Chương 1097

Chương 1097 Sắc bén

Editor: Chi Misaki

“ Tiểu thư Mộc Tử Linh!” Phu nhân George nhịn không được cười nhắc nhở cô ta: “Là chờ đợi vấn đề của ngài ấy, chứ không phải đáp án của ngài ấy! ! Đáp án cuối cùng cùng điểm số của cô, nằm ở trong tay chúng tôi!”

Toàn bộ phòng thi đấu truyền đến một trận tiếng cười vang!

Lúc này Mộc Tử Linh, cũng hơi ngượng ngùng cúi đầu cười, dùng tiếng Anh nói câu xin lỗi.

Theo bầu không khí bớt căng thẳng, Trang Hạo nhiên cũng hơi thu lại ý cười, đôi mắt đầy trí tuệ sắc bén, lấy phong thái của người phương Tây, dùng tiếng Anh đưa ra câu hỏi của bản thân, nói: “ Tiểu thư Mộc Tử Linh! Tôi biết Nhật Bản là một quốc gia có sự kiến giải rất sâu sắc với rượu đỏ. Nó được coi như một nền văn hóa đặc biệt! Thậm chí trong dân gian còn có người lấy rượu đỏ làm nước tắm khiến người ta lấy làm kỳ lạ.... Các người thậm chí đã sớm nhận ra được sức hấp dẫn của rượu đỏ so với các quốc gia ở châu Á! Chỉ là cho tới bây giờ, tôi đối với một việc vẫn cảm thấy vô cùng khiếp sợ, mà khi đó, rất nhiều người Bordeaux cũng không thể tượng ra được! !”

Mộc Tử Linh nghe thấy những lời này, trên mặt cũng không khỏi có chút nghiêm túc cùng cẩn thận nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, hơi gật gật đầu!

Trang Hạo Nhiên chuyên nghiệp nhìn về phía cô ta, mỉm cười hơi giơ chếc bút máy trong tay lên, nói: “Vào thế kỷ XVI, XVII, từng có rất nhiều người Nhật đã mua những trang viên ở Bordeaux Pháp! Nhưng sau một thời gian mua những trang viên ấy, họ cư nhiên đem những tòa thành còn nguyên vẹn ở Pháp phá vỡ. Sau đó họ trở về Nhật tái trùng tu lại kiến trúc mang đậm dấu ấn của Pháp, toàn bộ được phục chế lại không khác một chút nào. Hành vi phục chế này, kỳ thực sẽ làm một số ít quốc gia như Pháp hay Anh, cảm thấy sợ hãi! Dù sao văn hóa của chúng ta sinh ra là để được truyền thừa, được tán dương, thậm chí là giữ gìn, che chở. Việc làm của các người lúc bấy giờ khiến cho người ta nhìn vào thực sự có cảm giác không được tôn trọng, không được vui vẻ cho lắm. Đương nhiên, bản thân tôi kỳ thực cũng không có thấy có gì là không ổn, bởi vì phàm là công ty của mỗi gia tộc, đều phải có dã tâm lớn! ! Thế nhưng, cô có thể giải thích cho mọi người thấy được, hành vi của dân tộc các người như vậy là có nhận thức gì đặc biệt với rượu đỏ chăng?”

Những lời này vừa nói ra, mọi người ở trong phòng, đều kinh ngạ ngẩng đầu, nhìn về phía Mộc Tử Linh, nhất là phu nhân George đến từ Pháp, cùng Laurence!

Mộc Tử Linh đứng ở trước ghế, đối mặt với câu hỏi sắc bén như vậy, đôi mắt của cô khẽ động, suy nghĩ thật lâu, lại ngẩng đầu nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cùng mọi người mỉm cười nói: “Kỳ thực tôi cảm thấy, rất nhiều người, đối Nhật Bản có những cái nhìn không được đúng lắm.”

Mọi người nghe xong, đều trầm mặc nhìn về phía Mộc Tử Linh. Trang Hạo Nhiên thậm chí buông bút máy xuống, lấy tư thế ngồi hết sức thoải mái, tựa ở trên ghế, khoanh tay, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng về phía cô ta, chờ đợi câu trả lời thuyết phục! !Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Mộc Tử Linh thong thả mở miệng nói; “Quốc gia của chúng tôi ở trên bản đồ thế giới, là một khu vực chưa được thống nhất! ! Người dân của chúng tôi không có một cuộc sống an cư lạc nghiệp như đa phần các quốc gia khác! Động đất, sóng thần, lúc nào cũng quấy nhiễu chúng tôi! Nhưng là chúng tôi cũng không có vì điều gì mà thỏa hiệp chấp nhận điều đó, chúng tôi cũng không có cái cảm giác gì gọi là không an toàn ! Chúng tôi tin tưởng chỉ cần con người cùng thiên nhiên hòa hợp với nhau, hiểu rõ được ngôn ngữ của thiên nhiên thì chúng tôi có thể tồn tại được! Cho nên quốc thổ của chúng tôi không bị ngăn cách bởi bất cứ một con đường nào cả! Chúng tôi yêu quý trân trọng bảo vệ từng mảnh đất, bởi vì chúng nó tuy nhỏ nhưng quý giá! Chúng tôi lại càng trân trọng bất cứ thực vật nào sinh tồn trên mảnh đất đấy, đặc biệt là cây nho! !”

Trang Hạo Nhiên nghe những lời này, kinh ngạc nhìn về phía Mộc Tử Linh, nhớ tới sự kiện Nam Kinh tồn tại trong nền văn hóa Trung Nhật đã lâu, nghe thấy câu nói “Quý trọng sinh linh”, hiển nhiên cũng là lời nói xuất phát từ đấy lòng cô ta. Chính anh cũng cảm thấy đây không phải là trường hợp thích hợp để bàn về vấn đề mang tính quốc tế này. Điều đó sẽ đánh vỡ quy củ của trận thi đấu, vì vậy anh đành phải nhìn về phía cô ta khẽ mỉm cười gật gật đầu...

Mộc Tử Linh tiếp tục nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cùng mọi người nói: “Mọi người đều biết, cây nho là thực vật kiên cường nhất trên thế giới, nó có thể sinh trưởng ở trong những hoàn cảnh khắc nhiệt nhất. Rễ của nó cắm sâu dưới đất hấp thụ chất dinh dưỡng, nó mang đến cho rượu đỏ một hương vị đặc biệt! Chỉ bằng sự kiên cường cùng tinh thần mạnh mẽ này thôi cũng đã khiến cho quốc gia chúng tôi phải tôn sùng rồi! Quốc gia của chúng tôi tuy nhỏ, nhưng xét về mặt quốc tế, kinh tế của chúng tôi lại dẫn đầu cho sự phát triển của nền kinh tế Châu Á! ! Chúng tôi có truyền thống sản xuất các sản phẩm cây công nghiệp đứng đầu thế giới. Dù có đi tới đâu, dù là người da vàng hay da đen, thì đó đều là tượng trưng cho người Nhật Bản chúng tôi!”

Tưởng Thiên Lỗi nghe xong những lời này, đầu lông mày hơi nhướn lên, Bác Dịch thì im lặng lắng nghe!

Mộc Tử Linh lại nhìn về phía Trang Hạo Nhiên xin lỗi nói: “Xin lỗi! Tổng giám đốc Trang, đây là lời nói thật!”

Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Mộc Tử Linh chỉ là hơi mỉm cười gật gật đầu, lễ phép giơ tay nói; “Xin mời cô nói tiếp.”

Mộc Tử Linh tiếp tục ngưng thần nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cùng mọi người nói: “Chúng tôi hướng tới những trang viên rượu nho của Pháp, cũng là vì khâm phục cùng sùng bái chúng! Chúng tôi phục chế nó, không chỉ là bởi vì yêu mến chúng mà chúng tôi cũng đã có một khoảng thời gian dài suy ngẫm về chúng !”

