vẫn như cũ đau lòng ôm lấy Nhã Tuệ, tay vỗ sau lưng cô, an ủi cô nói: “Không có việc gì , không có việc gì... Không có việc gì... Tất cả đều nằm trong kế hoạch của chúng tôi, chỉ là không nghĩ đến em sẽ tiến vào, vì bảo mật nên cũng không có thông báo cho bảo vệ bên ngoài.... Không có việc gì!”

Nhã Tuệ dựa vào lòng Lâm Sở Nhai khóc một lúc lâu, rốt cuộc cảm giác được trái tim đã bình ổn được chút ít, lý trí khôi phục mới phát hiện mình đang dựa vào lòng Lâm Sở Nhai, mặt của cô đỏ bừng, không kìm chế đuọc ngẩng đầu, có chút lúng túng nhìn Lâm Sở Nhai...

Lâm Sở Nhai cũng chậm rãi cúi đầu, nhìn về phía Nhã Tuệ có chút xấu hổ, anh nhất thời ngạc nhiên không biết nên làm gì, buông tay không được mà không buông cũng không được, do dự một hồi liền có chút ẩn nhẫn hơi buông lỏng tay ra, lúng túng ho khan một tiếng, tránh ánh mắt của cô...

Nhã Tuệ trầm mặc đứng ở một bên, ôn nhu liếc mắt nhìn Lâm Sở Nhai một cái, không biết nói gì chỉ cố gắng tránh ánh mắt của anh.

Lúc này, Trần Tuấn Nam nhìn dáng vẻ này của hai người bọn họ bộ, liền trầm mặc do dự một hồi mới đi về hướng Nhã Tuệ, quan tâm hỏi: “Em không sao chứ...”

Nhã Tuệ quay đầu nhìn về phía Trần Tuấn Nam, mỉm cười lắc đầu.

“Nhưng vẫn nên đi bệnh viện, kiểm tra xem than thể có chỗ nào bị thương hay không... Em xem, trán cũng chảy máu rồi...” Trần Tuấn Nam lúc này mới phát hiện trên trán Nhã Tuệ có vết thương, liền vươn tay nhẹ nhàng chạm lên vết thương của cô một chút, mới đau lòng vươn tay nhẹ nắm cánh tay của cô đi về phía trước...

Nhã Tuệ xoay người theo anh đi ra ngoài, lại vô ý xoay người lại liếc mắt nhìn Lâm Sở Nhai.

Vẻ mặt Lâm Sở Nhai lộ ra mấy phần mất mác cùng xấu hổ, trầm mặc đứng tại nơi, không lên tiếng...

Nhã Tuệ nhìn dáng vẻ anh như vậy, chỉ trầm mặc theo sát Trần Tuấn Nam đi ra ngoài, thế nhưng cô mới mấy bước lại nghĩ đến cái gì, khẩn trương nhìn về phía Trần Tuấn Nam, hỏi: “Đúng rồi! ! Vừa đột nhiên phát sinh chuyện lớn như vậy! ! Có ảnh hưởng đến Khả Hinh tham gia thi đấu bên kia không?”

Trần Tuấn Nam mỉm cười nhìn về phía Nhã Tuệ, nói; “Không có việc gì! ! Không ảnh hưởng gì! ! Hiện tại chín giờ đúng, trận thi đấu lớn đã chính thức bắt đầu ! !”

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện