Chương 2228: Lại không còn át chủ bài (1)
Trong Thiên Đình, Đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc đứng sừng sững ở nơi đó, đao quang một lần nữa bùng phát, chém về phía Hắc Bạch Nhị Đế. Thân hình Hắc Bạch Nhị Đế giao thoa phóng lên, tránh né đao quang. Bàn tay Bạch Đế Đạo Thần chém xuống, răng rắc một tiếng, chặt đứt đạo đao quang Trảm Đạo kia.
Một đao đột nhiên xuất hiện chém rơi đầu Tiên Thiên Thần Thể của Thần Ma Tà Tam Đế vừa rồi kia, chính là xuất từ thủ bút của Dịch tiên sinh, đánh cho Thần Ma Tà Tam Đế trở tay không kịp.
Thánh địa của Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế cũng đều đã bị Chư Đế dưới trướng Chung Nhạc phá vỡ, đánh nát Thánh địa, đoạn tuyệt hy vọng phục sinh của bọn họ. Lần này bọn họ bị một đao của Chung Nhạc chém chết, chỉ còn lại có một phần ba thân Đạo Thần là còn sống sót. Nếu ngay cả một phần ba thân Đạo Thần này cũng vẫn lạc tử vong, vậy hai tôn Thần Vương chính là thật sự chết rồi, không còn khả năng phục sinh nữa.
Về phần Thánh địa Nguyên Tà của Tiên Thiên Tà Đế đã bị Thiên ẩn giấu đi, không thể tìm được, khiến cho Tà Đế thở phào nhẹ nhõm một hơi, âm thầm cảm thấy may mắn, còn có chút cười trên nỗi đau của người khác.
- Sao Đế Nhạc có thể xuất hiện ở đây?
Khởi Nguyên Đạo Thần cũng không khỏi kinh ngạc, thoáng ngẩn người, có chút suy tư. Mà lúc này, Đại Toại lập tức nắm lấy cơ hội, Bỉ Ngạn Hoa thu liễm, cuốn hắn và hai mươi bốn vị Thánh Đế vào trong nụ hoa, phóng vọt về phía Thiên Đình phía dưới.
Bên kia, Tứ Diện Thần cũng còn đang giật mình, bị Chung Nhạc đột nhiên xuất hiện, một đao giết chết Thần Ma Tà Tam Đế trấn trụ, cũng để cho Đại Toại nắm lấy cơ hội bức lui.
- Vị Đế Nhạc này có chút không đúng a!
Tứ Diện Thần và Khởi Nguyên Đạo Thần liếc nhìn nhau một cái, nhìn thấy Bạch Đế Đạo Thần có thể đánh tan đao quang của Chung Nhạc, trong lòng cũng đều giật mình, đột nhiên nhất tề xuất thủ công kích về phía Đại Toại đang lúc xông thẳng về phía Thiên Đình.
Đông!
Khởi Nguyên Đạo Thần dậm mạnh chân một cái, Mộ Cổ chấn động, oanh kích về phía hai mươi bốn vị Thánh Đế, đồng thời Hỗn Độn Liên trong tay cũng bùng phát, va chạm với Phù Tang Thần Thụ do Đại Toại tế khởi.
Cùng lúc đó, Tứ Diện Thần nhân cơ hội xâm nhập, thi triển Nhất Niệm Vạn Giới Sinh, khôn cùng thế giới nhất thời điên cuồng xuất hiện, cắt đứt lối đi của Bỉ Ngạn Hoa.
Linh căn Bỉ Ngạn Hoa cắt vào trong tầng tầng không gian, giống như không có thực chất vậy, nhanh chóng xuyên qua từng cái từng cái thế giới.
Trong lúc này, Đại Toại ở trong Bỉ Ngạn Hoa ngẩng đầu lên, nhìn thấy một tôn Tứ Diện Thần to lớn khôn cùng đang đứng sừng sững ở trung tâm vô số thế giới, thân thể vĩ ngạn vô bờ, đang vươn bàn tay ra trảo về phía Bỉ Ngạn Hoa.
- Một tôn Hỗn Độn đáng sợ!