Trang Hạo Nhiên nghe thấy câu này, không khỏi đá lông nheo, ban giám khảo cũng cùng lúc ngẩng đầu nhìn về cô ta.

Mộc Tử Linh nhìn lại mọi người, lời nói sắc bén: “Trên thế giới, người Nhật Bản chúng tôi vốn được mệnh danh là một dân tộc coi trọng vấn đề thời gian! Chúng tôi không thể ngồi chờ dục vọng của sự thành công! Chúng tôi luôn mang theo lòng nhiệt tình cùng tín ngưỡng đối với khát vọng thành công! ! Thực ra chúng tôi cũng không có phục chế truyền thống văn hóa Pháp, chỉ là chúng tôi có thể lập tức thấy được tương lai phát triển của rượu nho! Chúng tôi không thể chờ đợi được mà muốn kế thừa luôn loại văn hóa này, thậm chí muốn nó ngày càng phát triển mạnh mẽ hơn! Vì sao mọi người lại bài xích thời gian, lại bài xích những khát vọng ấy của dân tộc chúng tôi? Chúng tôi đối xử với người bên cạnh , đối xử với bạn bè quốc tế đều là tân tân hữu lễ(có tình có nghĩa)! Chúng tôi cũng là người Châu Á, chúng tôi luôn là người cúi đầu thấp nhất! Chúng tôi cúi đầu 90 độ, đây là văn hóa tinh thần của chúng tôi! Là sự tôn trọng của chúng tôi đối với tất cả các bạn! !”

Vitas nghe thấy những lời này, không kìm được hơi đề mí mắt nhìn về phía cô.

Phu nhân George suy ngẫm một hồi, mỉm cười ngẩng đầu, nhìn về phái cô, nói: “ Tiểu thư Mộc Tử Linh! Tôi rất thưởng thức câu nói kia của cô! Hiển nhiên chúng tôi đã được lĩnh giáo chất lượng sản phẩm của các bạn, xác thực là vô cùng tinh xảo cùng xuất sắc!”

“Cảm ơn bà!” Mộc Tử Linh nhìn về phía phu nhân George, mỉm cười, tiếp tục nói với Trang Hạo Nhiên: “Tổng giám đốc Trang! ! Thay vì nói là sợ bị phục chế, thì hẳn nên nói là sợ bị chúng tôi đoạt lấy nền văn hóa này thì đúng hơn! Nhưng mỗi chúng ta ở đây đều có thể tỉnh táo mà thấy được, kiến trúc mà chúng tôi phục chế, chẳng qua cũng chỉ là da lông, cái vỏ bề ngòai của Bordeaux mà thôi, còn rượu nho chân chính, mới chính là văn hóa truyền thống của quốc thổ này! Điều này chỉ nói lên người Nhật Bản chúng tôi có tầm nhìn xa hơn mà thôi!”

Trang Hạo Nhiên nghe thấy những lời này, kinh ngạc hồi tưởng lại đoạn thời gian trước, tập đoàn Suntory âm thầm lo liệu mảnh đất Rhein Bordeaux Pháp, tất cả đều được tiến hành trong yên lặng, không một ai phát giác. Dân tộc này đúng là biết kiềm nén dục vọng của sự thành công, trong lịch sử cũng đã từng làm rất nhiều chuyện, không cần sự ủng hộ, không cần sự khen ngợi, cũng càng không cần sự kinh ngạc, họ chỉ quan trọng kết quả! !

Bầu không khí thoáng cái trở nên trầm trọng hơn! !

Vào lúc này, phu nhân George đã đánh vỡ cục diện bế tắc bằng việc nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cười cười, nói vui; “Tổng giám đốc Trang, cậu đúng là chẳng có chút phong độ gì cả! Vấn đề này thật sự là quá sắc bén rồi !”

