Chương 217: Long Đằng Bách Biến
Thần nhân đầu rồng trở lại Long thành, biến thành một con cự long cuộn mình, uy phong lẫm liệt, trấn thủ tòa thành dưới đáy biển này.
Vốn dĩ tổ tinh long tộc không hồi tỉnh, Long thành bị cường giả Côn Bằng tộc tập kích, long tộc tế tự đánh thức hắn, lúc này đại loạn còn chưa lắng xuống, tổ linh vì thế cũng không chìm vào giấc ngủ mà vẫn tỉnh táo chấn nhiếp tứ phương đề phòng ngoại địch xâm nhập.
Chung Nhạc đứng trên nơi cao nhất của Lục Phủ Ti, đánh giá xung quanh, thấy Long thành vô cùng hỗn loạn. Long tộc và hải tộc đều hoảng hốt, tập trung lại khởi động các tòa trận pháp thủ thành.
Long tộc từ rất lâu rồi không gặp công kích như thế này. Tuy gần như giết được Côn Bằng, nhưng sự tự tin của long tộc cũng bị đả kích không nhẹ. Dù sao cũng là bị ngoại địch suýt chút nữa đánh vào Long Cung, trung tâm của thánh thành, thậm chí còn bị đoạt mấy bảo vật.
Việc này tạo nên đả kích lớn thế nào tới long tộc, không cần nghĩ cũng biết!
Không ít long tộc đang kích phát các cột đồ đằng trụ, thông báo cho cường giả long tộc đang chinh chiến bên ngoài.
Chung Nhạc thấp giọng nói:
- Cường giả Côn Bằng tộc lấy được thánh khí thì có lẽ các cường giả long tộc khác sẽ gặp tai ương. Vị cao thủ Côn Bằng tộc này quá mạnh, tay cầm Thần Dực Đao thì ai chống đỡ nổi? Nếu nửa đường hắn giết những cường giả long tộc kia thì có lẽ long tộc đã tử thương nghiêm trọng.
- Vậy thì ngươi nhầm rồi. Cường giả Côn Bằng tộc vừa rồi tuy liều chết bỏ chạy thành công, nhưng bị kiếm khí làm cho trọng thương, có sống được hay không còn chưa biết.
Trong thức hải Chung Nhạc, Tân Hỏa lắc đầu:
- Thánh khí của Ngao thị không phải dễ đỡ vậy đâu. Huống hồ còn là tổ linh của Ngao thị đích thân ra tay? Tên cường giả Côn Bằng tộc kia e là không sống được bao lâu nữa. Uy lực của Bàn Long Kiếm đã xâm nhập nhục thân của hắn, càng lâu thì nhục thân của hắn càng suy tàn. Nguyên thần cũng bị tấn công, không ngừng vỡ vụn. Ngươi ngẩng đầu lên nhìn xem, một nửa còn lại của Côn Bằng ở đâu?
Chung Nhạc vội mở thần nhãn ngẩng lên nhìn. Một nửa nhục thân của cường giả Côn Bằng bị rơi xuống, theo lý là phải nổi trên mặt biển, thân hình hàng nghìn dặm như vậy rất dễ thấy.
Nhưng trên mặt biển lúc này không có nửa thân người đó, chỉ có máu, biển máu nghìn dặm.
Một nửa nhục thân của hắn đã bị dư uy của Bàn Long Kiếm chém vỡ tan, biến thành máu!
- Thánh khí của long tộc cường hãn đến vậy sao! Nhưng long tộc vốn là một đại chủng tộc rất cường thịnh, có thần binh lợi hại như vậy là đương nhiên.
- Long tộc ở dưới biển lớn, có thể bay trên không trung, Côn Bằng tộc biến thành “Côn” là bá chủ dưới biển, biến thành “Bằng” là bá chủ bầu trời. Mâu thuẫn giữa hai chủng tộc này đã có từ rất lâu rồi, có thể nói là mối thù truyền kiếp.
Tân Hỏa ngạc nhiên:
- Không ngờ trong thời gian ta ngủ vùi, long tộc đã đuổi được Côn Bằng tộc lên Mộc Diệu Tinh. Giờ tổ tinh đã không còn bảo bối gì nữa, luận giá trị có lẽ không bằng Mộc Diệu Tinh. Tại sao Côn Bằng tộc còn muốn phản công?
Chung Nhạc nghĩ ngợi:
- Long tộc không phải cũng như vậy sao? Khó khăn vất vả lắm mới đuổi được Côn Bằng tộc, độc bá bầu trời và lòng biển của tổ tinh, không nỡ rời đi. Thần tộc của Tây Hoang cũng vậy. Xem ra chắc chắn tổ tinh có ẩn giấu một bí mật rất lớn lao nào đó!
Long Bích quanh Long thành lúc này đã thủng một lỗ lớn, nước biển tràn vào giống như vỡ trời trong truyền thuyết. Đông đảo cường giả long tộc bay lên vá Long Bích, lỗ hồng bé dần lại.
Chung Nhạc nhìn cảnh tượng đó, thấy các con cự long lượn quanh lỗ hổng, phun lửa luyện hóa các loại nguyên liệu thần kỳ vá lại Long Bích.
Long Bích đối với sinh linh trong Long thành giống như bầu trời vậy, các cường giả long tộc này giống như đang vá trời, cảnh tượng vô cùng hoành tráng.
Trong Long thành rối loạn một thời gian khá dài, lại có cường giả long tộc từ bên ngoài trở về, dẫn đại quân trấn thủ thành trì, tránh cho Côn Bằng tộc hoặc cường giả khác tới xâm phạm.
- Xem ra sự hỗn loạn này trong thời gian ngắn sẽ không lắng xuống được. Trưởng lão của Ngao tộc dẹp loạn bên ngoài, trong thời gian ngắn cũng không thể gặp ta được.
Thanh Hà đang dưỡng thương, mấy người Long Xuân Nhi thì ở Vạn Linh Các cảm ngộ linh để tu luyện thành luyện khí sĩ. Còn Ngao Phượng Lâu tới giờ vẫn chưa trở về, Chung Nhạc ra khỏi Lục Phủ Ti chiêm ngưỡng cảnh sắc trong Long thành, chợt thấy đông đảo cao thủ trẻ tuổi của long tộc đang chạy về hướng trung tâm thành.
Chung Nhạc đi theo, thấy vị long thần tổ tinh của Long thành nhắm mắt chìm vào giấc ngủ nhưng thân hình vẫn còn đó, cuộn mình chính giữa Long Cung.
Các cao thủ trẻ tuổi của long tộc vây quanh Long Cung quan sát đồ đằng văn trên người long thần tổ linh, muốn lĩnh ngộ thần thông cường đại từ đó.
- Đây là cơ hội hiếm có, long thần tổ linh trước kia rất ít khi hiện thân. Hiếm có một lần hiện thân, nếu thấy được hình thái thần vận của ngài thì có thể lĩnh ngộ được thần thông và công pháp cao cường.
Có đệ tử long tộc phấn khích nói.
- Thần thông và công pháp ẩn chứa trong đồ đằng văn trên người tổ linh thực sự quá nhiều, lĩnh ngộ bất kỳ một loại nào thôi cũng có thể khiến chúng ta tiến bộ nhảy vọt. Đáng tiếc đồ đằng văn của tổ linh đều là thần cấp, không tham ngộ được!
Chung Nhạc nghe vậy, tim khẽ động:
- Quan sát tổ linh của long tộc đúng là cơ hội hiếm có. Giao long mà Ngao Phượng Lâu truyền thụ cho ta chính là thần thông, nhưng rất khó tham ngộ được triệt để, khó lòng lĩnh ngộ được sự thần diệu của nó. Ta đã là thân phận Long Nhạc, lẽ nào lại không phát huy được uy lực của môn thần thông này tới cực hạn?
Ngao Phượng Lâu truyền thụ cho hắn một trăm bốn mươi bốn loại thần thông giao long, có tên là Long Đằng Bách Biến, vô cùng cao thâm. Chung Nhạc đến nay cũng chưa tham ngộ được hết.
