Chương 2205: Một đao kinh diễm (2)
Hơn nữa, vừa xuất thế chính là Đạo Thần, phần lớn chính là khiến cho bọn họ cảm giác ghen tỵ cùng với khó chịu.
Đám tồn tại bọn họ, ngoại trừ Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung ra, toàn bộ đều là tồn tại sinh ra đã lâu, cả đời này gian gian khổ khổ, chuyên cần khổ luyện, tu luyện tới hiện tại, đã trải qua không biết bao nhiêu sinh tử ma luyện, lúc này mới tu luyện tới tiêu chuẩn như hiện tại, vẫn chưa thể trở thành Đạo Thần.
Mà tôn Thần Vương là Luân Hồi Thánh Vương này, lại vừa mới xuất thế đã là một tôn Đạo Thần, không cần phải khổ tu, không cần phải tôi luyện, không cần phải ma luyện, khiến cho bọn họ thật sự khó có thể tiếp nhận.
- Đại đạo Luân Hồi không giống bình thường, từ lúc vũ trụ mở ra cho tới hiện tại, lúc này mới sáng tạo ra. Loại đại đạo này dựng dục ra một tôn Đạo Thần cũng không quá đáng!
Hoa Tư nương nương nói:
- Càng huống chi, loại đại đạo này đã trải qua bốn vị tồn tại tuyệt đỉnh Đại Toại, Phục Mân Đạo Tôn, Phong Đạo Tôn và Thái Hoàng mài dũa, đủ để được xưng là Vạn Đạo Chi Vương rồi. Cộng thêm chiếm cứ cái địa phương Luân Hồi Đạo Giới này, vừa xuất thế đã là Đạo Thần cũng không có gì đáng trách!
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng đám người ít nhiều vẫn có chút không quá thoải mái.
Đột nhiên, một đạo thanh âm chợt truyền tới, thản nhiên nói:
- Bệ hạ, ngươi mở ra khu Luân Hồi thứ bảy, kéo Đạo Giới vào trong Luân Hồi, khiến cho Đại đạo Luân Hồi triệt để hình thành, mà trái cây lại không thuộc về ngươi! Ngươi chẳng những không đạt được Đại đạo Luân Hồi, mà Đạo Thần cũng không phải là ngươi, không biết Bệ hạ có thương tâm gần chết hay không?
Đám người theo thanh âm nhìn lại. Chỉ thấy trong Thánh địa Luân Hồi, đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch Nhị Đế đã đi tới khu vực hạch tâm của Thánh địa, kẻ vừa mới nói chính là Bạch Đế, nhân cơ hội châm chọc khiêu khích Chung Nhạc một phen.
Chung Nhạc không chút để ý, lạnh nhạt nói:
- Thì tính sao?
Bạch Đế cười ha hả, nói:
- Bệ hạ trăm phương ngàn kế, khổ tâm cô nghệ, đã hao tốn vô số giá lớn lúc này mới khiến cho Đại đạo Luân Hồi sinh ra, nhưng tôn Luân Hồi Thánh Vương sắp sửa sinh ra này lại là Tiên Thiên Thần Ma chúng ta, hái đi quả thực của Bệ hạ. Hết thảy nỗ lực, hết thảy khổ tâm của Bệ hạ đều sẽ trở thành ảo ảnh trong mơ, trở thành áo cưới của Tiên Thiên Thần Ma chúng ta. Nếu ta là Bệ hạ, nhất định sẽ cực kỳ bi thương, khó có thể kềm chế!
Chung Nhạc bình thản đạm mạc nói:
- Thì tính sao?
Bạch Đế mỉm cười, nói:
- Bệ hạ, trong lòng ngươi hẳn chính là đang hối tiếc không thôi a? Cần gì phải cố gắng thản nhiên? Hãy nói ra sự bi thương trong lòng ngươi, để cho mọi người có thể vui vẻ một chút, chẳng phải là làm điều tốt cho mọi người sao?
Chung Nhạc yên lặng, lắc đầu nói:
- Bạch Đế, ngươi không phải là ta, lại đoán mò tâm tư của ta, ngươi tuyệt đối sẽ sai lầm! Huống chi, sao ngươi biết sau khi Luân Hồi Thánh Vương sinh ra sẽ không thân cận với ta, liên thủ với ta tiêu diệt các ngươi?
Tứ Diện Thần cười ha hả, nói:
- Đế Nhạc, ngươi sai rồi! Sau khi tôn Thánh Vương này sinh ra tuyệt đối sẽ không liên thủ với ngươi, hắn chỉ sẽ tìm mọi cách diệt trừ ngươi. Hắn và chúng ta không có bất kỳ xung đột lợi ích nào, mà ngươi lại đang khống chế khu Luân Hồi thứ bảy. Tuyệt đại bộ phận lãnh địa của khu Luân Hồi thứ bảy đều là lãnh địa của ngươi, đám Thần Ma trong khu Luân Hồi thứ bảy kia đều tôn ngươi là Thiên Đế! Ngươi đã chiếm lãnh địa của Luân Hồi Thánh Vương, trừ phi chấp nhận nhường ra lãnh địa, bằng không Luân Hồi Thánh Vương chắc chắn sẽ hạ thủ với ngươi!
Chung Nhạc mỉm cười, nói:
- Thì tính sao?
Sắc mặt Tứ Diện Thần trầm xuống. Thiên mỉm cười, nói:
- Bệ hạ chỉ là miễn cưỡng vui cười mà thôi!