Mọi người lại được một trận cười vang, Trang Hạo Nhiên cũng hùa theo nói: “Xin lỗi! Tôi thực sự rất bội phục sự quyết đoán của quốc gia này! Bọn họ đã che dấu thật kỹ thực lực của quốc gia mình! Thật xin lỗi, tiểu thư Mộc Tử Linh. Đồng thời tôi cũng rất cảm ơn bài diễn thuyết sâu sắc này của cô.”

Mộc Tử Linh cũng đáp trả anh bằng một nụ cười tươi tắn, sau đó hỏi: “Ngài đối với câu trả lời của tôi có hài lòng không?”

Trang Hạo Nhiên không khỏi trầm mặc ngẩng đầu nhìn về phía cô, trong mắt chỉ có ý cười lễ phép mà xa cách.

Vitas thì bình tĩnh cúi đầu, một lần nữa nhìn lại sơ yếu lý lịch của Mộc Tử Linh, tiếp nhận vấn đề, tiếp tục hỏi; “ Tiểu thư Mộc Tử Linh, cô cảm thấy... Tinh thần dân tộc đã bao trùm lên nền văn hóa chí dưới, thế còn bên trên thì sao?”

Mộc Tử Linh hơi giật mình, lập tức nghiêm túc nhìn về phía Vitas! !

Jackson lúc này cũng xoay mặt sang, sắc bén nhìn về phía Vitas!Muốn đọc nhanh full nhất truy cập : thíchđọctruyện.com

Vitas ngẩng đầu, nhìn về phía Mộc Tử Linh, trên mặt ông chỉ có sự lạnh lùng cùng sự công chính liêm minh hỏi: “Cô cảm thấy tinh thần dân tộc hẳn là phần phía dưới của văn hóa truyền thống rượu đỏ, thế còn bên trên sẽ là?”

Mộc Tử Linh im lặng tự hỏi về vấn đề này! !

Vitas lại ngẩng đầu, nhìn về phía cô...

Mộc Tử Linh có chút khẩn trương nhìn Vitas nói; “Tôi cảm thấy, tinh thần dân tộc hẳn là phần phía trên của truyền thống văn hóa! Nhưng, đây chỉ là theo cái nhìn cá nhân của tôi!”

“Những gì cô nói ngày hôm nay, cũng xác thực chỉ là đại biểu cho chính cô mà thôi... Cảm ơn!” Vitas không nói gì thêm, mà là trầm mặc cầm bút máy, bắt đầu cho điểm Mộc Tử Linh, phu nhân George cũng mỉm cười chấm điểm, Tưởng Thiên Lỗi trong lúc chờ ban giám khảo chấm điểm, kìm lòng không được quay đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, thậm chí hơi đè giọng nói “Cậu hỏi câu hỏi sắc bén như vậy, một lát nữa đối với Khả Hinh, cậu sẽ không thể hạ thủ lưu tình !Rốt cuộc là cậu đang nghĩ cái gì a?”

Đôi mắt Trang Hạo Nhiên lóe sáng, cái gì cũng không nói! !

Thời gian từ từ trôi qua, các quan chủ khảo khác cũng bắt đầu đặt câu hỏi cho Mộc Tử Linh, đều là có liên quan tới lịch sử phát triển của rượu nho, đứng trên góc độ chuyên nghiệp, cô đều trả lời trôi chảy, thậm chí là vô cùng đặc sắc. Trong lúc này, cũng lấy được không ít tươi cười từ quan chủ khảo, cuối cùng là vấn đề do Fenain đưa ra, cô cũng nhất nhất mà trả lời thuận lý thành văn! !

Các vị giám khảo sau khi đưa ra số điểm, đều trình lên giám sát viên . Lúc này Hách Lệ mới mỉm cười mời Mộc Tử Linh đi ra ngoài, sau đó mời vị tuyển thủ cuối cùng của ngày hôm này, tuyển thủ Đường Khả Hinh! !

****************************

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện