Chương 35: Frand điên cuồng.
Trong sự tính toán của Tần Nhược, mười bức tường băng vẫn còn chưa đủ để xử lý tên BOSS đã biến hình này, cùng lắm chỉ có thể tạo được gần 1.000 điểm thương tổn cho hắn mà thôi, thậm chí còn không đủ để khiến hắn rơi vào trạng thái suy yếu nữa.
Nhưng chỉ sợ đến chết Frand cũng không ngờ được rằng, trong thời điểm nguy ngập này, đám kỵ sĩ xương khô mà hắn gọi ra để đề cao xác suất sống sót lại là nguyên nhân khiến nguy cơ của hắn càng lớn hơn!
Bốn lưỡi dao gió, khiến mười bức tường băng biến thành mười bốn bức!
Cho dù Tần Nhược cũng phải bỏ ra càng nhiều MP để thúc đẩy chúng biến đổi hơn, nhưng dù sao vẫn đỡ hơn là ngưng tụ ra chúng ngay từ đầu.
Hành động này của đám kỵ sĩ xương khô đã trùng hợp bị Tần Nhược lợi dụng!
Mười bốn bức tường băng cùng đồng thời nổ tung!
Mười bốn vụ nổ tạo thành một cơn lốc, với khí thế che trời lấp đất ùn ùn từ bốn phương tám hướng đánh về phía Frand và đám kỵ sĩ xương khô...
Chút HP và lực phòng phép của đám kỵ sĩ xương khô không thể nào chống đỡ nổi cơn cơn lốc này, trong tiếng hí kinh hãi của đám ngựa chiến, chúng nhất tề bị trận bão tuyết do đại trận Tường Băng tạo thành vùi lấp.
Tình hình của Frand cũng không tốt hơn bao nhiêu, số 2.500 HP còn sót lại đã bay đi hơn phân nửa, không thể tránh khỏi tình trạng bị rơi vào trạng thái suy yếu!
Đến khi Tần Nhược uống vào một bình thuốc khôi phục xong, trước mặt hắn màn sương dày đặc và cơn mưa miểng băng cũng đã nhạt, lộ ra ở chính giữa là Frand đang uể oải vô cùng.
Tần Nhược biết, cho dù lúc này tên BOSS ấy có sử dụng kỹ năng khủng khiếp kia một lần nữa, cũng không thể phát ra uy lực như trước được nổi. Nhiệm vụ này cũng đã đến thời khắc kết thúc rồi!
Trong ánh mắt mong mỏi, kích động của Mèo Nhỏ và MM Thối Tiền, Tần Nhược hít vào một hơi thật sâu để bình phục lại tinh thần cũng có chút bất ổn, kích động của mình, rồi chậm rãi mở lại màng nước và lá chắn nước, sau đó là một bức tường nước để phòng khi cần dùng, cuối cùng mới một lần nữa bước vào trong phạm vi tấn công của Frand.
Khoảnh khắc đó, không ai phát hiện được ra nơi ánh mắt đang bị che kín của Frand chợt tràn đầy nỗi thất vọng, và một sự điên cuồng bất kể mọi thứ!
Frand chợt thực hiện một động tác hít hơi vào, sau đó thân thể cao đến ba mét của hắn nhanh chóng căng phồng lên, Tần Nhược hoảng sợ cảm thấy bầu không khí nơi đây sau động tác hít vào của Frand đã xuất hiện hiện tượng trì trệ một cách mãnh liệt, những cử động của mình không ngờ cũng bắt đầu khó khăn hơn...
Nhất thời, hắn không nhịn được mà trở nên kinh hoảng!
Tần Nhược lờ mờ nghe thấy dường như có lời nhắc của hệ thống thoáng qua:
“Frand... HP... Cái giá... Trong phạm vi... Nguyên tố... 1 giây...”
Còn chưa chờ cho Tần Nhược tìm hiểu được vì sao Frand đã rơi vào trạng thái yếu ớt lại còn có thể xuất ra kỹ năng mạnh mẽ như vậy, thì thân thể của Frand đã phình lên đến cực hạn, gần giống như một quả bóng, cũng tựa như một quả khinh khí cầu có thể bùng nổ bất cứ lúc nào vậy, sau đó trong tiếng gào tràn ngập sự oán hận và tuyệt vọng, bất cam của Frand, quả cầu ấy nổ bùng!
Cả thảy tòa lâu đài vong linh dường như bị rung lên.
Tự kích nổ!
Khi sinh mệnh đi đến bước cuối cùng, Frand đã lựa chọn con đường cùng chết chung để kết thúc mạng sống của mình, lẫn mạng sống của kẻ mạo hiểm đã khiến hắn mất đi toàn bộ phong độ trước mắt!
Lượng nguyên tố Frand hút vào đã nổ tung bằng một phương thức cực kỳ mãnh liệt!
Nháy mắt ấy, lấy Frand làm trung tâm, phạm vi mấy mười mấy mét quanh hắn, sàn nhà, mảnh băng, cùng với hài cốt của đám kỵ sĩ xương khô cùng bị cuộn lên, thậm chí Tần Nhược ở cách đó đến mấy chục mét mà vẫn bị văng trúng!
“Đạt được 3.872 điểm kinh nghiệm.”
Đồng thời với vụ nổ đó, sinh mạng của Frand cũng tự kết thúc.
Đáng tiếc...
Mục đích cuối cùng của hắn không thể hoàn thành được.
Tâm tính của Tần Nhược quá bình tĩnh, khi chiến đấu luôn cực kỳ cẩn thận, cho dù đối thủ đã rơi vào trạng thái suy yếu hắn vẫn không dám có chút thư thả, vẫn cố tu bổ lại phép thuật phòng ngự của mình, cho nên không có bất cứ cơ hội nào để Frand lợi dụng được. Kỹ năng tấn công diện cực rộng này mặc dù khúc dạo đầu rất đáng sợ, nhưng uy lực thực sự lại kém hơn kỹ năng tạo quả cầu lửa màu đen đến mấy phần, do đó không thể nào gây được bao nhiêu thương tổn cho Tần Nhược. Có lẽ đây cũng chính là lý do mà trước khi tự phát nổ, Frand lại gào lên một cách tuyệt vọng, bất cam đến như thế...
* * * * * *
“Ngầu ghê đi! Anh Tần, lần đầu tiên em mới thấy hóa ra kẻ điều khiển nguyên tố nước lại có thể mạnh đến như vậy đó. BOSS bậc ba mà một mình cũng xử lý được, thật là lợi hại quá đi! Không ấy em xóa acc này đi rồi luyện khống nước với anh, được không?” Không hổ là nha đầu cấp tiểu ác ma, MM Thối Tiền vừa mở miệng là đã đưa ra một nan đề thật lớn cho Tần Nhược rồi, cho dù hai câu đầu nghe thoải mái muốn chết...
Ho một tiếng, sau đó vừa khom người nhặt chiến lợi phẩm, Tần Nhược vừa nói:
“Nha đầu, em phải hiểu rõ, các nghề trong trò chơi đều cân bằng đó, không có nghề nghiệp mạnh mẽ nhất, chỉ có người chơi mạnh mẽ nhất! Thực ra chỉ cần em chịu khó suy nghĩ, cân nhắc để tìm được con đường thích hợp ình, vẫn có thể có không gian phát triển rất lớn thôi, hoàn toàn có thể trở nên cực mạnh trong một lĩnh vực nào đó được.”
Hai cô gái gật gật đầu, tựa như đã ngộ ra thứ gì đó.
“Không có nghề nghiệp mạnh mẽ nhất, chỉ có người chơi mạnh mẽ nhất? Câu này anh Tần nói đúng ghê nha! Ừm, sau khi trở về em sẽ nghĩ lại mới được, chứ cứ đi theo con đường mà trò chơi định ra cho chúng ta, vậy đại chúng hóa quá... Đi theo con đường khác thường, biết đâu sẽ có thể giống với anh Tần, sáng chế ra kỹ năng tốt hơn thì sao?”
Câu tán dương của MM Thối Tiền khiến Tần Nhược đỏ bừng cả mặt, bởi vì câu nói ấy hắn chỉ thuần túy là sao chép từ lời nói của một ngươi chơi nổi tiếng kia trên diễn đàn mà thôi, vừa nãy vì khuyên can con bé xóa acc mà thuận miệng nói ra, thật là... Khụ khụ khụ, hổ thẹn, hổ thẹn lắm.
Có điều có thể đạt được mục đích cũng là khá lắm rồi, há há.
Một lần nữa chuyển sự chú ý về đám chiến lợi phẩm đầy trên mặt đất, Tần Nhược cười tươi như hoa nở. BOSS trong nhiệm vụ ẩn quả là xa hoa đấy, nhìn số này xem... Phải nhiều hơn so với khi giết Vua sói Bão Táp nhiều!
Trừ chìa khóa Xương Khô mà nhiệm vụ cần ra, chỉ là trang bị chữ vàng đã có đến hai món, trang bị chữ tím có sáu món, trang bị chữ lam thì mười ba, ngoài ra còn có một viên hạt nhân trông có vẻ như có hai thuộc tính bóng tối, lửa nữa!
Há há, không cần phải nói gì nữa, bốn tấm sách phép bậc ba và mấy bình thuốc ma lực kia bỏ ra thật quá đáng giá mà!
Hí hửng thu chiến lợi phẩm vào trong túi, sau đó Tần Nhược mới chú ý đến ánh mắt chăm chú nhìn mình của hai chị em nhà Mèo Nhỏ... Khụ khụ, vừa rồi đã quá đắc ý, quên mất bảo trì ‘phong phạm cao thủ’ của mình rồi.
“Hai món đồ vàng...”
MM Thối Tiền nhìn hai ngón tay trắng nõn mềm mại đang dựng thẳng lên của mình, vẻ mặt như không dám tin: “Đừng nói với em là BOSS trong không gian riêng con nào cũng có tỷ lệ rớt cao vậy đó nhé?” Cô bé bình tĩnh nhìn Tần Nhược.
Tần Nhược gật gật đầu: “Anh cũng mới chỉ vào lần đầu thôi, có điều đúng là cao hơn bên ngoài thật.”
“A
!” MM Thối Tiền rất là khoa trương kêu thảm lên một tiếng: “Sao anh không nói sớm? Trước kia em cũng từng nhặt được một tấm bản đồ, nhưng sau đó lại đổi với bạn học lấy một món đồ tím cho đạo tặc mất rồi! A a a a a...”
Tần Nhược nhất thời tuôn mồ hôi như mưa.
Một món đồ tím? Đưa đồ vàng ra mình cũng không thèm đổi ấy chứ!
Tần Nhược và Mèo Nhỏ cùng an ủi cô bé đạo tặc đang uể oải sau khi phát cuồng kia một chút, sau đó ba người mới quay trở về tầng hai để tiếp tục nhiệm vụ. Tần Nhược đã nôn nóng muốn hoàn thành nhiệm vụ ngay lập tức để còn ra ngoài giám định trang bị đến không chịu được. Hắn thật muốn xem hai món đồ vàng kia có thuộc tính gì lắm!