Đại Toại không khỏi tán thán. Bỉ Ngạn Hoa nhanh chóng bay xuyên toa, tránh né đại thủ kia. Chỉ thấy vô số thế giới trùng trùng điệp điệp, đại thủ kia vậy mà thoáng lắc nhẹ một cái, trong toàn bộ các thế giới đều xuất hiện từng cái từng cái đại thủ, đồng thời chụp về phía hắn.
Đây là thần thông tuyệt đỉnh nhất của Tứ Diện Thần, Nhất Niệm Vạn Giới Sinh. Vô số bàn tay từ trong vạn giới vươn tới, muốn tránh cũng không tránh được. Mà trong những thế giới này, hắn chính là Thần Minh duy nhất.
Đại Toại dù sao cũng đã ngủ say trong Hư Không Giới hơn hai trăm vạn năm đằng đẳng, thần thông của hắn đã lạc hậu với thời đại, đối mặt với loại thần thông này của Tứ Diện Thần cũng có chút khó có thể phá giải.
Phải biết rằng hiện tại, thần thông trên thế gian phát triển biến chuyển từng ngày một. Nhất là tới thời kỳ một đời Thiên Hoàng Đế này trị thế, trăm chim đua tiếng, trăm hoa đua nở. Các loại thần thông trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ trước sau xuất hiện, càng tinh diệu hơn, càng cường hoành hơn xa so với thần thông của Thời đại Hỏa Kỷ.
Mặc dù Bỉ Ngạn Hoa của Đại Toại có thể không hề trở ngại xuyên qua từng tầng từng tầng không gian, nhưng bàn tay của Tứ Diện Thần lại không phải là dễ dàng như vậy sẽ có thể tránh né. Trong từng cái từng cái bàn tay này chất chứa Đại đạo Hỗn Độn, mặc dù Bỉ Ngạn Hoa có thể biến thành Hư Không Giới, xuyên qua bất luận không gian gì, nhưng lại không thể xuyên qua Hỗn Độn. Nếu bị những bàn tay này đánh trúng, hậu quả có thể tưởng tượng.
Đáng sợ nhất chính là, vạn giới đang không ngừng vận chuyển, không gian biến ảo bất định, Bỉ Ngạn Hoa xuyên qua từng cái từng cái không gian, nhưng đám không gian này không ngừng thay đổi vị trí, thủy chung vẫn vây khốn Bỉ Ngạn Hoa trong vạn giới, khiến cho Đại Toại không thể mang theo hai mươi bốn vị Thánh Đế rời khỏi vạn giới, bị đánh trúng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Nhưng đúng lúc này, một đạo đao quang lại cắt vào trong vạn giới, giống như một đạo hồng kiều vậy, lót ra một con đường. Đại Toại thấy thế, Bỉ Ngạn Hoa lập tức bay lên đạo hồng kiều đao quang kia, gào thét lao đi.
Từng cái từng cái đại thủ của Tứ Diện Thần vươn tới, chụp về phía đạo hồng kiều đao quang. Chỉ thấy hồng kiều đao quang kia chấn động, vậy mà cũng tự diễn sinh ra vạn giới, đao quang từ trong vạn giới bổ ra, va chạm với bàn tay của hắn.
Ngàn vạn đạo đao quang nhất thời vỡ nát, nhưng bàn tay của Tứ Diện Thần cũng bị ngăn cản lại một chút. Chỉ thấy Đại Toại thuận theo hồng kiều đao quang xông ra khỏi vạn giới, cấp tốc rơi về phía Thiên Đình.
Đột nhiên, áo bào trên người Hắc Đế chợt tung bay phấp phới, hắc ám vô biên phóng vọt xuống, trùm về phía Bỉ Ngạn Hoa.
Hắn cũng là nửa người trở thành Đạo Thần, nửa người còn lại vẫn là Đế cảnh, còn có nửa người là Cấu thân. Lần này xuất kích, thân Đạo Thần, Tiên Thiên Thần Thể và Cấu thân cùng nhau liên thủ, uy lực vô cùng to lớn. Hắc ám vừa mới xâm nhập Bỉ Ngạn Hoa, hắc ám vô biên nhất thời bao phủ hư không.
Đại Toại giơ Phù Tang Thần Thụ lên, Hỗn Độn Hỏa thiêu đốt hừng hực, thiêu đốt hắc ám xèo xèo vang dội. Hắc Đế rên lên một tiếng, bị chấn văng ra khỏi hư không. Hắc ám nhanh chóng nhúc nhích, một phân thành ba, biến thành ba tôn Hắc Đế, mặt đều bị thiêu đốt toàn thân loang lổ vết máu.
Bá!
Một mảnh Thiên Mạc từ xa bay tới, tầng tầng lớp lớp, che trước đường đi của Bỉ Ngạn Hoa. Uy năng của ba mươi kiện Bảo vật Thiên Đạo đại phóng, đánh về phía Bỉ Ngạn Hoa. Đại Toại lắc lắc đầu, vươn tay trảo một cái, từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo nhất thời biến thành từng bức từng bức Thiên Đạo Đồ, bị hắn nắm trong tay.
Phù Tang Thần Thụ rũ xuống vô số cành lá, quất tan từng tầng từng tầng thiên khung. Thiên nhất thời hiện ra tung tích, bị quất cho toàn thân đầy máu, vội vàng bỏ chạy:
- Đại Toại khốn kiếp! Ngươi vẫn còn lưu lại một tay!
Hỗn Độn Liên rơi xuống, tầng tầng đánh lên bên ngoài Bỉ Ngạn Hoa. Cùng lúc đó, Mộ Cổ cũng chấn vang. Hai mươi bốn vị Thánh Đế bị chấn cho thổ huyết. Có bốn vị Thánh Đế không tự chủ được tỉnh lại, bị Hỗn Độn Liên bao trùm một cái, chấn thành bột mịn, biến thành từng luồng từng luồng khí Hỗn Độn.
Trong bốn vị Thánh Đế này có cả con trai của Đại Toại, cũng thân tử đạo tiêu, thần hồn câu diệt.
Đại Toại thở dài một tiếng, dốc toàn lực thôi động Phù Tang Thần Thụ, Hỗn Độn Hải ba động dâng trào, đánh bay Hỗn Độn Liên, ngay sau đó mở ra ba mươi Thiên Đạo Đồ, Thiên Đạo Đồ lạc ấn vào tinh không, tách đám người Khởi Nguyên Đạo Thần ra. Thân hình Đại Toại trầm xuống, rơi xuống trong Tử Vi Thiên Đình.
Trong Thiên Đình phía dưới, Đạo thân Dịch tiên sinh của Chung Nhạc cũng trầm xuống, rơi xuống trong Tổ Đình, hai cánh tay mở ra. Sát trận Tổ Đình ầm ầm khởi động, bảo vệ Thiên Đình.
Đám người Hắc Bạch Nhị Đế, Tứ Diện Thần kích phá ba mươi bức Thiên Đạo Đồ, thân hình nhanh chóng dừng lại, không bước vào phạm vi bao phủ của Đệ nhất Sát trận của Tổ Đình, chỉ dám đứng ở ngoài trận nhìn vào.
Một đóa Hỗn Độn Liên từ xa bay tới, mang theo Khởi Nguyên Đạo Thần thong thả đi tới. Sau đó thân Đạo Thần của Thần Ma Tà Tam Đế cũng nhao nhao bay tới. Thiên khung chậm rãi lưu động, Thiên cũng đáp xuống bên cạnh đám người.
Tiếp theo, Luân Hồi Thánh Vương cũng thản nhiên đi tới, đứng cùng một chỗ với bọn họ.
- Vị Đế Nhạc này có cổ quái!
Ánh mắt Tứ Diện Thần chớp động, nhìn về phía Chung Nhạc đang tọa trấn tại trung tâm Tổ Đình, chủ trì sát trận, có chút suy tư, nói:
- Vừa rồi hắn giao thủ với ta, thực lực không bằng trước đây, mặc dù cũng thi triển ra Nhất Niệm Vạn Giới Sinh phá giải Nhất Niệm Vạn Giới Sinh của ta, nhưng thực lực lại có sự chênh lệch cực lớn!