Chương 1702: Nguyên Nha đột kích (1)
Chung Nhạc nhìn thấy ba người bỏ chạy đi xa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, ngẩng đầu lên nhìn trời, sắc mặt ngưng trọng.
Đánh chết Thần Hạ Các không phải là hắn, cũng không phải Đại Tư Mệnh, mà là Thiên đạo, là lực lượng của Thiên.
Lúc trước, ở trong Vũ Quang Bình, hắn khiến cho Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn và Tà Dương phát thệ với thần thông của hắn. Lúc đó hắn dùng chính là thần thông Thiên Ấn, đó là bức Thiên Đạo Đồ thứ mười bốn. Phát thệ với thần thông Thiên Ấn của hắn, cũng không phải là phát thệ với thần thông của hắn, mà là phát thệ với Thiên đạo.
Lời thề này cũng không phải có thể dễ dàng hạ như thế. Chỉ có Chung Nhạc nắm giữ thần thông Thiên đạo, mới có thể khiến cho lời thề này hữu hiệu. Đổi lại là những người khác, không hiểu biết Thiên đạo, vô duyên vô cớ phát thệ với Thiên đạo căn bản vô dụng.
Hắn tìm hiểu ra thần thông Thiên đạo, khiến cho Thần Hạ Các, Phượng Ngọc Hoàn và Tà Dương phát thệ, lúc này mới có thể kết thệ thành công, lưu lại lạc ấn. Chỉ cần ba người này dám công kích hắn, sẽ liền dẫn tới Thiên đạo trừng phạt.
Hơn nữa, lời thề này sẽ đi theo bọn họ cả cuộc đời, cho dù có tu thành Đế cũng không thể ma diệt. Chỉ cần bọn họ động thủ với Chung Nhạc, vậy sẽ liền dẫn tới Thiên phạt.
Đương nhiên, sau khi trở thành tồn tại Đế cấp, có thể ngăn cản được Thiên đạo trừng phạt hay không, vậy thì chưa thể nói trước rồi. Cho dù là Chung Nhạc cũng không dám khẳng định Thiên đạo trừng phạt có thể ma diệt được tồn tại Đế cấp hay không. Dù sao, hắn cũng chưa từng gặp qua loại tình huống này, cho dù là Tân Hỏa cũng chưa từng nghe qua có tôn Đế nào bị uy năng của Thiên đạo ma diệt.
Về phần Trác Nha, thì lại đơn thuần là bị cái chết của Thần Hạ Các dọa chạy. Mặc dù hắn hận không thể giết chết Chung Nhạc một cách thống khoái, nhưng hắn dù sao cũng là đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương, mưa dầm thấm đất, ngày thường bị Nguyên Nha Thần Vương hun đúc, cũng trở thành có chút bạc tình bạc nghĩa, phần lớn chỉ là vì mặt mũi của chính mình mà tới giết Chung Nhạc. Nhưng nếu đã uy hiếp tới tính mạng của hắn, hắn tự nhiên cũng sẽ không lưu lại.
Chung Nhạc định thần trở lại, đang định tiếp tục bay về phía Đế tinh, thân thể đột nhiên cứng đờ. Thiên Dực Cổ Thuyền dừng lại, đạo hạnh của hắn, pháp lực của hắn, Nguyên thần của hắn, hết thảy cũng đều không thể động đậy.
Hắn phảng phất như đã bị cố định trong thời không vậy. Đây là pháp lực vô cùng hạo hãn, đại thần thông khó có thể tưởng tượng, vĩ lực so với Thiên Đế còn đáng sợ hơn không biết bao nhiêu lần.
Tư duy của Chung Nhạc tựa hồ cũng bị cấm cố, chuyển động vô cùng gian nan, trong đầu chậm chạp hiện ra một ý niệm:
- Nguyên Nha Thần Vương đã tới!
Loại cảm giác này cực kỳ khó chịu, phảng phất như có vô số cỗ lực lượng từ bốn phương tám hướng chèn ép về phía hắn, đè ép nhục thân, đại đạo, pháp lực, tinh thần, Nguyên thần, thậm chí đè ép cả suy nghĩ của hắn.
Cái này khiến cho tốc độ suy nghĩ của hắn chậm lại vô số lần, tư duy trở nên chậm chạp, khó có thể làm ra phản ứng, nhục thân trở nên chậm chạp, khó có thể hành động, đại đạo pháp lực tinh thần trở nên chậm chạp, sẽ không thể thi triển thần thông, tế khởi Thần binh, mà Nguyên thần trở nên chậm chạp, lại càng là một con đường chết.
Có thể động dụng nhiều lực lượng như vậy, mỗi một phương diện đều cấm cố hắn, cấm cố Thiên Dực Cổ Thuyền, chỉ có Nguyên Nha Thần Vương đã tu luyện đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên mới có thể làm được.
Bản chất của Đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên là bất dịch, biểu tượng lại là thiên biến vạn hóa, liên miên chập chùng. Nguyên Nha Thần Vương đã chưởng khống lực lượng căn bản của đại đạo Sơn Xuyên, sẽ có thể làm được tình trạng người còn chưa đi tới, đã có thể dễ dàng trấn áp Chung Nhạc.
Một chiêu này, hắn không có truyền thụ cho đệ tử của chính mình, kể cả Trác Nha cũng không có. Nếu Trác Nha học được đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên, vậy bắt giữ Chung Nhạc sẽ không cần cố sức như thế rồi, trực tiếp liền có thể cấm cố trấn áp hắn.
Toàn thân Chung Nhạc cứng ngắc ở trên Thiên Dực Cổ Thuyền, sau đó nhìn thấy tinh không phía trước đột nhiên nứt ra, phảng phất như một tấm giấy bị một cái dùi nhọn chọc ra một lổ thủng thật lớn, xé nát không gian cuốn lên bốn phía. Cái dùi nhọn đâm tới càng lúc càng lớn, lỗ thủng cũng càng lúc càng lớn.
Đương nhiên, cái dùi nhọn này cũng không tồn tại, đây chẳng qua là khí tức của Nguyên Nha Thần Vương đâm rách không gian mà thôi.
Trong sự yên tĩnh khiến người ta tuyệt vọng, một lão đạo nhân thân hình có chút còng lưng từ trong không gian xé nát đi ra, không có một tia khí tức phàm trần, không mang theo nửa điểm khí chất thế tục. Chính là Nguyên Nha Thần Vương!
- Thật là nuôi hổ thành họa, suýt chút nữa đã bị ngươi lật trời, giết vào trong Đạo tràng của ta!
Nguyên Nha Thần Vương đi thẳng về phía hắn. Khoảnh khắc này, vũ trụ trong mắt Chung Nhạc điên đảo, kỳ dị quái lạ, phảng phất như toàn bộ quy tắc đều bị gây dựng, sửa chữa lại.
Nguyên Nha Thần Vương cường đại tới mức không thể tưởng tượng nổi, so với những cường giả trước đây hắn nhìn thấy hoàn toàn là hai cấp bậc khác nhau, cho dù là cường giả Đế cấp cũng không thể sánh ngang với hắn.
Nguyên Nha Thần Vương phảng phất như đã siêu thoát khỏi cảnh giới Đế cấp. Đây là tồn tại tiếp cận cảnh giới Đạo Thần, có một loại cảm giác đã đột phá sự trói buộc của Đạo, chế tạo lại đại đạo vậy.
- Đạo tràng của ta, không phải là ngươi có khả năng hủy diệt, nếu đã bị ngươi hủy diệt, vậy ngươi phải dùng mạng đền lại!
Nguyên Nha Thần Vương tiếp tục đi tới. Chung Nhạc cảm giác được không gian bên cạnh chính mình đang chấn động, đang tan rã, phân giải thành những hạt cơ bản nhất. Thậm chí ngay cả nhục thân và Nguyên thần chính mình cũng bắt đầu chấn động.
Loại chênh lệch này là chênh lệch khiến người ta tuyệt vọng. Hắn còn đang truy cầu thần thông cường đại, theo đuổi kiến giải đối với Đạo, mà Nguyên Nha Thần Vương đã bắt đầu xuyên thấu bản chất của Đạo, bản chất của vũ trụ.
- Nguyên Nha, sự tình của bọn tiểu bối, vẫn là để cho bọn tiểu bối tự giải quyết a!
Đột nhiên, một đạo thanh âm trầm trọng tang thương vang lên, buồn bã nói:
- Ngươi là người nuôi cá, kẻ ngồi trên bờ câu cá, cần gì phải đích thân xuống đài làm một con cá? Ngươi quan tâm chỉ là mặt mũi của chính mình, cũng không phải là đệ tử của chính mình, cần gì mạo hiểm chứ?
Thân thể Nguyên Nha Thần Vương cứng đờ, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên, sau đó lui về phía sau. Đó là thanh âm của Đại Tư Mệnh, khiến cho hắn không dám có chút dị động nào. Một tiếng Đạo ngữ của Đại Tư Mệnh đã liên tục hao tổn sáu bảy cỗ thân ngoại thân của hắn, khiến cho hắn không thể không có chút cảnh giác.
Năm xưa, một đám Thần Vương Thái Cổ đã phản bội Đại Tư Mệnh, hắn cũng là một người trong số đó. Hiện tại Đại Tư Mệnh đã ngóc đầu trở lại, tất nhiên sẽ truy cứu chuyện năm xưa. Chỉ dựa vào một mình hắn, hắn không dám chống lại Đại Tư Mệnh.
- Ha ha ha… Đại Tư Mệnh, cho dù ngươi đã trọng sinh thì có thể làm được gì? Thiên địa đã thay đổi rồi! Thần thông đạo pháp đã tiến bộ tới tình trạng ngươi không cách nào tưởng tượng được!
Nguyên Nha Thần Vương không ngừng lui về phía sau, thản nhiên nói: