Chương 1587: Đánh cuộc (1)
Thạch Âm Cơ nhấp nháy mắt, ôm lấy cánh tay Y Uyển Quân, cười khanh khách nói:
- Tỷ muội chúng ta cũng muốn biết quy củ của Chung gia đây! Thật không dám giấu diếm, thời điểm tỷ muội chúng ta khoái hoạt với Chung lang tại Hạ giới, Huyên nương nương còn không biết đang ở nơi nào. Khi đó Chung gia cũng không có nhiều quy củ như vậy! Tướng công, ngươi nói có đúng không?
Chung Nhạc cảm thấy cái đầu của chính mình lại muốn lớn lên thêm một chút.
Thạch Âm Cơ lôi kéo Y Uyển Quân đi theo Âm Phần Huyên tiến vào hậu hoa viên của Quân Vương Điện, thì thầm với Y Uyển Quân:
- Uyển Quân, đợi một lát chúng ta liên thủ, cẩn thận giáo huấn vị chính phòng khí diễm kiêu ngạo này! Chúng ta dạy dỗ nàng một trận, đoạt lại vị trí chính phòng. Ta tình nguyện làm nhỏ, để cho ngươi làm lớn!
Y Uyển Quân lắc đầu, nói:
- Ta không làm lớn, cũng không làm nhỏ! Ta và hắn không có bất kỳ quan hệ gì. Bất quá, ngươi là chị em tốt của ta, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi!
Chung Nhạc nhấp nháy mắt nhìn theo. Thạch Âm Cơ và Y Uyển Quân học được Tạo Hóa Hỗn Nguyên Công của Tạo Hóa Đại Đế, hơn nữa vừa mới nhận được hai kiện Tiên Thiên Dị Bảo, hiện tại tràn đầy tự tin. Chỉ là, các nàng nào biết sự lợi hại của chính phòng? Phải biết rõ, vị Thánh Linh Thể Âm Phần Huyên này, cho dù là Chung Nhạc cũng có vài phần kiêng kỵ.
Sau một hồi, Âm Phần Huyên đi trước trở về, Y Uyển Quân và Thạch Âm Cơ ủ rũ cúi đầu, nhu thuận đi theo sau lưng nàng. Kim Hà Hề bật cười, nói:
- Các ngươi cũng không cần nản lòng! Cho dù là lão gia giao thủ với Huyên tỷ tỷ, cũng không dám nói có mười phần nắm chắc có thể thắng được nàng!
Hai nàng nữ tử nhất thời bị dọa cho sợ hết hồn. Y Uyển Quân thất thanh nói:
- Chung lang, lẽ nào hai người ở cùng cảnh giới có thể tiếp được song đao của ngươi mà ngươi đã từng nói kia, một người trong đó chính là vị Huyên tỷ tỷ này sao?
Chung Nhạc có chút bất đắc dĩ gật đầu một cái. Thạch Âm Cơ vội vàng nhìn về phía Kim Hà Hề, thất thanh nói:
- Vậy một người còn lại chính là vị Kim tỷ tỷ này?
Chung Nhạc thoáng chần chờ một chút, lắc lắc đầu, hàm hồ nói:
- Sau này các ngươi trước sau gì cũng sẽ gặp được nàng…
Bốn nàng nữ tử liếc mắt nhìn nhau, trong lòng vạn phần hồ nghi.
Ngoài Trấn Thiên Quan, trong đại doanh trung quân Thiên Đình, đám người Quỷ U Minh, Lâu Chính Sư, Bàn Kê, Đình Đạo Cực, Đình Ngọc Cực, bốn vị Thiên Vương Nam Thiên Môn, bốn vị Thống soái Bắc Lạc Sư Môn… đang tụ tập cùng một chỗ, nhìn về phía Huyền Kỳ Nhị Lão và Mặc Ẩn.
Huyền Kỳ Nhị Lão không nói lời nào, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, yên lặng đứng ở nơi đó. Cặp mày Quỷ U Minh khẽ nhếch lên, lạnh nhạt nói:
- Mặc tiên sinh, Bệ hạ chính là phái ngươi và hai vị sư huynh tới đây sao? Ta không hoài nghi năng lực của hai vị sư huynh Huyền Kỳ, mà ta hoài nghi ngươi có bản lĩnh có thể đánh hạ được Trấn Thiên Quan hay không!
