Chương 1295: Mỗi người một con đường (2)

Cổ Nhạc khẽ mỉm cười, sắc mặt bình thản, hỏi:

- Thiên Ti cô nương, ngươi tìm ta có chuyện gì?

Thiên Ti nương nương tỉnh thần trở lại, nói:

- Thiếp thân đã lập gia thất, Phục Hy không nên gọi ta cô nương!

Cổ Nhạc khẽ ồ một tiếng, nói:

- Vậy ta sẽ gọi ngươi là Thiên Ti nương nương! Thiên Ti nương nương, ngươi là Nhân Tộc, bất quá, ta xem ngươi họa loạn Tinh vực Tử Vi, có phải là đang bán mạng cho một đại thế lực nào đó phải không? Đại thế lực này không ngờ có thể khiến cho ngươi và Ích Tà quy thuận, giúp hắn làm việc, nhất định là lai lịch bất phàm!

Thiên Ti nương nương gật đầu, ôn nhu nói:

- Thiếp thân hiện tại đang làm việc cho một tôn tồn tại Đế cấp! Vị tồn tại Đế cấp kia đã hứa với ta, nếu tương lai hắn trở thành Thiên Đế, tất nhiên sẽ để cho Nhân Tộc ta thoát khỏi nô tịch, không còn làm nô, có thể đường đường chính chính làm người!

Cổ Nhạc nhất thời yên lòng. Hắn vốn cho rằng tồn tại sau lưng Thiên Ti nương nương có thể là chân thân Ma đạo của Tiên Thiên Đế Quân, lo lắng thân phận của chính mình bị bại lộ. Dù sao, Phong Vô Kỵ cũng đã đầu phục dưới trướng vị tồn tại kia. Bất quá, nghe được lời này của Thiên Ti nương nương, hắn liền biết rõ vị tồn tại này không có khả năng là Tiên Thiên Đế Quân. Tiên Thiên Đế Quân vẫn không phải là tồn tại Đế cấp, chân thân Ma đạo của hắn cũng chỉ là một tôn Đế Quân.

Cổ Nhạc suy tư trong chốc lát, nói:

- Nương nương… chẳng lẽ ngươi không lo lắng vị tồn tại sau lưng ngươi kia tương lai mặc dù đã leo lên Đế vị, cũng sẽ không thủ tín, thậm chí chim chết bẻ cung sao?

Thiên Ti nương nương cúi đầu, nghiêm nghị nói:

- Thiếp thân thật sự không có biện pháp khác! Bất kỳ chủng tộc nào, bất luận đại thế lực nào đều không trọng dụng Nhân Tộc ta, đều không chịu giúp Nhân Tộc ta, cũng duy nhất chỉ có vị tồn tại kia hứa hẹn sẽ giúp Nhân Tộc ta… Thiếp thân thật sự là không có cách nào! Cho dù tương lai hắn chưa chắc sẽ thủ tín, thiếp thân cũng phải thử một lần! Cũng may, thiếp thân cũng không phải đều đặt toàn bộ hy vọng lên trên người vị tồn tại đó. Phu quân của thiếp thân cũng là Nhân Tộc, bản lĩnh còn cao hơn ta rất nhiều. Hiện tại phu quân ta cũng đã đầu phục dưới trướng một vị tồn tại Đế cấp khác. Chúng ta đặt tiền cược hai bên, luôn có thể có thêm một phần hy vọng!

- Phu quân ngươi đã đầu phục dưới trướng một vị tồn tại Đế cấp khác?

Cổ Nhạc nhất thời giật mình, trong lòng không nhịn được có thêm vài phần kính trọng đối với hai vợ chồng bọn họ. Hai vợ chồng này đều là trí giả, vì Nhân Tộc đã làm tới mức độ này, quả thật là đã dốc hết tâm huyết. Ánh mắt Cổ Nhạc chớp động, hỏi:

- Nghe nói trong Tinh vực Tử Vi còn có Nhân Hoàng, sao nương nương không đầu nhập vào Nhân Hoàng?

Thiên Ti nương nương cười lạnh một tiếng, nghiến răng nói:

- Viêm Hoàng Khương Y Kỳ? Hắn chỉ là hạng người mua danh chuộc tiếng, hạng người thất tín bội nghĩa, một tên tiểu nhân a dua nịnh hót, tham lam quyền thế, nhận giặc làm cha, tự cam đọa lạc! Để cho kẻ này chưởng khống Nhân Tộc, Nhân Tộc ta chắc chắn sẽ hủy trong tay hắn!

Cổ Nhạc nhất thời ngẩn ngơ. Thiên Ti nương nương cắn răng nói:

- Cho dù kẻ này nhận giặc làm cha, cam nguyện làm chó săn của Tiên Thiên Đế Quân, nhưng Tiên Thiên Đế Quân vẫn là không tin được hắn! Bên cạnh hắn còn có một gã Dịch Quân Vương Dịch Phong, chính là trí giả nhất đẳng nhất, đã bám sát hắn tới mức cực kỳ gắt gao, khiến cho hắn không có nửa phần dư địa dịch chuyển! Phục Hy, tương lai nếu ngươi đi tới Tử Vi, ngàn vạn lần không được đi gặp Khương Y Kỳ, bằng không tất sẽ bị hắn bán đứng! Còn tên Dịch lão tặc kia nữa! Kẻ này giảo hoạt xảo trá, quỷ kế đa đoan, nhất định phải ngàn vạn lần đề phòng kẻ này!

Cổ Nhạc trừng mắt cứng lưỡi, một hồi lâu sau mới mỉm cười, nói:

- Ta biết rồi! Nương nương, ngươi vẫn chưa nói, ngươi muốn gặp ta rốt cuộc là có chuyện gì?

Thiên Ti nương nương nhất thời trầm mặc. Vừa rồi tuy là nàng đã nói một chút sự tình nhìn như quan trọng, nhưng cũng không phải là những lời nàng muốn nói. Những lời nàng chân chính muốn nói, lại khiến cho nàng có chút do dự không quyết.

Một hồi lâu sau, Cổ Nhạc xoay người, dự định trở về. Thiên Ti nương nương đột nhiên nói:

- Nếu ta giúp ngươi lấy được thiên hạ, ngươi có thể cho Nhân Tộc chúng ta một cái tương lai không?

Thân thể Cổ Nhạc chấn động, dừng bước lại, xoay người lại nhìn nàng, muốn nhìn xem nữ tử này có phải thật sự toàn tâm toàn ý vì tương lai của Nhân Tộc mà phấn đấu hay không. Thiên Ti nương nương run giọng nói:

- Ngươi là Phục Hy, sau khi ngươi trưởng thành, sẽ có được lực lượng vô biên đúng không? Ngươi có thể đối kháng với vạn tộc, đối kháng với tồn tại cao cao tại thượng kia đúng không? Ta biết rõ Phục Hy bị phong ấn đã biến thành Nhân Tộc, ngươi nhất định là không cam lòng đúng không? Ta có thể giúp ngươi, để cho trí tuệ chi sĩ của Nhân Tộc giúp ngươi…

Cổ Nhạc trầm mặc trong chốc lát, khẽ lắc đầu, xoay người, đi về phía đám người Phi Yên Thần Hoàng, vừa đi vừa nói:

- Thiên Ti nương nương, ngươi là một người thông minh, hẳn là sẽ không đem toàn bộ vận mệnh của Nhân Tộc đặt lên trên người một mình ta a? Ngươi không biết tồn tại mà ta phải đối mặt khủng bố tới mức nào đâu. Tranh đấu Đế vị gì cũng chỉ là bình thường! Còn có tồn tại so với Đế càng đáng sợ hơn ở phía trước đợi ta. Tương lai nếu ta thành công, ta sẽ cho Nhân Tộc một huy hoàng vô cùng tương lai. Nhưng nếu ta thất bại, ta không muốn lôi theo Nhân Tộc chôn cùng với ta. Ta nói như vậy, ngươi hẳn là đã hiểu rồi chứ?

Thiên Ti nương nương nhất thời ngơ ngẩn. Nàng đã hiểu! Phục Hy có thể giúp Nhân Tộc, nhưng Nhân Tộc không thể đem vận mệnh toàn bộ chủng tộc đặt lên trên người Phục Hy.

- Thiên Ti, ngươi giúp vị tồn tại kia tranh đoạt Đế vị, hắn tất nhiên sẽ cô phụ ngươi, sẽ không thủ tín! Thiên Đế bất quá chỉ là Thiên tử, là con của Thiên, cũng xứng cho Nhân Tộc một cái tương lai sao?

Thanh âm Cổ Nhạc từ xa xa truyền lại, cười lạnh nói:

- Hắn bất quá chỉ là đang lợi dụng ngươi! Hắn tuyệt đối không có năng lực khiến cho Nhân Tộc đại hưng được!

Thiên Ti nương nương đờ đẫn đứng ở nơi đó, một hồi lâu sau mới trở lại tìm Phi Yên Thần Hoàng, đã thấy Cổ Nhạc và đám Thần Hoàng, Ma Hoàng kia sớm đã rời đi, trong lòng không khỏi thất lạc cùng thất vọng.

- Hửm? Sợi tơ nhân quả Dịch tiên sinh cho ta kia đâu mất rồi?

Trong lòng Thiên Ti nương nương đột nhiên giật mình. Sợi tơ nhân quả Dịch tiên sinh giao cho nàng kia đã không cánh mà bay!

- Dịch tiên sinh đã thu hồi lại sợi tơ nhân quả kia! Nếu hắn đang ở Tử Vi, căn bản không có khả năng thu lại! Chẳng lẽ hắn cũng đã tới ba ngàn Lục Đạo Giới, đang ở phụ cận Dung Minh Lục Đạo Giới sao? Không có khả năng! Hắn không có khả năng ở phụ cận!

Đầu ngón tay Thiên Ti nương nương tung bay một đám văn lộ Đồ đằng, dệt ra tơ nhân quả của Chung Nhạc, nghĩ muốn thôi diễn hạ lạc của Chung Nhạc, chỉ thấy Chung Nhạc cũng không ở trong Dung Minh Lục Đạo Giới.

- Dịch tiên sinh không ở nơi này, hắn làm sao thu hồi tơ nhân quả của chính mình?

Thiên Ti nương nương đột nhiên nghĩ tới một khả năng, nhưng rất nhanh đã lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Không có khả năng! Không có khả năng! Bọn họ không có khả năng là cùng một người…

Chia sẻ
Loading...
Loading...
Loading...
Chia sẻ
Danh sách chương
Loading...
Loading...
Loading...
Thể loại
Tìm kiếm
Loading...
Loading...
Loading...
Lọc truyện