Khi ở Tây Hoang, vì phải che giấu thân phận của Long Nhạc nên hắn không dùng tới Long Đằng Bách Biến, cũng không có thời gian tham ngộ.
Thường ngày khi di chuyển, hắn chỉ dùng thần thông để di chuyển nhanh trong Long Đằng Bách Biến, tới yêu tộc mới bắt đầu tham ngộ kỹ, nắm bắt được một trăm bốn mươi bốn loại thần thông giao long.
Nhưng cũng chỉ là nắm bắt, hắn chưa tiếp xúc với linh của long tộc, tuy có đồ đằng văn của long tộc nhưng không có linh thì cũng rất khó để lĩnh ngộ được huyền cơ trong đó.
Chung Nhạc chỉ biết qua loa về số thần thông giao long này, nhưng cho dù vậy cũng là không tầm thường rồi!
Khi bị các cường giả Linh Thể Cảnh bọn Trư Tiều truy sát, trước Hãm Không Thành hắn đã thi triển một lần thần thông phòng ngự Thiên Long Bích, một chiêu đỡ được công kích của Thổ Sư Sơn.
Thiên Long Bích là một bức tường được tạo thành từ nghìn con giao long, lực phòng ngự vô cùng cường hãn, Thổ Sư Sơn là cường giả Linh Thể Cảnh cũng không công phá được nó.
Thiên Long Bích là do Chung Nhạc tập hợp hết một trăm bốn mươi bốn loại thần thông giao long lại với nhau, diễn hóa thành một loại thần thông phòng ngự hoàn toàn mới, không nằm trong một trăm bốn mươi bốn loại thần thông trong Long Đằng Bách Biến nữa.
Long Đằng Bách Biến điểm quan trọng nhất chính là chữ “biến”, không chỉ tóm gọn trong một trăm bốn mươi bốn loại hình thái giao long, hoàn toàn có thể từ từng đó hình thái mà diễn hóa ra các loại thần thông phức tạp hơn.
- Quan sát long tộc tổ linh nhất định sẽ tham ngộ được Long Đằng Bách Biến, hoàn toàn nắm bắt được số thần thông này, sau đó sẽ sáng tạo nên thần thông mạnh hơn!
Chung Nhạc cũng ngồi xuống, khoanh chân lại, tỉ mỉ quan sát con cự long trước mặt. Quan sát thần thái thần vận của nó, đối chiếu với Long Đằng Bách Biến mà hắn có.
Thức hải Chung Nhạc lập tức cuộn trào, các con giao long từ dưới lôi trì hiện lên, không ngừng biến hóa, tổ hợp với thần thái thần vận của long tộc tổ linh, diễn luyện thần thông.
Một trăm bốn mươi bốn loại thần thông của Long Đằng Bách Biến, biến đổi là cơ sở, chỉ khi nắm bắt được hoàn toàn sự biến hóa của chúng mới sáng tạo ra được loại thần thông mạnh hơn!
Quanh hắn, đông đảo thiếu niên long tộc khác cũng đang quan sát say mê.
Một lúc lâu sau, Chung Nhạc đứng dậy đổi góc nhìn, lại phát hiện được huyền cơ mới, hắn không khỏi mừng rỡ.
Hắn càng thấy được nhiều thì tham ngộ càng được nhiều, lĩnh ngộ Long Đằng Bách Biến cũng càng thêm tinh diệu. Mấy ngày sau, Chung Nhạc đã đổi mấy chục hướng, thậm chí còn bay lên không trung, quan sát long thần tổ linh từ trên cao.
Hắn hoàn toàn chìm đắm trong việc quan sát long thần tổ linh, lĩnh ngộ sự ảo diệu của Long Đằng Bách Biến, gần như quên hết mọi thứ xung quanh. Trong thức hải, các loại giao long xuất hiện hàng trăm nghìn hình thái, vô cùng kỳ diệu, giống như giao long thật sự vậy!
Hơn chục ngày sau, hai vị cự phách của Ngao thị quay về Long thành tọa trấn. Long thần tổ linh lúc này mới chầm chậm ẩn mình vào trong Long Cung.
Nhưng Chung Nhạc vẫn tiếp tục tham ngộ, không tự thoát ra được, không biết gì về ngoại giới, suýt chút nữa đã cùng long thần tổ linh chìm xuống Long Cung, cũng may Tân Hỏa đã kịp thời đánh thức hắn, nếu không thì hậu quả khôn lường.
- Quan sát long thần tổ linh, thu hoạch thực sự rất lớn!
Chung Nhạc tỉnh lại, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ, tâm niệm khẽ động, nghìn con giao long biến thành bức Thiên Long Bích. Nghìn con giao long kết nối với nhau, trên Long Bích giao long uốn lượn, có thể kháng cự mọi ngoại lực.
Chung Nhạc lại cho tâm niệm khẽ động, biến thành Bách Long Thương, thân rồng uốn lượn biến thành, bá khí ngập trời!
- Thiên Long Đồ!
Tinh thần lực Chung Nhạc trào dâng, nghìn giao long biến thành một bức Thiên Giao Long Đồ. Long đồ bao trùm, biến thành Thiên Giao Trận, giậm chân, hắn đứng trên hai con giao long bay lên không trung, biến thành thần thông Long Du Vạn Lý!
Thân hình biến hóa, diễn hóa thần thông Giao Long Xuất Thủy, lao về phí trước, thân tựa ác long, diễn hóa thần thông Giao Long Xuất Uyên, giết đối thủ. Một chưởng quặp lại, biến thành Ngũ Long Thần Hỏa Trảo, ngũ long luyện hóa!
- Cửu Long Chung!
Chung Nhạc giang tay làm động tác như đang ôm, trước ngực xuất hiện chín rồng bao quanh một cái chuông lớn. Chuông được tạo thành từ vô số giao long đồ đằng văn. Đuôi của chín rồng xuất hiện ở móc treo chuông, còn đầu rồng ở miệng chuông.
Không lâu sau, hắn thi triển một lần thần thông mà hắn diễn hóa từ Long Đằng Bách Biến, thân hình đáp xuống đất, cảm thấy thần thanh khí sảng, sảng khoái khó tả.
- Thần thông tốt!
Chung Nhạc vừa đáp xuống thì một giọng nói vang lên. Hắn vội nhìn thì bất giác sững người. Không biết quanh hắn từ lúc nào đã tập trung tới hàng trăm thiếu niên thiếu nữ long tộc đang nhìn hắn, ánh mắt đầy tôn kính và sùng bái.
- Nguy rồi, ta chỉ biết diễn luyện thần thông mà quên mất xung quanh còn có rất nhiều long tộc.
Chung Nhạc định rời đi thì một đại tướng long tộc bước ra, cười:
- Vị tiểu huynh đệ đây đúng là hảo thần thông! Không biết bao nhiêu đệ tử tu luyện Long Đằng Bách Biến, nhưng cả Long thành cũng chẳng mấy ai thi triển được xuất thần nhập hóa như ngươi!
- Huynh đài quá khen!
Chung Nhạc vội nói.
Vị tướng lĩnh long tộc kia cười:
- Không phải quá khen, thật sự là chẳng có mấy người. Ngươi có được “tam muội”, không bó buộc một trăm bốn mươi bốn loại thần thông biến hóa, vượt qua được chướng ngại, đúng là chẳng mấy người hơn được ngươi! Ta là Ngao Xuyên, dám hỏi ngươi là?
Chung Nhạc cung tay:
- Long Nhạc.
- Long Nhạc? Xem ra ngươi xuất thân đệ tử tiểu thị tộc, nhưng tiểu thị tộc cũng có thể xuất hiện đại hào kiệt.
Ngao Xuyên hiển nhiên địa vị không cao, chưa nghe tới Long Nhạc, cười:
- Giao long tộc giỏi đánh giết, đệ nhất chiến lực trong long tộc. Long Đằng Bách Biến là tuyệt học hàng đầu, trong Long thành cũng có không ít người tu luyện Long Đằng Bách Biến. Long Nhạc sư đệ đã có được “tam muội” chi bằng giảng giải cho đệ tử tộc ta một chút.