Mặc Ẩn cười bồi nói:
- Thiên Thừa nói không sai! Ta bản lĩnh thấp kém, quả thật khó có thể một mình đánh hạ được Trấn Thiên Quan, vì vậy còn cần chư quân và Thiên Thừa phối hợp! Lần này Bệ hạ phái ta tới, thật ra cũng là để giúp Thiên Thừa một tay, trợ giúp Thiên Thừa…
Quỷ U Minh cười lạnh, cắt đứt lời của hắn:
- Trợ giúp ta? Không cần! Có hai vị sư huynh Huyền Kỳ hỗ trợ, đã đủ rồi!
Mặc Ẩn đầy mặt tươi cười, nói:
- Thiên Thừa, ta thấy khí vận Trấn Thiên Quan đối diện vốn dĩ đã hưng vượng tới cực điểm. Ngay vừa rồi, khí vận của nó lại đột nhiên trở nên cường thịnh hơn. Đây là dấu hiệu có cường giả hoặc Thần binh cường đại tới cực điểm xuất hiện. Theo như ta thấy, Huyền Kỳ Nhị Lão vẫn không nên xuất thủ thì tốt hơn, sợ rằng sẽ bị đối phương ám toán!
Quỷ U Minh hừ lạnh một tiếng, không vui nói:
- Nếu ngươi không phải là sứ giả do Bệ hạ phái tới, chỉ dựa vào mấy câu nói vừa rồi, ta đã có thể chém đầu ngươi rồi! Cái gì khí vận cường thịnh? Chỉ là làm loạn quân tâm bên ta! Hai vị sư huynh Huyền Kỳ, hôm nay chúng ta bày tiệc đón gió tẩy trần cho hai vị, ngày mai còn xin hai vị sư huynh luyện bảo trước Trấn Thiên Quan, chém sạch cao thủ của Trấn Thiên Quan!
Đám người Lâu Chính Sư, Đình Đạo Cực liếc nhìn nhau một cái, yên lặng uống rượu, hiển nhiên không nguyện ý mở miệng nói giúp Mặc Ẩn, tránh cho đắc tội Quỷ U Minh. Bọn hắn đều biết rõ, hai vị quân sư của Thiên Đế này trước giờ bất hòa, Quỷ U Minh thường xuyên làm khó dễ Mặc Ẩn, tìm mọi cách làm nhục. Mặc dù tính tình Mặc Ẩn rất tốt, nhưng lại là một Nhân Tộc, không đáng vì hắn mà đắc tội Quỷ U Minh.
Huyền Kỳ Nhị Lão cười ha hả, nói:
- Dễ nói! Dễ nói!
Ngày hôm sau, Quỷ U Minh đích thân tọa trấn, lệnh cho các quân bày trận thế, bảo hộ Huyền Kỳ Nhị Lão. Mà Huyền Kỳ Nhị Lão thì dựng lên đe rèn sắt bên ngoài Trấn Thiên Quan, tế khởi Thần Lô, giơ lên Vạn Bảo Đạo Chuy, không ngừng đánh xuống từng tiếng từng tiếng đương đương vang dội.
- Đây là Luân Hồi Ma Âm!
Đám cường giả Lung Chất, Kiều Đông vội vàng xông vào Quân Vương Điện, tới gặp Chung Nhạc. Đám người Âm Phần Huyên, các Thần Vương, Tạo Vật Chủ to to nhỏ nhỏ trong quân cũng đạt tới mấy ngàn người. Lại có bảy vị Đế Quân Cự Linh thị, Âm Khang thị cũng đã tới. Còn có các kỳ nhân dị sĩ bộ hạ của Tiên Thiên Đế Quân cũng tề tụ một đường.
Lung Chất Nữ Quân khẽ cau mày, nói:
- Luân Hồi Ma Âm chính là tuyệt học của Huyền Kỳ Nhị Lão, lợi hại phi phàm. Ngay cả Đế Quân cũng từng ăn cái thua thiệt dưới Luân Hồi Ma Âm. Huyền Kỳ Nhị Lão ở bên ngoài quan rèn sắt, hiện tại loại Ma âm này đã bao phủ toàn bộ Trấn Thiên Quan chúng ta. Sợ rằng hai lão nhi này là muốn kéo hết thảy những tướng lĩnh chúng ta vào trong Ma âm của bọn hắn, từng lần một luân hồi, dò rõ những nhược điểm của chúng ta, luyện ra thần binh lợi khí nhằm vào nhược điểm của chúng ta, tiêu diệt những tướng lĩnh chúng ta!