Chung Nhạc cười nhạo, nói:
- Bọn ngươi bất quá chỉ là chuột đón dâu mà thôi, ngoài mặt đàn hát thổi sáo, vô cùng náo nhiệt, nhưng cuối cùng vẫn sẽ phải gặp được mèo! Luân Hồi Thánh Vương vẫn chưa sinh ra, hắn đứng ở một phương nào, vẫn chưa thể nói trước được!
Sắc mặt của Thiên tối sầm lại.
Khởi Nguyên Đạo Thần lạnh nhạt nói:
- Bệ hạ nói không sai! Các vị, không cần ở đây tranh chấp làm gì, vẫn là tìm được tôn Luân Hồi Thánh Vương kia trước rồi mới nói tiếp!
Đám người Thiên, Tứ Diện Thần, Hắc Bạch Nhị Đế và Thần Ma Tà Tam Đế lập tức nhao nhao phóng người, nhảy vào trong Thánh địa Luân Hồi kia. Đám bọt khí nơi đó nhất thời quay cuồng. Đột nhiên, một cái bọt khí chợt ôm lấy bọn họ. Đám tồn tại cường đại này nhất thời biến thành mặt phẳng, nhục thân trở nên dẹp thẳng, không có bất kỳ độ dày nào. Cho dù là Thiên và Tứ Diện Thần cũng trở nên vô cùng dẹp thẳng.
Ngay cả Khởi Nguyên Đạo Thần cũng rơi vào trong đó, nhất thời cũng biến thành vô cùng dẹp thẳng, không có bất kỳ độ dày nào.
Tất cả bọn họ giống như một bức vẽ vậy, dán sát ngoài mặt bọt khí. Hắc Đế giống như một vệt hắc ám, Bạch Đế lại giống như một vệt bạch quang.
- Đám bọt khí vũ trụ này không có Đại đạo Không Gian, khiến cho tu vi thực lực của bọn họ bị giới hạn nghiêm trọng! Mau nhân cơ hội này giết chết bọn họ!
Ánh mắt Hoa Tư nương nương sáng lên, nhìn ra tiện nghi, vội vàng giết về phía trước. Thần Hậu nương nương cũng nhanh chóng đuổi theo. Hai người hợp lực tế khởi Tử Trúc, đâm thẳng về phía cái bọt khí to lớn kia.
Không ngờ Tử Trúc vừa mới rơi xuống trên bọt khí, chỉ thấy Tử Trúc cũng đã biến thành mặt phẳng, dán sát ngoài mặt bọt khí. Hai vị nương nương đâm ra bao nhiêu, liền có bấy nhiêu Tử Trúc biến thành hình dán gậy trúc trên bọt khí.
Hai vị nương nương trở tay không kịp, cũng đều bị kéo vào ngoài mặt bọt khí, biến thành hai hình dán mặt phẳng Thần Nhân đầu người thân rắn ở ngoài mặt bọt khí.
- Phá!
Càn Đô Thần Vương nhìn thấy không ổn, lập tức tế khởi mười chín Bảo vật Thiên đạo đánh về phía cái bọt khí kia. Chỉ thấy đám bảo vật Tiên Thiên của hắn vừa rơi xuống trên bọt khí, cũng liền biến thành mặt phẳng, không thương tổn được bọt khí chút nào.
Ngoài mặt cái bọt khí to lớn, đám người Khởi Nguyên Đạo Thần nhanh chóng di chuyển, giết về phía Hoa Tư nương nương và Thần Hậu nương nương, khiến cho hai vị nương nương tràn ngập nguy cơ.
Nhưng đúng lúc này, Chung Nhạc chợt vươn tay rút đao, một đao chém xuống, cắt lên trên bọt khí kia. Chỉ thấy từng khỏa từng khỏa tinh tú ngoài mặt bọt khí kia đột nhiên bùng phát, gào thét xoay tròn, biến lớn, từ mặt phẳng biến thành lập thể. Trong chớp mắt chính là vô số tinh tú gào thét ba động, từ ngoài mặt của bọt khí bay ra.
Một đao này của hắn chính là Không Gian Chi Nhận. Cái bọt khí này thiếu khuyết Đại đạo Không Gian, bởi vậy vũ trụ trên bọt khí là vũ trụ mặt phẳng. Đại đạo chất chứa trong một đao này của hắn chính là Đại đạo Không Gian, đã bù đắp Đại đạo Không Gian ngoài mặt của bọt khí, nhất thời khiến cho cái vũ trụ bọt khí này hiển lộ ra chân tướng.
Hô!
Thân hình Hoa Tư nương nương và Thần Hậu nương nương lần lượt từ trong cái bọt khí kia bắn ra, cũng đang dần dần lớn lên, tiếp theo là Tử Trúc, mười chín Bảo vật Thiên đạo của Càn Đô Thần Vương.
Một đao này của Chung Nhạc quả thật kỹ thuật như Thần, phát huy Đại đạo Không Gian tới mức vô cùng nhuần nhuyễn, vô số tinh tú không ngừng gào thét phóng lên, khiến cho Vũ Thanh Thần Vương nhìn tới mức khóe mắt nhảy loạn.
Nhưng đúng lúc này, Tiên Thiên Thần Đế cũng nắm lấy cơ hội, thuận theo đao quang của Chung Nhạc nhảy ra khỏi cái bọt khí kia, cũng từ trạng thái dẹp thẳng trở lại thành lập thể. Chỉ thấy đao quang Chung Nhạc khẽ chuyển, nhục thân Tiên Thiên Thần Đế lại trở nên mỏng như tờ giấy, sắp sửa bị một đao của Chung Nhạc chém chết.