Âm Phó Khang cũng bị Luân Hồi Ma Âm chấn cho mất hồn mất vía, nói:
- Ta cũng cảm giác được trận trận bất an, sợ rằng gặp phải Thần binh do Ma âm này luyện ra, ngay cả ta cũng khó chạy thoát một kiếp!
Các lộ Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ và Đế Quân khác cũng nhao nhao gật đầu. Bọn họ cũng đều có cảm giác tương tự.
Cũng không lâu lắm, đột nhiên Chiến Tranh Linh Thể duy nhất của Trấn Thiên Quan, Bách Thắng Thần Hoàng chợt thất thanh nói:
- Thần binh khắc chế ta đã được chế tạo ra rồi! Ta có cảm giác chính mình bị một cỗ sát cơ khủng bố phong tỏa, chạy đi đâu cũng không thoát!
Kiều Đông Nữ Quân tế khởi một tấm gương, trong mặt gương chiếu rọi ra cảnh tượng bên ngoài Trấn Thiên Quan. Chỉ thấy trên đe rèn sắt của Huyền Kỳ Nhị Lão đã chế tạo ra một kiện Thần binh. Kiện Thần binh này là một cái hồ lô sắt, lan tỏa hàn khí âm sâm.
Sau khi Huyền Kỳ Nhị Lão luyện ra kiện Thần binh này, lập tức bắt tay chế tạo kiện Thần binh thứ hai, khiến cho rất nhiều cường giả của Trấn Thiên Quan nhìn tới mức hãi hùng khiếp vía.
Nhị đương gia Cự Linh thị Linh Tranh có chút suy tư, nói:
- Luân Hồi Ma Âm lợi hại như vậy, kiên quyết không thể để cho bọn họ tiếp tục luyện chế tiếp. Bằng không, bọn họ luyện ra các Thần binh khắc chế hết thảy những thủ lĩnh chúng ta, Trấn Thiên Quan ta chính là diệt vong sắp tới rồi! Chư quân, các ngươi có biện pháp nào có thể phá giải Luân Hồi Ma Âm không? Chỉ khắc chế được Ma âm, Huyền Kỳ Nhị Lão cũng đừng mơ tưởng luyện chế ra Thần binh nhằm vào chúng ta nữa!
Đám người liếc nhìn nhau một hồi, nhao nhao lắc đầu.
Lung Chất Nữ Quân nói:
- Muốn phá Ma âm của bọn họ, còn phải dùng Đạo âm tới phá. Chúng ta không có các loại Hồn binh hình thái như chuông hay trống. Cho dù là có, cũng không đủ mạnh để chống lại Vạn Bảo Đạo Chuy và đe rèn sắt của Huyền Kỳ Nhị Lão!
Trong lòng Chung Nhạc khẽ động. Hắn khẳng định không thể lấy ra Mộ Cổ, nếu lấy ra, hiển nhiên là có thể phá được Luân Hồi Ma Âm, nhưng Thiên Ngục cũng sẽ biết việc này, liền sẽ biết hắn chính là kẻ đã lẻn vào Đại lục Thái Cổ trước đây.
Đột nhiên, lại có một tôn Tạo Vật Chủ sắc mặt vàng như đất, run giọng nói:
- Kiếp số của ta cũng tới rồi! Bọn họ đã chế tạo ra Thần binh nhằm vào ta rồi!
Âm Phó Khang đột nhiên đứng dậy, quát lớn:
- Lập tức suất binh, tập kích doanh trại địch, không thể để cho Huyền Kỳ Nhị Lão tiếp tục chế tạo Thần binh tiếp nữa!
Chúng tướng nhao nhao đứng dậy, dự định suất lĩnh binh lực, giết ra ngoại thành. Ở nơi đó, Quỷ U Minh sớm đã bày bố trận thế, chờ đợi bọn họ công tới. Trận chiến này nhất định sẽ là một trận huyết chiến, hơn phân nửa sẽ bị thua thiệt rất lớn.
- Chậm đã!